Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 10

Tóm tắt tập trước

Sa Hạ đã dọn qua nhà Tử Du ở và phải trầm trồ vì ngôi nhà qua tuyệt vời. Hết.
______Giờ vô truyện thôi_____________
Hiện tại đang ở công ty.
Lâm Nhã Nghiên âm thầm đến hỏi Tỉnh Đào:
-Cuộc họp hội đồng quản trị lần này đã kéo dài bốn tiếng đồng hồ rồi, cô có biết họp về vấn đề gì không?
Tỉnh Đào vỗ nhẹ cánh tay Nhã Nghiên.
-Không sao, không phải chuyện gì xấu đâu, nói tóm lại là có liên quan chặt chẽ với cô Chu.
Trong cuộc họp kín của hội đồng quản trị Chứng Khoán Vạn Khải, các thành viên trong hội đồng quản trị và cán bộ cấp cao trong công ty đều có mặt, sắc mặc ai cũng đều tỏ ra nghiêm túc. Mấy năm gần đây, thị trường cổ phiếu toàn cầu và thị trường hoàn hóa kỳ hạn đều hoạt động nhộn nhịp, vận hành theo chiều giá lên, doanh thu của Vạn Khải tăng chóng mặt, có người trong hội đồng quản trị đề nghị mở rộng quy mô. Chủ tịch hội đồng quản trị Vạn Khải, Du Trịnh Nghiên quyết định thu mua công ty xếp thứ năm trong nghành chứng khoán Hồng Kông và Vạn Đông để nâng cao vị thế của Vạn Khải tại Châu Á.
-Vậy thì kế hoạch thu mua lần này sẽ giao cho Chu Tử Du toàn quyền xử lý.-Du Trịnh Nghiên nhìn mọi người tuyên bố.
Không ai phản đối.
Chu Tử Du bắt đầu thực tập ở Vạn Khải từ năm mười tám tuổi, tính đến giờ đã hơn chục năm. Cô đã từng là một trong những thành viên của hội đồng quản trị, nắm trong tay hai mươi phần trăm cổ phần của Vạn Khải. Chu Tử Du chính xác là một người có hành động cụ thể, tuy đã đạt đến địa vị và giàu có hiện tại, nhưng cô vẫn cảm thấy vui với việc đích thân phân tích số liệu và làm báo cáo phân tích đầu tư. Hội đồng chủ tịch đều biết rõ tác phong làm việc trầm lặng và kín tiếng của cô. Chu Tử Du xuất sắc đến đâu trong lĩnh vực tài chính tin là ai cũng biết, kế hoạch thu mua lần này giao cho cô chấp hành chỉ có thể đạt kết quả tốt mà thôi.
Tiếp đó, Chu Tử Du cho gọi tất cả nhân viên trong tổ cô đến họp. Sau khi giới hiệu về kế hoạch, cô nói:
-Một năm tới này, lượng công việc của tất cả chúng ta sẽ rất lớn, cơ hội đi công tác cũng tăng lên, giảm tải các ngày nghỉ, nhưng tôi đảm bảo sau khi hoàn thành kế hoạch mọi người sẽ không phải thất vọng.
Ai nấy nhìn nhau gật đầu, Chu Tử Du nổi tiếng khẳng khái, ra sức làm việc chắc chắn sẽ nhận được phần thưởng xứng đáng.
-Còn nữa,-Chu Tử Du nhìn mọi người, nhấn mạnh.-chưa hoàn thành, không được nói. Người khác có hỏi cũng không được nói nhiều, không được kể quá nhiều, mọi người hiểu không?
-Rõ.
Cả nhóm đi theo Chu Tử Du đã nhiều năm , tác phòng làm việc của cô ai cũng hiểu rõ, kín tiếng và kín tiếng, tất cả cũng chỉ vì lợi ích lớn nhất của việc đầu tư.
-OK, hành động.-Chu Tử Du cười, ra lệnh.
_________________________________________
Sa Hạ phát hiện Chu Tử Du quả thật là một người phụ nữ làm kinh doanh đích thực. Số sách trong phòng làm việc của cô không nhiều, cách bố trí như phòng họp với một cái bàn làm việc cực lớn, có thể ngồi vòng tròn để họp, ngoài ra còn một bài dài đặt ba cái máy vi tính, năm cái điện thoại với năm màu khác nhau để phân biệt nơi kết nối, mỗi tối cô nhất định phải liên lạc bên New York và Thụy Sĩ, thu thập thông tin thị trường chứng khoán, đọc thật nhiều tin tức, đúng là mắt nhìn bốn phương, tai nghe tám hướng, sau đó chỉnh những thông tin thu nhập được.
Sa Hạ chỉ đứng ngoài cửa mà không bước vào. Cả căn nhà chỉ có mỗi căn phòng này là trải thảm, nàng nghĩ đây chắc chắn là cấm địa của cô.
-Có chuyện gì sao?-Cô hướng mắt về phía Sa Hạ.
-Ùm....Chị chú ý nghĩ ngơi đi.
-Xin lỗi, làm phiền em rồi.-Trên mặt cô là nụ cười nhàm nhạt đặt trưng, biểu cảm này gần như lúc nào cũng hiện hữu.
-Không phải, tôi chỉ lo cho chị thôi, ngày mai bảy giờ sáng chị đã thức dậy, chị chỉ ngủ nhiêu đó thôi có đủ không?
-Sự nghiệp cũng chỉ mấy năm này mà thôi.
-Chị làm vậy là đang vắt cạn sức khỏe.
Chu Tử Đủ nhếch miệng cười.
-Em yên tâm, chuyện này thì chị biết.
Sa Hạ trề môi rồi bỏ đi.
____________________________________
Trở về sau chuyến hưởng tuần trăng mật, Đổng Vy một mình đến thăm con gái. Bà rất yên tâm với môi trường sống hiện nay của con mình.
-Hai con sống chung tốt đó chứ?-Đổng Vy hỏi.
-Rất tốt ạ, ai làm việc người đó, cư xử bình đẳng.-Sa Hạ nói đúng sự thật.
Đổng Vy lấy ra hai món quà.
-Cái này là cho Tử Du, cái này cho con.
Sa Hạ chỉ chú ý đến phần quà của mình.
-Wa, máy ảnh kỉ thuật số mới nhất, đẹp quá!
-Là tấm lòng của bác Chu đó.
-Cuối tuần hai con có về dùng cơm không?-Đổng Vy hỏi.
-Con không việc gì, chị ta thì con không biết, chị ta thật sự rất bận rộn.-Sa Hạ vừa đọc hướng dẫn sử dụng máy ảnh vừa trả lời mẹ.
-Con hỏi Tử Du đi, tốt nhất là hai đứa cùng về, mẹ sẽ xuống bếp nấu mấy món thật ngon.
-Dạ.
_________________________
Cuối tuần, cô lái xe chở nàng về khu Động Vệ Tinh Thành.
-Chị có thời gian sao?-Ngồi trên xe, Sa Hạ hỏi.
-Sắp xếp một chút thì sẽ có thôi, chị tự biết cách.
-Tôi có thể bàn với chị chuyện này không?
-Em cứ nói.-Tử Du nhìn thẳng về phía trước chứ không quay đầu lại.
-Chúng ta hẹn nhau một tháng về thăm bố mẹ một lần được không?-Sa Hạ hỏi, nàng thật sự có suy nghĩ này.
-Được, chị sẽ cố gắng sắp xếp. Cuối tuần thứ hai hàng tháng, em thấy thế nào? Nhưng chị không có ý định qua đêm ở đó.-Chu Tử Du trả lời một cách thoải mái.
Không ngờ đối phương lại đồng ý một cách nhanh chóng như vậy, Sa Hạ không khỏi kinh ngạc.
-Có thật là chị đi được không?
-Đương nhiên, không ai là không đi được hết. Một người nói chị ta không đi được, chỉ là không muốn đi mà thôi,cớ hay lý do gì cũng không thành lập. Chị làm việc, quan trọng ở hiệu quả chứ không phải hai mươi bốn tiếng đồng hồ đều ở phòng làm việc.
-Vậy thì tốt. Quyết định vậy đi.
-Em đúng là hiếu thảo.-Tử Du cười nói.
-Thật ra, hai người họ chắc chắn rất cô đơn.
-Trước đây chắc chắn là như vậy. Giờ hai người họ ở bên nhau, có người cùng trò chuyện, nhất định sẽ rất vui vẻ.
Sa Hạ gác tay ra sau, cảm thấy vui vẻ khi nghe cô nói.
-Để mẹ tôi tái giá là một chuyện sáng suốt.
-Chị cũng nghĩ như vậy.

Đến nhà họ Chu, Sa Hạ đánh cờ cùng Chu Trọng Hàn, Chu Tử Du thì ngồi trò chuyện cùng Đổng Vy. Đến giờ ăn tối, Đổng Vy xuống bếp làm mấy món cầu kỳ tinh tế.
Chu Tử Du từ lúc bước vào nhà đã im lặng quan sát xung quanh. Bàn ghế cửa sổ không một hạt bụi, gọn gàng, ngăn nắp, ga trải giường trắng tinh, bát đũa sạch bong, còn ông Chu thì sắc mặt hồng hào và tươi tắn, tinh thần sảng khoái, quần áo phẳng phiu sạch sẽ. Đó đều là công lao của mẹ kế, Chu Tử Du vô cùng cảm kích, người phụ nữ này thay cô chăm sóc cho bố, thật vất vả cho bà.
Bốn người đang ngồi ăn cơm, ông Chu đột nhiên hỏi Chu Tử Du:
-Vạn Khải gần đây có kế hoạch mới phải không?
Chu Tử Du nhìn bố.
-Sao bố lại biết?
-Đương nhiên, sẽ có người nói cho bố biết. Có phải do con điều hành không?
-Dạ phải.
-Bản thân con phải làm việc cẩn thận.- Giọng điệu của Chu Trọng Hàn đột nhiên trở nên nghiêm túc.
-Con biết rồi.
-Có phải một kế hoạch lớn không?
-Cũng không hẳn.-Chu Tử Du cười gượng gạo.
Chú ý đến biểu cảm của con gái, Chu Trọng Hàn bất giác hỏi:
-Sao hả? Đâu ai đày ải con mà mặt mày lại khổ sở như vậy.
Đổng Vy nghe hai cha con đối đáp, miệng luôn mỉm cười, hai cha con này lúc nào cũng vậy. Chu Tử Du uống một ngụm canh rồi đặt chén xuống.
-Khó là ở đối phương còn hai người còn, một trải một gái, đều chưa lập gia đình, cần phải xã giao với họ.
Ông Chu cảm thấy kì lạ.
-Sao hả? Không lẽ Du Trịnh Nghiên muốn con "*xuất tái hòa Phiên" sao?
*Truyện "Chiêu Quân Xuất Tái" Chiêu quân rời trung Quốc sang làm vợ vua Hung Nô.
Lúc này được thì Sa Hạ không nhịn được mà bật cười, vừa nghe thấy tiếng con, Đổng Vy vội đẩy nàng một cái.
-Con nghĩ bên đó không phải hoàn toàn không có ý này.
-Không phải Du Trịnh Nghiên còn là một cô con gái sao?-Ông Chu cũng rất hiểu về đồng nghiệp của con gái mình.
Chu Tử Du cười nói:
-Bố nói Bội Bội à?-Bội Bội là tên cúng cơm của con gái Du Trịnh Nghiên.-Cô bé còn nhỏ mà, huống hồ con gái đối phương cũng khá lớn tuổi, tự nhiên họ sẽ nghĩ đến trưởng nử trước.
-Con có suy nghĩ gì, mấy chuyện này không phải chuyện đùa đâu.-Chu Trọng Hàn nghiêm túc nói.
Gắp một miếng rau cho vào miệng, Chu Tử Du chậm rãi nói:
-Bố yên tâm đi, con sẽ thu xếp ổn thỏa, con không muốn thực hiện một nhiệm vụ thì lại "hòa Phiên" một lần, ở thời cổ đại thì còn có thể chứ hiện đại thì không bao giờ.
-Con tưởng con được "*hưởng phước của người Tề" sao?-Ông Chu nghe con mình nói
xong, vừa tức mà vừa buồn cười.
*Hưởng cuộc sống đa thê.
-Ai bảo con đẹp quá chứ. Tất cả đều tại bố. Con không thể hiểu nổi, lúc trước ở cơ quan làm cách nào mà bố thoát được sự đeo bám của mấy cô phóng viên vậy?-Chu Tử Du mỉm cười nhìn bố nói.
-----------Tới đây thôi---------------
Cảm ơn mọi người đã đọc.
Chap sau thì tầm tối sẽ có.
Tạm biệt mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro