Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6: Trói dây trừng phạt

'Diêm Diêm, anh biết sai rồi, em để ý tới anh đi mà ~' Đây là tin nhắn thứ 10 Trình Diệc Lan gửi cho Hứa Diêm trong hôm nay.

Sau sự việc bị đụ tới tè ra lúc cuối tuần, Hứa Diêm đã không cho Trình Diệc Lan chạm vào hai ngày rồi, tuy rằng trước kia bọn họ vẫn luôn giữ khoảng cách, nhưng sau khi Trình Diệc Lan hưởng qua mùi vị của thịt sao có thể chịu được cảm giác ăn chay, hắn lúc nào cũng muốn dán vào người Hứa Diêm.

'Hôm nay em muốn ăn cái gì? Sáng nay anh có hầm thịt bò cà rốt, đợi tới tối sẽ mềm ngon lắm.'

'Được.' Hứa Diêm không phải hoàn toàn phớt lờ Trình Diệc Lan, chỉ là có một vài yêu cầu cậu sẽ coi như không thấy gì, còn những việc khác vẫn theo lẽ thường đáp lại.

Trình Diệc Lan khổ sở hai ngày, cuối cùng hắn quyết định hôm nay sẽ dùng mỹ nam kế dụ hoặc Hứa Diêm bỏ qua cho mình. Suốt bữa ăn hắn không hề đề cập tới hai chữ tha thứ, chỉ chuyên tâm gắp thức ăn cho Hứa Diêm, giống như khoảng thời gian hai người vẫn là bạn bè.

"Diêm Diêm, em ăn thử cái này." Hắn múc một muỗng đậu hủ vào chén Hứa Diêm, "Lúc anh tan tầm có mua một ít đậu hủ làm thủ công, không hề có một chút mùi hôi của đậu."

"Ừm, ăn ngon." Hứa Diêm gật gật đầu, trong lòng lại nghi hoặc tự hỏi, 'Sao hôm nay không có nói xin lỗi nhỉ, mình còn đang định tha thứ cho anh ấy.' Cậu có chút thất thần suy nghĩ, 'Thật ra mình cũng không có giận nhiều như vậy, dù sao thì cũng sướng muốn chết, nhưng mà mới lần đầu anh ấy đã dám làm quá mức tới vậy, anh ấy tưởng ai cũng mặt dày không biết xấu hổ như anh ấy sao! Thôi, nghĩ lại thì nếu người đó là Diệc Lan, thì làm chuyện quá mức hơn với mình cũng được... Có khi nào anh ấy nghĩ là mình không muốn bị anh ấy chạm vào, muốn quay trở lại thành bạn cùng phòng không?!"

Hứa Diêm có chút bực bội, chọc chọc đậu hủ trong chén, 'Diệc Lan đáng ghét, mỗi ngày đều khiến em phải lo đông lo tây, hừ!"

Hứa Diêm rửa xong chén, thanh thanh giọng đứng trước của phòng Trình Diệc Lan, cậu cảm thấy bản thân mình cũng không nên ngang ngược quá.

Bỗng một tiếng 'rầm' vang lên như có vật gì rơi xuống đất, Hứa Diêm theo bản năng đẩy cửa ra. Trong phòng có chút tối, chỉ thấy được một bóng dáng lờ mờ đưa lưng về phía cậu, Hứa Diêm với tay bật đèn, đèn vừa sáng cậu đã bị khung cảnh trong phòng làm cho hết hồn.

Trình Diệc Lan mặc một bộ tây trang, cơ thể bị trói quanh nhiều vòng, hai tay đang để ở phía sau cố buộc nút, nhưng bởi vì chỉ có mình hắn nên cũng không dễ gì, dây thừng cứ tuột ra, trước ngực còn bị ướt một mảng lớn, đại khái là do lúc nãy không cẩn thận chạm đổ ly nước, vệt nước kéo dài từ ngực xuống đũng quần tạo thành một mảng đậm màu.

"Diêm Diêm?" Trình Diệc Lan quay đầu lại, hắn không nghĩ bản thân còn chưa chuẩn bị xong mà Hứa Diêm đã vào tới.

"Anh đang làm gì vậy?"

Trình Diệc Lan nghĩ nghĩ, ngậm một đầu dây thừng tới trước mặt Hứa Diêm, "Bé cưng, anh biết sai rồi, em trừng phạt anh đi, được không?"

Hứa Diêm nhận dây thừng, cậu thừa nhận bản thân mình thật sự bị dáng vẻ hiện tại của Trình Diệc Lan câu dẫn thành công rồi, cậu nuốt xuống lời nói muốn tha thứ cho Trình Diệc Lan đã chuẩn bị lúc nãy, "Muốn trừng phạt như thế nào?"

"Trói anh lại, em muốn làm gì anh cũng được." Trình Diệc Lan xoay người ra sau cho Hứa Diêm trói chặt tay mình, "Em xem, anh như vậy thì không thể làm được gì nữa."

"Đã cột chắc." Hứa Diêm thắt hai nút liền, kiểm tra chắc chắn không thể tuột ra, mới đẩy ngã người lên giường.

Cậu cưỡi trên người Trình Diệc Lan, tay không nhịn được sờ lên cơ ngực ướt đẫm. Trình Diệc Lan thường xuyên tập gym, từ lúc đi học vẫn luôn duy trì tới giờ, thân hình rất đẹp, hấp dẫn vô số ánh mắt, Hứa Diêm chưa từng nói với anh, cậu cũng là một người trong số đó.

Không biết Trình Diệc Lan kiếm đâu ra đồ vest, rõ ràng từ trước tới giờ đi làm anh cũng chỉ mặc áo thun bình thường, mà bộ âu phục trên người hoàn toàn bó vào người, cơ ngực khiến áo sơ mi căng ra, mấy chiếc nút áo đều trong trạng thái muốn đứt tới nơi, áo sơ mi trắng ướt đẫm trở nên trong suốt lộ ra vị trí núm vú nâu nhạt, Hứa Diêm vươn ngón tay ra chọc chọc vào đó, cơ ngực theo phẩn xạ nẩy nẩy.

"Ưm ~" Trình Diệc Lan ưỡn ngực như mời gọi Hứa Diêm tiếp tục chơi, cơ ngực căng phồng chính thức làm đứt hàng nút lỏng lẻo.

"Ngực của anh to như vậy sao núm vú lại bé thế này?" Hứa Diêm cảm nhận cơ bắp mềm mại trong tay, no đủ lại co dãn, mỗi bên một tay mạnh mẽ xoa nắn.

"Ưm... Diêm Diêm se núm vú anh đi, chơi nhiều sẽ lớn..." Trình Diệc Lan cảm giác như cánh cửa nào đó bị mở ra, hắn mong chờ bị Hứa Diêm đùa bỡn.

"Dâm đĩ!" Hứa Diêm hết nhéo núm vú Trình Diệc Lan lại dùng sức ấn nó lõm vào, "Muốn bị người khác chơi vú như vậy?" cậu cũng không biết bản thân mình tức giận cái gì nữa.

"A! Sướng quá... muốn bị Diêm Diêm chơi... núm vú nứng quá... Diêm Diêm chơi hư núm vú anh đi!"

Hứa Diêm lúc này mới vừa lòng, tựa như trấn an mà xoa tròn hai cơ ngực, còn cúi đầu hút hút liếm liếm núm vú người yêu. Cậu giống như một đứa trẻ đang nút vú cao su, từng ngụm từng ngụm mà hút vào, hết bên này rồi tới bên kia, khiến hai cái núm vú cương cứng dựng đứng.

"Ha... núm vú bự lên rồi... đầu ti bị bé cưng bú lớn..." Trình Diệc Lan nhìn xuống hai cái núm vú dựng đứng của mình, nghĩ tới đây là do người yêu bú ra, cả người hắn liền chìm trong sự thỏa mãn không tên.

"Không cho phát nứng!" Hứa Diêm nhắm ngay núm vú đánh xuống, trên làn da bánh mật xuất hiện hai vệt đỏ ửng, đánh xong cậu còn âu yếm xoa xoa, tựa như đánh một cái lại tặng cho một viên kẹo, xong rồi mới cuối xuống dùng lưỡi trêu đùa núm vú.

"Vẫn chưa đủ bự." Hứa Diêm lại hút một cái, sau đó dùng hai ngón tay nắm nó kéo mạnh nó lên.

"A... hừ..." núm vú và quần vú đều bị kéo dài ra ngoài, Trình Diệc Lan theo phản xạ la lên nhưng vừa hé môi đã bị Hứa Diêm dùng môi lấp kín, đầu óc hắn như tê liệt, mặc kệ đầu vú bị thô lỗ đối xử, chỉ chuyên tâm cùng Hứa Diêm hôn môi.

"A... núm vú dài ra rồi." Hứa Diêm hài lòng buông tay ngắm hai cái núm vú thành quả của mình, núm vú bị kéo ra ngoài chưa kịp co trở về trông có vẻ to hơn lúc nãy một chút.

Trình Diệc Lan thở hổn hển, khoái cảm khiến giọng nói của hắn có chút nghẹn, "Bé cưng, thích sao?"

"Thích ~" Hứa Diêm không biết tại sao bản thân mình lại hưng phấn như vậy, nhưng chắc chắn một điều cậu đang rất hứng tình, bởi vì quần lót của cậu đã ướt nhẹp. Cậu cởi bỏ dây nịt của Trình Diệc Lan, ở bên ngoài quần lót sờ sờ đùm cặc đã sớm phồng lên, trên đỉnh còn có một ít dịch nhầy rỉ ra, cậu hơi tự hỏi một chút rồi quyết định cuối xuống hé môi ngậm lấy cặc bự. "Ưm.. bự quá... ưm...ưm..."

Con cặc căng đầy miệng Hứa Diêm, mùi vị đàn ông tanh nồng tràn vào khoang miệng khiến cậu hơi nhíu mày, cậu dùng lưỡi liếm liếm trên đỉnh vài cái mới cởi quần tây và quần lót của Trình Diệc Lan ra.

Cậu học theo Trình Diệc Lan, tách hai chân anh ra tạo thành một tư thế chữ M vô cùng dâm đãng. Nam nhân bị trói không cách nào nhúc nhích, trên người bây giờ ngoại trừ chiếc áo sơ mi ước đẫm nhăn nhúm nhó thì không còn gì khác. Con cặc cương cứng dán vào cơ bụng, quy đầu trứng gà thấm đẫm nước, không biết là nước miếng của Hứa Diêm hay là dịch cặc rỉ ra nữa.

"Bé cưng... sờ cặc anh đi..." Nam nhân đáng thương hề hề nhìn Hứa Diêm, nhưng không ngờ cậu lại xoay người bỏ đi đâu.

"Đợi em."

Cậu chạy vào phòng tắm lấy ra một cái bông tắm, vừa định trực tiếp cọ vào đầu cặc của nam nhân nhưng đột nhiên cậu nhớ tới cần phải thêm dịch bôi trơn, khổ nỗi hai người mới làm có một lần, vẫn chưa có chuẩn bị nhiều lắm.

Hứa Diêm nghĩ nghĩ, xong cậu quyết định cởi quần ra, đem bông tắm cạ cạ vào lồn nhỏ, "Ưm ~ a ~" Cậu không ngờ cạ mới xíu mà sướng tới vậy, nước dâm trực tiếp phun ướt bông tắm.

"Như vậy là đủ rồi." Nói xong cậu bắt đầu đem bông tắm phủ lên đầu cặc nam nhân, chậm rãi kỳ cọ.

"A...!! Ha... bé cưng... sướng cặc quá... ha....!!"

Quy đầu bóng lưỡn cạ vào bông tắm thô ráp, khoái cảm kịch liệt dâng lên, Hứa Diêm không ngừng cọ xát tứ phía, ánh mắt tận hưởng dáng vẻ sung sướng kêu dâm của Trình Diệc Lan, tay còn lại lần xuống hai trứng dái phía dưới xoa nắn.

Trình Diệc Lan không nhịn được hẩy cặc, miệng thốt ra lời dâm đãng: "Ưm ~ a ~ cạ cặc... sướng quá... ưm.. a a... muốn bắn!!!

Hứa Diêm nhìn lỗ tiểu trên đầu cặc nở ra, xấu xa lấy ngón tay chặn lại, "Bây giờ chưa được bắn."

Quy đầu tụ máu sưng đỏ, toàn bộ bị bông tắm bao bọc xoay tròn, Trình Diệc Lan không kiềm được mà run rẩy, "A... muốn bắn... tức cặc quá..."

Tần suất khoái cảm giần giảm xuống, cặc bự giống như đã thích ứng với sự tê dại do bông tắm mang lại, hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi nhưng trên trán đã thấm đầy mồ hôi.

"A!!!"

Hứa Diêm thấy Trình Diệc Lan đã nghỉ ngơi đủ rời, cậu lại tiếp túc tăng mạnh tốc độ cọ xác, lỗ tiểu bị bịt lại không thể phun tinh, khoái cảm không ngừng kích thích đầu cặc khiến nó chỉ có thể rỉ ra một ít dịch nhầy, bụng dưới của Trình Diệc Lan có chút run rẩy, kêu gào đòi bắn tinh nhưng lại không thể, chỉ biết cố gắng chịu đựng cơn sung sướng đến tê dại.

Lặp đi lặp lại vài lần Hứa Diêm mới chịu buông tay ra, "Bắn đi."

Trình Diệc Lan rốt cuộc cũng có thể thả lỏng, nhưng hắn chợt nhận ra, hình như bản thân không bắn không ra.

"Bé cưng... bắn không ra..." Giọng nói của hắn có chút nghẹn, lại pha lẫn sự khẩn trương.

Hứa Diêm thấy vậy cũng mềm lòng, lo lắng hỏi: "Vậy, vậy phải làm sao bây giờ?" Nói xong cậu còn vội vàng cuối xuống ngậm quy đầu vào miệng, đầu lưỡi không ngừng ngoáy vào lỗ tiểu hòng khơi thông dòng chảy.

"Ha... đúng rồi... làm như vậy... con cặc hư hỏng quá vô dụng, bé cưng kêu nó bắn nó cũng không bắn được..."

Hứa Diêm không ngờ lúc này Trình Diệc Lan vẫn còn giỡn được, cậu trừng anh một cái, "Cặc dâm." Lòng bàn tay còn không nặng không nhẹ tát cặc bự một cái, không ngờ thật tự tát cho nó bắn ra.

"A...!!" Con cặc bị đánh lệch về bên trái, thân cặc run run phun ra tinh dịch, mà không phải phun một lèo như mọi khi mà chỉ rỉ ra từng chút từng chút một, thật sự là bị chơi tới trào tinh.

Hứa Diêm ngây ngốc nhìn tinh dịch chảy đầy tay mình, bướm nhỏ ở dưới lại thèm khát phun ra thêm một đợt nước dâm. Cậu quyết định thuận theo ý mình cởi quần lót, cưỡi lên cặc Trình Diệc Lan cọ cọ.

"Bé cưng, cởi trói cho anh được không." Trình Diệc Lan gian nan ngẩng đầu hôn cậu, cẩn thận dò hỏi.

Hứa Diêm bị ánh mắt nóng bỏng của nam nhân nhìn làm cho bên dưới lại chảy thêm nước, cậu có chút thẹn quá hóa giận cầm cái quần lót vừa cởi phủ lên mặt nam nhân, "Đừng nhìn em..."

Cậu đỡ cặc nam nhân đứng dậy, canh ngay lỗ lồn chậm rãi ngồi xuống, "Ưm ~ ha a..."

Tuy đã từng ăn qua một lần, nhưng bên trong vẫn vô cùng chật hẹp, cũng may tối giờ chơi đùa cơ thể Trình Diệc Lan khiến miệng lồn chảy ra không ít nước miếng, bên trong ướt ướt trơn trơn.

"Bé cưng... em động đi." Trình Diệc Lan cảm nhận được người yêu chỉ ngồi xuống rồi không làm gì cả thì có chút buồn cười. Vừa hít thở thì mùi vị tanh ngọt từ quần lót xông vào khoang mũi hắn, "Sao quần lót của bé cưng có mùi dâm quá vậy? Lồn dâm vừa phun nước đúng không, hửm?"

Hứa Diêm cắn môi, không hiểu sao cái người trước mắt đã bị che mặt vẫn có thể nói ra mấy lời cợt nhả như vậy, cậu hung dữ nhỏm mông dậy sau đó dập thật mạnh lồn xuống, con cặc đâm sâu chưa từng thấy.

"Ô.." Hứa Diêm sướng tới nhũn cả người, hai tay chống lên vai nam nhân, cặc bự khuấy loạn trong lồn cậu, cậu dùng sức thít chặt lồn không muốn nó làm loạn, "Cặc hư không được nhúc nhích... là em đang chơi anh..."

Cậu bắt đầu nhịp nhàng nhấp mông, mép lồn lúc thì phanh ra hết cỡ lúc thì mút dọc theo thân cặc, mông trắng 'bạch bạch' đập vào háng nam nhân. Chỗ giao hợp của hai người không ngừng chảy ra nước dịch, còn bị đánh thành bọt trắng sền sệt.

"Ách a!! Ha......" Đầu cặc đột nhiện đâm vào một khối thịt mềm mại, trong nháy mắt Hứa Diêm như bị rút hết sức lực ngã vào người nam nhân, lồn nhỏ vẫn còn ngậm cặc triều xuy phun nước dâm, phun ướt nhẹp cả đám lông cặc rậm rạp của Trình Diệc Lan.

Không biết Trình Diệc Lan đã thoát khỏi dây thừng từ lúc nào, hắn cử động cổ tay bị trói có chút tê mỏi rồi bế Hứa Diêm bắt đầu hẩy hông đụ lên.

"Ưm ~ a ~! Dừng lại... sướng quá..." Hứa Diệm bị đụ đến run rẩy, lại đắm chìm trong cảm giác nằm yên sung sướng, dù sao tự mình động cũng rất mệt.

Cuối cùng Trình Diệc Lan cũng được nằm thế chủ động, hắn ôm Hứa Diêm đứng lên, vừa đi vừa đụ, nước dâm tí tách chảy đầy đất.

"Ha a.... lồn Diêm Diêm đụ cặc sướng quá... Ha ~" Trình Diệc Lan lại bắt đầu nói mấy lời thô tục vào tai Hứa Diêm. Hứa Diêm thì sợ bị té gắt gao ôm lấy bả vai nam nhân, cơn sướng lồn tê tái khiến cậu không phân biệt rõ nam nhân đang nói cái gì, chỉ biết co bóp thịt lồn phối hợp với nam nhân.

"Ô ~ a ~ lồn nhỏ chịu không nổi... a... chậm... chậm lại...!!!"

"Ha.. thích quá... cặc dâm mê lồn của bé cưng muốn chết... địt... lồn dâm đụ cặc... sướng cặc quá... ha..."

Trích Diệc Lân ôm cậu không ngừng đỉnh cặc lên, lúc ra khỏi phòng xuống bậc thang còn hảo tâm báo trước: "Bé cưng, anh bước xuống đây."

Mỗi khi bước xuống một bậc, cặc bự đều đỉnh sâu vào tận cùng, thịt lồn chỉ biết gắt gao xoắn lấy thân cặc, còn không ngừng phun nước dâm. Thang cũng chỉ có ba bậc, nhưng chỉ mới đi hết ba bậc đó cả người Hứa Diêm đã không còn sức lực, từ mũi chân đến đôi môi đều run rẩy, cả người bị ôm không chỗ trốn, chỉ biết chìm đắm trong cơn cao trào.

Trình Diệc Lan xoa xoa lưng Hứa Diêm, ôn nhu bắn tinh dịch sâu vào bên trong, "Lồn bé cưng thật lợi hại, chỉ ba bậc thang đã có thể đụ bắn cặc hư."

"Ưm... anh hôn em..." Hốc mắt Hứa Diêm có chút ướt át, chu môi đòi hôn. Trình Diệc Lan cảm giác như trái tim bị nhồi đầy.

-----------------------------------------

Không phản công, không phản công, không phản công. Chuyện quan trọng phải nói ba lần

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro