CHƯƠNG 3
hương 3
(Quái thú đến từ ngoại tinh cầu)
Kỳ thật, Kiều Bạch chính là thuận miệng nói mà thôi, cũng không biết dưới quần lót Diệp Định có dấu bí mật gì — một bí mật y cất giấu ba mươi năm, làm nam nhân khó có thể mở miệng!
Cho nên, khi bàn tay Kiều Bạch chạm đến quần lót của y, y luống cuống. Sợ hãi mà trừng lớn mắt, phát điên mà liều mạng giãy dụa.
"Không...........không cần! Không cần cởi.......! không cần!"
Nhưng mà đã quá muộn.
Móng vuốt Kiều Bạch đã muốn duỗi đến, 'Xẹt xẹt' một cái, quần lót màu trắng bị xé nát.
Diệp Định phát ra tiếng kêu chật vật.
Bị phát hiện!
Bí mật chết tiệt này, cuối cùng vẫn là bị phát hiện!
Kiều Bạch nheo lại hai mắt, có chút không quá tin tưởng đến hình ảnh trước mắt mình, "Đây là........." Hắn cúi người xuống, tiến tiến đến giữa hai chân y, muốn xem cho thật cẩn thận.
Ở giữa hai chân Diệp Định, trừ bỏ ngoài dương cụ của đàn ông, hình như còn có hơn một thứ.
Đồ vật đó như là giấu phía dưới gốc rễ, phấn phấn nộn nộn, hai phiến thịt mềm mềm hơi hơi ẩm ướt, óng ánh nước. Kiều Bạch vẫn không tin, vươn ngón tay đem hai phiến thịt mềm mềm kia mở ra, lộ ra khe hở âm đế nho nhỏ lại sung huyết, cùng với lổ nhỏ phía dưới không ngừng co rút.
"A!" Kiều Bạch kinh ngạc kêu lên, "Định, anh là.........anh là đàn bà sao?"
"Cút! Cậu mới là đàn bà!" Diệp Định sắc mặt cực độ khó coi, mặt tức giận đỏ bừng.
"Đúng nga. Định sao lại là đàn bà." Kiều Bách cầm cái tính khí hơi hơi ngẩng đầu giữa hai chân y cao thấp bộ lộng vài cái, làm cho Diệp Định xuân tâm rung động, thiếu chút nữa không nhịn được kêu ra tiếng. "Định có kẹo que nè, khẳng định là đàn ông rồi."
Tôi đương nhiên là nam nhân! Này không cần cậu giải thích!
Diệp Định ở trong lòng oán hận mắng.
"Chính là......" Ngón tay Kiều Bạch xinh đẹp giống như người đánh đàn dường cầm, ở trên dương vật y cao thấp bộ lộng như là có tiết tấu, khi chạm đến đỉnh thì lấy móng tay nhẹ nhàng gãi lên, đầu ngón tay từ đỉnh đầu dương vật chậm rãi đi xuống hệ rễ, xẹt qua đáy chậu (vùng giữa mông và tính khí) nhạy cảm, dừng ở cánh hoa mềm mại, "Chính là, vì sao Định cũng có tiểu huyệt như còn gái chứ?"
"........." Diệp Định gắt gao cắn môi, vẻ mặt quật cường.
.
Đúng vậy, y có bộ phận đàn ông, cũng có bộ phận đàn bà, vừa sinh ra liền có hai cái bộ phận, loại tình huống này trong y học gọi là 'Người song tính'.
Từ nhỏ, cha mẹ đã dạy y, không cần trước mặt người khác cởi quần, cũng không được tùy tiện cùng người khác nói ra bí mật của mình, bởi vì y là quái thú đến từ tinh cầu khác, sẽ bị người xem thường.
Như thế nhiều năm qua, Diệp Định quyết định không cần đi vệ sinh công cộng, khi đọc sách ít đi WC, tình nguyện khát chết cũng không dám uống một ngụm nước.
Tiết thể dục cũng không thể cùng những đứa nhỏ khác chạy trên sân. Cho dù trưởng thành văn phòng mình có toilet riêng, y cũng có thói quen không dám uống nước.
Người một khi hình thành thói quen, sẽ rất đáng sợ.
Sau đó, vì muốn phẫu thuật, cha mẹ đưa y ra nước ngoài.
Ai biết sau khi ra nước ngoài, lại bị bác sĩ tuyên bố, khí quan nữ tính của y đã muốn phát dục thành thục, bỏ lỡ thời gian phẫu thuật tốt nhất. Nếu cưỡng chế giải phẫu, hậu quả chỉ sợ sẽ rất nghiêm trọng.
Giữa mạng sống cùng tính trong lúc đó, Diệp Định chỉ có thể lựa chọn bảo vệ tính mạng, làm yêu quái cả đời bất nam bất nữ.
.
Tuy rằng hiện tại bị phát hiện, nhưng mà trong lòng Diệp Định trừ bỏ kinh ngạc cùng cảm thấy thẹn ra, còn có cảm giác thoải mái, gánh nặng đè ép y hơn ba mươi năm bị người phát hiện...........Hiện tại y không phải chỉ một mình mình biết.......
Nhìn y hai má lúc hồng lúc trắng, ánh mắt đẫm nước, Kiều Bạch lạnh lùng mà nở nụ cười, "Khó trách người vĩnh viện lạnh như băng, nguyên lai bác sĩ Diệp là người song tính a."
"Vậy thì như thế nào?" Diệp Định rướn cổ hung tợn cãi lại.
Kiều Bạch không trả lời y, mà là cúi người xuống tiến đến giữa hai chân y, một lần nữa đánh giá nơi riêng tư thần bí.
So với con gái bình thường nhỏ hơn, hình dạng khéo léo đáng yêu. Nhan sắc cực kỳ phấn nộn, phát ra hương thơm xử nữ. Hai phiến hoa hơi hơi sung huyết mở ra, nhẹ nhàng hấp lấy người nào đó, mạch máu trên mặt đều đều thấy được rõ ràng, đẩy ra âm thần, miệng âm đạo bên trong giống như cánh hoa hồng, lúc này nơi đó đã muốn dính đầy mật nước, động khẩu dính nước không ngừng co rút lại, cái miệng nhỏ nhắn giống như rất đói khát, hấp dẫn đàn ông tiến vào.
"Ngô..........Không cần...........nhìn..........." Bị ánh mắt hắn tràn ngập dục vọng càn quét địa phương cảm thấy thẹn kia, Diệp Định toàn thân giống như là bị lửa thiêu, như mỗi giây đều khó có thể chịu đựng được dày vò, hơn nữa tiểu huyệt cảm thấy thẹn kia, lại từ ở nơi sau nhất truyền đến một loại cảm giác ngứa chưa từng có.
Kiều Bạch ho hấp nặng thêm, liếm liêm môi khô khốc, cúi đầu mở miệng, thanh âm trở nên khàn khàn mê người, "Bác sĩ của tôi thật nhiệt tình, là chưa bao giờ được đàn ông làm qua sao?"
Ngón trỏ để tại trên cánh hoa mềm mại kia, ở khe hở thịt huyệt tiến vào.
"Ngô........." Diệp Định như bị điện giận, trong nháy mắt đại nào tựa hồ như ngừng hoạt động, tất cả cảm xúc đều tập trung toàn bộ ở trên tay đang đang nhu lộng tiểu huyệt chính mình. Dương cụ ở hạ thể cũng không biết khi nào đã thẳng tắp, sắp phun trào.
Ngón trỏ Kiều Bạch trong thịt huyệt của y nhu lộng rất có kỹ xảo, chỉ chốc lát, liền đem y làm cho nước chảy đến ấm áp, dâm thủy chảy lên giường. Trong tiểu huyệt ngứa ngáy kỳ lạ khó chịu, hư không đến phát đau.
Đối mặt với phản ứng thân thể chính mình, Diệp Định đã muốn hoàn toàn mơ màng.
Đại bác sĩ đơn thuần, tuy rằng hơn ba mươi tuổi, nhưng lại bởi vì lý do thân thể, chưa từng có trải qua tính sự, làm sao chống lại Kiều Bạch lão luyện trêu chọc như thế?
"Bác sĩ Diệp, anh thật sự dâm đãng nha, chỉ là sờ sờ tiểu huyệt của anh, liền chảy nhiều nước như thế." Kiều Bạch thở khí thô, nhẹ giọng chế nhạo bên tai y.
"Không........." Diệp Định cảm thấy thẹn không chịu nổi, kiệt lực bảo trì thanh tỉnh để phủ nhận lời nói đối phương, chính là, thân thể y thật sự rất khó chịu, rất hư không............rất muốn.....................
Ngón tay Kiều Bạch ở trong huyệt khẩu y lộng lộng, nhẹ nhàng đánh vòng tròn, "Không phải? Không phải sao tiểu tao động lại có nhiều nước như vậy? Ân?"
"..........Ngô.........Đừng........Đừng như vậy............đùa.........A......rất ngứa.........." Diệp Định bị đùa cả người mềm yếu, trong mắt càng hiện lên hơi nước dày đặc.
Y dồn dập thở dốc, lời nói ra lại thành tiếng rên rỉ, vì kháng cự đối phương mang đến hấp dẫn tà ác, hắn thậm chí dùng móng tay hung hăng trêu chọc, lại như cũ ngăn cản không được rối loạn dưới hạ thể.
Chính là bị người đàn ông biến thái này nhu nhu tiểu huyệt, y cũng đã chịu không nổi, bên trong tiểu huyệt đang nóng lên, tê dại khó có thể chịu được. Chẳng lẽ y thật sự giống như lời đối phương nói, dâm đãng?
"Không được............không........."
"Lại cãi bướng, tôi làm anh khó chịu sao?" Kiều Bạch liếm liếm đầu vú y, càng thêm ác liệt khiêu khích, ngực từng chút từng chút rơi vào tình dục dưới tay giặc. Ngón tay ở huyệt khẩu đánh vòng tròn, chính là không chịu tiến vào.
Địa phương mẫn cảm nhất bị đùa giỡn như thế, Diệp Định làm sao chịu được.
Bộ phận nam tính phía trước đã muốn ngẩng cao đầu, xuân thủy trong thịt huyệt tràn ra thân thể đã muốn cơ khát đến cực điểm, "Đừng.......ngô ngô.............mau.......mau........."
"Mau cái gì?" Kiều Bạch được nước làm tới mà tiếp tục hỏi.
"Hỗn đản..........ngô......mau.........." Hai chữ phía sau, Diệp Định làm sao cũng không nói nên lời.
Tuy rằng trầm mê trong tình dục, chính là y vẫn cảm thấy thẹn, sao có thể đối với tên biến thái này nói mấy câu thấy thẹn như thế?
Kiều Bạch thấy y còn không chịu nhận thua, tà tà cười: Không sợ, hắn có 'hình phạt' buộc y nhận thua.
Thế là, lại mở ra một lóng tay, thuận đừa đi đến giữa cánh hoa, tại nơi mẫn cảm sung huyết nhu nhu, chính là ngay cả cánh hoa dâm đãng cũng không buông tha, thủ pháp cực đủ kỹ xảo, rất nhanh khiến cho Diệp Định hãm vào càng sau, khó kiềm lòng mà đem chân càng mở ra, tiểu huyệt khô cạn ba mươi năm, xuân thủy liền như dòng suối nhỏ, không khống chế được chảy ra......
"Còn không chịu nói sao?" Ép hỏi liên tục.
"Không...........A a............Đừng đùa như vậy...........ngô.........." Hoa hạch đột nhiên bị nặng nề mà xoa bóp như vậy, tạo ra một dòng điện đánh thẳng lên đại não, khoái cảm cơ hồ khiến kẻ khác phát điên.
"Không thể đùa như thế? Kia phải chơi như thế nào?" Kiều Bạch nhìn khuôn mặt y vừa tuấn mỹ lại trầm mê trong tình dục mà trở nên yêu mị động lòng người, miệng lưỡi khô càng lợi hại, tính nhẫn nại cũng mau phá vỡ, cư như là bị tra tấn, "Nói cho tôi biết, phải muốn tôi làm tao huyệt anh như thế nào? Nói ra, nói ra tôi sẽ làm cho anh thích."
"Không....ngô..........." Diệp Định vẫn còn chút giãy dụa cuối cùng, vặn vẹo cái mông, nghĩ muốn thoát khỏi tay đối phương, thường thường lại vươn ra cái đùi đẹp mê người đạp đá lung tung kháng cự, động tác làm cho cả mông run rẩy, tục tĩu cùng kích thích nói không nên lời.
Thật là khó chịu............tiểu huyệt ngứa làm y muốn khóc, nếu có đồ vật gì đó đâm vào hung hăn mà sáp đến thì tốt rồi. Y mơ mơ hồ hồ nhớ đến ngón tay Kiều Bạch để ở huyệt khẩu đánh vòng, nếu.............nếu cắm vào, nhất định sẽ rất thoải mái.............
.
Trên thế giới này, có một loại người trời sinh đối tình dục liền dị thường mẫn cảm cùng si mê, thân thể bọn họ cực kỳ mẫn cảm, rất dễ dàng động tình, đối với khát cầu cũng lớn hơn với người bình thường, cứ mỗi ba giờ liền nghĩ muốn làm tình một lần. Tình dục đối bọn họ mà nói, liền giống như người muốn ăn cơm.
Mà Diệp Định cũng rất bất hạnh là người như thế.
Lúc còn nhỏ, Diệp Định liền cảm thấy được thân thể của mình thường xuyên lại xuất hiện một loại cảm giác trống rỗng khó có thể nói nên lời, có đôi khi bị người xa lạ bính một chút y liền cảm thấy thực thoải mái.
Cái loại thoải mái này cùng đi mát xa là khác hẳn, là thoải mái, tê dại thấm sâu vào trong tâm.
Thời kì thiếu niên, có một đêm y ở trong phòng tắm tắm rửa, dùng vòi sen hướng nơi riêng tư rậm rạp khiến mình cảm thấy thẹn kia, đột nhiên bị dòng nước mạnh mẽ chảy vào, một nguồn điện từ xương sống dâng lên, thiếu chút nữa làm cho y ngã xụi lơ trên mặt đất.
Hắn cảm thấy được phi thường thoải mái! Một lại cảm giác thẹn lại cấm kỵ. Thế là đêm đó, y dùng vòi sen làm cho chính mình đạt đến lần đầu tiên cao trào trong đời.
Ngày tiếp theo, y lại trầm mê với loại vận động cấm kỵ này mà không thể kiềm chế. Mỗi khi đến ban đêm, y liền trộm tránh ở trong chăn mà lấy tay âu yếm chính mình, vuốt ve đầu vú và tiểu huyệt của mình. Thậm chí lấy tay cắm nhợt nhạt vào huyệt khẩu của mình. Làm như vậy sẽ làm y tràn ngập cảm giác an toàn.
Chính là dần dần, y bắt đầu cảm thấy không đủ với ngón tay.
Y khát vọng với cái gì đó càng thô càng lớn hơn nữa, khát vọng cái gì đó cảu đàn ông đến thỏa mãn hư không của chính mình. Tiểu huyệt y vừa đến ban đêm liền ngứa ngáy khó nhịn, hư không phát đau. Nhưng là lại bởi vì sợ hãi mà không dám cắm tay sáp quá sâu.
Có đôi khi đi ở trên đường, thấy đàn ông ở phía đối diện, y nhất định sẽ nhịn không được mà nhìn chằm chằm vào hạ thân người ta. Ảo tưởng nơi đó cắm vào trong tiểu huyệt chính mình, hung hăng thao mình, đem y thao nát.
Loại ý tưởng này, làm cho y cảm thấy rất xấu hổ, rồi lại không thể điều khiển chính mình. Dần dà, Diệp Định cảm thất được chính mình đều nhanh phát điên.
Sau đó, đến Mỹ, y thật sự không có biện pháp chịu được hư không mỗi đêm, thế là lấy hết lá gan đi đến quán bar tìm một người cường tráng.
Người đó mang y đi thuê phòng, cỡi quần áo, kích hôn, vuốt ve, ngay tại khi Diệp Định dục hỏa đốt người, gã thấy đến hạ thể kỳ lạ của y.
"FUCK! Gay! Lão tử cũng không yêu thích loại này!"
Gã giống như là thấy quỷ, thô lỗ mà đá văng y, mặc lại quần áo liền nhanh chóng rời đi. Lưu lại một mình Diệp Định quần áo không chỉnh tề ngồi trên giường, khó chịu cùng cảm thấy thẹn đến muốn khóc.
Từ sau đó, y rốt cuộc không đi tìm đàn ông nữa.
Y nghĩ đến nhu cầu thân thể sẽ theo tuổi tác mà biến mất, không nghĩ đến, càng lớn, cái loại hư không này không chỉ có biến mất, ngược lại càng mãnh liệt.
Ai có thể nghĩ đến Đại bác sĩ bình thường cẩn thận, tỉ mỉ, cấm dục, nghiêm cẩn, mỗi buổi tối đều có thể nằm ở trên giường lấy tay đùa giỡn tiểu huyệt chính mình chứ?
.
Diệp Định trầm mình trong ký ức bi thảm, cảm thấy được rốt cuộc không có biện pháp chịu đựng được dục vọng dày vò, y cơ hồ chỉ dùng tiếng khóc nức nỡ đối Kiều Bạch nói:
"Cầu cậu....cầu cậu cắm vào!"
Kiều Bạch lại hỏi: "Cắm vào trong? Sáp như thế nào? Dùng cái gì sáp?"
Diệp Định cắn môi, cảm thấy thẹn mà nhắm mắt lại, cam chịu mà nói: "Dùng...........Dùng thịt heo lớn của cậu........sáp ta........tao huyệt của ta .......... cầu cậu..........."
Kiều Bạch cuối cùng vừa lòng nở nụ cười.
"Tốt, bất quá trước khi sáp anh, tôi cũng muốn cho bác sĩ xem một bí mật nga." Nói xong, hắn chậm rãi cởi quần lót của mình, dưới quần lót kia lộ ra bí mật kinh người.
Diệp Định hoàn toàn há hốc mồm.
Kia, đó là cái gì? Quái thú đến từ tinh cầu khác?
Khố hạ Kiều Bạch thế nhưng có đến hai cái tính khí đang dựng thẳng!
.
.
.
.
.
..................................
Tác giả: Ân, làm sao viết YD! Dù sao ta nghĩ từng ngụm từng ngụm ăn thịt = =
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro