
#16: Mười sáu
Con ơi một lần nghe mẹ
Hãy nhẹ lòng bỏ đi tất cả
Những cuồng si khi dại khờ
Tuổi 18 buổi đầu biết yêu
Như hải âu nhỏ giữa trời
Chơi vơi tìm nơi trú ẩn
Con ơi một lần nghe mẹ
Con là ánh nắng buổi sớm
Chưa đủ sức để ôm lấy cậu
Hậu đậu rồi cậu đi mất
Đừng buồn vụt mất chính con.
Con ơi một lần nghe mẹ
Bình minh của con không phải cậu
Bình minh của con là nắng
Bình minh của con là mưa
Cũng như bình minh của mẹ
Là điều gì thì con biết đấy
Là mấy khi con cười con vui
Là những câu nói vu vơ
Con yêu con thương bình minh nhỏ
Như cỏ ba lá yêu hoa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro