đời sống khổ đau
con quái vật tây hồ đột nhiên không xuất hiện trở lại. người ta đồn hắn đã bị câu mất.
thế là mọi người tưởng sunghoon là con cá chuối hai mồm biết đi thật à?
và cũng có người đồn chủ con quái vật đã giấu nó đi.
nhưng sunghoon sẽ không bao giờ làm việc cho bọn nhà giàu.
jay mở tủ lạnh, phát hiện ra táo trong nhà đã bị cắt ra đem đun nhỏ lửa với tương cà chua. giống mấy món hầm. mà nhìn buồn nôn chết được, mùi cũng nghe mắc ói.
bắt đầu từ hôm ấy hồ tây mất quái vật nhưng trong bếp biệt phủ nhà jay có thêm một con. con này đem tất cả những gì có trong tủ lạnh nhà gã đi hầm tương cà chua làm sẵn.
không hiểu sunghoon lấy đâu ra nhiều tương cà chua thế.
và sunghoon vẫn ghét jay. như thường. chả có gì đổi khác.
mà dạo này tiền trong ví gã cũng không cánh mà bay. toàn bộ chỗ đó sunghoon đem đi mua tương cà. và hắn không lộ mặt. chỉ có cái nồi sôi sục trong bếp.
thực ra lãng phí đồ ăn là một tội ác, với ai chứ không phải với jay.
gã thường vứt món hầm ấy đi không chút thương tiếc. đổ xuống hồ tây cho cá ăn. hoặc cho quái vật.
mất đi ngón tay ngón chân không quan trọng. mất đi cánh tay cái chân không quan trọng. mất mạng cũng chẳng quan trọng lắm.
miễn không mất ngón út không người ta sẽ tưởng mày là yakuza.
và miễn không phải là cái ngón để xỏ nhẫn vào. và không mất trái tim.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro