Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Mảnh Ký Ức Thất Lạc


Vipersa tỉnh giấc trong một khoảnh khắc rỗng không, như thể thời gian đã dừng lại ngay khi anh mở mắt. Một cảm giác không rõ ràng bao trùm lấy anh, một cảm giác như thể có cái gì đó vừa lướt qua, không chạm vào, nhưng lại để lại dấu vết, mơ hồ và mảnh vỡ trong tâm trí. Anh nhìn quanh trong bóng tối dày đặc của căn phòng, chỉ có ánh sáng từ ngọn đèn dầu mờ ảo, nhấp nháy, như một dấu hiệu mờ ảo từ một thế giới khác.

Anh bước tới cửa sổ, không phải vì tò mò, mà vì một cảm giác vô hình kéo anh lại gần. Bầu trời đêm nay dường như khác thường. Những ngôi sao sáng lấp lánh, nhưng không phải là ánh sáng bình thường. Chúng không còn đứng im nữa. Lyra, chòm sao anh từng nghiên cứu suốt bao nhiêu năm, giờ đây như bị một lực vô hình kéo lại gần nhau, những ngôi sao trong Lyra dịch chuyển, chao đảo, thoát khỏi quỹ đạo cũ, như thể đang bị ép chặt lại trong một vòng xoáy không gian mà anh không thể lý giải.

Ánh sáng của Lyra chiếu qua lớp kính mờ, nhưng không còn là ánh sáng lạnh lẽo, tĩnh lặng như thường lệ. Nó tỏa ra một thứ ánh sáng lạ, sáng rực nhưng lại mờ ảo, như thể có một điều gì đó trong vũ trụ đang gọi anh. Lyra không còn là một chòm sao chết, nó đang hồi sinh trong một không gian vũ trụ mà anh chưa hiểu hết.

Anh lặng lẽ bước trở lại bàn, nơi cuốn sổ tay đã cũ kỹ nằm chễm chệ. Những công thức toán học phức tạp trải dài trên từng trang giấy, nhưng đêm nay, những chữ số và ký hiệu dường như mờ nhạt, không thể nào giải quyết được nỗi băn khoăn trong tâm trí anh. Chỉ có một ký hiệu duy nhất lạ lùng hiện lên trong đầu anh: một biểu đồ, một mối liên hệ, anh không thể diễn tả bằng lời, nhưng nó giống như một dấu hiệu... của một điều gì đó không thể giải thích bằng lý trí.

Anh dừng lại, lật đến một trang cũ, nơi có một dòng chữ nhỏ được ghi vội, mà anh không nhớ đã viết từ bao giờ:

"Chìa khóa nằm ở bên trong, không phải tìm ở ngoài. Chìa khóa là sự phá vỡ của chính bản thân."

Lời viết ấy thoáng qua trong đầu anh như một làn sóng âm thanh kỳ bí. Vỡ vụn từng mảnh một, nhưng vẫn như đang chuyển động, như thể câu chữ đang dẫn dắt anh vào một cảnh giới khác.

Trong cơn mơ nhập nhòa, anh thấy mình bước vào một không gian không có ranh giới. Mọi thứ xung quanh anh trôi nổi, không có thời gian, không có không gian, chỉ có những ánh sáng lạ xoay vần. Trước mặt anh, một cánh cửa vũ trụ mở rộng ra, được tạo thành từ những vụ nổ siêu sao, từ những vệt sáng bí ẩn thoắt ẩn thoắt hiện. Cánh cửa ấy không như bất kỳ cánh cửa nào anh từng biết, nó là một điều gì đó mà anh không thể chạm vào, mà chỉ có thể nhìn thấy, như một hư vô mời gọi anh bước qua.

Mỗi bước đi của anh khiến cánh cửa ấy dần tan biến trong không gian, như thể nó chỉ tồn tại để anh thử tìm kiếm chính mình, chứ không phải là để bước vào. Hành trình này không phải để đến đâu, mà để hiểu được nơi bắt đầu.

Alaric Thorne, người thầy mà anh luôn kính trọng, bỗng nhiên xuất hiện trong mộng. Nhưng lần này, ông không còn là một vị thầy vĩ đại như trong trí nhớ anh. Mà là một hình bóng mờ nhạt, như thể bản thể ông đang phai nhạt dần. Đôi mắt của Alaric sáng rực lên, nhưng trong ánh mắt đó có một điều gì đó sâu thẳm, như thể ông đang cố gắng truyền lại cho Vipersa một bí mật mà chỉ những ai thực sự sẵn sàng mới có thể hiểu.

"Những gì bạn đang làm không phải vì bạn, Vipersa. Bạn đã tạo ra chính mình. Mọi thứ bạn trải qua, mọi cuộc hành trình, bạn đã lựa chọn. Nhưng nếu bạn muốn bước tiếp, bạn phải phá vỡ chính bản thân mình. Chỉ có như vậy bạn mới mở được cánh cửa này."

Lời nói của Alaric không phải là một lời chỉ dẫn. Nó là một sự khẳng định. Một lời cảnh báo về sự thức tỉnh mà anh chưa sẵn sàng đón nhận. Và một lời nhắc nhở rằng tất cả những tìm kiếm bên ngoài chỉ là sự phản chiếu của những cuộc đấu tranh nội tâm mà anh phải đối mặt.

Vipersa tỉnh dậy, mồ hôi lạnh vã ra, cảm giác như mình vừa trải qua một hành trình vũ trụ. Cảm giác đó không còn là cơn ác mộng, mà là một lời mời gọi sâu thẳm từ vũ trụ, từ bản thể của chính anh. Anh hiểu rằng để tìm ra chìa khóa, anh không thể tiếp tục mải mê đi tìm kiếm bên ngoài. Bên trong anh chính là lời giải đáp, là con đường vươn tới

Anh nhìn lại cuốn sổ tay lần cuối, gấp lại cẩn thận, mắt anh lướt qua chòm sao Lyra ngoài cửa sổ. Cánh cửa vũ trụ ấy không phải để bước vào, mà là để khám phá chính mình. Bởi vì, chính bản thân anh chính là chìa khóa cuối cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro