Chap 1: Ngược - Tư Cách?
-----
Nhân Vật Chính:
Hạ An, 17 tuổi, dễ thương, tốt bụng, hiền lành, dáng chuẩn, tam tiểu thư của một gia tộc lớn.
Gia Nhi, 17 tuổi, xinh đẹp, lạnh lùng, tốt bụng, dáng chuẩn, có nhiều mối quan hệ phức tạp.
Nhỏ chạy thẳng lên sân thượng trường học, nấp vào một góc bí mật, chỉ có mỗi nhỏ và người duy nhất được ngoại lệ mới biết nơi trú ẩn đó. Nơi mà chỉ có cảm xúc với cảm xúc hòa lẫn vào nhau, nỗi đau thương có, vui vẻ có, bao thăng trầm đã trải qua đều hiện diện ngay chỗ nào. Nó tiến lại nhìn đứa con gái 17 tuổi vẫn ôm đầu khóc như một đứa trẻ, nhỏ chui rút vào phía trong, hai tay nắm chặt mà bịt kín đôi tai nhỏ nhắn, mà khóc òa lên nức nở, tiếng khóc nấc lên ngày càng lớn. Nó từng bước ngại ngùng tiến lại, một chút gì đó không thể diễn tả, là đau xót, là nhói lòng, ước muốn bây giờ của nó chỉ là chạy đến ôm lấy nhỏ, đơn giản thế thôi, sao mãi mà nó không làm được, nó thương nhỏ hơn mức bình thường, nó yêu nhỏ lắm. Thế mà vẫn không hiểu lấy đâu ra cái giọng lạnh lùng đến lạ thường, nó ngồi xuống, vô cảm giựt lấy hai tay đang vịn chặt vào đôi tai, mà kéo ra, nó hét thẳng vào mặt nhỏ, là mắng thương mắng yêu đấy, chỉ là nó không biết cách thể hiện, lại điềm tĩnh nói với nhỏ, mặc cho trái tim nó cũng đau run lên sợ sệt, nó sợ nhỏ sẽ ghét nó:
-Hạ An, rốt cuộc cậu muốn khóc đến bao giờ, vì một người không yêu cậu mà khóc là đáng sao?
Nhỏ đẩy tay nó ra mà hất mạnh, cái cảm giác đau đớn đến tận cùng, tim nó nhói lên liên hồi, là run rẩy, nó cố kìm nén, tay nó nắm chặt lại thành nấm, không sao, nó tự nhủ rồi thở đều đều, nó lặng người khi nghe câu nói của nhỏ, khuôn mặt nhỏ ướt đẫm nước mắt, thảm hại ngước lên nhìn nó, giọng nghẹn ngào, tay đưa lên dụi nhẹ vào mắt, khiến khóe mắt nó cũng cay cay:
-Gia Nhi, cứ mặc tớ, cậu lấy tư cách gì xen vào cuộc sống của tớ, là bản thân tớ lựa chọn, đau khổ cũng là tớ tự mình gánh lấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro