Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15 : Cải cách

Khi đã về đến Thăng Long thành thì trăng đã gác đỉnh đầu , đã là  canh ba . Đám cung phi vẫn chưa hết hoảng loạn , đặc biệt là Nhi Mỹ nhân , vì cô ấy vẫn còn khá nhỏ mà bị tác động mạnh đến như vậy . Cũng may là tất cả mọi người vẫn bình an , chỉ vài người bị say xát nhẹ . Ngay lập tức Hoàng Hậu truyền lệnh , tất cả Ngự Y của Ngự Y Viện cùng Thượng Y đều chạy ra cứu chữa cho những người bị thương . Tất cả chỉ đều xay xát nhẹ , riêng Bát Giai Lê thị thì cần phải cho uống thuốc an thần được đặc biệt điều chế ,giúp cho người uống tinh thần tỉnh táo , tránh khỏi những tổn thương tâm lí hoặc khủng hoảng tâm lí mạnh . Thở phào nhẹ nhõm , Thiên Lan ôm chầm lấy Xuân Nhi , khóc : 
            -Cũng may là em đã không sao rồi ! Chị mừng quá ! Tạ ơn Trời Phật ! 
            -Kìa chị , đã nói là em không sao cơ mà ! Chị nhìn xem , chẳng phải em đang ngồi trước mặt chị nói chuyện sao ? - Xuân Nhi tươi cười nói . 
Thùy Phi và các cung phi khác đều cảm thấy mệt mỏi , liền lui về cung riêng của mình . Còn riêng Hoàng Hậu , Người vẫn đứng ở đó , đôi mắt hướng về phía Nhật Dương Môn ( Cổng Thành ) hóng chờ tin tức của Ngài Ngự . Oan Lư , thị nữ của Người liền vội khuyên Người nên về cung nghỉ ngơi , đứng ở đây lâu sẽ bị trúng phong hàn , không tốt cho phượng thể . Người gạt tay ra , bảo rằng : 
             -Ta và Ngài ngự là phu thê kết nghĩa . Ngài Ngự đang ở ngoài xa chinh chiến vạn dặm , thương tích đầy mình . Còn Ta lại thảnh thơi đi nghỉ ngơi , vậy còn ra thể thống gì ? Há lại vì chút cơn phong hàn mà lại vô tâm không ngóng trông đức phu quân mình bình an trở về hay sao ? 
              -Nhưng bẩm thưa Lệnh Bà ......
Oan Lư chưa kịp nói hết câu , Hoàng Hậu giơ tay ra hiệu " Im ! " nên cô ấy vội im bật . Thiên Tần và Nhi Mỹ Nhân đều vì cảm động tình cảm của Hoàng hậu nên đã xin cho ở lại đón chờ tin tức Ngài Ngự . Cả ba cùng nhau bước lên trên Nhật Dương Môn , đứng trên đó trông từ xa . Mặt trời dần dần ló dạng trên đường chân trời , canh 5 vừa trôi qua , đang là  giờ Mão . Bỗng từ xa thấy bụi đất bay lên , vó ngựa dồn dập . 
                  -Chẳng lẽ nào là Ngài Ngự sao ? - Hoàng Hậu thấy vậy liền vui mừng nói . 
Rồi cả ba vội chạy xuống , Hoàng Hậu lệnh mở rộng Nhật Dương Môn đón Thiên Thánh quay trở về .Và Hoàng Hậu sai dọn thiện cho Ngài Ngự . Người đứng đó , khuôn mặt tràn đầy hy vọng , một nụ cười hạnh phúc nở trên khuôn mặt thập phần xinh đẹp của người . 
Quả nhiên chính là Thiên Thánh đang cầm thanh kiếm còn đẫm máu của mình , trông thấy Hoàng Hậu cùng Thiên Tần và Nhi Mỹ Nhân từ xa , Ngài vui lắm nên cố thúc ngựa chạy thật nhanh đến Người . Bá quan văn quan võ thì đến bây giờ mới nghe được hung tin thì liền vội vã vận y phục , chạy vội ra chấp hai tay quỳ xuống bẩm Thiên Thánh .
                      -Chúng thần vui mừng khi Bệ ha bình an trở về ! Bệ hạ đại phúc , vượt qua bao hiểm nguy , giết muôn trùng giặc mà vẫn bình an . Quả là đại phúc ! Đại phúc ! 
Hoàng Hậu kiểm tra cho Thiên Thánh thì không khỏi hoảng hốt khi thấy Ngài bị một đường kiếm chém từ vai xuống bầu ngực . Người hốt hoảng cho gọi Thái Y thì Ngài ngăn lại , tỏ ý muốn đi tắm , rửa sạch vết thương . Nghe thấy vậy , Hoàng Hậu sai người chuẩn bị một bồn tắm chứa thảo dược và mong muốn được vào tắm hầu Ngài nên Thiên Thánh mỉm cười đồng ý . Còn Thiên Tần và Nhi Mỹ Nhân thì lui về cung riêng tắm rửa bằng nước pha thảo dược và hoa và dùng thiện . 

Ngài Ngự sau khi dùng thiện thì lại lên thiết triều như mọi lần , nhưng lần này , Ngài sai người áp giải tên tù trưởng cầm đầu đám phản loạn hôm qua . Hắn ta điên cuồng gào thét , miệng tuôn ra những lời của người dân tộc H'Tai . Thiên Thánh rất muốn biết tên này đã nói gì nên lệnh cho Viên quan phiên dịch nói lại lời của hắn . Anh tay nghe xong thì vội quỳ xuống bẩm báo : 
                          -Bẩm Bệ hạ ! Tên này hắn đang chửi rủa Bệ ha , tội đáng muôn chết ! 
                          -Hắn chửi ta ắt là có lý do ! Nào , hỏi hắn vì sao lại tấn công ta ngày hôm qua , còn không thì cả dân tộc của hắn sẽ bị Ta giết chết ngay lập tức . 
Viên quan phiên dịch thuật lại toàn bộ lời của Thiên Thánh nói cho tên tù trưởng nghe , hắn nghe xong liền trở nên ngoan ngoãn , im lặng . Xem ra hắn có vẻ sợ sệt . Viên quan phiên dịch lại hỏi tiếp vì sao hôm qua lại dám tấn công Bệ hạ , hắn ta bắt đầu nói , nói rất dài . Anh ta nghe xong thì nói lại cho Thiên Thánh ,giọng có chút lo sợ : 
                             -Bẩm Bệ hạ ! Tại vì hắn ta nói rằng dân tộc hắn đã quá khổ sở , câm phẫn Ngài đã tăng thu thuế , không chăm lo đến đời sống người của hắn . Lụt lội , hạn hán xảy ra , tai ương dịch bệnh , quan lại tham bắt nạt người của hắn . Khiến cho lòng dân câm phẫn , đổ tất cả tại cho Bệ hạ . 
Thiên  Thánh nghe xong thì nghiêm mặt lại , Ngài đập xuống ngai vàng khiến cho Viên quan phiên dịch sợ hãi vội dập đầu : 
                               -Xin Bệ hạ thứ tội cho thần ! Thần không dám nói ra những điều xằng bậy như vậy , chỉ là thuật lại toàn bộ lời của hắn thôi ạ ! 
                               -Xin Bệ hạ bớt giận ! Xin Bệ hạ bớt giận ! - Bá quan  trong điện cũng sợ hãi mà quỳ rập đầu xuống .
Thiên Thánh chau mày đăm chiêu , Ngài không ngờ rằng bản thân mình là Đế Vương mà lại để cho lòng dân khổ sở như vậy . Ngài tự trách bản thân mình bấy lâu nay đã bê trễ như thế . 
                               -Các khanh hãy đứng lên đi ! Không sao cả , chỉ là ta đang trách bản thân ta bấy lâu nay hưởng lạc vô độ , không quan tâm đến đời sống người dân . 

Thế là ngay sau hôm đó , Ngài bận việc không ngừng nghỉ . Ngài bàn bạc với quần thần trong điện lên chính sách giảm thuế cho nhân dân ; truyền các Hà đê sứ chỉnh sửa xây dựng đê điều để phòng chống lụt lội từ các con sông lớn mỗi khi mùa nước đến ; sai Lương thực sứ ban phát gạo cứu giúp người dân nghèo đói khắp nơi và các dân tộc thiểu số ; cho những người dân lang thang khắp nơi ,không nhà không cửa được vào những khu " Hoàng Thịnh Sơn "  ( Những khu nhà được xây ra để cho những người lang thang không nhà không cửa ) ; lệnh cho các thầy đồ từ các Quốc Tử Giám đến dạy chữ miễn phí cho các học sinh nghèo , tổ chức các khoa thi chọn người tài ,tạo điều kiện cho những sĩ tử nghèo có cơ hội được tham gia thi ; thực hiện cải cách ruộng đất , cải tạo đất hoang phá, ban luật cấm giết mổ bò trâu vô tội vạ khi chúng còn đang khỏe mạnh để bảo vệ sức kéo  ; tạo các điều kiện để phát triển những ngành nghề thủ công như tơ lụa , đồ đồng , đồ sứ .... ; mở cửa biển cho các thương nhân ra vào buôn bán tấp nập ở những cửa sông như : Hội Anh , Hồng Nẵng , Bình Thuần .....và những cửa biển lớn như Quế Li , Bình Định , Xuyên Vương ,..... ; ra lệnh trừng phạt những tên tham quan ,những tên lí trưởng cậy quyền lộng hành : Bọn nó bị ban chết để trừ hậu họa , gia đình dòng họ chúng nó bị biếm vào cung hoặc các gia đình quý tộc làm cung nữ , người hầu ; tăng cường canh phòng biên giới , bảo vệ từng tấc đất tấc biển của cha ông đổ bao xương máu để giành lại lãnh thổ dân tộc khỏi sự nhòm ngó của kẻ thù , giặc ngoại xâm ; tăng cường quân đội .

Lệnh đã được bao hành , thế là chẳng bao lâu ,đời sống người dân được cải thiện, sống hạnh phúc ấm no , không còn cảnh người người lang thang dài trên những đường phố bị thất nghiệp nữa  ; nền kinh tế đất nước phát triển thịnh vượng;  nhiều người tài , trạng nguyên , tiến sĩ,thám hoa.... khi đỗ kỳ thi đã được bổ dụng làm những chức quan lớn ; ruộng đất bạt ngàn thẳng cánh cò bay . Thế là  bao nhiêu lời oán rủa , trách cứ Thiên Thánh đế thì nay đã được thay bằng những lời cảm tạ , tung hô của trăm họ . Và Đại Nam dần dần trở thành một cường quốc mà không một đất nước nào dám đem quân xâm lược . 
                            

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro