Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 59

Trong ngoài biệt thự Sumettikul Gia rối như tơ vò, vườn hoa hồng bởi vì mấy ngày nay mưa đã nở được vài hoa, trên dưới Sumettikul Gia đều khẩn trương, bác sĩ vội vàng chạy tới, chú Dak ở một bên tiếp tục nói tình hình mấy ngày nay của cậu cho anh nghe.

"Thiếu phu nhân sợ cậu tức giận, cho nên vẫn luôn nói không có chuyện gì, nhưng mấy ngày nay không thể ăn cơm, ăn vào liền nôn ra, rất khó chịu nhưng vẫn không nói ra, ai u...... Tôi nhìn còn đau lòng, nói chi là cậu......"

"Sao không nói sớm với tôi, em ấy không cho chú nói thì chú thật sự không nói sao. Chú theo tôi nhiều năm......"

Anh xoa xoa huyệt thái dương.

"Em ấy có khóc không?"

"Khóc, mỗi lần cùng cậu nói chuyện xong đều sẽ khóc một lúc......"

Anh xoa xoa huyệt thái dương, nắm tay cậu không muốn buông ra, tay cậu nhỏ nhắn lại mềm mại, nhiệt độ cơ thể nóng đến mức có thể làm anh phỏng.

Biu Biu của anh sao lại hiểu chuyện như vậy, làm anh thật đau lòng.
Bản thân lại vì chút chuyện mà tức giận không đưa cậu đi cùng.

Cậu mơ mơ màng màng không phân rõ đâu là hiện thực đâu là mơ.
Nằm trên giường mềm mại, chỉ mới một tuần không thấy, anh cảm thấy cậu hình như gầy đi nhiều rồi, so với lần đầu tiên nhìn thấy cậu không khác mấy, vất vả lắm mới nuôi béo lên được một chút, thế mà giờ lại gầy đi rất nhiều.

Trái tim anh đau đớn.

"Biu Biu......"

Cậu nghe có người kêu cậu, phát sốt có chút mơ hồ, hơn nữa mùi vị tin tức tố trên người cậu quá nồng, giống như kỳ phát tình vậy, anh phóng thích tin tức tố của mình trấn an cậu. Lúc này cắn cậu, cậu sẽ đau.

Tranh thủ bác sĩ chưa đến, anh lau người cho cậu, dùng cồn lau có thể giảm nhiệt. Khó chịu nhiều ngày như thế cũng không nói với anh, nôn mấy ngày liền bắt đầu phát sốt, nếu hôm nay không gọi điện thoại hỏi, chẳng lẽ đợi đến nóng bức không chịu được nữa mới nói sao?.

Đắp chăn cho cậu, gương mặt cậu dị thường đỏ, trán nhỏ đầy mồ hôi, ngoan ngoãn nằm im, anh phóng thích tin tức tố trấn an cậu, anh lẳng lặng đợi cậu, tới gần anh nghe trong miệng cậu lẩm bẩm nói.

"Anh đừng tức giận......"

"Được, tôi không tức giận không tức giận......"

Đưa tay sờ trán cậu.

"Sao lại ngoan ngoãn đến như vậy, làm tôi đau lòng a......"

Qua một lúc, bác sĩ mà chú Dak gọi vội vàng chạy đến, anh gọi bác sĩ ở các  bệnh viện khác đến, cậu nóng như vậy nhất định là rất không thoải mái.

Bác sĩ tới thấy anh gật gật đầu gọi một tiếng.

"Sumettikul tổng."

Sau đó vài người nhanh chóng quay xung quanh cậu, anh vốn không muốn rời đi chỉ là anh ở lại cũng không phải biện pháp, bác sĩ cũng không dám vén quần áo cậu lên....

"Chuyện này đã xảy ra....bao lâu rồi ?"

Vén quần áo cậu lên, tay cầm ống nghe nghe nhịp tim cậu, không có vấn đề gì lớn, chẳng qua là người nóng quá mức.

Một bác sĩ khác kiểm tra đo lường tuyến thể của cậu , tích, một tiếng cảnh báo tin tức tố quá nồng.

Chú Dak đem chuyện mấy ngày nay xảy ra nói một lần, bác sĩ lại lặp đi lặp lại đem chăn xốc lên xem người cậu làm anh thấy rất là phiền.

Không thể nhẫn nại, lửa giận trong lòng anh bùng phát.

"Gọi các ngươi tới xem bệnh, có kết quả chưa?.  Rốt cuộc là bị làm sao?. Bình thường phát sốt cũng sẽ không như vậy a, có cần nằm viện hay là uống thuốc gì không, xem nhanh lên đi."

"Không cần, chỉ là phát sốt bình thường, có điều thiếu phu nhân khi còn nhỏ tuyến thể bị thương, có thể là  vì không được đánh dấu cho nên tin tức tố hỗn loạn, nói không chừng đánh dấu xong sẽ khoẻ lại."

" Đơn giản như thế ?"

Anh sờ sờ trán cậu, tin tức tố vẫn luôn hướng về anh, không thoải mái vẫn luôn nhăn mặt. Khuôn mặt nhỏ tái nhợt không có chút huyết sắc, vẫn luôn dựa vào trong lòng ngực anh.

"Ôm một cái...... Ô...... Anh ôm một cái......"

"Được, anh ôm em, sẽ không buông em ra nữa."

Anh vỗ vỗ lưng cậu muốn dỗ cậu ngủ, cậu vẫn luôn không tỉnh, không biết là nằm mơ như thế nào mà lại khóc nức nở, trong miệng không biết nhắc mãi cái gì, khó chịu muốn chết.

"Sumettikul tổng......"

Bác sĩ ngượng ngùng mở miệng, bọn họ ba người hơn nữa quản gia vẫn còn đứng ở trong phòng, cảm thấy có hơi.......

Cậu tuy rằng mơ hồ nhưng hương vị  tin tức tố trên người anh khiến cậu ỷ lại, cho nên mơ hồ cũng có thể biết cậu muốn cái gì.

"Chuyện gì, không có việc thì đều đi ra ngoài đi, để thuốc lại là được."

"Sumettikul tổng, chúng tôi muốn... dùng cái này...... Làm kiểm tra, không ngoại trừ khả năng ....."

Bác sĩ từ hộp y tế lấy ra qua một que kiểm tra.

Anh ngồi ở mép giường, nhìn thoáng qua.

"Đây là cái gì?"

"Que thử thai."

"Cái gì?"

Anh quay đầu lại vẻ mặt nghi hoặc nhìn mấy người này.

" Ý ngươi là gì ?. Biu Biu em ấy......"

Bác sĩ biết Sumettikul tổng không dễ chọc, trước khi đến viện trưởng còn cố ý dặn dò, tiền đầu tư cho bệnh viện đều là từ anh, đắc tội không nổi, phía sau lưng bọn họ ra mồ hôi, ướt đẫm áo.

Thật ra phát sốt cơ thể nóng lên là chuyện rất bình thường chẳng qua tình huống của cậu có chút đặc biệt.

Tuyến thể có vấn đề sẽ khiến Omega  khó chịu nóng lên, uống thuốc, đánh dấu một chút thì tốt rồi, chỉ là cậu lại  buồn nôn, cho nên......

Để đề phòng thì vẫn là nên kiểm tra một chút cho an toàn, que thử thai cũng chỉ là kiểm tra cho có, cho nên bác sĩ cũng bổ sung nói.

"Tuy không quá chuẩn xác nhưng vẫn nên kiểm tra cho an toàn "

"Không biết ngày thường Sumettikul tổng làm có dùng biện pháp an toàn không?. Nếu có thì cơ bản có thể bài trừ khả năng này."

Anh trầm mặc trả lời.

"Không có."

Không có dùng biện pháp an toàn, anh đúng là không nghĩ tới vấn đề này. Mỗi lần làm tới cuối cùng, cậu  không còn chút sức lực nào, mềm mại nằm trên người anh, mặc anh làm gì thì làm, cho nên cũng có vài lần đeo, nhưng có lần ở trong phòng tắm làm  có bắn ở bên trong.

Bác sĩ có chút xấu hổ nói.

"Này......"

"Vẫn là nên kiểm tra một chút, nếu không đúng thì dùng thuốc bình thường là được, nếu có thì phải đổi phương pháp khác."

Anh nhìn bác sĩ hỏi.

"Thứ này......dùng như thế nào?"

Anh đúng là không có nghĩ tới chuyện này, cậu thở nhẹ, chậm rãi mở mắt ra, lòng bàn tay được anh nắm, cũng không biết là thật sự tỉnh hay là lại mơ hồ trong mộng.

Mấy ngày nay luôn nôn, thanh âm khàn khàn nghe không ra, cậu khóc nức nở.

"Anh......"

"Tôi ở đây."

"Ôm một cái......anh đừng tức giận...... Sao anh lại về nha......hu... Có phải em sinh bệnh làm chậm trễ công việc của anh không?. Em thật vô dụng a...... Hu......phát sốt thế nhưng còn khiến anh về......"

Cậu nức nở vài tiếng, nằm trong lòng anh khóc nức nở.

"Thứ này làm sao dùng ?"

Bác sĩ nói đơn giản.

" Vào phòng vệ sinh, sau đó... Chúng tôi có hộ tá có thể giúp đỡ, Sumettikul tổng yên tâm."

Anh nhíu mày, hộ tá muốn đi lên đỡ Build, anh nghĩ nghĩ nói.

" Tôi tự làm, đưa đồ cho tôi"

Thở dài một hơi, cả người cậu nóng rần, được ôm lên, trên người cậu mặc đồ ngày thường ở nhà, quần được cởi ra để lộ làn da tuyết trắng mê người.

Cậu ôm ấp dựa vào người anh, rầm rì hai tiếng.

"Anh...làm gì nha......"

Đầu đau đến lợi hại, không biết là phải làm gì, cậu cho rằng cậu đang mơ, anh trở về bên cậu, cậu đứng không vững liền ngã vào trong lòng ngực anh, tay anh cầm que thử thai, nhìn hướng dẫn sử dụng mà làm.

Cậu mới vừa tỉnh ngủ, cả người đều mềm nhũn, bị anh xi nửa ngày vẫn là không có, là cần thể dịch tin tức tố của cậu hoặc là nước tiểu để thử phản ứng  sơ lược phán đoán có hay không có thai.

"Anh......em......"

Mặt cậu đỏ lên, dáng vẻ lại muốn khóc, không biết như nào nhìn thấy anh cậu liền muốn khóc.

Nghĩ nghĩ vẫn là đem người ôm trở lại trên giường, bác sĩ đều đã xuống lầu chờ, trong phòng có người cậu lại tỉnh ngủ, có quá nhiều người nhìn thấy bộ dáng anh cùng cậu ở chung, không muốn để cho người khác nhìn thấy bộ dáng đáng yêu của Omega nhà mình, bởi vì Sumettikul tổng lòng dạ hẹp hòi.

Anh sờ mặt cậu.

"Bảo bối, có nơi nào không thoải mái không?. Tôi không phải muốn tức giận với em, em đừng khóc có được không  tôi sẽ đau lòng, tôi vừa đi mấy ngày em liền bệnh thành thế này?"

"Hu......"

Anh dỗ cậu làm cậu càng thêm tủi thân trong lòng.

"Anh cố ý..huhu.....em muốn ôm anh, anh cũng không cho em ôm, anh còn tức giận...... Em sẽ ngoan, sẽ nhận sai, anh đừng không cần em được không..."

Cậu nức nở vùi trong ngực anh, buồn rầu nói.

"Anh đừng không cần em...... Em sẽ nghe lời, sẽ không kết bạn với người khác......"

"Tôi sai rồi bảo bối, tôi sao có thể không cần em, không khóc được không, em vừa khóc......"

Anh cúi đầu hôn lên mặt cậu.

"Tôi sẽ đau lòng."

END CHAP 59.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #biblebuild