Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 6: CHUYỂN CƠ


Ngay lúc này, phía sau chợt vang lên tiếng đánh nhau, một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi, tôi quả thực không thể tin nổi vào hai mắt hình, cơn giận ập tới như gọi dậy sức lực tiềm tàng của tôi, bởi vì người xuất hiện có một gương mặt giống hệt với Ngô Tà.

Tôi đứng dậy, dùng ngón trỏ cùng ngón giữa tay phải bóp chặt cổ hắn, từ từ xách hắn lên, chỉ chốc lát hắn đã ngạt thở tím tái mặt mày.

"Tề Vũ." Tôi phẫn nộ nhìn hắn lom lom.

"Trương... Khởi Linh..." Người trước mặt gần như không thốt ra lời.

"Ý đồ?" Tôi chắc chắn, hiện tại hình xăm kỳ lân đã hiện rõ ràng trên người tôi.

"Cứu... Ngô Tà."

Tôi vừa nghe đến mấy chữ này liền ném hắn xuống đất.

Hắn ngã "bịch" xuống đất, lập tức ôm cổ vừa ho vừa thở dốc, sau đó từ trong túi móc ra một khối tinh thạch phát sáng.

"Kết tinh thạch Chung cực." Tôi nói

Hắn đứng lên, nói: "Đúng vậy, lần trước các người đến Thiên cung tôi đã theo các người cùng vào, cũng thấy được Kết tinh thạch. Tôi cho rằng đây là thứ có thể giúp tôi giải trừ được chứng hóa thi cho nên cắt một khối mang theo, kết quả ăn xong chút nữa cả người co rút mà chết. Tôi hôn mê ba ngày, sau khi tỉnh lại phát hiện bản thân mình tự nhiên có được Kỳ lân huyết. Sau đó tôi cùng Ngô Tà hợp tác, lần nữa vào Trương gia cổ lâu, hơn nữa còn vào mật thất của tộc trưởng, có được một con rắn. Chúng tôi biết  được cách Chung Cực vận hành, chính là dựa vào Kết tinh thạch này. Nhưng mà Ngô Tà lúc ấy lại muốn phá hủy nó, hắn nói đây là bí mật Tiểu ca muốn bảo vệ, hắn vĩnh viễn đều đứng về phe của anh. Sau nữa, tôi phải liều mạng chạy trốn khỏi truy sát. Sau đó, Ngô Tà một mình trở về Mặc Thoát, tìm được phương pháp phong ấn Chung Cực, lần thứ ba tiến vào Xà Chiểu. Ngô Nhị Bạch tìm tôi hỗ trợ, muốn âm thầm tìm ra hành tung của hắn, hy vọng có thể biết được bước tính toán tiếp theo. Thế nhưng, trên đường lên núi Trường Bạch, tên xà tinh đó tự mình ra trận xàm sỡ bác gái, đem tôi tống vào đồn công an, kết quả là tôi tới chậm rồi thành thế này."

"Phải dùng thế nào?" 

Tôi nghĩ nghĩ, có hơn băn khoăn một chút về hành động xàm sỡ bác gái vĩ đại của Ngô Tà.

"Nhỏ Kỳ lân huyết lên phía trên kết tinh thạch, để Kết tinh thạch vào khe lõm, lay động chuông đồng Trấn hồn, dựa vào ý chí để quay trở về lúc cục diện này bắt đầu, sau đó phá hủy Uông gia cùng cả Chung cực. Nhưng tôi không có cách nào đảm bảo được sẽ thành công, bởi vì khi sử dụng Chung cực, con người sẽ vào một hang tối, không khéo, trở về không đúng chỗ có thể về đến tận nhà Đường. Anh suy nghĩ cho kỹ, tôi sẽ không đi, dù sao hiện tại Chung cực đã hủy, chứng thi hóa của tôi đã biến mất, tôi chỉ là còn thiếu Ngô Tà một ân tình này thôi." Tề Vũ nói không kiên nhẫn.

"Tôi đi, chuông Trấn Hồn ở chỗ tôi." Tôi trả lời không cần suy xét.

"Tiểu ca, anh em chúng ta cùng đi. Lần này chúng ta liên thủ đem đám gâu gâu* kia đánh nằm bò trên đất, sau đó Thiết Tam Giác cùng nhau đổ đấu Chung cực, đệt, Bàn gia tôi giải cứu thế giới." Bàn Tử nghe có cách cứu được Ngô Tà lập tức hưng phấn.

*Gâu gâu là chỉ Uông gia, chữ "Uông" và "gâu" bên Trung đọc gần âm nhau*

"Tôi cũng đi, lần này tôi phải trông chừng cần thận thanh mai trúc mã của tôi, thuận tiện đánh chết con cáo già Giải  Liên Hoàn kia, tính nợ với Ngô Tam Tĩnh." Giải Vũ Thần thật tình rất quý Ngô Tà.

"Hoa nhi gia đi đâu Hạt Tử sẽ theo đó, chúng tôi sống chết cùng nhau." Hạt Tử dùng vẻ mặt tiện nhìn nhìn Giải Vũ Thần.

"Không cần, các cậu không cần thiết mạo hiểm. Lỗ hổng thời gian không có cách nào đoán trước được." Tôi kiên quyết nói.

Ba người họ đồng thời dùng ánh mắt oán độc nhìn tôi.

"Mẹ nó cút đi, anh đã cự tuyệt Ngô Tà, chuyện của Ngô Tà không liên quan tới anh, đó là chuyện của chúng tôi, chuyện của chúng tôi không cần người khác lo." Giải Vũ Thần lấy di động làm ám khí chọi hết sức về phía tôi, tôi nhẹ nhàng tránh.

Xem ra Ngô Tà từng oán giận về tôi với Giải Vũ Thần.

"Câm, anh trước đây vì không tin tưởng tiểu Phật gia nên mới né tránh hắn, kết quả là sinh ly tử biệt. Tiểu Phật gia hiện tại không tin cả thế giới nhưng mà hắn vẫn tuyệt đối tin tưởng chúng tôi đây." Hạt Tử vừa nói vừa đè lại bả vai tôi.

"Tiểu ca, Tề Vũ nói phải dựa vào ý chí để quay trở về, chúng ta người càng nhiều ý chí càng mạnh. Hơn nữa mấy người chúng ta cả chục năm mới có thể tụ họp với nhau, cùng nhau trải qua sống chết biết bao nhiêu lần rồi. Anh đừng coi thường tên nhân yêu kia, cậu ta đối tốt với Ngô Tà không kém Bàn gia đâu, không có hắn Thiên Chân cũng không gượng nổi tới bây giờ để gặp được anh." Bàn Tử hiếm khi nói lời thấm thía.

Lúc tôi nghe Hạt Tử nói "sinh ly tử biệt" trái tim run rẩy không thôi, nhớ đến thoáng chốc Ngô Tà xoay người rời đi, cảm giác bất lực và tuyệt vọng thấm vào cốt tủy đó tôi vĩnh viễn cũng không quên được.

"Được. Tôi phải quay về ngày 28 tháng 1 năm 2003." Từ khi Tề Vũ nói xong tôi cũng đã nghĩ đến thời điểm cần phải quay trở lại.

Ba người bọn họ nghe xong sửng sốt, ngay sau đó liền mỉm cười. Tôi nhìn ánh mắt kiên định của họ, cùng nói: "Được."

Tôi đi đến trước khe lõm của đài hiến tế, đem phần nhỏ còn sót lại của Kết tinh thạch đặt vào, cầm lấy đao của Ngô Tà dứt khoát cắt vào lòng bàn tay. Máu tươi dọc theo ngón giữa chảy xuống, nhỏ lên Kết tinh thạch. Theo Kỳ lân huyết rót vào, Kết tinh thạch bắt đầu bay lên, bên trong cửa Thanh Đồng  dần dần biến ảo u ám. Tôi biết sức mạnh Chung cực đang dần khôi phục. Ba người họ cũng bước lên đài, yên lặng nhắm mắt. Tề Vũ đã sớm chạy mất dạng, lúc này tôi dùng chuông Trấn Hồn lay lay vài cái, Kết tinh thạch chấn động càng kịch liệt. Đột nhiên, ánh sáng mãnh liệt lóe lên, lập tức tôi không còn ý thức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro