MẶT ĐEN TIA CHỚP 3 - Tác giả: Phạm Việt Long
BI BI ĂN "MÈO"
Buổi sáng hôm ấy, bà ngoại hỏi Bi Bi:
- Hôm nay Bi Bi ăn gì nào?
Ông Ngoại trả lời thay Bi Bi:
- Hôm nay Bi Bi ăn mèo.
Bà ngoại ngạc nhiên:
- Sao lại ăn mèo?
Ông Ngoại "suỵt" Bi Bi và trả lời:
- Bí mật.
Ông cùng Bi Bi xuống bếp, bưng cái đĩa trong đó có ba cái bắp ngô luộc ra ngoài phòng khách. Bi Bi cười với ông:
- Cháu nhớ rồi, hôm trước ông cũng làm con mèo ngô cho cháu ăn.
Ông lột vỏ một cái bắp ngô, rồi khéo léo tách hạt thành một hàng dài tới tám hạt ngô. Ông bảo:
- Con mèo này dài thật, cháu có thích không?
Bi Bi cấm lấy "con mèo" ngô đặt lại đĩa và vảo:
- Cháu thích lắm. Nhưng để có cả một đàn mèo rồi cháu mới ăn.
Thế là ông lại tách tiếp các hàng ngô khác, lúc thì được "con mèo" dài sáu hạt, lúc lại chỉ được ba hạt ngô. Lúc sau, thấy ông tách mãi dính cả hạt ngô vỡ vào tay, Bi Bi bảo:
- Đủ rồi ông ơi, ông không cần tách mèo nữa. Cháu ăn con mèo to nhất nhé.
Bà ngoại nghe thấy thế càng ngạc nhiên:
- Ở đâu có mèo mà hai ông cháu ăn? Hay là bắt mèo của bà Thanh rồi?
Vừa đúng lúc ấy, trong bếp vang lên một tiếng kêu "xoảng" và tiếng mèo gào "ngoao!". Bà vội vàng chạy xuống, thấy con mèo nhà bà Thanh đang đứng trên bàn ăn, miệng ngoạm một con cá rán. Bà lấy dép đập cho nó một cái rõ đau. Con mèo gào lên một tiếng thê thảm rồi nhày tọt xuống gầm bàn.
Bi Bi tò mò chạy vào. Con mèo grư grư, dọa Bi bi. Bi Bi nhẹ nhàng bảo:
- Mèo ơi, đừng ăn vụng của bà, ra ngoài chơi đi.
Mèo xông vào định cắn Bi Bi nhưng ngoạm phải cái chân bàn. Thế là nó vùng lên, cong người, rồi chạy ra khỏi nhà.
Cùng ông bà ngoại lau dọn lại bếp, Bi Bi nói với ông bà:
- Con mèo thật hư quá, cháu không thích. Cháu chỉ thích con mèo ngô thôi!
Ông Ngoại cười hiền từ:
- Hồi bé, ông chẳng có đồ chơi như các cháu bây giờ cho nên cứ lấy các thứ xung quanh làm đồ chơi. Nào là lấy lá đa làm con trâu. Nào là tẽ hạt ngô làm con mèo. À, mà còn lấy lá chuối làm con mèo hay hơn thế này cháu ạ.
Bi Bi thích quá, bảo ông:
- Cháu cũng chán chơi đồ chơi bây giờ rồi, toàn là bằng nhựa của Trung Quốc có chất độc. Hôm nào về quê Mặt Đen, cháu sẽ làm các đồ chơi bằng lá cây đem về đây ông nhé. Cháu thích cả mèo ngô lẫn mèo lá chuối, chỉ không thích mèo nhà bà Thanh thôi,
Bà ngoại liền hỏi Bi Bi:
- Nhưng mèo thật mới bắt được chuột. Còn mèo ngô, mèo lá chuối của hai ông cháu lại chẳng làm được gì.
Ông cười hiền hậu, dàn hòa:
- Ấy, mèo ngô cũng làm cho cháu ngoại vui, thế là làm được việc rồi còn gì. Thì mình quý cả hai loại mèo càng hay chứ sao. Nhưng bà nhớ làm theo lời các cụ dạy "Chó treo mèo đậy" thì sẽ không bị con nào ăn vụng nữa...
Lúc này có một đàn chim sẻ bay đến đậu xuống ngõ, ăn những hạt cơm rơi vãi. Con mèo bò bò định vồ một con chim. Bi Bi hô:
- Chim ơi bay đi nào!
Đàn chim vẫn mải ăn, không phản ứng gì. Bi Bi liền lấy một cái ca múc đầy nước hắt vào con mèo. Mèo hoảng hốt chạy đi, không dám ngoái đầu nhìn lại.
Bi Bi lấy mấy hạt cơm thừa vãi ra ngõ cho chim ăn. Ăn no nê rồi, đàn chim mỗi con ngậm mấy hạt cơm bay về tổ.
Gió bỗng nổi lên ầm ầm. Đàn chim nhao nhác bay đi. Con chim bé nhất đàn hoảng sợ há mỏ định kêu thì bị rơi hết cơm. Nó sà xuống nhặt nhạnh từng hạt một rồi tung cánh bay lên. Lúc này mưa đã rơi những hạt nặng nề xuống làm ướt cả cánh chim. Gió lại nổi lên dữ dội. Con chim đuối sức không bay lên nổi, liền sà xuống gần cổng nhà bạn Chíp. Chíp chạy ra nâng con chim lên. Con chim mẹ tưởng Chíp bắt con nó liền lao đến, kêu "chẹc... chẹc" và định mổ vào đầu bạn Chíp. Bi Bi phải đội ô ra can:
- Chim ơi, bạn Chíp cứu chim con đấy, đừng mổ bạn ấy!
Chim hiểu ra, đậu lên vai bạn Chíp. Chíp bước nhanh về cuối ngõ, nơi mấy con chim làm tổ, trên vai là chim mẹ và trong tay là chim con. Mặc dù được Bi Bi che ô, Chíp vẫn bị ướt gần hết quần áo. Tối ấy, mẹ Chíp phải lấy gừng và rượu đánh gió cho Chíp.
Còn Bi Bi, vẫn chưa ăn hết cái ngô. Bi Bi cầm lên cái ngô dài nhất, khéo léo tách hạt thành một hàng dài tám hạt. "Hóa ra làm mèo bằng hạt ngô cũng không khó lắm, hôm nào về quê Mặt Đen mình lấy lá chuối làm thử mèo xem sao".
BI BI EAT "CAT"
That morning, grandmother asked Bi Bi:
- What did Bi Bi eat today?
Mr. Ngoai answered on behalf of Bi Bi:
- Today Bi Bi ate a cat.
Surprised Grandma:
- Why eat cats?
Grandpa "shhhh" Bi Bi and replied:
- Secret.
He and Bi Bi went to the kitchen, took the plate with three boiled corns to the living room. Bi Bi smiled at him:
- I remember, the other day he also made a corn cat for me to eat.
He peeled a cob of corn, then deftly separated the kernels into a row of up to eight grains of corn. He said:
- This cat is really long, do you like it?
Bi Bi forbids taking the corn "cat" to put back the plate and enter:
- I like it very much. But to have a whole herd of cats, then I eat.
So he separated the other rows of corn, sometimes he got a "cat" that was six grains long, sometimes only three grains of corn. Later, seeing him separate and stick the broken corn kernel in his hand, Bi Bi said:
- Enough, sir, you don't need to separate the cat anymore. Eat the biggest cat.
Grandma was surprised to hear that.
- Where is the cat that you two eat? Or catch Mrs. Thanh's cat?
Just at that moment, in the kitchen, there was a "clack" and a cat's "hoo!". She hurriedly ran down, saw Mrs. Thanh's cat standing on the dining table with a fried fish in her mouth. She took her sandal and gave it a painful slap. The cat let out a miserable howl and swooped under the table.
Bi Bi curiously ran in. The cat grumbled and threatened Bi Bi. Bi Bi gently said:
- Cat, don't eat grandma's clumsy, go out and play.
The cat rushed in to bite Bi Bi but grabbed the table leg. So he got up, bent over, and ran out of the house.
With her grandparents cleaning the kitchen, Bi Bi said to her grandparents:
- The cat is so naughty, I don't like it. I just love the corn cat!
Grandpa smiled kindly.
- When he was a kid, he didn't have toys like you do now, so he kept taking things around as toys. This is taking banyan leaves as a buffalo. Here's the corn kernel to make the cat. Ah, but using banana leaves to make a better cat than this.
Bi Bi liked it so much and told him:
- I'm tired of playing with toys now, they're all made of toxic Chinese plastic. One day, when I return to Black Face's hometown, I will make toys out of leaves and bring them home. I like both the corn cat and the banana leaf cat, I just don't like Mrs. Thanh's cat,
Grandma immediately asked Bi Bi:
But only real cats can catch mice. As for the corn cat, the banana leaf cat of the two grandparents could not do anything.
He smiled kindly, conciliatory:
- Well, the corn cat also makes grandson happy, so it can be done. Then I like both types of cats the better. But she remembers to follow the old man's words "Dogs must hang, cats must cover" so that no one will eat clumsy again...
At this time, a flock of sparrows flew to the alley and ate the scattered rice grains. The cat crawled about to pounce on a bird. Bi Bi shouted:
- Bird, let's fly!
The birds are still busy eating, not responding. Bi Bi immediately took a cup filled with water and splashed it on the cat. The cat panicked and ran away, not daring to look back.
Bi Bi took some leftover rice and scattered it to the alley to feed the birds. After eating, the birds each took a few grains of rice and flew back to the nest.
The wind suddenly picked up. The birds flew away. The smallest bird in panic opened its beak and was about to call out, but all the rice fell off. It swooped down to pick up the seeds one by one and then spread its wings to fly. At this time, the rain had fallen in heavy drops, wetting the bird's wings. The wind picked up again. The bird was too weak to fly, and immediately swooped down near the gate of Chip's friend's house. Chip ran out and lifted the bird. The mother bird thought that Chip had caught her baby, she rushed over, cried "tsk... tsk" and was about to peck at the head of Chip's friend. Bi Bi must wear an umbrella:
- Bird, Chip's friend saved the baby bird, don't peck him!
The bird understood and sat on Chip's shoulder. Chip walked quickly to the end of the alley, where the birds nest, on his shoulder is the mother bird and in the hand is the baby bird. Despite being covered by Bi Bi's umbrella, Chip still got most of his clothes wet. That night, Chip's mother had to take ginger and wine to blow the wind for Chip.
As for Bi Bi, she still hasn't eaten all the corn. Bi Bi picked up the longest corn, deftly separating the seeds into a row of eight grains. "It turns out that making a cat with corn kernels is not very difficult, when I return to my hometown of Black Face, I will try to make a cat with banana leaves."
QUẢ BÓNG BAY
Bi Bi được mẹ mua cho quả bóng bay to, mầu hồng, rất đẹp. Mẹ dặn phải cầm thật chặt, không thì bóng bay mất đấy. Bi Bi nắm chặt đầu dây. Ở đầu dây bên kia, quả bóng bay lên, hạ xuống theo nhịp tay của Bi Bi.
Mỏi tay quá, Bi Bi mới nghĩ ra cách buộc đầu dây vào chiếc dép. Quả bóng không bay được nữa. Lửng lơ trong nhà, quả bóng buồn lắm. Bi Bi hỏi:
- Sao bóng lại buồn thế?
- Vì chúng em thích bay lên trên bầu trời. Em không thích ở dưới đất. Em khó chịu quá.
Lắng nghe, Bi Bi thấy trong quả bóng lao xao, lao xao. Ông Ngoại bảo rằng có hàng ngàn hàng vạn bạn Hy đơ rô nhỏ xíu và nhẹ tênh được bơm vào trong đó. Chật chội lắm, cho nên các bạn ấy cứ đua nhau hích vào vỏ quả bóng, tìm cách chui ra. Nhưng nếu để các bạn ấy ra hết, thì còn đâu là bóng?
Đến buổi tố, Bi Bi kéo quả bóng xuống, thấy nó có vẻ bé lại mất một tẹo.
- Ông ơi làm sao thế ạ?
- Không khí trong quả bóng thấy buồn chán quá nên đã trốn mất một ít rồi.
Nghe ông nói, Bi Bi hiểu ngay là có những bạn Hy đơ rô đã tìm cách chui ra ngoài, bay lên bầu trời trong xanh rồi. Bi Bi đỗ:
- Các bạn Hy đơ rô ơi, ở lại chơi với tôi nốt đêm nay. Sáng mai, tôi sẽ thả cho các bạn bay lên bầu trời nhé!
Tiếng lạo xạo trong quả bóng lặng dần. Có lẽ các bạn ấy đã chịu ở lại chơi với Bi Bi rồi. Bi Bi cởi đầu dây khỏi chiếc dép, rồi dơ tay lên cao. Quả bóng được bay lên, lắc qua lắc lại, tỏ vẻ thích thú lắm.
Buổi sáng, Bi Bi dạy sớm hơn thường lệ. Bi Bi làm vệ sinh thân thể, ăn sáng rồi mau chóng lên tầng ba xem quả bóng. Bị sợi dây có một đầu buộc chân ghế giữ lại, quả bóng lặng im, lơ lửng trong phòng.
Bi Bi tháo sợi dây khỏi chân ghế rồi cầm bóng xuống nhà, ra sân. Quả bóng lắc qua lắc lại với vẻ vui sướng.
Bầu trời hôm nay trong xanh, cao vời vợi.
Cầm quả bóng, Bi Bi nựng:
- Bóng ơi, bây giờ bạn bay lên trời, tự do nhé!
Rồi Bi Bi thả tay. Quả bóng từ từ bay lên, bay lên. Bi Bi vui sướng ngửa cổ nhìn theo. Bóng đã lên ngang tầm mái nhà. Rồi vượt lên, vượt lên. Ở trên đó, chắc là bóng nhìn thấy nhiều thứ dưới đất lắm nhỉ.
Gió thổi nhẹ. Quả bóng vừa lên cao, vừa bay nhè nhẹ về hướng Bắc. Một lúc sau, quả bóng chỉ còn là một chấm nhỏ hồng hồng giữa bầu trời trong xanh. Bi Bi vẫn căng mắt nhìn theo quả bóng. Bỗng nhiên, Bi Bi thấy chấm nhỏ ấy bung ra. Quả bóng đã nổ tan tành. Ông bảo rằng càng lên cao thì không khí càng loãng, cho nên không khí ở trong nhiều hơn, sẽ tìm cách chui ra.
Bầu trời vẫn trong xanh. Không còn dấu vết nào của quả bóng bay nữa. Nhưng Bi Bi biết rằng, hàng ngàn hàng vạn bạn Hy đơ rô bị nhốt trong quả bóng đã thoát ra ngoài, đang tự do bay giữa bầu trời phóng khoáng.
BALLOON
Bi Bi was bought by her mother for a big, pink, very beautiful balloon. Mom told me to hold it tightly, or the balloon will fly away. Bi Bi grasped the end of the rope. At the other end of the line, the ball flew up and down according to Bi Bi's hand rhythm.
Tired hands, Bi Bi thought of a way to tie the end of the string to the sandal. The ball can't fly anymore. Floating in the house, the ball is very sad. Bi Bi asked:
- Why is the ball so sad?
- Because we like to fly in the sky. I don't like being on the ground. I'm so uncomfortable.
Listening, Bi Bi saw a fluttering, fluttering ball in the ball. Grandpa said that there were thousands upon thousands of tiny and light-weight Greeks being pumped into it. It was very cramped, so they kept pushing each other into the shell of the ball, trying to get out. But if you let them all out, where is the ball?
In the evening, Bi Bi pulled the ball down, seeing that it seemed to have lost a little bit.
- Sir, how are you?
- The air in the ball was so boring that I hid a little.
Listening to him, Bi Bi immediately understood that there were Greek friends who had tried to get out and fly to the clear blue sky. Bi Bi park:
- Dear friends, stay with me for the rest of the night. Tomorrow morning, I will let you fly into the sky!
The crunch in the ball subsided. Perhaps they have agreed to stay and play with Bi Bi. Bi Bi took off the laces from her sandals, then raised her hands high. The ball was raised, swaying back and forth, showing great interest.
In the morning, Bi Bi taught earlier than usual. Bi Bi cleaned her body, ate breakfast, and quickly went to the third floor to watch the ball. Retained by a rope with one end tied to the foot of the chair, the ball was silent, hovering in the room.
Bi Bi removed the rope from the foot of the chair and then took the ball down to the house and out to the yard. The ball bounced back and forth with glee.
The sky is clear and blue today.
Holding the ball, Bi Bi cuddled:
- Balloon, now you fly to the sky, free!
Then Bi Bi let go. The ball slowly rose up, up. Bi Bi happily tilted her head to watch. The ball was up to the roof level. Then go above and beyond. Up there, the shadow must have seen a lot of things on the ground.
Whiffle. The ball just went up and flew slightly to the north. After a while, the ball was just a small pink dot in the clear blue sky. Bi Bi still strained her eyes to follow the ball. Suddenly, Bi Bi saw that small dot pop out. The ball exploded. He said that the higher you go, the thinner the air, so the more air inside, will find a way out.
The sky is still blue. There were no more traces of the balloon. But Bi Bi knows that thousands of thousands of Greek friends trapped in the ball have escaped and are flying freely in the open sky.
QUẢ BÓNG NẢY TƯNG TƯNG
Mẹ mua cho Bi Bi quả bóng tròn tròn. Bi Bi đập xuống nền nhà, nó nảy tưng tưng. Thích quá, Bi Bi cứ đập và quả bóng cứ nảy. Tưng tưng tưng tưng...Bi Bi cũng nhảy theo nhịp bóng.
Một hồi sau, đã chán kiểu tưng tưng, Bi Bi tung bóng lên, chờ nó rơi xuống để bắt. Cứ tung, bắt, tung, bắt như thế, vui vui là. Vui quá, đâm ra quên là đang ở trong nhà, Bi Bi tung mạnh một cái, làm cho quả bóng bay lạc hướng, xoẹt qua lọ hoa, suýt làm nó đổ.
Vừa lúc ấy thì bà Ngoại gọi xuống ăn cơm. Tiện tay, Bi Bi lăng quả bóng một cái rồi chạy vào nhà vệ sinh rửa tay. Ông dặn là phải rửa tay bằng xà phòng trước khi ăn, cho nên Bi Bi xịt xà phòng, kỳ tay thật kỹ. Bi Bi lại hin hít mùi xà phòng, nó giống mùi kem dâu mà Bi Bi rất thích ăn.
Bị Bi Bi lẳng xuống đất, quả bóng lăn một lúc là chui tụt vào gầm giường. Tối tăm. U ám. Bóng buồn quá.
Bi Bi ăn xong liền lên tìm quả bóng, nhưng không thấy ở đâu cả. Bi Bi gọi:
- Bóng ơi? Mày trốn ở đâu rồi?
Buồn vì bị Bi Bi bỏ mặc, bóng im như thóc. Bi Bi tìm qua tìm lại mà không thấy, liền dỗ:
- Bóng ơi, chị tìm bóng đây. Ra chơi với chị cho vui nào!
Nghe tiếng động dưới gầm giường, Bi Bi cúi xuống nhìn, thì thấy quả bóng đang xoay xoay. À, vì dỗi, bóng không trả lời Bi Bi, nhưng vẫn gây ra tiếng động để Bi Bi nhìn thấy.
- Thôi, xin lỗi bóng nhé. Ra chơi với chị nào.- Bi Bi lấy cán chổi khời khời. Bóng ngoan ngoãn lăn ra, đụng vào chân Bi Bi.
Hôm khác, Bi Bi rủ Mặt Đen chơi trò đá bóng. Cái phòng khá rộng, cho nên hai chị em đá thoải mái. Đá qua, đá lại. Đá qua, đá lại. Bình bịch, bình bịch. Khoái ra trò. Hứng chí, Mặt Đen co giò đá mạnh một cú. Quả bóng lao vèo qua người Bi Bi, lọt qua cửa, lăn xuống cầu thang...
- Ê con gái mà lại đá bóng – quả bóng vừa lăn vừa chế riễu Bi Bi.
Kệ, Bi Bi cứ chạy theo. Quả bóng vừa này, vừa lăn xuống tầng dưới. Bịch bịch... bịch bịch... Bóng cứ lao xuống. Bi Bi cứ đuổi theo.
Rồi đột nhiên không nghe tiếng bóng nảy nữa. Cũng không nhìn thấy quả bóng đâu. Chả lẽ nó biết chạy trốn à?
Đang ngơ ngác tìm kiếm thì Bi Bi nghe tiếng ỉ ỉ... ỏ... ô. Theo tiếng kêu, Bi Bi mò vào trong gầm cầu thang, phát hiện ngay quả bóng đang quay quay, rên rỉ: "Đau quá. Tôi thủng ruột mất!" Nhẹ nhàng, Bi Bi ôm quả bóng ra, thấy có những vết lấm chấm. Bóng kêu:
- Nhiều thủy tinh vụn quá, làm cho tôi đau ê ẩm!
- Tại vì bóng lăn vào đấy chứ.
- Ai bảo là con gái lại đá bóng?
- Con gái cũng đá được chứ sao? Bóng thấy tôi đá có thua gì Mặt Đen không?
Bóng im lặng tỏ vẻ chịu lý của Bi Bi. Thương tình, Bi Bi lấy cái giẻ lau nhẹ nhàng lau sạch quả bóng. Rồi, đặt bóng xuống ghế, Bi Bi bảo:
- Để chị dọn cái gầm cầu thang cho sạch nhé.
Hóa ra khi quét dọn nhà, mọi người hay quên cái gầm cầu thang, cho nên nhiều thứ rác rưởi hay trốn vào đó.
Dọn xong, Bi Bi vừa lại gần cái ghế thì quả bóng tự động lăn xuống đất, nảy tưng tưng... tỏ ý rủ Bi Bi tiếp tục trận đá với Mặt Đen.
BALL BOUNCING
Mom bought Bi Bi a round ball. Bi Bi hit the floor, it bounced. Like it so much, Bi Bi kept hitting and the ball kept bouncing. Jumping and juggling... Bi Bi also danced to the beat of the ball.
After a while, tired of bouncing around, Bi Bi threw the ball up, waiting for it to fall to catch it. Just toss, catch, toss, catch like that, it's fun. So happy, I forgot that I was in the house, Bi Bi threw a strong kick, causing the ball to fly astray, swishing over the flowerpot, almost knocking it over.
Just then, Grandma called down to eat. By the way, Bi Bi flicked the ball and ran to the restroom to wash her hands. He told him to wash his hands with soap before eating, so Bi Bi sprayed soap and washed her hands thoroughly. Bi Bi sniffed the smell of soap again, it was like the strawberry ice cream that Bi Bi loved to eat.
Being thrown to the ground by Bi Bi, the ball rolled for a while before it crawled under the bed. Dark. Dark. Ball is so sad.
After Bi Bi finished eating, she went up to look for the ball, but couldn't find it anywhere. Bi Bi called:
- Ball? Where have you been hiding?
Sad to be abandoned by Bi Bi, the shadow is as silent as rice. Bi Bi looked back and forth but couldn't find it, so she coaxed:
- Ball, I'm looking for a ball. Come play with me for fun!
Hearing the noise under the bed, Bi Bi looked down and saw that the ball was spinning. Well, because of sulking, the ball did not answer Bi Bi, but still made a noise for Bi Bi to see.
- Okay, sorry ball. Let's go play with her.- Bi Bi took the broom handle to start. The ball obediently rolled out, touching Bi Bi's feet.
The other day, Bi Bi invited Black Face to play soccer. The room is quite large, so the two sisters kick comfortably. Kick over, kick back. Kick over, kick back. Buckets, pots. Play the game. Enthusiastic, Black Face took a strong kick. The ball flew past Bi Bi, passed through the door, rolled down the stairs...
- Hey girl, kick the ball – the ball just rolled and mocked Bi Bi.
Sheck, Bi Bi kept running. This ball just rolled down the floor. Bang bang... thump... The ball kept going down. Bi Bi kept chasing.
Then suddenly there was no more bouncing sound. Can't even see the ball. Could it be that he can run away?
Bewilderedly looking for it, Bi Bi heard a humming sound... oh... oh. Following the cry, Bi Bi crawled under the stairs, immediately discovered the ball was spinning, groaning: "It hurts. I've got a hole in my gut!" Gently, Bi Bi hugged the ball out, seeing that there were dots. Balloon call:
- Too much broken glass, makes me ache!
- Why is the ball rolling in there?
Who said girls play soccer?
- Can girls also kick? Does the ball see me kicking anything less than Black Face?
Shadow silently showed Bi Bi's reason. Lovingly, Bi Bi took a rag to gently wipe the ball clean. Then, putting the ball on the chair, Bi Bi said:
- Let me clean under the stairs.
It turns out that when cleaning the house, people often forget the bottom of the stairs, so a lot of trash often hides there.
After cleaning up, Bi Bi just approached the chair when the ball automatically rolled to the ground, bouncing... indicating that Bi Bi would continue the match with Black Face.
ÔNG NGOẠI NHỨC XƯƠNG
Buổi trưa chủ nhật, ông Ngoại ở nhà, Bi Bi cũng ở nhà. Trời ẩm thấp quá. Thôi, chả đi đâu được, hai ông cháu lại lên giường chơi.
Thấy ông nhăn mặt, xuýt xoa, Bi Bi hỏi:
- Ông ơi, ông làm sao thế ạ?
- Ông nhức xương quá.
- Nhức xương là gì ạ?
- Vì cháu còn bé quá nên cháu chưa hiểu được đâu. Ông đau đau mỏi mỏi gọi là nhức xương ở vai, ở đầu gối, ở lưng.
Thấy Bi Bi tròn mắt nhìn mà mặt lại buồn buồn, ông nói:
- Ông kể cháu nghe nhé, hồi bé ông cũng nghịch lắm. Hôm ấy ông chạy... chạy, nghịch, đuổi nhau ngoài sân. Ông bị ngã, bị gẫy tay, trật xương vai. Chữa mãi mới khỏi đấy cháu ạ. Bây giờ, cứ trái gió trở trời ông lại nhức trong xương.
- Ông ơi cháu thương ông lắm! Ông để cháu đấm lưng cho ông nhé.
Nói rồi, Bi Bi nắm hai tay lại, đấm đấm lên lưng ông. Bi Bi cảm thấy có gì đó chạy vèo qua hai nắm đấm tí hon của mình. Bi Bi reo lên:
- Ông ơi, con nhức nó chạy ra rồi ông nhỉ. Ông đỡ đau chưa?
- Đỡ rồi cháu ạ. Cháu giỏi quá.
- Bây giờ cháu dẫm chân cho ông nhé!
Bi Bi dẫm lên chân ông, đi nhẹ nhàng từ dưới lên trên, rồi lại từ trên xuống dưới. Bi Bi cũng thấy con nhức nó chui qua chân mình, làm cho chân hơi buồn buồn. Lát sau, ông bảo:
- Được rồi cháu ạ. Ông hết nhức rồi. Bây giờ cháu muốn gì nào?
- Cháu muốn nghe ông kể chuyện. Nhưng nếu mồm ông cũng nhức, thì hôm khác vậy!
Ông xoa đầu Bi Bi: "Cháu ngoan quá. Nào, nằm xuống, ông kể chuyện nhé. Hôm nay, chuyện của ông là Con nhức bị đuổi!" Bi Bi thích quá, nằm im nghe ông kể chuyện.
GRANDPA HAS BONE PAIN
At noon on Sunday, Mr. Ngoai was at home, and Bi Bi was also at home. It's too humid. Well, we can't go anywhere, the two of us went to bed to play.
Seeing him wince and frown, Bi Bi asked:
- Sir, how are you?
- Your bones hurt.
- What is bone pain?
- Because you are too young, you do not understand. He had aching pain called bone pain in the shoulder, in the knee, in the back.
Seeing Bi Bi's eyes wide and sad, he said:
- He told me, when he was a kid, he was also very naughty. That day he ran... ran, played, chased each other in the yard. He fell, broke his arm, dislocated his shoulder. It will take forever to heal, my dear. Now, every time the wind returns to the sky, he will have pain in his bones.
- Grandpa, I love you so much! Let me punch you in the back.
Having said that, Bi Bi clenched his fists and punched him on the back. Bi Bi felt something run through her tiny fists. Bi Bi shouted:
- Grandpa, I'm sick, it ran out, sir. Are you in pain?
- All right, kid. I'm so good.
- Now I'll step on your feet!
Bi Bi stepped on his feet, walked gently from bottom to top, then from top to bottom. Bi Bi also saw the pain that it crawled through her feet, making her feet a little sad. Later, he said:
- All right, kid. His pain is gone. What do you want now?
- I want to hear your story. But if your mouth hurts too, then another day!
He patted Bi Bi's head: "You are so good. Come on, lie down, I'll tell you a story. Today, your story is I got kicked out!" Bi Bi liked it so much, she lay still and listened to his story.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro