Chương 1
1.
Có một con chuột cổ vàng tá túc trong nhà của anh bạn đẹp trai tên Chương Hạo. Chuột vàng thấy Chương Hạo là một anh trai siêu siêu cuốn hút, có lẽ là nghệ sĩ đi. Anh ấy có một cây đàn, còn có cái gậy gì đó để kéo, mỗi lần Chương Hạo kéo đàn chuột vàng thích vô cùng, thường nằm trong hốc mà phơi bụng, thả lỏng nghe nhạc. Sống ở nhà Chương Hạo rất sung sướng, vì anh ấy ở một mình, nhà lại rộng, siêu nhiều đồ ăn, cũng không thường xuyên quét dọn kĩ lưỡng. Ôi chao thiên đường!
2.
Đáng lẽ đến hôm trước chuột vàng vẫn chỉ là một con chuột đẹp trai thôi, nhưng mà Chương Hạo dẫn một người bạn tới nhà. Người bạn mang theo một con mèo. Con mèo này nhát muốn chết, thấy chuột vàng nhưng không dám lại gần. Con mèo màu trắng muốt, khinh khỉnh chê chuột vàng hôi hám. Chuột vàng nhìn bàn chân với đệm thịt hồng hồng của nó rồi hỏi: “Tôi có thể gặm ngón chân cậu không?”. Kết quả chưa kịp nhào tới đã bị con mèo điên đó cào một phát.
Cũng quá là đau đi.
3.
Chuột vàng không hiểu sao dạo gần đây luôn bị thu hút bởi ngón chân của Chương Hạo. Thôi được rồi, phải thừa nhận là tầm nhìn của chuột vàng quá hạn hẹp, ngước cố cũng chỉ nhìn đến đầu gối của anh ấy thôi. Nếu muốn ngắm Chương Hạo, chuột vàng phải chạy lên tầng 2 nhìn xuống. Lúc anh ấy ngủ, ngón chân còn thò ra khỏi chăn, trắng hồng mịn ẩm, èo ơi muốn gặm quá.
4.
Dạo này Chương Hạo không hay về nhà, chuột vàng cũng đói rồi. Tủ bếp nhà anh ấy thường không trữ nhiều đồ, nếu anh ấy ở nhà nấu cơm chuột vàng mới có đồ để ăn ké. Làm sao đây, chuột vàng ở đây thành chuột nhà rồi, mất năng lực kiếm ăn rồi. Hôm trước lúc gặp lại chuột xám ở tầng dưới chung cư, chuột xám kêu chuột vàng toàn mùi con người, tránh xa hắn một chút. Con chuột đó to gấp đôi chuột vàng, ai gặp cũng bị dọa chết khiếp. Trước đây chuột xám cũng được “nuôi” trong một ngôi nhà êm ấm giống chuột vàng ấy, chủ nhân ngôi nhà đó còn ở ngay cạnh nhà Chương Hạo. Một ngày, chuột vàng nghe Chương Hạo gọi điện thoại, thất vọng nói: “Kim Jiwoong cứ vậy mà bỏ đi không lời từ biệt.” Rồi thế là chuột xám thành trẻ mồ côi. À, tên chuột xám là Ricky, lại còn là tên tiếng anh nữa cơ đấy, họ của hắn thì chuột vàng quên rồi…
5.
Chương Hạo đã đi một tuần rồi, có khi nào chuột vàng cũng trở thành trẻ mồ côi giống Ricky không. Ricky dạy chuột vàng skill lục thùng rác. Ôi trời con người siêu lãng phí luôn, bao nhiêu đồ ăn ngon chưa dùng đã vứt đi rồi. À đương nhiên Chương Hạo không có thế.
6.
Chuột vàng đói quá, lại không tìm được Ricky, nên quyết định vét nốt số đồ ăn trong tủ, vừa ăn vừa nhớ đến ngón chân Chương Hạo. Có lẽ nó sẽ thơm như này. Ý chuột vàng là chuột vàng đang ăn một chai toàn gạo nếp ngâm trong một thứ nước thơm thơm. Éc, nhưng mà sao mới ăn một nắm mà đầu chuột vàng đã quay quay.
7.
Thôi chết rồi. Ricky cũng bị chuột vàng dọa chết khiếp. Chuột vàng biến thành người. Đúng, uhuhu chuột vàng biến thành người đó. Lúc chuột vàng tỉnh dậy trên bệ bếp, thấy mình trần trụi đã suýt ngất lại luôn. Nhưng chuột vàng vẫn còn đuôi và tai. Ricky chán ghét bảo đấy là do chuột vàng sống lỗi, không tích đức này kia. Ricky bò qua khe cửa, đuổi chuột vàng đi tích đức, bao giờ biến thành chuột như cũ hãy đến tìm hắn ta. Chuột vàng sợ cực kỳ, nhưng mà chuột vàng biến thành người rồi, đâu thể đi lục thùng rác cùng Ricky, hắn bảo vậy.
Thế lúc chuột vàng đói thì sao?
Thế giới loài người, chồng nuôi vợ là điều bình thường. Nếu không biến về được thì kiếm một ông chồng đi, rồi nhận nuôi tôi.
Ricky nói thế rồi lủi mất.
Hừm, chẳng phải Chương Hạo rất giàu sao?
8.
Chuột vàng đã dành cả một ngày để suy nghĩ, thế bây giờ mình phải lấy Chương Hạo làm chồng à? Thế thì mới được ăn no chứ? Ricky bảo nếu chuột vàng dùng hình dạng này với tai và đuôi ra ngoài lục thùng rác, chắc chắn người ta sẽ đem chuột vàng vào phòng thí nghiệm mổ xẻ. Đến là sợ hãi. Nhưng thế nào mà cưới được Chương Hạo? Anh ấy còn chẳng thèm về nhà.
Nghe lời Ricky xui, chuột vàng lấy tiền còn sót lại trong túi áo Chương Hạo, giấu kỹ đuôi và tai trong áo với mũ cũng của Chương Hạo, xỏ giày của Chương Hạo xuống siêu thị dưới nhà để mua đồ ăn. Lúc chuột vàng tới quầy thanh toán, chuột vàng mới nhận ra mình không sao nói được. Rõ ràng là chuột vàng hiểu con người nói gì nhưng lúc đáp trả thì toàn ra âm thanh giống tiếng chuột kêu. Chuột vàng quá xấu hổ, bịt miệng chạy luôn.
Ricky đang nằm trong gói khoai tây chiên trên bàn vừa được mua về. Vụn khoai tây dính đầy mép hắn. Ricky đánh ợ một cái rồi quay sang:
Cậu nên tập nói.
Tập kiểu gì? Với cả chúng ta không thể lấy tiền của Chương Hạo đi mua đồ ăn được.
Làm sao mà không được. Sau này anh ta là chồng cậu, tôi là “con nuôi” của hai người, ăn trước một chút thì có làm sao? Hơn nữa nếu cậu được nuôi thì phải ở nhà dọn dẹp, nấu nướng, thế là hòa rồi.
Sao cậu biết?
Hồi xưa Kim Jiwoong hay xem phim, tôi thấy thế. À, cậu học từ tivi ấy. Học nói với cả làm việc, chúng ta đều hiểu tiếng con người rồi mà.
Cũng đúng ha.
9.
Ricky mấy ngày nay quá nhàn, hắn ta chỉ ăn đồ mà mỗi lần đi mua chuột vàng đều run rẩy sợ hãi, lại càng to béo hơn. Hắn ta chê mì chuột vàng nấu giống như cao su luộc, không món nào ăn được, chuột vàng sẽ bị đá ra khỏi nhà này sớm thôi. Nghĩ đã thấy thật kinh khủng. Chuột vàng xem phim “Nàng tiên ốc”, thấy chuyện của mình cũng giống ghê. Có khi nào Chương Hạo nhận chuột vàng làm con trai không?
Ricky ăn no nằm trên vai chuột vàng ngủ khò. Chuột vàng lấy cơm rượu nhét vào miệng Ricky bắt hắn nuốt. Kì lạ là hắn không có biến thành người!
10.
Chuột vàng thức giấc, chợt nhận ra mình đã biến trở lại hình dáng loài chuột, xa xa ngoài cửa ra vào là Chương Hạo đang đứng hình trước căn nhà bị lục tung của mình. Chuột vàng nhận ra Chương Hạo nhấn điện thoại gào lên với ai đó là nhà anh có trộm, loáng thoáng thấy anh gọi đầu dây bên kia là Gunwook gì đó, tên Gunwook đó còn hứa hẹn sẽ cho ra bã đứa nào dám làm loạn nhà Chương Hạo.
Chương Hạo vốn đang định xoay cổ, vận động một chút trước khi bắt tay thu dọn căn nhà, không nghĩ tới vừa ngẩng đầu lên đã đụng ngay phải hai con chuột một vàng một xám trên bếp.
Chương Hạo từ nhỏ đến lớn sợ nhất là chuột, ghét nhất cũng là chuột, anh há miệng, không phát ra nổi một tiếng.
Chuột vàng: ?
Chương Hạo trước khi định thần lại đã tay nhanh hơn não, vớ lấy cây chổi hướng chỗ chuột vàng mà đập.
Chương Hạo đè chặt chổi, giữ im mấy giây nhưng có gì sai sai, dưới chổi không có chỗ nào phồng lên hết. Chương Hạo nhắm mắt, giã cái chổi xuống liên hồi xung quanh bếp, thề phải đập lũ chuột ra bã.
Rốt cuộc chẳng đập được gì cả.
11.
Lúc Chương Hạo tiến tới thì chuột vàng đã phát hiện rồi, động tác của con người ở trong mắt chuột vàng chậm lắm, chuột vàng vội vã vừa lôi vừa kéo Ricky chạy như bay.
Chuột vàng vừa sốc vừa tủi thân, vất vả lắm mới thấy Chương Hạo ở khoảng cách gần thế, không nghĩ tới anh ấy vừa gặp mặt đã muốn đập chết cậu rồi.
Chuột vàng đợi Chương Hạo ngừng “chổi cước”, còn cẩn thận nhét Ricky vào chỗ an toàn rồi mới ló đầu ra, mở đôi mắt đen thui, ở một bên yên lặng quan sát Chương Hạo.
Mắt Chương Hạo đảo qua đảo lại, tự dưng đối diện với hai con mắt đen ngòm.
“Đ* má"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro