
chưong 12: đồng ý cho ta gia nhập Bang? nực cười...
*Bịch bịch....* Chưa noi hết câu, tiếng chân từ bên ngoài như đang hướng về phía cô và hắn, ngay lập tức một ánh sáng hiện ra xung quanh họ, hình dáng trước kia cũng xuất hiện. Hắn giọng băng lãnh và lười biếng, giọng điệu cũng có chút khó chịu, không vui
- có chuyện gì?
Một người phụ nữ cùng với một người đàn ông tầm tuổi trung niên xuất hiện trước mặt cô và hắn, 2 người bọn họ khẽ cung kính cúi người xuống thấp.
- Bạch Nam Dương giáo chủ, bang chủ sai chúng tôi đến mời người cùng Bích Lạc cô nương đến Tú Viện Thiền Các có chuyện muốn nói.
Hắn khẽ nhíu mày lại, bọn họ thật là đến không đúng lúc mà, nhưng cũng chỉ là do lệnh của bang chủ nên bọn họ mới dám liều lĩnh xông vào lãnh địa cấm của hắn thì chắc không phải chuyện nhỏ. Hắn giãn mi tâm ra nhìn bọn họ
- bang chủ biết Bích Lạc ở chỗ ta?
- bang chủ nói dạo này hay thấy cô nương ấy đi cùng người nên nhất định nghĩ rằng cô nương ấy cũng đang ở đây!
Hắn khẽ gật đầu rồi phất nhẹ cánh tay như muốn ra hiệu cho bọn họ đi ra. Bọn họ thấy vậy cũng khẽ cúi người xuống thấp rồi nhanh chóng rời đi.
Khi bọn họ rời đi, cô quay sang nhìn hắn cười cười
- Nam Dương, lúc nãy huynh là muốn nói gì với ta vậy?
Hắn nghe vậy thì đành cười khổ
- không có gì, chúng ta mau đến Tú Viện Thiền Các thôi!
Nói rồi hắn đứng dậy rồi đi trước. Cô khẽ phất nhẹ cánh tay khiến đàn tranh biến mất trong không, đứng dậy, cô nhind theo bóng dáng của hắn phía trước, nét mặt hiện lên tia khó hiểu.
- rõ ràng là huynh định nói gì với ta mà😒
(Bích: ta bảo tỷ thật là quá ngốc đi a~~)
**********
Tại Tú Viện Thiền Các:
Cô và hắn cùng bước vào trong đại sảnh của Tú Viện Thiền Các. Chỉ thấy phía trên cao là bang chủ Cẩm Tú Hoàng ngồi ở đó, đôi mắt nghiêm nghị nhìn xuống dưới. Hai bên cánh gà là các giáo chủ và các thiếu chủ. Gồm có 5 lão già là Vu Minh Chính của thiên phận Hoạ vi sư đồ pháp, Hạ Tần của Thiên Phận Đao Linh Khí, Tần Nô của thiên phận Giao Linh Tiên Pháp Khí, Vương Mộc của thiên phận Linh Pháp và Tô Văn Thống của thiên phận ma trận địa phù ngồi ở bên trái cánh gà. Bên phải là đám Hạ Minh Thanh, Vu Tiếu Phong, Tần Thủy Tề, Vương Minh Minh (bích: bà này và bà cuối là girl nha MN) và cuối cùng là Tô Nhược.
Cô vẫn im lặng chưa nói gì. Nhìn sắc mặt của bọn họ lúc này xem ra Hạ Minh Thanh vẫn chưa nói cho họ biết chuyện cô không phải là Bích Lạc mà là Hồng Vân, tên cô dùng để che đi thân phận thật sự của mình. Cô khẽ nhếch mép cười, tuy đã dùng khăn che nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được sự khinh bỉ của cô với đám người vu Minh Chính. Hắn như vậy thì liền cất giọng lười biếng, không vui
- bang chủ gọi chúng tôi tới đây không biết là có chuyện gì mà phá vỡ đêm *độc tấu cổ đàn của ta với Bích Lạc?
Nhận thấy được sự khó chịu trong lời nói của Nam Dương, bang chủ nhanh chóng nói
- Nam Dương, ta xin lỗi đã làm phiền con nhưng ta gọi 2 người tới đây là nói về chuyện cho Bích Lạc gia nhập Bang. Hạ Tần nói sẽ cho cô nương ta vào thiên phận đó và sẽ do Hạ Minh Thanh thiếu chủ đào tạo.
Nghe vậy cả hắn và cô đều cười khinh nhìn về phía Minh Thanh. Không cần nói thì cô và hắn cũng biết là Hạ Minh Thanh hắn giở trò để giữ cô bên cạnh hắn rồi. Thật ghê tởm a~~
- còn...
Hắn nhìn về phía Tú Hoàng nói . Ông ta cũng nhanh chóng mỉm cười vui vẻ nói..
- trước kia là con cứu ta, ta mang con về bang chỉ cho con danh mà không phận, tính ra con vẫn chưa hẳn là người của Cẩm Tú Bang nên chúng ta quyết định sẽ cùng làm lễ gia nhập Bang cho 2 người.
Hắn nghe vậy thì khẽ gật đầu, liếc mắt nhìn Hạ Minh Thanh hắn đang có vẻ khá vui
- vậy ta và Bích Lạc sẽ là đồ đệ của thiên phận Đao Linh Khí và do cái tên Thiếu chủ nhỏ bé này lãnh đạo?
Hạ Tần nghe vậy thì có chút không vui nhưng vẫn cố gượng cười..
- không, ngươi Giáo Chủ còn cô nương ta Thuộc hạ!
Cách nói ngắn gọn nhưng hàm ý, thật rẻ mạc.
- không muốn!
Hắn lên tiếng nhìn về phía Bích Lạc, một tay cầm tay cô, nắm thật chặt. Mọi người nghe vậy thì ngạc nhiên, Tần Nô liền đứng phắt dậy
- ngươi không muốn? Là không muốn cái gì?
Hắn khẽ nhếch mép cười gian không nói gì. Đến lúc này Bích Lạc mới bước lên phía trước và lên tiếng nói lạnh băng của mình..
- đồng ý cho chúng ta gia nhập Bang, nực cười!
Mọi người như sốc toàn tập. Vương Minh Minh lập tức lên tiếng
- ngươi nói được ư?
- ta đâu có câm mà không nói được!
- ngươi... Ngươi...
- ta? Ta làm sao? Hừ, nực cười quá ư nực cười.. ha ha ha ha..
Tần Nô nhìn cô cười điên dại liền nói
- ngươi cười gì chứ, bao nhiêu người muốn gia nhập Bang mà không được, các ngươi lại dám ngông cuồng...
- từ khi nào người lập bang lại được vinh dự gia nhập Bang của các ngươi ban tặng?
Hắn lên tiếng khinh bỉ! Bang chủ lập tức như đứng hình, lúc nãy là giọng nói quen thuộc đó và giờ là câu nói đó, ông ta như đứng hình
- ngông cuồng, quá ngông cuồng..
Hạ Tần hét lớn
(Bích: ta biết cháp này rất ư là nhạt. Hiu, xl nha)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro