Chapter 158
"Chờ kết quả kiểm tra đi."
Hana buông văn kiện trong tay, vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa:
"Không phải tôi nói chứ ngày thường cậu mang cái bộ mặt này không mệt chết cậu sao?. Lúc này biết lo lắng rồi."
Xem thường thiếu chút nữa gặp trời cao rồi:
"Thân thể cậu ấy như vậy nếu thật sự có, thì cậu ngồi chờ khóc đi, thân thể khẳng định càng yếu."
"Này phải làm sao, tôi không nghĩ......chậc, trước kia tôi đều làm ở bên ngoài."
Anh có chút nghi hoặc:
"Này... Không phải không làm ở bên trong là được rồi sao?"
"Mạo muội hỏi một chút, đại học học ngành gì?"
"Tài chính."
"Kia không có việc gì, không đúng, kia cũng không đúng, kiến thức về sinh lý cơ bản đều không có học quá sao?. Không làm đi vào, không phải là tất cả đều không làm đi vào, cậu thật là......"
Hana bất đắc dĩ thở dài:
"Nếu không, cậu cùng Jeff mua vài bộ đi, tôi nghe nói lần trước mua hai cái vali, hiện tại phỏng chừng còn có thể dư lại một cái, nhanh đi, kia đều là hàng nhập khẩu, nghe nói dùng rất tốt."
"...........Cậu ta đi công tác rồi, tôi qua nhà tự lấy."
Nghĩ không thể đi công tác đều mang theo, một hồi lấy chút về nhà thử xem.
Không phải trước kia chưa từng dùng qua, mà là không quá thoải mái, anh đối với phương diện này không có nghiên cứu qua.
Hơn nữa trước kia Biu Biu mang thai về sau, căn bản liền không cần đeo, sinh xong bảo bảo, cũng bị thông báo biết sau này tỷ lệ mang thai sẽ đặc biệt nhỏ, cho nên cũng không có để ở trong lòng.
Chậc, nam nhân, vẫn là không thể quá, bằng không đứa nhỏ này rất có thể tựa như nấm, lây một hai đứa.
Đau đầu muốn chết.
Hôm nay thề cho dù như thế nào cũng phải đi đến nhà Jeff đánh cướp một phen.
Kiểm tra nửa ngày, anh và cậu lẳng lặng chờ, bệnh viện lúc này cũng không quá bận, chú Dak gọi điện thoại đến hỏi một chút có trở về ăn cơm không.
Hôm nay cậu muốn ăn lẩu, ngày thường đều không cho cậu ăn, đối với dạ dày không tốt, nghĩ tới cậu đi theo anh quá vất vả nên khen thưởng một chút.
Hôm nay chú Dak đích thân nấu, hôm nay nói như thế nào cũng đều phải dỗ cậu ăn cái khác.
Đang nghĩ ngợi, cậu đã bị đẩy ra, cậu xoa xoa mắt, có chút hồng hồng.
Che lại cánh tay, bĩu môi rầm rì một tiếng chui vào trong lòng ngực anh:
"Anh....."
"Xảy ra chuyện gì đây là?"
"Rút máu, đau quá, thế nhưng muốn một ống máu lớn như vậy, anh cũng đều không tới bồi em."
Cậu có chút khổ sở, chị gái y tá tuy rằng không có hung dữ nhưng cười tủm tỉm rút máu nhìn hình như càng đáng sợ.
Sắc mặt có chút không quá đẹp, dựa vào bờ vai của anh dùng cằm chống lại cọ một chút hỏi:
"Em lại không có bị bệnh, sao lại muốn kiểm tra, các chị gái còn bẻ mông em......"
"Bảo bối, bẻ mông nhỏ mới biết được nơi này có đồ hay không?"
Hana tiếp nhận báo cáo từ y tá.
Cười một chút càng càn rỡ. Ý vị thâm trường nhìn thoáng qua anh, sau đó lại nhìn thoáng qua Biu Biu "tấm tắc" hai tiếng, vỗ vỗ bờ vai của anh, ánh mắt tràn ngập tiếc hận.
Anh nuốt nuốt nước miếng.
"Không có?"
"Cái gì không có?"
Cậu hỏi.
Hana đưa giấy cho anh xem, cười đến nhịn không được, trực tiếp kéo Biu Biu vào trong lòng ngực, bi ai nhìn anh.
"Sumettikul tổng, chúc mừng."
"............"
Anh thấy cái này không phải là chúc mừng mà là cảm giác nén bi thương.
Nháy mắt cái loại sét đánh giữa trời quang này cảm giác trực tiếp từ đỉnh đầu đến bàn chân, cho dù anh đã chuẩn bị tốt nhưng kỳ thật cũng không có tác dụng gì quá lớn.
Nhìn kết quả trong tay nháy mắt vẫn là choáng váng, trong đầu trống rỗng.
"Như thế nào lại thế."
"Ai nha, bảo bối Biu Biu nhà ta thật là lợi hại, lại phải làm baba nha"
"Lại phải làm baba là có ý gì?"
Cậu ngơ ngác nhìn, có chút không phản ứng lại, nhìn báo cáo trong tay anh mới biết.
"A... Có bảo bảo sao?"
"Anh...chúng ta có phải lại có bảo bảo không ~"
"............"
"...... Chạy cái gì, chị gái hôn hôn thì xảy ra chuyện gì, như thế nào lại keo kiệt như thế."
Hana vui tươi hớn hở muốn ôm hôn cậu. Cậu lại tránh ở phía sau anh không ra.
"Không được, anh ấy sẽ tức giận."
"Có phải gần nhất đều không có sữa, đây là dấu hiệu mang thai, nếu nơi nào không thoải mái nhất định phải tới bệnh viện kiểm tra có biết không?"
Anh gật gật đầu:
"Đã biết, vừa rồi kiểm tra sức khoẻ toàn diện sao?. Không dùng... Lại kiểm tra."
Ôm cậu trong lòng ngực:
"Tận lực đừng rút máu, hôm nay rút qua, sẽ rất đau."
Hana nói:
"Yên tâm, đứa thứ hai tốt hơn một chút, nhưng cũng tùy theo người mà khác nhau, Biu Biu lúc này mới sinh xong không bao lâu, không biết còn tưởng rằng cậu đuổi theo thời gian."
"............"
Nội tâm anh như con ngựa điên chạy khắp đồng cỏ. Thật là nam nhân, chính ở thời điểm mấu chốt làm ra quyết định, hơn nữa con mẹ nó còn tiếp thu.
"Lúc này mới ba tháng, kỳ thật cũng còn được đi, mỗi tháng tới khoa sản kiểm tra, có việc trực tiếp gọi điện thoại cho tôi là được, hẳn là sẽ không có vấn đề gì lớn."
Lúc này mới yên lòng:
"Vậy là tốt rồi."
"Các người làm gì vậy?. Không chúc mừng sao?"
"Tôi về nhà chúc mừng."
Anh hít thật sâu thở dài một hơi, ngược lại nhóc con bên người hình như rất vui vẻ, không biết chính mình kế tiếp muốn như thế nào, chính là vui vẻ.
Sờ sờ bụng nhỏ của mình:
"Nơi này thế nhưng lại có bảo bảo."
"Đúng vậy."
"Lần trước sinh bảo bảo em quên mất tiêu, liền nhớ rõ có cái bụng lớn, hiện tại lại có bảo bảo?. Này quá tốt rồi, liền có thể lại sinh ra một tiểu bảo bảo cùng chơi với bảo bảo Venice."
Anh có chút lo lắng nhìn cậu:
"Nhóc con em, như thế nào lại vui vẻ như thế."
"A?"
Cậu nghi hoặc:
"Em có bảo bảo, anh không vui sao?"
Hai người một đường đi đến gara, nắm tay xuống lầu, thư ký Leo còn đang chờ, trên đường về nhà cũ sẵn tiện qua nhà Jeff lấy đi một cái vali áo mưa.
Tuy rằng lúc này lấy đã không có tác dụng gì, nhưng chung quy tương lai có thể dùng tới đi......
Cậu ở trên xe có chút không rõ, duỗi tay xoa xoa thái dương:
"Anh, xảy ra chuyện gì?. Cảm giác anh rất khó chịu, có phải nơi nào không thoải mái......"
Trong bụng có bảo bảo nên vui vẻ nhưng chưa được hai phút, cậu liền phát hiện bộ dáng anh rất không vui, chỉ có thể ngoan ngoãn hỏi anh.
Hai người ngồi ở trong xe cực gần.
Anh nhịn hai giây, do dự nói:
"Bảo bối, em cách xa anh một chút, em có chút thơm......"
"A?"
Cậu ngửi ngửi trên người.
"Không có thơm nha?"
Có lẽ là bởi vì kiểm tra ra mang thai, anh khóc không ra nước mắt, ngồi ở trên người cậu cọ cọ cọ.
Trách không được mấy ngày nay ngực cậu đều không có sữa, thì ra đây là chuẩn bị cho đứa thứ hai, nhìn ôm cậu ở trong ngực:
"Biu Biu, thực xin lỗi."
"Xảy ra chuyện gì?"
Cậu nhìn anh như vậy có chút không hiểu rõ.
"Vì sao phải xin lỗi?"
"Không muốn làm em hoài bảo bảo, sinh một bảo bảo quá đau, chuyện anh sợ hãi sẽ một lần nữa xuất hiện......"
Đáy lòng không yên tâm, tưởng tượng đến lúc trước, anh liền nhịn không được yếu đuối.
Cậu không nhớ rõ đã xảy ra chuyện gì:
"Chuyện gì vậy?"
"Không có gì......"
Chóp mũi cọ cọ ở cổ:
"Chính là thật vất vả, thật vất vả, trong nhà có một đứa cũng đã làm em rất bận rộn rồi, hơn nữa em còn phảo đi học."
"Ưm..., này làm sao bây giờ nha, nhưng hẳn là không thể chậm trễ đi?. Đúng rồi, vừa rồi em còn chưa có tra thành tích ở trường học, em cảm thấy em thi đặc biệt tốt."
Nhanh chóng từ trên người anh bò đi xuống, cầm điện thoại nằm ở trên đùi, nhìn màn hình:
"Anh, nếu em thi được hạng nhất có được khen thưởng gì không?."
"Đừng nằm như thế, cẩn thận bụng."
"Em còn không cảm giác được bảo bảo tồn tại, ai nha, không được, về nhà phải làm đồ ăn cho Venice, anh Leo, có thể đi siêu thị trước không ~"
"Được....không thành vấn đề."
"Ưm...em nghĩ một lát vẫn là làm canh nấm đi?. Anh có chịu không?"
"Bảo bối em lại đây?"
Anh ôm cậu một lần nữa ngồi ở trên đùi, ngửi ngửi hương thơm trên người:
"Trách không được, thật sự thơm."
Một cổ hương sữa ngọt ngào, ngực cũng bởi vì mang thai mà trở về hương ngọt vốn có, thơm ngào ngạt mê người.
"Làm gì?. Ngứa......anh Leo còn ở... Ưm......"
Điện thoại trong tay cậu thuận thế rớt ở trên ghế dựa phía sau.
Bản chắn chậm rãi dâng lên, thư ký Leo tỏ vẻ này chỉ là trường hợp nhỏ, căn bản không cần hoảng, an tâm lái xe kiếm tiền mới quan trọng nhất ~
Áo hoodie bị anh vén lên, bàn tay to có chút nặng xoa nắn, miệng không hiểu được nói không nên lời.
"Ưm, làm gì... Anh, đừng...... Làm gì vậy?"
Cậu bị hôn choáng váng:
"Đau......"
"Thật sự mềm."
"Cái gì?"
"Nơi này....đột nhiên nghĩ đến không có sữa, nơi này có thể trở nên mềm một ít, thế nhưng thật sự có chút mềm."
Anh cười một chút, tay ở ngực cậu cũng không thành thật, vuốt ve cảm giác thế nhưng không tồi?
Bởi vì nam nhân không có phồng to như phụ nữ, từ khi sinh bảo bảo về sau vẫn luôn cho bảo bảo bú, cho nên mỗi ngày ngực đều có chút sưng.
Mặc quần áo tự nhiên nhìn không ra , chỉ có cởi ra mới thấy, hơn nữa chọc một chút mới cảm giác được xúc cảm mềm mại.
Hiện tại không có sữa, chỉ còn lại ngực bình thường, còn tốt có thể lưu lại chút đồ vật, bằng không thật đúng là làm Sumettikul tổng của chúng ta nghẹn hư.
Cậu mất tự nhiên kẹp hai chân, tuy rằng khóa ngồi ở trên eo anh, vẫn là đưa tay đè lại:
"Đừng, đừng nhéo Tiểu Đậu Đậu......"
"Tiểu Đậu Đậu?"
Anh bị xưng này hô làm cho cười rộ lên:
"Anh không chỉ muốn nhéo, anh còn muốn ăn, đáng tiếc hiện tại không có mùi sữa."
"Không được, đừng nhéo, hu......"
Tuy rằng hoài tiểu bảo bảo, cái khác cậu vẫn cứ có, tỷ như ham muốn đứng đắn của nam nhân
"Vì sao?"
"Anh nhéo, em.. phía dưới liền cứng lên...."
"Như thế ngốc như vậy, như này cũng kêu là cứng?"
END CHAP 158.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro