CHƯƠNG 2: BẠN TRAI
Chương 2 bạn trai
Chuyến bay cuối cùng hạ cánh ở thủ đô của M quốc, Lâm Thanh Yến mơ màng mà ở trên máy bay mười mấy giờ, cậu rất mệt, nhưng một khi nhắm mắt lại, trong đầu liền hiện lên âm thanh chửi rủa mình
Chứng mất ngủ của cậu ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng trong một tháng này không có ngày nào ngủ ngon, chỉ có thể dựa vào thuốc mới có thể miễn cưỡng đi vào giấc ngủ, nhưng lại sợ khi ngủ rồi, trong mộng cũng là lặp lại cảnh tượng cũ, vĩnh viễn cũng không thoát khỏi được.
M quốc thời tiết sáng sủa.
Chung quanh người qua đường đều là người da trắng ,mắt xanh ,tóc vàng, Lâm Thanh Yến nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, tháo xuống khẩu trang cùng mũ lưỡi trai vẫn luôn đeo ,hiện ra khuôn mặt trắng nõn diễm lệ, tóc màu đen mềm mại rủ trên trán,hình dáng môi đẹp nhưng không có chút huyết sắc, chiếc cằm thon gầy hơi hóp vào.
Nhìn cậu thần sắc mệt mỏi, nhưng cũng không có cắt giảm mị lực của mình.
Ngược lại nhiều vài phần cảm giác yếu ớt, làm người nhìn có ý muốn bảo hộ.
Gương mặt xinh đẹp phương đông xuất hiện ở quốc gia xa lạ, hấp dẫn không ít ánh nhìn, thậm chí có người giơ lên di động lặng lẽ chụp ảnh,tiếng chụp ảnh xuyên qua đám đông ồn ào truyền vào tai của Lâm Thanh Yến.
Sắc mặt của hắn nháy mắt trắng bệch, rũ đôi mắt bước nhanh ra bên ngoài .
Lâm Thanh Yến không có dừng ở sân bay bao lâu, cậu lên xe taxi trực tiếp đi hướng khách sạn đã đặt trước, nhìn cảnh quan xa lại ngoài cửa sổ xe, nghĩ đến chờ lát nữa có thể gặp người ấy, gương mặt không một chút huyết sắc của cậu cuối cùng cũng nở một nụ cười nhạt, trong ánh mắt lộ vài phần chờ mong.
Khách sạn 5 sao XX ——
Thời tiết của M quốc lúc chạng vạng dễ chịu , chân trời một rạng ánh chiều đỏ rực.
Cơn gió mát lạnh nhè nhẹ thổi quét qua, trong không khí tràn ngập nhàn nhạt mùi hoa cỏ.
Thân hình cao lớn cùng khuôn mặt tuấn mỹ ,nam nhân đi vào hậu hoa viên của khách sạn, sóng vai cùng hắn là một cậu thiếu niên với dáng người nhỏ nhắn,cậu ăn mặc rộng thùng thình, trên gương mặt thanh tú hiện lên nét vui sướng.
“Nơi này cảnh sắc thật đúng là không tồi, không khí cũng tươi mát.”
“Nếu thích, về sau có thời gian chúng ta có thể cùng nhau tới bên này nghỉ phép.”
“Ôn ca, anh có muốn cũng đừng cùng em đi, muốn đi thì cũng là đi cùng với Yến Yến , các anh mới là một đôi, em không muốn làm bóng đèn đâu.”
Ôn Ngôn cười cười, cũng không nói gì.
“Đúng rồi, Thanh Yến có biết anh đi đến đây không?” An Nam Ý nhớ tới cái gì, đột nhiên dời đi đề tài, nhíu mi lo lắng mà mở miệng: “Đã xảy ra loại chuyện này, cũng không biết cậu ấy hiện tại thế nào, nhất định rất khổ sở đi, rốt cuộc chuyện này cũng không phải lỗi của Yến Yến……”
Nghe vậy, nét mặt tươi cười của Ôn Ngôn dần dần biến mất, “ Xảy ra việc gì?”
“A? Anh thế nhưng không biết sao? Cậu ấy không có nói với anh ?” An Nam Ý có chút kinh ngạc, lại nói tiếp: “Hôm trước có một đám fans ở sân bay đón Yến Yến, chắc tại vì quá chen chúc, đem một vị thai phụ đụng ngã, nghe nói phải đến bệnh viện, cũng không biết hiện tại tình huống thế nào.”
“Ôn ca, có phải anh với Yến Yến lại mâu thuẫn gì với nhau không , bằng không chuyện lớn như vậy cậu ấy vì cái gì không nói cho anh?”
Ôn Ngôn: “Em ấy trước nay đều là như thế, chuyện gì cũng đều lừa gạt anh.”
Hắn hơi chau mày, trong đôi mắt hiện lên một tia không vui, người bên cạnh chú ý cảm xúc của hắn, cười cười nói: “Có lẽ Yến Yến chỉ là bận quá, dù sao chuyện này rất khó xử lý, anh là người mà cậu ấy tín nhiệm nhất, cuối cùng gì cũng sẽ nói với anh thôi.”
Đang nói, di động ở trong túi liền vang lên.
Nhìn thông báo hiện lên là của Lâm Thanh Yến.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro