Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

20: hắc hoá.

Nhà Ngọc.
" Alo, chiều rảnh ko mày " Ngọc
" Bận rồi à vậy để hôm khác vậy." Vừa cúp m xong. Cô đã bị 1 cánh tay to lớn trụ rồi lâm vào hôn mê.
" Dạ, thưa chủ nhân đã bắt đc."
___________________________________
Tại nhà cô.
" Thình thịch... t sao cô lại cảm thấy bất an như vậy." Mặt cô tái dần trên trán bắt đầu có nx tầng mồ hôi.
" A,a,aaaaa, sao lại như vậy linh hồn mình như bị ai đó rút ra. aaaaa" cô ôm đầu hét lên, rồi ngất đi.
( Cảnh báo, cảnh báo, phát hiện virus, cần tiêu diệt.
Bà hờ: ko xong rồi...
-- chuẩn bị dung nhập linh hồn. Ba
-- xin lỗi, máy có virus xâm nhập, ko thể dung linh hồn. Tiếng máy móc vang lên.
--- chuẩn bị trực thăng sang nước M cho tôi. Nhanh nhất có thể.
--- vâng. )

" Di nhi, di nhi con sao vậy " mẹ.
" Ông xã nhanh gọi cấp cứu." Mẹ cô gào lên.
____________________________________
Khi cô tỉnh dậy. Trước mắt cô là 1 không gian tĩnh lặng.
" Đây là đâu " cô mông lung
Nhưng ko ai trả lời. Cô cứ đi, đi mãi. Dần dần màn đêm bao trùm anh sáng....bóng tối nuốt trửng mọi vật... Bao gồm cả cô.
" Thật tối." Cô
' này nhóc..' ai, ai đang gọi cô. Sao cô ko nhớ j hết....sao lại vậy.
' đi đi, bạn của cô đang cần cô, đừng để bóng tối cắn nuốt tâm hồn.
, Hãy để ánh sánh đánh bại nó.' 1 giọng nói trong trẻo vang lên.
" Ai vậy,..." Chưa nói xong cô đã biết mất.
" Ưm, .." cô dần mở mắt.
" Nè nhóc, có sao không." Ko ai khác chính là anh bác sĩ biến thái của chúng ta
" Lãnh Hàn Thiên, là anh " cô hỏi.
" Đúng là anh." Anh cười xoa đầu cô.
" Sao tôi lại ở đây." Cô nhìn anh hỏi.
" Em bị kích thích tâm lí nặng, ảnh hưởng dây thần kinh nên phải nhập viện." Anh nhìn cô.
" Bị kích thích sao? " Cô mông lung hỏi.
" Thôi em cứ nghỉ ngơi đi, anh ra ngoài mua đồ ăn cho em." Anh bước ra ngoài.
-----------------------------------------
1 lúc sau.
" Cạch " tiếng mở cửa.
" Di nhi, con có sao ko, làm mẹ lo gần chết." Mẹ cô ôm cô khóc.
" Ko sao là tốt, ko sao là tốt rồi." Ba cô( đây là ba mẹ Nguyên chủ. Còn ba kia là ba hờ.)
" Con ko sao ba mẹ, ko cần lo lắng cho con." Cô cười.
" Ba mẹ vệ trước đi con muốn nghỉ ngơi 1 lúc." Cô
" Được, vậy con nghỉ ngơi đi" ba cô.
Ba mẹ vừa đi cô trầm mặc.
' truyện này rốt cuộc là j, sao lại như vậy được ' cô suy nghĩ mãi không ra. Thì bỗng tiếng chuông điện thoại reo lên
' alo.' cô nghe máy.
' cái j, được được, tôi đến ngay.' cô mặt tráng bệch, rút kim ra khỏi người mặc cho máu chảy, chạy đi.
' Ngọc, đợi t, đừng sảy ra chuyện j. ' cô nói.
' chết tiệt, lại làm liên lụy đến người vô tội. ' cô nghĩ.
____________________________________
Tại một nơi nào đó.
" Hộc, hộc cứu, cứu,.. " Mẫu Đơn gọi điện cho ADHP.
" Tiếp tục kế hoạch" MĐ cười.
' lần này cô nhất định phải chết '.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro