Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 181: JeffBarcode

Không nghĩ tới tùy tiện nói hai câu liền có thể làm cậu khóc, anh tay chân luống cuống lấy khăn giấy cho cậu lau nước mắt.

Mang thai thật sự không dễ dàng, hơn nữa trước kia khi mang thai Elly cậu còn bị bệnh trầm cảm nghiêm trọng, nếu lại đến một lần nữa, cho anh mấy trăm lá gan cũng không dám.

"Anh sai rồi, anh sai rồi, anh không nên nói giỡn"

Anh vuốt ve phía sau lưng giúp cậu bình tĩnh lại.

"Em làm gì."

"Em đi gọi điện thoại cho chị Hana."

Cậu quật cường cầm lấy điện thoại:

"Em muốn chị ấy kiểm tra xem là con trai hay con gái."

"Anh sai rồi bảo bảo, trai hay gái anh đều nuôi, anh đều thích, em đừng như vậy."

"Hừ."

Anh quỳ xuống cầu xin sự tha thứ của vợ mới được. Chính là lại cảm thấy hiện tại trong lòng có chút bộ dáng hẹp hòi, rất thú vị.

Anh sờ sờ mặt cậu:

"Ốm đi rồi."

Nhìn người anh yêu nhất vì anh mà từ từ ốm đi, cảm giác kỳ thật rất không tốt. Có một loại đầu sỏ gây tội rồi lại cảm giác bất lực.

Đôi mắt tràn ngập đau lòng, thậm chí cảm giác mềm mại làm anh trong lòng anh nhịn không được cuồn cuộn lên:

"Bảo bảo, anh là đau lòng thay em, anh không muốn nó làm tổn thương thân thể của em, chính là tới cũng tới rồi, anh chỉ có thể tiếp nhận em biết không?. Có chuyện gì nhất định phải cùng anh nói, đừng giấu ở trong lòng, anh sợ."

"Vậy anh cũng không thể......không thích bảo bảo."

Cậu có một chút để tâm vào chuyện vụn vặt, chính là thời gian mang thai còn không phải như vậy sao?. Có một chút cảm xúc nhỏ đều không thể tự mình tiêu hóa.

Anh ôm cậu, chậm rãi tới gần đôi môi, nhẹ nhàng hôn hai cái, dùng nụ hôn để dỗ cậu:

"Anh thật sự không có không thích bảo bảo. Anh chỉ là không thích nó làm phiền em."

"Hoài bảo bảo, đây là bảo bảo của hai người chúng ta."

Cậu chu chu miệng như đang làm nũng.

"Đúng đúng đúng, em nói rất đúng."

"Anh Jeff, anh lại nói cho có lệ......"

Cậu nhìn lại muốn khóc. Anh thật sự không có biện pháp. Phương pháp làm cậu có thể nhanh chóng im, thì có một cái đặc biệt hữu dụng, ví dụ như lấp kín đôi môi của cậu, không cho cậu tiếp tục phát ra âm thanh, chỉ sợ mới được.

"Ưm... Chúng ta đang cãi nhau. Anh nghiêm túc một chút, anh Jeff...ưm....."

"Hôn một hồi em liền không nghĩ lung tung."

Cậu luôn đem ấm ức toàn bộ giấu ở trong lòng. Không thể dễ dàng mà nói ra. Nhưng đúng là mấy tháng mang thai rất ít hôn môi, bởi vì một khi không có việc gì hôn hai cái, yết hầu anh liền phát khẩn, cảm thấy có chút khó chịu. Phi thường nghẹn.

"Anh rất thích bảo bối, đừng khóc bằng không anh lại muốn đem em lột ra ăn."

Anh nhẹ nhàng cười, ở trên cằm cậu mút hôn:

"Sinh xong bảo bảo chúng ta đừng sinh nữa, anh đi làm phẫu thuật."

"Dạ?. Phẫu thuật gì a~?"

Cậu có chút ngốc, bụng bị một bàn tay to vuốt ve, Alpha nhẹ nhàng vén quần áo cậu lên, ở trên bụng hôn một chút:

"Mặc kệ là nam hay nữ, anh đều thích, không có ý gì khác, lại khóc anh liền sẽ đau lòng."

Ấm ức một hồi, cậu lại khó chịu, một lần nữa dỗ đi xuống ăn một chút gì đó cũng không được.

Anh cảm thấy phản ứng lần nay không khỏi có chút quá lớn, thường đi bệnh viện ở một thời gian, nhưng trong nhà con gái lại là một chuyện đau đầu.

Hơn nữa sắp đến cuối năm rồi, trung tâm thương mại Hải Bân sắp khai trương, một loạt công việc khiến mọi người trong công ty càng không thể thả lỏng.

Dù cả hai gia đình đều sắp có đứa con thứ hai nhưng họ không phải là loại người chỉ biết lo cho gia đình hay sự nghiệp.

Thật ra cậu rất yêu thích công việc thiết kế của mình, nhưng hiện tại cơ thể không theo kịp, ngồi trước máy tính đọc tài liệu một lúc sẽ cảm thấy buồn ngủ.

Toàn bộ trong công ty đều tràn ngập không khí ngày hội, mọi người đều sẵn sàng lên kế hoạch và mong chờ hành trình năm nay cũng như sắp xếp cho kỳ nghỉ lễ của công ty.

Hàng năm đều có teambuilding, đêm giao thừa sắp tới ngày mốt sẽ là ngày nghỉ thường niên, sau đó chúng ta sẽ về khai trương trung tâm thương mại, quả là một ngày tốt lành.

Trong phòng họp, thư ký đưa tài liệu cho các cổ đông xem tất cả các chi tiết của triển lãm thiết kế trang sức để đạt được hiệu quả cao.

Hôm nay Sumettikul tổng vốn định tham dự cuộc họp, nhưng anh phải đưa Omega trong nhà đi kiểm tra, nghe nói hôm nay Hana trực ban cho nên liền đưa đi, ngày mai sẽ có bác sĩ nam.

"Satur tổng...có cần điều chỉnh lại chỗ nào không?"

Thư ký gõ gõ bàn, nhìn bộ dáng anh xuất thần thật cẩn thận hỏi.

"Ừm?"

Nghe tiếng thư ký hỏi anh lập tức tỉnh táo:

"Không có, mọi người thấy như thế nào?"

"Dự án này hợp tác với Sumettikul thị chắc chắn không vấn đề gì, chỉ đợi đến cuối năm xem kết quả. Tôi cho rằng trung tâm thương mại Hải Bân một khi được khai trương, vào dịp lượng người qua lại nhiều chúng ta có thể kiếm lời không lo lỗ."

Một vị lão cổ đông khẳng định.

"Đúng vậy, đây là dự án lớn trong năm nay của công ty. Ván đã đóng thuyền thì không có gì để nói, nhưng Satur tổng nghe nói Barcode thiếu gia mang thai..đây không phải là niềm vui nhân đôi sao?"

"Ha ha ha ha tôi cũng nghe nói, trách không được gần đây đều thất thần."

Bình thường không có người nào dám đùa giỡn với anh. Trong công việc, anh là một loại người khác, nếu gặp được một người kỳ cựu trong nghề thì sẽ tốt hơn. Những người khác sẽ không mỉm cười với anh. Hôm nay thật ra có một chút, vừa rồi mở họp xem xong ppt về sau vẫn luôn ở lơ đãng.

Anh bất đắc dĩ thở dài:

"Mang thai mới làm người đau đầu, em ấy không thích ăn cái gì, luôn làm  tôi phải phiền não."

Anh lắc đầu.

"Này không phải là phiền não ngọt ngào sao?"

"Ha ha ha ha. Đúng vậy."

"Đến lúc đó tôi nhất định tặng một cái hồng bao lớn, như thế nào...muốn nam hay nữ ?"

Anh vừa nghe đến giới tính lập tức phản xạ có điều kiện:

"Đều được, tôi đều đặc biệt thích, đừng nói nữa, mấy ngày hôm trước bởi vì tôi nói chuyện này, thiếu chút nữa náo loạn muốn bỏ nhà trốn đi, đúng rồi, ngày mai trực tiếp cùng Sumettikul thị sắp xếp đi, tôi có thể không có cách nào tham gia."

Anh đang nghĩ đến việc về nhà đưa bà xã đi khám thai. Vừa mới kết thúc hội nghị, thư ký đưa mấy phương án qua:

"Satur tổng, ngài thật sự không xem qua phương án sao?"

"Tới tới lui lui không phải đều như vậy sao....."

Mỗi năm phần lớn bộ phận công ty đều là ở khách sạn tiến hành họp thường niên, cùng với mấy ngày dạo chơi ngoại thành hoặc là du lịch.

Đây là phúc lợi cần thiết ở công ty, cũng là phần quan trọng nhất trong tổng kết cuối năm.

Anh không tính đi, huống chi trong nhà còn có một thai phụ, tự nhiên vẫn là muốn lấy thai phụ làm chủ.

Tiếp nhận phương án, từ trong phòng hội nghị đi ra, đi vào thang máy trở lại trong văn phòng giải quyết xong mấy phần văn kiện liền phải về nhà.

Nhìn thư ký đưa mấy cái cái phương án.....

Bởi vì lần tổ chức này cùng với Sumettikul thị cho nên phương án cũng là bên kia ra.

Phương án một:

[ Đến công viên nước, có thể mang theo tối đa hai thành viên trong gia đình và được hoàn trả tiền ăn ở.]

Phương án hai:

[Bắn pháo hoa ban đêm, vũ hội mặt nạ, cắm trại ở ngoại thành, có thể dẫn theo ba người trong gia đình, mang theo lều riêng và BBQ tự phục vụ trong một đêm. 】

Được rồi không cần phương án 3, mắt anh chăm chú trên phương án hai hỏi:

"Ai ra cái phương án thiếu đạo đức này?"

Này nào phải báo cáo họp thường niên?. Như đi hưởng tuần trăng mật.

Mặc dù tiệc khiêu vũ đeo mặt nạ là một vũ hội thường thấy trong các cuộc họp thường niên của nhiều công ty, nhưng việc cắm trại ở vùng ngoại ô là một chấn động lớn.

Tự mang lều... Hơn nữa còn là ở bên ngoài, trong rừng?. Nếu anh nhớ không lầm thì thành phố S, vùng ngoại có khu rừng cấp 5A, có thể săn thú...... Khụ khụ khụ, món ăn hoang dã.

"Đây là Byun tổng đề ra."

"Byun Baekhyun?"

Thư kí gật gật đầu:

"Vâng."

"Ừ...cái này không tồi, lấy cái này đi, nướng BBQ gì đó, các người nhất định phải chuẩn bị tốt, tôi cảm thấy cái này không tồi."

Vừa lúc Barcode cũng qua ba tháng, có thể......

Thư ký tiếp nhận văn kiện xoay người rời đi.

Người ở quầy lễ tân nói với anh:

"Barcode thiếu gia vừa đến, nói ở trong văn phòng chờ ngài."

Anh nhíu nhíu mày, nhịn không được trách cứ:

"Em ấy tới như thế nào không báo sớm với tôi."

"Thiếu gia......cậu ấy...."

Bởi vì cậu mang thai nên thiết kế giao cho cậu đã được công ty giao cho người khác tuy rằng thỉnh thoảng cũng cần cậu xem qua, chính là lượng công việc lớn đã được giảm bớt.

Điều quan trọng nhất cần lo lắng lúc này là làm sao để chăm sóc tốt cho cái thai này, thay vì ngày nào cũng chạy vào công ty.

Anh đẩy cửa vào, cố ý hạ thấp âm thanh, bởi vì đi vào liền phát hiện trong phòng có một cổ nhàn nhạt hương thơm.

Cậu nằm ở trên sô pha ngủ rồi. Buổi tối eo có cảm giác đau cho nên cậu ngủ luôn trở mình, ngày thường chất lượng giấc ngủ luôn không tốt lắm.

Thời tiết u ám hôm nay đã khá hơn một chút, xuyên qua đám mây dày đặc, vài tia nắng yếu ớt chiếu xuyên qua rồi tán đi qua cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn ở phía sau.

Một nửa cơ thể của cậu được tắm trong màu vàng nhạt, cậu mặc quần áo tương đối đơn giản, khi đến công ty, cậu không muốn người khác chú ý đến việc mình mang thai nên chỉ mặc một chiếc quần thể thao rộng rãi.

"Bảo bảo, em đến lúc nào sao không nói với anh."

Anh đi vào ngồi xổm thân mình xuống nhẹ giọng kêu cậu.

"Hửm?"

Cậu theo bản năng vươn tay, chậm rãi tới gần cánh môi:

"Anh Jeff."

"Sao vậy?"

"Hôm nay đi quá sớm, em nghe thư kí nói hôm nay buổi triễn lãm cuối cùng cũng được xác nhận, em sợ xảy ra chuyện cho nên đến đây xem một chút."

"Ra ngoài sớm một chút chính là không muốn em đi theo, em còn tự mình đến đây làm gì, bụng lại không có thuận tiện."

Lấy lại tinh thần một lát, anh ôm cậu lên.

"Eo đau... anh không ở bên em liền không quá thoải mái."

"Không thoải mái?"

Anh nghiêm túc hỏi:

"Chuyện như thế nào, như thế nào phản ứng lại lớn như thế?."

Cậu đỏ mặt nhấp môi:

"Không phải cái loại không thoải mái đó."

END CHAP 181.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #biblebuild