Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#1

"Mau đứng lại cho em." Mạnh Hy cầm bát cơm,chạy theo Đoàn Lãng.

"Hy,đố em bắt được anh." Anh cười lớn,chạy xung quanh phòng ăn rộng lớn.

Cô vừa chạy vừa thở hổn hển, ngày nào cũng như vậy cô chết sớm mất.

"Không chơi với anh nữa." Chân mỏi rã rời, cô lê tới chiếc ghế ở giữa phòng ngồi xuống.

Thấy Mạnh Hy không đuổi nữa,lại thấy sắc mặt khó coi. Gương mặt Đoàn Lãng ỉu xìu, chạy tới chỗ cô làm nũng.

"Vợ à,anh xin lỗi. Lần sau sẽ không bắt em chạy nữa. Anh hứa." Đoàn Lãng đưa hai ngón tay lệ trời thề như một đứa trẻ con.

"Mau ngồi xuống ăn cơm." Cô mỉm cười dịu dàng nói.

Nhìn khuôn mặt điển trai trước mặt, cô không khỏi nở một nụ cười ấm áp. Anh thực sự rất dễ thương nhưng đôi khi rất rắc rối. Mới đây thôi mà cuộc sống cô lại thay đổi hoàn toàn.

Mạnh Hy là con gái út của Mạnh Gia. Trước cô là một người anh trai. Gia đình cô rất yêu thương và chiều chuộng Mạnh Hy. Ăn chơi,đua xe,hàng hiệu của cô nhiều vô kể. Một cuộc sống tự do bay lượn,tiền tiêu không sao cho xuể.

Nhưng vào tháng trước, cha cô bị người khác lừa,thau vốn hàng trăm tỷ. Công ty gần như đứng trước bờ vực phá sản. Anh trai cô chạy khắp nơi để cứa công ty. Cô cũng không chánh khỏi bị ảnh hưởng.

Đoàn Lãng là con trai duy nhất của Đoàn Gia. Ưa tú,điển trai,lạnh lùng,đó là những thứ người ta nói về anh. Đoàn Gia một tay anh điều hành, càng lúc càng phát triển. Nhưng không may sao,anh lại bị tai nạn dẫn đến não bị ảnh hưởng. Từ một con người lạnh lùng bá đạo,anh đã trở nên ngốc nghếch và đáng yêu.

Gia đình hai bên là bạn bè thân thiết. Để cứu tập đoàn, cô đã đồng ý với cha mẹ sẽ gả cho Đoàn Lãng. Cuộc sống bay thả của cô chấm hết từ đó.

"Vợ,chồng ăn xong rồi. Thấy chồng giỏi không?" Đoàn Lãng vừa nói vừa giơ bát cơm ra trước mặt cô đầy tự hào.

"Lãng Lãng rất là ngoan." Mạnh Hy xoa đầu anh.

"Chồng là đàn ông, không được để người khác xoa đầu." Đoàn Lãng tỏ vẻ bực tức, chu mỏ lên.

Mạnh Hy cười nhẹ,nói:

"Nhưng vợ là vợ của chồng mà."

"Vậy thì... được." Anh suy nghĩ lúc lâu,cười nói.

Mạnh Hy cười lớn. Anh quá ngốc rồi.

***

Sau bữa ăn, cô thu dọn đồ đạc rồi chuẩn bị đến công ty. Nhưng để ra khỏi nhà,cô phải rất vất vả.

"Chồng không cho vợ đi đâu. Vợ phải ở nhà chơi với chồng." Đoàn Lãng ôm chặt lấy tay cô không cho đi.

"Chồng ngoan. Vợ ra ngoài kiếm tiền về mua đồ chơi cho chồng. Ở nhà ngoan đi." Cô dịu dàng nói.

"Chồng không muốn đâu." Hai mắt Đoàn Lãng rưng,nước mắt như sắp rơi xuống.

"Chồng khóc là vợ ném chồng ra ngoài đường đấy." Cô nói bằng giọng đe dọa.

Đoàn Lãng sợ hãi buông tay, ngôi ngoan ngoãn trên ghế sofa.

"Bye chồng." Cô tươi tỉnh bước ra khỏi cửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: