Bí Mật mùa hè
Giới thiệu về nội dung Caitlin Morland được nhận học bổng vào Học viện Nghệ thuật Mulberry Court. Học sinh ở đây toàn con nhà giàu có và danh giá đến mức mọi hành động của họ đều trở thành đề tài cho các bài báo câu khách. Caitlin mậpmập mạp, thấp lùn với mái tóc bù xù, gia đình chỉ thuộc loại trung lưu, chẳng khác nào cô lọ lem ở học viện. Nhưng bù vào đó,cô có thiên hướng nghệ thuật bẩm sinh, năng khiếu này đã kéo cô vào một cuộc phiêu lưu kỳ thú ở Ý. Qua những bức tranh màu sắc tối tăm và những nét vẽ quằn quại của mẹ Summer, Caitlin từng bước khám phá nhiều bí ẩn sâu kínCũng ở đây dưới giàn nho xanh đen, tâm hồn trong sáng và tinh tế bẩm sinh của Caitlin đã thu hút anh chàng đẹp trai mà cô yêu mến. Kỳ nghỉ hè tưởng chừng u ám cuối cùng lại nở bừng rạng rỡ trong nắng vàng nồng ấm xứxứ Địa Trung Hải.
Mời bạn đón đọc. 'Không ai nghĩ rằng mình sinh ra đã là một anh hùng...'
'Ê, tớ có thể qua nhà cậu vào thứ Bảy được không?'. Izzy nhảy chồm về phía Caitlin đang ngồi ngả nghiêng trên ghế đệm trong buổi tập trung. Cô nhướng cặp mắt xanh biếc háo hức nhìn Caitlin như thể cô là một đứa trẻ tội nghiệp không nhàcửa đang muốn tìm một manh chiếu, chứ không phải là con gái của ngài Bộ trưởng và một quý bà luôn có những mẫu thiết kế thời trang khiến cho giới ăn chơi phải đảo điên săn lùng.'Tới nhà tớ ư?'. Caitlin vừa hỏi vừa lơ đãng đọc quyển tạp chí Goss mới tinh, giọng cô vút cao át cả tiếng rào rào của đám học sinh lớp 11 vừa túa ra chơi.Không phải cô không thích kết thân với Izzy, thực tế cô rất thích là đằng khác. Chỉ có điều cô muốn thiết lập mối quan hệ mới này ở bất kỳ nơi nào khác ngoại trừ nhà mình. Cô đã phải mất ba tuần cố công gây dựng mộthình ảnh đẹp đẽ ở trường Mulberry Court và không đời nào hủy nó ngay lúc này. Nhận được học bổng Nghệ thuật Hector Oliver chỉ là bước khởi đầu và Caitlin biết rằng nó chính là cánh cửa dẫn tới cuộc sống mà cô mong đợi. Trong ba tuần đầu tiên khi tham gia các buổi làm quen và định hướng học tập dành cho học sinh, cô đã nhận ra một điều là nếu làm bạn với những người như như Izzy cô sẽ có mọi thứ.
'Caitlin này!'. Izzy thọc tay vào mạng sườn cô một cách sốt sắng. 'Vụ này thì sao? Tớ nóng lòng muốn gặp gia đình cậu!'
'Tại sao?'. Caitlin nghĩ có lẽ đây là câu hỏi hợp lý nhất thể hiện bản chất của nhữngngười gia đình cô. 'Tại sao?' Summer nhại lại câu hỏi, khẽ chạm tay qua người cô để lấy chiếc cốc nhựa cạnh máy lọc nước. 'Cậu phải động não đi chứ. Cô ấy nín thở chờ ngày được đến nhà cậu đấy'.người gia đình cô. 'Tại sao?' Summer nhại lại câu hỏi, khẽ chạm tay qua người cô để lấy chiếc cốc nhựa cạnh máy lọc nước. 'Cậu phải động não đi chứ. Cô ấy nín thở chờ ngày được đến nhà cậu đấy'.
Caitlin nén tiếng thở dài, quăng quyển tạp chí sang một bên và từ bỏ luôn ý định tìm hiểu mối tình bí mật của ngôi sao trên các chương trình truyền hình thực tế - Lisa Loretta. Hiển nhiên là làm sao Izzy hiểu đượcviệc phải sống ở một ngôi nhà tồi tàn xiêu vẹo với bốn anh chị em, hai con chó, một lũ mèo, rồi thì chuột, gà và hai cụ khốt không biết thế nào là sự sành điệu hay tinh tế. Bố thì kiếm tiền cũng khá, nhưng ông mải tiết kiệm cho những ngày khó khăn mà quên đi việc hưởng thụ cuộc sống giàu sang.
So với những người mà cô gặp ở trường MC này thì cuộc sống của cô rõ ràng là tẻ nhạt và quê mùa nhất. Summer chơi được ba loại nhạc cụ, giọng hát như thiên thần, lại còn là con gái của trùm tư bản Magnus Tilney. Bố củaIzzy là nghị sỹ. Cả bố và mẹ bạn ấy xuất hiện trên báo như cơm bữa. Mẹ của Bianca là diva nhạc rock có máy báy phản lực hiệu Lear và nhà riêng ở ba châu lục.Làm con cái của những người nổi tiếng thật sung sướng. Hàng tuần chúng được đưa đến các câu lạc bộ hạng sang, hoặc khi bố mẹ ly dị, chúng lượn qua lượn lại, xin xỏ cả hai bên tiền mua quần áo và máy nghe nhạc MP3 hiện đại nhất
Điều gì khiến cho số mệnh bất công đến độ bắt một người có đam mê, nhạy cảm và biết cảm nhận những điều tinh tế của cuộc đời như cô, phải sống khổ sở trong một gia đình mà có lẽ phải giành được giải Oscar cho sự tẻ nhạt. Đôi khi cô phân vân tự hỏi liệu có phải mẹ cô trong lúc đãng trí ở phòng hộ sinh đã bế nhầm con người khác và thực ra cô là con của một gia đình quyền quý, nổi tiếng, dành cả đời để theo đuổi sự sự hào nhoáng và niềm vui cuộc sống.
Mặc dù vẫn yêu thương bố mẹ nhưng Caitlin phải thừa nhận họ không biết hưởng thụ. Bố cô là kiểu người mà các cụ ngày xưa gọi là 'có ích'. Ông tên là Eward Morland, là thành viên cấp cao của công ty luật danh tiếng Morland, Croft và Isingworth. Ông có mặt ở rất nhiều các buổi từ thiện, vận động ủng hộ an toàn giao thông trên đường cao tốc và chống lại việc vứt rác bừa bãi, ông lại còn lái xe chở các bà già đến nhà thờ (thường thì họ chẳng bao giờ muốn đi),và đôi khi, thật hiếm hoi ông giải trí bằng cách chơi cờ. Ông không giết thời gian vào những chương trình tivi nhàm chán. Ông chơi cờ cho những câu lạc bộ địa phương và thậm chí cho cái gọi là 'Cờ vua cho ngày mai'. Cái tên nghe có vẻ sành điệu nhưng thật ra đó chỉ là chương trình dạy trẻ con chơi cờ và khiến chúng lớn lên cũng tẻ nhạt như bố cô vậy.
Còn mẹ cô, bà Lynne Morland là một bà mẹ vô cùng giản đơn, cuối cùng đã chấm dứt việc sinh sản sau khi đẻ đứa con thứ năm ngoài ý muốn. Bà dành phần lớn thời gian để nướng bánh, trồng rau trong vườn ở Ditchcombe (ngôi làng đãvinh dự giành giải nhì trong cuộc tranh tài ngôi làng đẹp nhất ở Sussex trong ba năm qua), vạch kế hoạch cho hội chợ hoa của địa phương và luôn tránh né bất kỳ hoạt động nào kéo bà về với thực tại rằng bây giờ đang là thế kỷ hai mốt. Caitlin rất yêu mẹ nhưng chắc chắn cô sẽ không bao giờ đưa bà đi cùng khiếu thẩm mỹ nghèo nàn đi gặp bạn bè mới của cô - đặc biệt là những người có bố mẹ biết hưởng thụ cuộc sống.
'Caitlin này!'. Izzy cù lét cô. 'Cậu lại đang mơ ngủ à. Tớ sẽ đến chỗ cậu, được không nào? Tớ muốn bàn về bữa tiệc và chúng ta có thể tổ chức chung ở nhà cậu'. 'Nhưng chúng ta hẹn nhau ở Brighton vào tối thứ Bảy - và hơn nữa định tổ chức tiệc tùng ở nhà cậu cơ mà', Caitlin lấp liếm. Theo Summer thì bố mẹ của Izzy vô cùng thoải mái và chẳng bao giờ bận tâm con cái họ làm những gì - trái lại bố mẹ cô có thể đánh hơi được mùi rượu vodka cô giấu cách đấy một dặm và họ chẳng lấy làm xấu hổ khi cứ nửa tiếng một lần vào phòng kiểm tra xem cô có đang làm gì thú vị hay mờ ám không. Họ không đối xử với anh trai cô như vậy, tất nhiên, bởi
'Có phải vì anh Jamie không?'. Caitlin thốt lên, như thể đó là lý do mà Izzy khẳng định. 'Anh tớ chính là lý do mà cậu muốn đến. Thôi nào, thừa nhận đi'.
Izzy đỏ bừng mặt, lảng tránh ánh mắt tò mò của Caitlin.
'Đừng có ngốc ngếch vậy chứ - dĩ nhiên là không phải', cô bắt đầu thẻ thọt. 'Tại sao chứ - ơ thế anh Jamie có ở nhà cuối tuần này không?'
Caitlin thở dài. Cô không rõ chuyện của anh trai cho lắm. Mặc dù anh ấy tỏ ra chẳng có chút hứng thú nào với các cô gái nhưng vẫn có hàng tá cô si mê anh, chả bù cho chuyện tình yêu của cô chắc viết lên cái tem
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro