Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Oneshort

Em nhìn tôi chằm chằm. Đôi mắt ấy ánh lên sự buồn bã và đau thương vô hạn. Giống như là lỡ đánh rơi một món đồ quý giá xuống vực sâu. Nó cứ rơi mãi, rơi mãi, rơi mãi, chẳng hề chạm xuống đáy vực, nhưng cũng chẳng thể vớt lên. Khi tôi quay sang thì ánh mắt ấy không còn nữa. Em mỉm cười với tôi. Nhưng dường như, nụ cười ấy chẳng còn làm lòng tôi ấm lên như trước đây được nữa.

Bill gập cuốn album lại, nặng nề nằm phịch xuống giường lớn. Hắn cứ nằm im như thế một hồi lâu. Ánh mắt hắn đờ đẫn như thể linh hồn hắn không còn ở đây nữa. Và rồi, cơ thể hắn bỗng nhiên co quắp lại.

Hắn nhớ Dipper!

Hắn nhớ Dipper!

Hắn rất nhớ Dipper!

Đôi mắt Bill ứa lệ. Đúng vậy, hắn nhớ em ấy rất nhiều. Nhưng hắn có thể làm gì trong khi mà em ấy đã vĩnh viễn ra đi rồi cơ chứ. Trong khoảnh khắc em ấy nhắm mắt, hắn chẳng thể làm gì ngoài gào khóc.

Qủy giấc mơ ư? Có gì là hạnh phúc?

Sức mạnh vô hạn để làm gì khi hắn không thể giữ được người hắn thương?

Đau thương của hắn, liệu có ai thấu đây?

"Cuộc sống xô bổ,

Số phận trớ trêu."

Ôi, Bill đáng thương...

Bất tử, chưa bao giờ là hạnh phúc cả.

.

.

.

.

Bill vô cảm nhìn mấy viên thuốc trên tay. Từ bao giờ, hắn bắt đầu sử dụng đồ của con người nhỉ? À, là từ lúc Dipper dạy hắn.

Cứ sống từng ngày đợi em luân hồi, tôi làm không có được!

Bill nhét từng viên, từng viên thuốc vào miệng, cho tới khi tay hắn trống rỗng, hắn mới nhẹ nhàng đặt lưng xuống bên cạnh di ảnh của người thương. Cơn buồn ngủ nhanh chóng ập đến, mí mắt Bill dần khép lại. Cơ thể hắn bỗng hiện lên những dòng ký tự kì lạ mà hắn để lại trước đó.

...

Ngày hôm sau, người ta nhìn thấy bên cạnh bia mộ khắc tên "Mason Pines" còn có một tảng đá hình tam giác kì quái. Chỉ biết, người ta đã cố chuyển tảng đá đi nhưng dù có làm thế nào thì nó cũng không xê dịch khỏi bia mộ nửa mili.

.

.

.

.

.

.

"Luân hi vn kiếp tâm không phc

Bơ vơ lc lõng gia hư không

Tìm người trong bn b mênh mông,

Quay v vi ni su vô vng. "

.

.

.

.

.

.

.

.

Rắc! Rắc!

Bùm!!

Tiếng nổ nhẹ vang lên trong khu "Nghĩa địa ngàn năm ". Ngôi mộ "Mason Pines" vẫn ở đó. Chỉ có điều tảng đá tam giác kia lại không thấy đâu. Thay vào đó, lơ lửng bên trên bia mộ là một nam nhân tóc vàng điển trai mang trên người bộ âu phục vàng - đen .

- Dipper, Dipper... Đã một ngàn năm trôi qua rồi. Tôi có thể tìm thấy em không đây? _ Nam nhân lẩm bẩm một mình, đôi mắt hắn trùng xuống. Bill Cipher, ngủ giấc ngàn năm, vẫn còn sống. Phải rồi, hắn là quỷ giấc mơ mà. Bất tử, thì chết thế nào được?

...

Bill ngồi vắt vẻo trên cành cây đối diện "Mason chi mộ". Hắn giữ dáng vẻ đờ đẫn ấy đã được một tháng kể từ ngày tỉnh lại. Ngày đêm cứ quanh quẩn bên cạnh mộ Mason kiến đau thương của hắn ngày thêm chồng chất. Lều Bí Ẩn không còn, Gravity Falls bị san phẳng. Đã một nghìn năm qua đi, cái gì cũng thay đổi. Xã hội phát triển, con người đổi thay... Chỉ có mộ Mason và tình yêu của hắn là không đổi.

...

Rào Rào...

Bill dựa lưng vào bia mộ, hắn ngẩng mặt lên trời, mưa như trút nước sối sả vào khuôn mặt hắn.

Dipper từng bảo, trong những câu chuyện buồn, mưa sẽ tô đậm thêm vẻ đau thương. Tình cảnh của hắn, có được coi là câu chuyện buồn không đây?

Git mưa nng trĩu như ni su lòng hn!

Ngay lúc này, Bill hn sc mnh ca mình ti điên cung....

...

Tiếng mưa vẫn vang lên đều đều, nhưng nước mưa đâu mất rồi?

Bill chậm rãi mở hờ mắt. Trước mặt hắn là khuôn mặt ngây ngô của một đứa nhỏ cùng với chiếc ô trên tay. Đứa nhỏ thấy hắn mở mắt, liền mỉm cười:

- Chào chú! Cháu là Mason Pines!

Nhưng hn cũng trân quý nó ti điên lon!


____________End____________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro