A Lộc đến rồi ( p1 )
[ Hi vọng ]
Trong mắt tôi
Niềm vui vọng luôn là cánh cửa Trung tâm bảo trợ xã hội Giản Lạc
Luôn mở cửa chào đón người nhuốm đầy bụi đường như tôi
Nhưng trong mắt A Lộc
Hi vọng giống như bọt biển bị gió thổi bay
Xã tận chân trời mà gần ngày trước mắt
Đường Văn Hoa, thành phố Tinh Hoa
Đương Văn Hoa là con phố đi bộ vui chơi, ăn uống và mua sắm nổi tiếng. Có điều cạnh các cửa tiệm chật ních, ồn ã, thì vẫn có cửa tiệm chìm mk trong cõi tĩnh lặng. Thu Thủy Đường là quán trà nổi tiếng mang đậm chất phương Đông. Cửa tiệm này đc lm bằng gỗ, phía trong là một chiếc cầu thang xoắn ỗc dẫn lên tầng. Bên trên lầu chỗ ngồi lịch sự & đc ngăn thành từng khu bằng những tấm gỗ màu vàng. Ánh mặt trời chiếu qua những cánh cửa sổ lm bằng cầu giấy dầu, như phun một lớp ánh sáng mờ ảo bao phủ khung cảnh xung quanh. Trong căn phòng bên trái cửa sổ, một làn khói xanh bốc lên mờ mịt
Cây nến trắng đng cháy dở nhỏ từng giọt, từng giọt xuống chân đế. Ánh sáng ảm đạm quyện vào làn khói, khiến cả căn phòng như đc phủ một tấm sa tánh mỏng, lúc mờ lúc tỏ.
Gian phòng rộng rãi, thoáng đãng, đc bài trí theo kiểu Trung Hoa, bàn ghế gỗ đen bóng, chậu cây thủy trúc kê sát tường, những cuốn sách cổ bìa xanh, còn cả bức bình phong có hình chim công và hoa mẫu đơn...
Phía trong cùng của căn phòng kê mấy chiếc bàn trà kỉ cổ màu đen. Chàng trai trong bộ quần áo trắng và người đàn ở trung tuổi mặc áo cổ truyền màu xanh đang ngồi khoanh chân bên bàn cờ, ngày cạnh đó là cái đỉnh đồng đc chê tác tinh xảo.
Ánh sáng yếu ớt mờ ảo chiếu vào khuôn mặt của người đàn ông trung niên, nhưng ko thể nhìn rõ đường nét trên mặt ông.
Cạch!
Người đàn ông trung niên nhìn chăm chú vào bàn cờ, nghĩ ngợi một lúc, rồi đưa tay nhấc một quân cờ di chuyển về phía trước. Tiếng quân cờ đập vào bàn cờ vang rất đanh.
"Thấy... bảng nhất vụ tâm soái mới thế nào?"
"..." Chàng trai áo trắng ko hé răng một lời nào, vẫn nhìn chằm chằm vào bàn cờ, đột ngột nhấc lên quân tượng đỏ đi một bước, chặn trước quân sĩ đen," Giang Sóc Lưu xuất hiện... chỉ là ngoài dự tính"
"Ồ" Thấy bị quân tượng đỏ chặn ngang, người đàn ông trung niên tủm tỉm cười, sau đó lắc đầu, " Hơ hơ hơ, nhưng đừng quên chính điều bất ngờ đó suýt lm hỏng toàn bộ kế hoạch chúng ta."
"... Vậy xin chú chỉ bảo cho!" Thấy người đàn ông trung niên nói vậy, chàng trai áo trắng cũng kính đáp lại.
" Hơ hơ hơ..." Người đàn ở trung niên mỉm cười di chuyển quân pháo đến da sau quân tượng đỏ, sau đó ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mặt chàng trai áo trắng, "Gặp phải trường hợp thế này, tự mk thịt nát xương tan chi bằng toạ độ xem hổ đấu."
" Tọa sơn xem hổ đấu?" Chàng trai nhìn quân pháo đen đột ngột xuất hiện sau quân tượng đỏ, mặt có chút khó xử, "Chỉ có điều... ở Liên Minh trung học Tinh Hoa, ko ai có thể đấu đc với Giang Sóc Lưu..."
" Hơ hơ hơ, chưa chắc đâu! " Người đàn ông trung niên khẽ nhếch mép cười, thò tay vào cái chậu men xanh viền vàng kim để cạnh bàn, cầm lên một bông hoa sen màu tím, sau đó đặt lên bàn cờ, ngước đầu ngầm ra hiệu với chàng trai áo trắng.
" Tiến thoái lưỡng nan!" Nhín thấy bông hoa xen tím nhạt trên bàn cờ và hai con tượng chắn ngang đường, kết con sĩ đen ở giữa, lm con tướng chạy bằng trời, chàng trai ngưởng đầu lên, nhìn người đàn ông trung niên với ánh mắt như chim ưng nhìn thấy mồi...
.... Bye!!! Hẹn gặp lại
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro