Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 183: JeffBarcode

"Ngoan, không ngoan chờ ra ngoài, anh liền đánh nó."

Anh đem lòng bàn tay vỗ ở trên bụng cậu:

"Không nghe lời."

"Không thể hung dữ."

Cậu lẩm bẩm một câu. Không cho anh hung dữ, làm gì có người cha nào đối với bảo bảo hung dữ như vậy chứ.

Dọc đường đi cậu đều không quá thoải mái, hương thơm ngào ngạt trên người hơn nữa còn có một chút dấu hiệu phát tình trong thời gian mang thai, không biết là chuyện như thế nào. Dù sao không thoải mái, trên mặt cũng đã đỏ bừng.

Cậu vẫn luôn nói bụng nhỏ có một loại cảm giác trụy trụy, không nói nên  nguyên nhân từ đâu, cũng không có đặc biệt đau.

Làm cho trong lòng anh cũng treo lên, đã không có tâm tư khác, cắn tạm thời một cái phòng ngừa cậu ở bệnh viện tản ra hương thơm.

Cậu mềm nhũn ghé vào trong lòng ngực anh, nhíu mày, mắt xinh đẹp đã có chút mơ hồ không nhìn được rõ ràng, ngăn không được cọ anh:

"Anh Jeff, có chút muốn......"

Cậu nói phía sau có một chút ngứa.

Những lời này làm lý trí anh vẫn luôn  đốt cháy hỏng mất:

"Bảo bối, anh hôn em, em đừng câu dẫn anh được không?"

Giọng nói khàn khàn trầm dưới đáy lòng, mấy tháng qua, anh cũng coi như là nhẫn nhịn đủ rồi.

Hai người sinh hoạt phu phu luôn luôn cẩn thận, bởi vì vấn đề tâm lý của cậu anh không dám quá điên cuồng, đều là nghe lời bà xã.

Mang thai đứa thứ hai, thân thể không có vấn đề gì lớn, chính là sợ trong thời gian mang thai cậu hậm hực không vui cho nên anh vẫn luôn ẩn nhẫn, có thể tự mình giải quyết, liền không cần người khác.

Anh thở một hơi đem sự mềm lòng đẩy ra ngoài:

"Em biết bây giờ rất tra tấn anh không?"

"Anh Jeff, vất vả......"

Cậu gật gật đầu, nhẹ nhàng ở bên vành tai anh hôn một chút:

"Có bảo bảo, cũng thật vất vả."

"Sinh xong đứa này, liền ngừng, được không?"

Anh cũng chỉ là thương lượng  không khỏi có chút đau lòng. Rốt cuộc không phải ở trên người anh, không có cách nào cảm nhận được những đau đớn đó nhưng nhìn ở trong mắt, trong lòng cũng đều là vì cậu.

Đứa nhỏ càng lớn, phần eo càng khó chịu, thân thể chịu gánh nặng cũng sẽ tùy theo mà gia tăng, trên bụng vết sẹo lớn như thế, nhìn đều cảm thấy đau.

Cậu ngoan ngoãn nghe lời:

"Dạ."

Bệnh viện đang lúc cơm chiều, Hana dẫn người đi tiến hành kiểm tra sức khoẻ.

"Trước kia tâm lý có chút vấn đề ?.  Tính cách như thế nào, khá hơn chút nào không."

Cô hỏi.

"Ừ, đã khá hơn nhiều, sinh hoạt cũng rất hài hòa, gần đây hẳn là do mang thai làm thân thể không quá thoải mái."

"Đợi lát nữa xem kết quả."

"Mặt sau ướt, bình thường sẽ như vậy sao."

Trong tay Hana cầm bút, ở trên viết cái gì đó, đều là một ít đồ bổ:

"Tôi cũng không rõ lắm, xem kết quả mới có thể kết luận, báo trước sinh non hẳn là sẽ không, bằng không cậu ấy cũng sẽ không có dấu hiệu phát tình."

"Không sao thì tốt, chỉ sợ cái này."

Trong lòng vốn dĩ bị treo lên cũng coi như được thả lỏng.

Nhưng cô lại nói:

"Nhưng mà......"

"Cái gì?. Cô có thể nói luôn một lần cho xong không."

Anh có chút khó thở:

"Có nguy hiểm không."

"Tôi cũng không thể khẳng định, nếu đứa nhỏ này ở khoang sinh sản mới có thể dẫn tới xuất hiện loại bệnh trạng phát tình này, như vậy cậu ấy sẽ vẫn luôn rất muốn."

"......Tôi không thể giúp em ấy giải quyết sao?"

Hana cười hắc hắc:

"Có thể, nhưng cậu chỉ có thể dùng tay, bằng không sẽ rất nguy hiểm, chính là..."

Lời cô vừa nói mới một nửa, y tá dẫn người đã trở lại.

Gõ gõ cửa, mang theo tài liệu vừa rồi làm kiểm tra sức khoẻ siêu âm B đưa cho cô:

"Bước đầu xem chính là vị trí thai không đúng, đỉnh đến miệng khoang sinh sản."

"Này làm sao bây giờ?"

"Dễ làm."

Hana vẫn duy trì trạng thái:

"Hoặc là cậu ấy chịu đựng, hoặc là cậu  chịu đựng."

"Cái gì..."

Cậu đi qua, đến bên người Hana:

"Chị, bảo bảo sẽ không có việc gì chứ, em cảm thấy không quá thoải mái."

Cậu đỏ mặt, cũng ngượng ngùng nói chính mình nơi nào không thoải mái.

Vừa rồi kiểm tra sức khoẻ còn muốn kiểm tra chỗ đó, da mặt cậu lại mỏng, đặc biệt ngượng ngùng.

Hana có chút bộ dáng xem trò vui:

"Không có vấn đề gì nhưng mặt sau em còn khó chịu sao?"

"Có, một chút."

Cô chậm rãi ôm cậu, vỗ phía sau lưng an ủi:

"Yên tâm, đây đều là phản ứng trong thời gian mang thai, không có vấn đề gì, không lo lắng được không?. Chị cho em một chút thuốc, trở về ngày thường ngoan ngoãn uống là được."

Cậu gật gật đầu:

"Được, em sẽ ngoan ngoãn uống."

"Khó chịu có thể tự mình giải quyết hoặc là để cậu ta giúp em, nếu cậu ta đỉnh quá sâu sẽ đụng tới tiểu bảo bảo còn chưa thành hình này, hiểu không."

Vừa nói loại tư mật này, liền làm người khác mặt đỏ tai hồng, cậu ngoan ngoãn gật đầu, nghĩ chính mình nhất định có thể nghe lời dặn của bác sĩ.

Jeff Satur:

"Nói chuyện thì nói, buông bà xã tôi ra."

Những việc cần chú ý cùng thuốc đều nhận được một đống, bên trong thế nhưng còn tặng hai cái......

Hai người là thật cạn lời.

Vốn dĩ ngày mai còn muốn mang theo cậu đi ra ngoài cắm trại dã ngoại chơi một thật vui, lại không nghĩ rằng thế nhưng cứ như vậy ngưng hẳn hạnh phúc sinh hoạt.

Trên đường trở về cậu vẫn khóc thút thít, không thoải mái cọ đùi anh, ngồi ở trên người anh. Nói bảo bảo trong bụng không nghe lời, vẫn luôn rất khó chịu.

Về đến nhà liền đóng cửa lại, anh kiên nhẫn giúp cậu chuẩn bị cho tốt, chính mình chỉ có thể yên lặng vào trong phòng vệ sinh.

"Anh Jeff, đầu ngón tay... Có thể chạm vào một chút không, bên trong một chút......"

"Bảo bảo, hôn anh anh liền giúp em."

"Dạ......"

Buổi sáng ngày hôm sau eo liền có chút đau.

Cả đêm lăn lộn cậu vẫn luôn khóc, khăn trải giường cũng ướt, cuối cùng vẫn là anh ôm cậu đi đổi mới khăn trải giường. Nghĩ đến bộ dáng ngày hôm qua, cậu liền đỏ mặt.

Dù sao còn sót lại một chút lý trí, ký ức sẽ khắc sâu.

Cả người chôn ở trong chăn, không muốn lộ mặt, cậu trần trụi nửa người dưới, phần bên trong đùi còn có chút màu đỏ do ngày hôm qua bị cọ, bắp đùi thế nhưng còn có dấu hôn.

"Chuyện như thế nào......"

Cậu bị bộ dáng chính mình dọa rồi, ngày hôm qua hai người ở trong phòng thâm nhập nghiên cứu hiện rõ ràng trước mắt.

Làm cậu có chút mặt đỏ tai hồng.

Trên giường lớn mềm mại, bên cạnh đã không còn độ ấm, anh Jeff hẳn là đã dậy một hồi lâu, anh vẫn luôn có thói quen chạy bộ vào buổi sáng.

Phản ứng một hồi. Ở trên giường nằm suy nghĩ, cửa phòng ngủ bị mở ra thật cẩn thận.

Anh sợ cậu còn chưa tỉnh, thậm chí không có kéo rèm, dẫn tới trong phòng có chút tối, chỉ có phía sau lộ ra một ít ánh sáng

Anh bưng cơm sáng thăm dò tiến vào, phát hiện cậu đã tỉnh, mới không có cẩn thận:

"Tỉnh?"

"Dạ."

Cậu ngáp một cái:

"Vẫn là buồn ngủ, eo có một chút đau."

"Có phải ngày hôm qua lăn lộn quá muộn, không nghĩ tới như thế cũng có thể làm em khóc đến khó chịu a."

Anh cười cười, đem đồ ăn đặt ở trên bàn.

"Đừng nói nữa."

Cậu rầm rì một tiếng, đem chăn che mặt lại.

Từ sau cổ đến bên tai đều là một mảnh ửng đỏ.

Bởi vì do bảo bảo trong bụng, kỳ thật hai người đều không có làm gì, đơn giản chính là anh giúp cậu nếm nếm kẹo que, ngọt một chút, vẫn là làm eo cậu không chịu được.

Trước nay không nghĩ tới chính mình cũng được anh đối đãi như vậy, đến sau nửa đêm cũng dần dần không còn ý thức. Mãi cho đến khi rút đi.

"Đừng xấu hổ."

Anh kéo chăn xuống, hôn lên má cậu:

"Cùng anh mà em còn đỏ mặt."

"Kia như thế nào có thể giống nhau nha."

Kỳ thật hai người từ nhỏ lớn lên đều là ở bên nhau, cũng chưa từng nghĩ anh Jeff có thể vì cậu làm được chuyện này.

"Mau đứng lên, uống sữa bò đi, cả đêm khẳng định mệt muốn chết rồi."

"Elly đâu?"

"Còn ngủ, đã nhìn qua rồi."

Đỡ cậu ngồi dậy, giúp cậu giảm bớt đau đớn, ngày hôm qua hình như cũng có chút quá mức, chính mình cắn cậu vài cái, tuyến thể hiện tại vẫn có chút trướng trướng nóng nóng.

"Hôm nay không cần đi làm sao."

Cậu nếm một ngụm sữa bò, bên trong bỏ đường có chút nhiều:

"Thật ngọt......"

"Không muốn ngọt sao?. Anh đi đổi cho em."

"Dạ, cảm ơn anh Jeff."

Cậu cười một chút:

"Không hiểu sao cảm thấy có chút ngán."

"Em hiện tại là tổ tông, em muốn anh đều sẽ làm cho em."

Dù sao mang thai mười tháng cũng không phải là nói dễ là có thể làm được, đương nhiên phải chăm sóc như tiểu tổ tông, ngày hôm qua lăn lộn một đống, hiện tại mới an ổn xuống dưới. Vốn dĩ muốn dẫn cậu đi ra ngoài cắm trại dã ngoại, hiện tại xem ra cũng không có khả năng.

"Công ty họp thường niên cũng chỉ là tổng kết linh tinh, vốn dĩ cho rằng em qua ba tháng chúng ta có thể làm chút chuyện nhân sinh cho nên cố ý chọn phương án cắm trại dã ngoại."

"Khụ...cắm trại dã ngoại?"

"Ừ."

Anh nhướng mày:

"Công viên Sâm Lâm ở vùng ngoại thành."

"......"

Anh luôn luôn thích chơi loại sự tình này, cậu cũng chiều anh, Alpha nhà mình nói cái gì cũng đều nghe, nếu không phải hiện tại trong bụng có nhóc con, chỉ sợ thật là muốn nói được làm được.

"Kia, chúng ta không đi, không tốt đi......"

Dù sao cũng là họp thường niên, làm tổng tài cùng hợp tác, theo lý mà nói hẳn là xuất hiện mới đúng, cậu không muốn vì chính mình mà làm chậm trễ công việc của anh.

Anh ngã vào trên người cậu:

"Có cái gì không được, chuyện anh không muốn còn không bằng không đi, không biết triệt sản về sau có thể tốt một chút không, bảo bảo...lúc nào có thể làm, thật là khó chịu, ngày hôm qua em biểu hiện thật tốt nghĩ đến trong lòng anh liền ngứa."

"...........Anh Jeff, mới sáng sớm đừng nói chuyện đó."

"Kia buổi tối có thể nói?"

END CHAP 183.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #biblebuild