Mùi hương của nàng
Cô ấy yêu mùi hương. Hồi còn nhỏ, mẹ thường giúp cô đun nước lá gội đầu. Hỗn hợp là sự pha trộn giữa: sả, hương nhu, vỏ bưởi, mần trầu, lá chanh và bồ kết. Trên tóc luôn vương mùi thảo mộc thơm hoang dại. Sau này lên thành phố không có điều kiện dùng thứ nước ấy nữa. Mùi hương cũng đi vào ký ức tuổi thơ hoang hoải.
Ở nhà cô thích đốt tinh dầu thư giãn. Đây là một cách tận dụng hương thơm trị liệu. Mỗi khi nhà có khách, cô sẽ xông phòng bằng hương hoa thanh tân, ngọt ngào. Sau ngày dài làm việc mệt mỏi, cô thường ngâm mình trong bồn tắm, tận hưởng khoảng không yên tĩnh với mùi oải hương khuếch tán giúp giảm stress. Lúc cần tập trung làm việc, cô đặt lọ tinh dầu hương thảo trước mũi, hít vào một hơi để đầu óc thêm minh mẫn.
Khi đi làm, cô mang theo lọ dầu argan nho nhỏ bên mình. Ngồi điều hòa lâu dễ bị khô da. Cô tranh thủ giờ nghỉ trưa nhỏ mấy giọt dầu dưỡng vào lòng bàn tay, xoa đều rồi vỗ nhẹ lên cổ, cánh tay và vuốt phần đuôi tóc. Cô đồng nghiệp bên cạnh tò mò hỏi.
"Dầu gì mà thơm thế?"
"Là dầu argan pha chút tinh dầu hoa hồng, ngọc lan tây và hoa nhài. Vừa thơm vừa dưỡng da rất tốt.
Bên cạnh đó, cô cũng yêu những chai nước hoa xinh xắn. Đây là thứ trang sức vô hình cần kết hợp khéo léo với phục trang và hoàn cảnh. Nếu đi chơi với bạn bè, cô sẽ diện đồ thoải mái, thêm chút mùi hương hoa quả trong trẻo, sạch sẽ cho ngày hè oi bức. Khi hẹn hò với người tình, cô nhuộm mình trong hương thơm quyến rũ đầy nữ tính. Đến những bữa tiệc sang trọng, cô sẽ chọn một mùi hương bí ẩn và không quá nồng nàn, vừa đủ để người bước qua mà làn hương vẫn còn vương vấn.
Cậu bạn cũ từng tâm sự với cô, có lần đi qua một cô gái bất chợt ngửi thấy hương thơm thoang thoảng khá kỳ lạ. Khoảnh khắc ấy khiến cậu ta ấn tượng mãi, đến giờ vẫn tò mò không biết nó bắt nguồn từ thứ gì.
"Có thể là mùi nước hoa, mỹ phẩm trang điểm hoặc sữa dưỡng thể." Cô suy đoán.
Cậu ta lắc đầu, nói rằng mùi hương tinh khiết ấy không giống thứ mùi nhân tạo của hóa chất.
Cô mỉm cười. "Thế có khi là mùi tinh dầu, hoặc mùi của túi thơm đặt trong tủ quần áo ám vào trang phục. Cũng có khả năng cô ấy đang mang bên mình một loại hoa lá có mùi thơm hay miếng bông gòn tẩm nước hoa để tạo mùi phảng phất. Con gái có hàng trăm bí mật mà cậu không biết."
Anh bạn nhún vai, trong khoảng thời gian dài vẫn chưa quên được mùi hương kia.
Cô từng đổi qua nhiều loại nước hoa, nhưng vẫn luôn có một loại dùng thường xuyên và bền bỉ. Chồng cô nhận định, đây chính là mùi nước hoa đặc trưng của vợ mình. Thi thoảng ngẫu nhiên bắt gặp thứ mùi quen thuộc giữa dòng người đông đúc. Anh không biết nó đến từ ai, chỉ biết rằng gần như ngay lập tức nó gợi nhắc về vợ anh. Dù ở bất cứ nơi đâu, trong bất kỳ thời điểm nào, chỉ cần ngửi thấy hương thơm này thì người đầu tiên anh nghĩ đến luôn là cô ấy. Đó là mùi hương khơi gợi ký ức.
Có một ngày cô hiếu kỳ hỏi. "Anh thích em dùng loại nước hoa gì?"
Chồng đáp. "Không gì cả. Mùi hương tự nhiên của em là quyến rũ nhất."
Vậy đó, một cơ thể sạch sẽ cũng đủ "thơm" và đủ "nhớ". Mỗi người phụ nữ đều mang trong mình thứ mùi đặc trưng riêng biệt, cuốn hút được những người nhất định, tựa vẻ đẹp vô hình chẳng thể nhầm lẫn.
Và đó là mùi hương của nàng.
--Luna--
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro