☆ 7【 Khúc Chung Nhân Tán 】
☆ Luân hồi thứ hai ☆
【 Khúc Chung Nhân Tán 】(*)
•
《 (*) Khúc chung nhân tán — 曲终人散 : Bài ca hết, người cũng rời đi. 》
____________
☆〔 Đệ thất chương 〕
•
Sự tình bi đát nhất của nhân sinh là gì, là khi ngươi đang ngồi ở trên bờ sông, ưu thương ngẩng đầu 45 độ nhìn lên thiên không, đột ngột, có một tên khốn nạn không đạo đức nào đó đi ngang qua, vô tình trượt chân té ngã —— Mấu chốt ở đây là, địa điểm hắn ngã vào là trên người ngươi, cho nên, ngươi cứ như vậy ùm một tiếng ngã thẳng vào trong sông.
.
Càng thêm khó hiểu ở chỗ, bản thân Châu Trúc Ly cũng không phải là một con vịt cạn, cô thực sự biết bơi, vậy nhưng sau khi ngã xuống dưới sông, cô vẫn cứ hoa hoa lệ lệ chết đuối!
.
Chuyện này thực sự rất không khoa học có hiểu hay không!
.
Chẳng lẽ trang bức (1) sẽ bị sét đánh là thật? Cơ mà, Châu Trúc Ly căn bản cũng không phải đang trang bức, cô chỉ là cùng bạn trai thứ n + 1 chia tay, sau đó có chút buồn chán đi ra ngoài bờ sông hóng gió giải sầu mà thôi. Châu Trúc Ly không mặc quần áo u tối, không tỏ ra tang thương, cũng không nhè nhẹ thở ra một hơi dài đầy ảo não, càng không có nói một câu: "Nhân sinh này quả thật quá tịch mịch..."
.
《 (1) Trang bức — 装逼: Hay còn gọi là trang B (zhuāng bī), nghĩa là làm màu, giả bộ, dương dương tự đắc, nói chung là bất kì hành động nào dùng để tô vẽ bản thân đều được gọi là trang B. Trang B là một loại hành vi có thể gần như được xem là lừa gạt người khác, dùng để thỏa mãn hoặc khoe khoang hư vinh của cá nhân. (Theo Baike) 》
.
Đó mới là trang bức chân chính!
.
Châu Trúc Ly ngồi tại không gian tối đen như mực, ngay cả chuyện nơi này là chỗ nào cũng lười quan tâm, sắc mặt của cô vô cùng âm trầm, đen tới nỗi như có thể tích ra mực. Châu Trúc Ly âm thầm nguyền rủa nhân sinh bi kịch lần thứ một ngàn không trăm lẻ một.
.
Châu Trúc Ly là một trạch nữ (2), là cái loại người thích ru rú ở trong nhà cả ngày, luôn dán mắt vào màn hình máy tính, sinh hoạt chỉ gói gọn trong ba chữ ăn, ngủ, nằm. Nói đơn giản hơn, Châu Trúc Ly là một con cá mặn đích thực. Hơn nữa, cô còn là một trạch nữ khá đặc biệt, dẫu rằng là trạch, nhưng ngoài việc suốt ngày ở lì trong nhà như những con trạch khác, Châu Trúc Ly còn có một sở thích thập phần quái gở —— Bình thường nhàm chán không có việc gì làm, liền sẽ đi đùa giỡn lừa tình trai nhà lành.
《 (2) Trạch nữ — ( 宅女/ zháinǚ ) : Là từ để chỉ những cô gái thích ở nhà hay người con gái thích chui rúc trong nhà, không thích đi ra ngoài nhiều. "Trạch" ở đây nghĩa là ngôi nhà. 》
.
Nói tóm lại, Châu Trúc Ly chính là loại người thích đi lừa gạt cảm tình của con nhà người ta, đến lúc chán rồi lại phất tay áo bỏ đi tìm người mới, nói hoa mỹ một chút, Châu Trúc Ly là một ' kẻ lừa tình chuyên nghiệp ' , hay còn được mọi người thân thiết gọi ngắn gọn là ' nhân tra ' .
.
Làm một ' nhân tra ' có kinh nghiệm lâu năm, Châu Trúc Ly tuy không dám tự tin cho rằng ai gặp qua mình cũng đều chán ghét, nhưng cô có thể khẳng định chắc chắn một điều rằng, đám tình nhân cũ từng bị mình vứt bỏ đã hận bản thân tới độ có thể vác xăng đi đốt nhà, sau đó lôi kéo Châu Trúc Ly cùng nhau đồng quy vu tận.
.
Cho nên nói. . . Là do cô lừa tình nhân gia quá nhiều, trên người tích tụ oán khí quá mức sâu đậm, vì vậy lão thiên gia mới bất bình, đem cô quải rụng cho đỡ chướng tai gai mắt sao?
.
—— Thiên sát! Này cũng quá không có đạo lý rồi!
.
—— Loại người bội tình bạc nghĩa như ngươi, sau này đừng mong sẽ có được kết cục tốt đẹp! Nói không chừng lại có ngày bị người ám toán hại chết cũng nên!
.
Trong đầu mạc danh kỳ diệu vang lên câu nói của một tên tình - nhân - nào - đó đã từng nói lúc chia tay, câu nói bi kịch này chính thức đem Châu • nhân tra • Ly vạn tiễn xuyên tâm, cô run rẩy ôm lấy ngực, hung hăng phụt ra một ngụm cẩu huyết kiềm tại cổ họng từ nãy tới giờ.
.
Châu Trúc Ly đột nhiên có cảm giác, bản thân từ giờ trở đi có lẽ sẽ không thể tin tưởng vào tình yêu được nữa, đầu gối bị trúng nhiều tên tới nỗi đứng cũng không vững rồi. . .
.
Khi Châu • nhân tra • Ly bắt đầu nghiêm túc suy ngẫm lại về sai lầm của nhân sinh, Thần linh rốt cuộc nghe thấy lời oán trách của cô. . .
.
"Đã xác định chính xác địa điểm hạ cánh, toạ độ định vị 22°51'23.4N , 120°40'40.8E , thời không rỗng. . ." Giọng nói vô cảm mà máy móc vang lên, tại trong không gian tối đen như mực, nghe qua có vẻ đặc biệt doạ người.
.
Phản ứng đầu tiên của Châu Trúc Ly khi nghe thấy thanh âm kia là ngẩn người trì độn năm giây đồng hồ, thậm chí nhất thời còn cho rằng mình nghe nhầm rồi, thế nhưng sau khi nhìn thấy vật thể kỳ lạ trông như bạch quang hoả diễm đột ngột hạ cánh xuống trước mặt mình, Châu Trúc Ly liền biết cô cũng không phải nghe sai.
.
Châu Trúc Ly theo bản năng giật lùi lại một bước, cô nhìn vật sáng bất minh nọ, khoé mắt vô thức khẽ giật nhẹ một cái.
.
Này là. . . yêu ma quỷ quái?
.
A. Không phải, vẫn là ngoại tinh nhân đi?
.
"Hạ cánh an toàn, bắt đầu kiểm tra lại hệ thống. . . Tích. . . Tích. . . Kiểm tra đo lường hoàn tất, hệ thống không có sai sót, liên kết Công Lược thành công, bắt đầu cùng Vận Mệnh tiến hành liên kết. . ."
.
". . . Xin hỏi các hạ là thần thánh phương nào?" Châu Trúc Ly cũng không ngờ tới bản thân mình còn có thể nói chuyện được, vừa nói xong một câu này, chính cô ngược lại cũng bị doạ đến.
.
Vật sáng kết thúc một tràng dài lẩm bẩm, nó tại trong không trung khe khẽ lay động một chút, thanh âm kỳ quái nọ thế nhưng lại thực sự lên tiếng trả lời Châu Trúc Ly, "Ngày mới tốt lành, lần đầu được gặp mặt. Ta tên gọi là Công Lược, được cử tới đây để hỗ trợ ngươi hoàn thành thiếu sót của nhân sinh, từ nay mong được chỉ giáo nhiều hơn, ký chủ."
.
". . ."
.
Châu Trúc Ly diện vô biểu tình xoay người, bắt đầu tính toán bản thân có phải nên nằm xuống ngủ một giấc hay không, nhất định là đầu cô bị úng nước nên não cũng bị hỏng luôn rồi!
.
Châu Trúc Ly xoa xoa mi tâm, chắc chắn cô là đang hồi quang phản chiếu trước khi chết, hoặc là nói cô vì quá mức mệt mỏi cho nên sinh ra ảo giác, khả năng cao hơn, Châu Trúc Ly chỉ là đang nằm mơ thấy một giấc quái mộng mà thôi!
.
Không thể nào có chuyện cô bị một tên hỗn đản vô danh nào đó đập ngã xuống sông, chết đuối sau còn gặp được một cái vật sáng kỳ quái tên gọi là ' Công Lược ' , sau đó vật sáng kia còn nói muốn giúp cô sửa chữa nhân sinh. Nếu như đây thật sự là hiện thực, vậy thì thế giới này cũng quá đỗi kỳ ba rồi!
.
"Không cần suy đoán sâu xa, đây thật sự là hiện thực, ký chủ ngươi quả thực đã chết rồi." Thanh âm lạnh nhạt vô cùng sát phong cảnh vang lên, giống như có thể nhìn thấu suy nghĩ của Châu Trúc Ly.
.
". . ." Châu Trúc Ly trừng mắt với vật sáng, hận không thể hoá ánh mắt thành đao nhọn đem nó giết chết, tuy rằng cô không biết mình vì sao còn có mắt để trừng, nhưng Châu Trúc Ly thực sự rất muốn đem con yêu quái này nhìn thành cái sàng.
.
Bất quá, đối phương ngược lại cũng không quá để ý tới thái độ thù địch của Châu Trúc Ly, không quản cô có muốn nghe hay không, nó vẫn thao thao bất tuyệt.
.
"Nơi này được gọi là thời không rỗng, sở dĩ nơi này cũng không có bất cứ sinh vật nào tồn tại, đây cũng không phải tưởng tượng của ngươi." Vật sáng hơi loé lên một cái, âm giọng lạnh lùng bị thay thế bằng một thanh âm ấm áp nhu hoà, ngược lại vô cùng ôn nhu dễ nghe, "Ta gọi là Vận Mệnh, chính ta đã đưa ngươi tới nơi đây, cũng chỉ có ta mới có thể đưa ngươi quay trở về, vì vậy nếu ngươi muốn trở về nhà, tốt hơn hết ngươi nên chấp nhận hiện thực và lắng nghe lời chúng ta nói, ta tỏ vẻ phản kháng đối với ngươi không có lợi."
.
Châu Trúc Ly không quản tới việc ' vận mệnh ' là một vật thể sống, cũng không quản việc vật sáng nọ vừa nói rằng mình chính là hung thủ đứng sau vụ việc này, đồng thời cũng gạt đi câu nói có hơn phân nửa là đang âm thầm đe doạ kia, cô chỉ để ý câu sau cùng của sinh vật gọi là ' Vận Mệnh ' nọ.
.
"Ngươi nói, ta còn có thể quay trở về?" Nghĩ tới điều gì đó, Châu Trúc Ly lại hơi nhíu mày, bán tín bán nghi hỏi nó, "Nhưng nếu mọi chuyện thật như ngươi đã nói, vậy ta. . . hẳn là đã chết rồi đi? Làm thế nào ta còn có thể quay trở về được nữa? Đừng nói với ta. . . Ngươi tính cho ta đổi một thân xác khác?"
.
Vận Mệnh cười đầy hoà nhã, "Sẽ không, khi ngươi ngã chết, ta cũng đã ngưng đọng thời gian ở thời điểm đó, nếu như ngươi đạt đủ điều kiện ta đưa ra, ta có thể lập tức đưa ngươi quay trở về thời điểm trước khi ngươi tử vong." Nói tới đây, Vận Mệnh hơi có điểm dừng lại, nó dường như mang theo một chút suy ngẫm nói rằng, "Bất quá nếu như ngươi thực sự muốn đổi một thân xác, điều đó cũng không phải là không thể, ta có thể cân nhắc."
.
. . . Nằm tào! Đây căn bản chỉ là nói đùa thôi có được không!
.
Châu Trúc Ly cũng không vội mừng rỡ vì mình còn có thể cải tử hồi sinh, bởi vì cô để ý tới ' điều kiện ' mà Vận Mệnh vừa nói tới. Châu Trúc Ly không khỏi cười khổ, quả nhiên trên đời này không có thứ gì là cho không.
.
"Điều kiện là cái gì?"
.
"A, dễ hiểu thôi, chỉ cần lấp hết hố ngươi đào là được rồi." Vận Mệnh thanh âm một mảnh ôn nhu, lời nói ra lại khiến Châu Trúc Ly trong nháy mắt cứng đờ cả người.
.
Câu nói này Châu Trúc Ly đã nghe qua rất nhiều lần, sở dĩ, hiện tại đột ngột nghe thấy nó phát ra từ một vật thể lạ không rõ nguồn gốc, Châu Trúc Ly nhất thời có chút cảm giác vi diệu không thể nói rõ.
.
Nói về vấn đề ' lấp hố ' , không thể không nói về tiểu sử ' đào hố ' vĩ đại của Châu Trúc Ly.
.
Trước khi trở thành một ' nhân tra ' bị người người căm ghét, Châu Trúc Ly từng là một tác giả viết văn nghiệp dư trên mạng, số lượng văn viết nhiều trên hai chữ số, miễn cưỡng cũng coi như kha khá nổi tiếng, tuy văn cô viết nội dung rất hay, lại chưa từng có cái nào được Châu Trúc Ly hoàn thành, đa số đều được Châu Trúc Ly viết vài chục chương liền bỏ vào xó nhà đóng bụi, kiên trì được lâu hơn thì tới giữa truyện mới vứt bỏ văn.
.
Nói ngắn gọn lại, Châu Trúc Ly căn bản là một ' thái giám ' (3) , trình độ đào hố không lấp đã đủ để khiến quần chúng độc giả mỗi lần nhắc tới đều phẫn nộ sục sôi.
《 (3) Thái giám — 太监 : Từ dùng để chỉ các hoạn quan, nhưng khi đặt vào tình huống này thì nó lại là để ám chỉ rằng một tác giả mà thái giám, có nghĩa là tác giả đó đã hoàn toàn mất đi khả năng viết truyện tiếp, hoặc đã đem con bỏ chợ, rửa tay gác kiếm. 》
.
Bởi vì Châu Trúc Ly yêu thích nhất chính là lừa gạt độc giả, cho nên trong truyện bị cô đào thật nhiều bẫy rập, sau khi dẫn dụ các độc giả vô tội lọt xuống hố sâu không đáy, Châu Trúc Ly cứ như vậy liền phủi tay bỏ đi viết tiếp truyện mới. Cũng bởi vì như vậy, các độc giả của Châu Trúc Ly luôn phải mòn mỏi chờ đợi chương mới, chờ đợi quá lâu, rốt cuộc hắc hoá!
.
—— Từ một đám tiểu thiên sứ trong sáng thuần khiết luôn ngọt ngào gọi "tác giả yêu quý", "tác giả vĩ đại" , mỗi ngày đều chân chó quỳ cầu tác giả đại nhân liếc mắt để ý, chăm chỉ ném động lực hô to cổ vũ, nháy mắt hoá thành một đàn tiểu ác ma, còn luôn mồm gọi cô là "thái giám vô trách nhiệm" , quả thực là ưu thương.
.
Sau đó, không biết có ai tìm ra weibo của Châu Trúc Ly, từ đó các độc giả không biết mệt nghỉ mỗi ngày đúng giờ spam weibo của Châu Trúc Ly, giục ( đe ) giã ( doạ ) đòi chương mới.
.
#Bàn về lý do khiến các độc giả hắc hoá#
.
#Một cái hố không lấp dẫn đến huyết án#
.
#Tại sao bỗng dưng lại cảm thấy có chút hối hận. . .#
.
Bất cứ ai lọt hố của Châu Trúc Ly sau, không có ngoại lệ, chắc chắn đều sẽ phẫn uất tới muốn khóc ra máu, bọn họ cầu xin không được, nịnh nọt không xong, đe doạ cũng vô ích, bởi vì có làm như thế nào Châu Trúc Ly cũng đều bàng quang mặc kệ, thản nhiên bỏ mặc bọn họ gào thét trong vô vọng, cho nên khu bình luận của Châu Trúc Ly khi nào cũng oán khí ngút trời, độc giả tay lăm le dao phay mò tìm địa chỉ nhà cô tới tận cửa vòi vĩnh chương mới.
.
Châu Trúc Ly nhớ tới việc này, đột nhiên trong lòng vô thức nổi lên một loại linh cảm chẳng lành, sống lưng một trận mát lạnh.
.
"Đợi một chút đã, bằng hữu, ban nãy gió lớn quá ta nghe không rõ." Châu Trúc Ly khoé miệng co rút một chút, "Ngươi nói lại một lần, ý ngươi bảo ta lấp hố. . . Đừng nói với ta, đó là cái ' lấp hố ' mà ta đang nghĩ tới. . ."
.
Vận Mệnh không nhìn tới biểu cảm như khỉ ăn phải ớt của Châu Trúc Ly, nó bình thản đánh tan cảm tình của cô.
.
"Phải, chính là cái ngươi đang nghĩ tới. Ta muốn ngươi đích thân tham gia vào truyện của bản thân, sau đó lấp hết đống ' địa lôi ' ngươi đã đào, thông qua đó đồng thời sửa chữa tội lỗi của nhân sinh đời trước. Tất nhiên, ta sẽ không bắt ép ngươi lấp hết tất cả các hố ngươi đào, như vậy là quá nhiều."
.
"Sở dĩ, chỉ cần ngươi đạt đủ 100% điểm tiến độ lấp hố, ngươi liền được xem là thành công." Vận Mệnh ôn thanh nói tiếp, "Đạt đủ 100% điểm tiến độ sau, ngươi liền có thể an tâm quay trở về."
.
Thanh âm của Vận Mệnh cực kỳ nhu hoà dễ nghe, mềm nhẹ như đang dỗ dành hài tử, thế nhưng Châu Trúc Ly mạc danh kỳ diệu lại cảm thấy trong lời nói này có ẩn tình.
.
". . . Nếu ta không làm theo lời ngươi nói, chuyện gì sẽ xảy ra?" Châu Trúc Ly hơi nhíu mày hỏi.
.
"A?" Vận Mệnh thanh thuý a lên một tiếng, cực kỳ điềm nhiên trả lời cô, thanh âm ôn hoà như đang bàn về vấn đề thời tiết ngày hôm nay như thế nào, "Kỳ thực ngươi cũng không có quyền lựa chọn."
.
. . . Ma đản! Đây căn bản là đang ép buộc đúng không? Là đang ép buộc đúng không? ! Ni mã ngươi còn có thể đe doạ trắng trợn hơn nữa sao! Châu Trúc Ly mặt hắc tới lợi hại, nghiến răng nghiến lợi im lặng ở trong thâm tâm ghi tên Vận Mệnh vào sổ đen, quyết đoán sau này phải đem nó dằn mặt.
.
"Các ngươi có quyền gì tự tiện quyết định chuyện của ta? Chẳng lẽ chỉ vì ta lừa gạt độc giả, các ngươi liền có quyền giết ta, bắt ta làm theo ý mình? ! Này thật không có thiên lý! Ta con mẹ nó muốn đứng lên đòi lấy nhân quyền!"
.
"Ta bày tỏ hiện tại ngươi cũng chỉ là hồn thể, không thể tính là ' nhân ' ." Vận Mệnh nhẹ bẫng mà nói.
.
"Thao đản! Cấp trên của các ngươi là ai, ta muốn kiện tố các ngươi ép người quá đáng! !" Châu Trúc Ly tràn ngập không phục cất cao giọng phản bác, trong thanh âm mang theo đanh thép và kiên quyết, "Nói gì thì nói, ta cũng tuyệt - đối - không - làm!"
.
Vận Mệnh nhất thời lâm vào một trận trầm mặc, thời gian im lặng dài tới nỗi Châu Trúc Ly còn tưởng nó đã bị mình doạ sợ chạy mất, thế nhưng cuối cùng, người lên tiếng lại là thanh âm máy móc tự xưng là Công Lược kia.
.
"Kỳ thực. . . Lý do chính chúng ta đưa ngươi tới đây, là vì ngươi trước đó có thỉnh cầu với chúng ta một điều, để trả giá cho việc thực hiện ước muốn của ngươi, chúng ta mới đưa ra điều kiện này. Còn về chuyện khiến ngươi tử vong. . . Kỳ thật là do chúng ta không thể đồng thời đưa cả thân xác và linh hồn của ngươi tới nơi này, sở dĩ phải dùng tới chút ' biện pháp mạnh ' tách hồn ngươi ra, ký chủ, kỳ thực đây cũng là bất đắc dĩ."
.
—— Các ngươi có thể hay không ra vẻ quan tâm chết sống của ta một chút? Loại ngữ khí bình thản kia thực khiến người ta giận sôi! Châu Trúc Ly ở trong lòng hung hăng thổ tào, cảm giác như có một đàn thảo nê mã đang đua nhau chạy ngang qua đầu mình, vừa chạy vừa nhổ nước bọt.
.
"Sau khi ngươi lấy được 100% điểm tiến độ, Vận Mệnh sẽ thực hiện ước muốn của ngươi, ngươi cũng có thể quay trở về thế giới ban đầu."
.
Châu Trúc Ly ôm một bụng câu hỏi liếc nhìn vật sáng bất minh, cô mơ mơ hồ hồ hỏi ngược lại nó, "Ước muốn của ta? Ta muốn cái gì? Không. Trọng điểm ở đây chính là, ta đã thỉnh cầu các ngươi khi nào chứ?"
.
Tại sao thứ mà cô mãnh liệt ước muốn, chính bản thân cô cũng không biết đó là cái gì chứ? Chuyện này nghe thế nào cũng thấy không khoa học!
.
. . . Được rồi. . . Hình như kể từ lúc ngã xuống sông sau, sự tình Châu Trúc Ly gặp được đã chẳng còn cái nào có thể dùng khoa học tới giải thích. . .
.
". . ." Công Lược nhất thời lại lâm vào trầm mặc, vật sáng hơi hơi di chuyển một chút, tựa hồ đang tự hỏi có nên trả lời câu hỏi này hay không, cuối cùng, dường như nó mang theo một tia bất đắc dĩ đáp lại nghi vấn của Châu Trúc Ly, "Đây là sự tình có ảnh hưởng tới kịch bản thời không, để tránh cho ' Ước Thúc ' phát hiện mà ngăn cản, cũng vì bảo tồn sự cân bằng của các thời không khác, xin thứ lỗi, chúng ta không có khả năng tiết lộ cho ngươi."
.
Cái kiểu trả lời úp úp mở mở này khiến Châu Trúc Ly có chút mạc danh kỳ diệu, Châu Trúc Ly thở dài, cô khoanh tay hỏi nó một lần nữa, "Ta lấy cái gì để tin tưởng các ngươi? Chẳng may các ngươi nói dối, ta đây cũng không thể tìm tới các ngươi đòi lấy một cái công đạo, này không phải là ta chính mình chịu thiệt?"
.
Công Lược cùng Vận Mệnh hiển nhiên cũng cảm thấy lời Châu Trúc Ly nói rất có đạo lý, cả hai im lặng một hồi, tựa hồ đang suy nghĩ nên như thế nào trả lời, rốt cuộc, người lên tiếng giải thích vẫn là Công Lược, "Cho tới khi ký chủ hoàn thành 100% điểm tiến độ, chúng ta sẽ luôn ở bên cạnh ký chủ. Trong khoảng thời gian đó, ngươi có thể tuỳ thời tuỳ chỗ cùng chúng ta trò chuyện qua linh thức, chỉ cần là chuyện trong phạm vi quyền hạn của chúng ta, chúng ta sẽ nỗ lực hỗ trợ cho ký chủ, ta tỏ vẻ đây đối với ký chủ không hề thiệt thòi."
.
"A? Vậy các ngươi có thể hỗ trợ cái gì? Chẳng lẽ giống như hệ thống trong tiểu thuyết, cho ta khai mở bàn tay vàng?" Châu Trúc Ly ánh mắt sáng rực, trong lòng nổi lên mấy tia sáng hy vọng mong manh, bất quá rất nhanh sau đó, Công Lược không chút cảm tình dập tắt ảo tưởng của Châu Trúc Ly.
.
"Ta tỏ vẻ ký chủ hiểu sai, ta là Công Lược chi thần, cũng không phải hệ thống cùng bàn tay vàng." Công Lược thanh âm vẫn như trước lạnh nhạt tới mức làm người ta cảm thấy đản đau, "Vận Mệnh bản thân cũng là Thần linh, cho dù chúng ta quyền năng rất lớn, nhưng can thiệp trực tiếp vào thời không khác cũng là chuyện bất khả thi. Sở dĩ, chúng ta không thể đưa cho ngươi thứ ngươi mong muốn, trọng trách của chúng ta chỉ đơn thuần là trợ giúp ngươi trong âm thầm, còn lại toàn bộ hành trình, đều là một mình ký chủ ngươi tự thân vận động."
.
. . . Châu Trúc Ly mặt than bày tỏ: Các ngươi hố ta như vậy, thực sự rất vui sao?
.
Công Lược bình tĩnh tỏ vẻ: Phải, rất vui.
.
. . . Châu Trúc Ly đưa tay lên vuốt mặt một cái, tránh để cho mình không kiềm chế được mà đối hai tên ' Thần linh ' kia giơ lên hai cái ngón giữa.
.
". . . Vậy rốt cuộc các ngươi có thể làm được những gì? Đừng nói với ta, các ngươi chỉ có thể giống như NPC giao nhiệm vụ sau đó liền biệt lai vô dạng."
.
Giọng nói của Vận Mệnh nhiễm lên một ít tiếu ý, nó dùng một loại ngữ điệu điềm nị, ngọt tới mức làm Châu Trúc Ly sởn da gà mà trả lời, "Không phải, kỳ thực sự tình chúng ta làm được cũng không phải ít, chỉ cần không gây nên biến động quá lớn, không kinh động tới ' Ước Thúc ' , có thể xem như chúng ta là toàn năng."
.
"Đợi một chút." Châu Trúc Ly có chút rối loạn xoa xoa huyệt thái dương, "Từ lúc đầu tới giờ, ta thấy các ngươi cứ liên tục nhắc tới ' Ước Thúc ' . ' Ước Thúc ' rốt cuộc là ai, hay là cái gì? Tại sao ta lại có cảm giác. . . các ngươi thực sợ hãi nó. . ."
.
Đây tuyệt đối là ảo giác đi? Một Công Lược lạnh nhạt vô tình cùng một Vận Mệnh ôn nhu hoà nhã, rõ ràng cũng không thể trông thấy dung mạo chân chính củq bọn họ, tại sao cô lại có thể cảm thấy bọn họ là đang e dè ' Ước Thúc ' ?
.
"Chúng ta không sợ hãi nó!" Gần như là ngay lập tức, Công Lược và Vận Mệnh cùng đồng thanh lên tiếng, thanh âm ngoài ý muốn đồng một dạng lãnh lệ hung hãn, tới cả Công Lược từ đầu bây giờ vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt cũng thay đổi 180 độ, Châu Trúc Ly nhất thời cũng bị doạ tới hơi hơi giật mình.
.
". . ." Công Lược chớp mắt khôi phục lại điềm tĩnh, âm giọng vẫn như trước lạnh lùng không chút phập phồng, giống như ban nãy chỉ là ảo giác của Châu Trúc Ly, nếu như không phải trái tim vẫn còn bị dư âm làm cho đập thình thịch, Châu Trúc Ly đã thực sự cho rằng mình vừa rồi là nghe nhầm.
.
"Ước Thúc không giống như chúng ta, nó không phải là một ' sinh vật ' , càng không phải là Thần linh, nó không có bản thể chính thức, nó tồn tại nơi hư vô, nhưng nó lại có được linh trí, hơn nữa còn sở hữu quyền năng vô hạn cường đại."
.
"Quan hệ của chúng ta với nó cũng không tốt đẹp, cho dù trên danh nghĩa, miễn cưỡng cũng có thể coi chúng ta là ' đồng nghiệp ' của nó, nhưng chúng ta kỳ thực cũng không như trong tưởng tượng hoà hợp như vậy." Vận Mệnh mềm nhẹ nói với Châu Trúc Ly, "Không cần lại nhắc tới chuyện chúng ta chán ghét hay yêu thích ' Ước Thúc ' , được không?"
.
Châu Trúc Ly chớp mắt một cái, da gà toàn thân mạc danh kỳ diệu bạo khởi, dường như vừa rồi. . . cô thần kỳ nghe thấy một loại cảm xúc ghen tị cùng căm ghét trong thanh âm của Công Lược, hơn nữa rõ ràng Vận Mệnh vẫn là ôn nhu như một, tại sao lại giống như đang ẩn ẩn đe doạ. . . ?
.
". . . Ước Thúc so với các ngươi càng cường đại?" Châu Trúc Ly hơi lắc đầu, gạt đi đống suy nghĩ vô lý kia, lại có chút tò mò hỏi nó.
.
Vận Mệnh chậm rì rì hồi đáp, tuy vẫn là thanh âm nhu hoà, lại lẫn vào một ít không phục cùng uỷ khuất khó thể nhận thấy, ". . . Đúng vậy, Ước Thúc so chúng ta càng muốn cường đại hơn nhiều."
.
"Ước Thúc có trọng trách bảo vệ dòng thời gian vô tận, uy áp cùng quyền năng của nó vô cùng kinh khủng, nó không có cảm tình, nếu như ngươi muốn lấy ví dụ chính xác nhất, vậy thì Ước Thúc giống như một cỗ máy được lập trình sẵn, vô tâm vô tình, việc duy nhất nó biết chỉ có một —— Đó là phải giữ cho mọi thứ luôn đi đúng theo quỹ đạo, vô luận làm như thế nào, Ước Thúc cũng phải giữ cho mọi thứ không đi chệch khỏi thiết định đã được đặt ra."
.
"Đây là trách nhiệm của nó, cũng là mục tiêu duy nhất của nó. . ." Vận Mệnh chầm chậm giúp Châu Trúc Ly giảng giải, "Ước Thúc bình thường vẫn luôn theo dõi biến đổi của các thời không, thông qua đó tìm ra những kẻ vi phạm luật lệ, gây náo động ' kịch bản lịch sử ' đã được viết sẵn."
.
"Ta là người sắp đặt ' kịch bản ' , Thiên Đạo là người viết ' kịch bản ' , còn Công lược là người âm thầm tìm ra lỗi sai của ' kịch bản ' , sau đó bắt đầu tiến hành sửa đổi, hoặc là báo cáo với Ước Thúc, công việc của Ước Thúc chính là lần tìm ra các lỗi sai nghiêm trọng, kế đó huỷ đi bọn chúng, giúp mọi thứ trở lại hoàn mỹ."
.
Châu Trúc Ly có điểm hứng thú khơi mào cằm, lại đặt một câu hỏi, "Chuyện gì sẽ xảy đến với những người bị Ước Thúc phát hiện?"
.
Vận Mệnh im lặng một lúc, tựa hồ có chút không chắc chắn lắm hỏi ngược lại cô, "Ngươi xác định muốn biết?"
.
". . ." Châu Trúc Ly không vì sao lại hơi rùng mình, khoé môi cô vô thức co rút một chút: ". . . Không cần đâu, cảm ơn."
.
Tổng cảm giác đáp án cũng không phải cái gì hay ho. . .
.
Châu Trúc Ly hơi nghiêng đầu, lại nói, "Nói đơn giản ngắn gọn một chút, Thiên Đạo là người viết kịch bản, Vận Mệnh sắp xếp kịch bản sao cho hợp lý, Ước Thúc là người soát lỗi, bình thường vẫn luôn đem mọi lỗi sai lớn đều gạch bỏ, còn Công Lược là biên tập viên chuyên đi sửa lỗi sai nhỏ nhặt, phải không?"
.
"Có thể xem như ký chủ là hiểu đúng." Công Lược thừa nhận, "Quyền năng của Ước Thúc lớn hơn chúng ta, Vận Mệnh bình thường chỉ có thể sắp đặt kịch bản, việc can thiệp trực tiếp vào thời không đối với Vận Mệnh là quá giới hạn, sở dĩ nàng ta cũng không thể thời thời khắc khắc đều ở bên ký chủ."
.
"Ta chỉ có thể sửa đổi các lỗi sai nho nhỏ. Chúng ta có thể hỗ trợ ký chủ che giấu bản thân khỏi sự điều tra của Ước Thúc, bất quá như vậy cũng chỉ là biện pháp nhất thời, nếu như ký chủ tại thời điểm làm nhiệm vụ gây nên thay đổi quá lớn đối với kịch bản thời không, Ước Thúc có thể dễ dàng phát hiện ra chúng ta."
.
"Cho nên, ta cũng không thể trở nên quá nghịch thiên?" Châu Trúc Ly có chút dở khóc dở cười.
.
"Nghịch thiên thế nào cũng không thành vấn đề, cho dù ngươi có nhập hồn vào thân xác của vị hoàng đế cai trị một nước, chúng ta cũng có thể giúp ngươi che giấu tốt khí tức, mấu chốt là ở cách hành xử của ngươi. Mỗi bước đi của ngươi, dù nhỏ dù lớn, đều sẽ ảnh hưởng tới tương lai của kịch bản thời không, không cẩn thận một chút, sảy chân ngã chết cũng là chuyện bình thường." Vận Mệnh vẫn không nhanh không chậm giải thích, "Ví dụ, một vị tướng quân của phía quân địch đã định sẵn phải chết trận sa trường, thế nhưng ngươi lại cố ý cứu sống hắn, sau đó hắn bình phục, liền lấy oán trả ơn, đưa binh lính tới đem đất nước của ngươi công chiếm, như vậy sẽ khiến cho tương lai xảy ra thật lớn sai lệch, Ước Thúc khi đó sẽ phát hiện ra dị tượng."
.
"Vậy lỡ như nội dung nhiệm vụ lại vô tình trùng khớp khiến kịch bản thay đổi thì sao?" Châu Trúc Ly nhướn mày, "Giả như ngươi giao cho ta một cái nhiệm vụ cứu vớt một đất nước, cho dù đất nước đó đã bị Ước Thúc định sẵn phải bị huỷ diệt, như vậy không phải là hỏng bét? Các ngươi hẳn sẽ có biện pháp tránh tình huống đó xảy ra đi?"
.
Vận Mệnh đáp lời, "Tất nhiên có biện pháp, đó cũng chính là nhiệm vụ của ngươi."
.
"Các nhiệm vụ của ngươi, căn bản chính là ' hoàn tất kịch bản còn thiếu ' và ' sửa đổi sai sót của kịch bản thời không ' , cho nên ngươi không cần lo lắng, nội dung nhiệm vụ chính là đơn thuần vô hại, sẽ không đối với ngươi gây nên thương tổn." Vận Mệnh dường như hơi nở nụ cười, "Hơn nữa còn có chúng ta ở đây, có gì cần thiết liền nói, có thể giúp được, ta cùng Công Lược sẽ nỗ lực hỗ trợ ngươi."
.
"Nếu như trong quá trình làm nhiệm vụ ta chẳng may tử vong, ta sẽ chết vĩnh viễn sao?" Châu Trúc Ly hỏi một câu mà bản thân vẫn luôn thắc mắc từ đầu tới giờ.
.
"Ký chủ thỉnh yên tâm, chỉ cần có chúng ta ở tại. . ." Công Lược thanh âm ngoài ý muốn cực kỳ đáng tin, "Ngươi sẽ không chết."
.
"Cho dù ký chủ có bị giết, chúng ta cũng có thể giúp ngươi lưu trữ hồn phách, sau đó tá thi hoàn hồn, tất nhiên đổi lại, ký chủ sẽ bị trừ điểm tiến độ, bất quá khẳng định sẽ không hồn phi phách tán, trừ khi ký chủ là cố tình tự sát mà không sử dụng dịch vụ trùng sinh." Ngừng một chút, Công Lược lại bổ sung, "Hoặc là bị Ước Thúc phát hiện sau đó diệt trừ."
.
Châu Trúc Ly tràn ngập bất đắc dĩ thở dài, "Cho nên nói. . . Ta hiện tại chỉ có thể lựa chọn im lặng ngoan ngoãn làm theo lời các ngươi nói, hoặc là chấp nhận chịu chết?"
.
"Đúng vậy."
.
". . . Bằng hữu. . . Chúng ta thực sự không thể thẳng thắn đàm luận một chút sao?" Châu Trúc Ly chân chó nở nụ cười.
.
"Không thể." Đối phương một chút cũng không bị đả động.
.
Châu Trúc Ly: ". . ."
.
Thiên sát! Đều là một đám hỗn đản! ! (╯' 皿 ′)╯︵┴─┴
.
Châu Trúc Ly nội tâm lệ rơi đầy mặt, dằn xuống cảm giác không cam lòng, bất chấp tất cả cắn răng trả lời, ". . . Làm thế nào để thu điểm tiến độ?"
.
Đây cũng chính là đã đồng ý với điều kiện này, Công Lược giống như không có chút nào ngoài ý muốn với việc Châu Trúc Ly chấp nhận điều kiện, tựa hồ đã sớm dự đoán được trước, nó chậm rì rì nói, "Để có thể thu được điểm tiến độ, ký chủ phải hoàn thành nhiệm vụ công lược."
.
"Nhiệm vụ công lược?" Châu Trúc Ly ninh mi.
.
Vì cái gì nghe qua cứ cảm giác có điểm nào đó không đúng lắm. . .
.
"Công lược —— Dựa theo tư liệu ghi chép lại, chính là từ phía Công Lược và Vận Mệnh tiếp nhận nội dung nhiệm vụ, sau đó từ phía nhân vật công lược thu được số điểm tiến độ cần thiết, từ đó suy ra, công lược là một cách thức. . ." Công Lược trả lời một cách máy móc.
.
Châu Trúc Ly gân xanh trên trán hơi co rút, có chút mất kiên nhẫn cắt ngang lời Công Lược, "Bằng hữu, thỉnh không cần nói dong dài như vậy, ta cần biết là phải làm thế nào thực hiện nhiệm vụ, chứ không cần biết ý nghĩa của từ ' công lược ' là cái gì."
.
Công Lược hiểu ý, cũng không có vẻ gì là khó chịu khi bị cắt ngang, nó lập tức đem lời nói sửa lại, "Nhiệm vụ công lược chia thành sáu cấp độ, sau khi hoàn thành sẽ nhận được điểm tiến độ tương ứng với cấp bậc của nhiệm vụ, nhiệm vụ cấp D thu được 0.1% điểm tiến độ, nhiệm vụ cấp C thu được 1% điểm tiến độ, nhiệm vụ cấp B thu được 5% điểm tiến độ, nhiệm vụ cấp A thu được 10% điểm tiến độ, nhiệm vụ cấp S thu được 20% điểm tiến độ, nhiệm vụ cấp SS —— nhiệm vụ đặc biệt —— thu được 30% điểm tiến độ. Nếu như nhiệm vụ thất bại hoặc loại bỏ nhiệm vụ giữa chừng, Công Lược sẽ tự động khẩu trừ 50% điểm. Điểm tiến độ xuống dưới 0%, Công Lược sẽ đóng cửa vĩnh viễn."
.
". . . Ta hiểu rồi, ngươi cứ nói tiếp đi." Châu Trúc Ly gật gật đầu ý bảo Công Lược giải thích tiếp.
.
"Chú ý, nếu như nhân vật công lược tử vong khi nhiệm vụ chưa hoàn thành, hoặc thời gian gia hạn của nhiệm vụ kết thúc mà ký chủ vẫn chưa hoàn thành xong nhiệm vụ —— Đồng nghĩa với nhiệm vụ thất bại, hệ thống sẽ tự động khẩu trừ 50% điểm tiến độ."
.
"Trong thời gian thi hành nhiệm vụ, nếu như ký chủ gặp phải nguy hiểm tới tính mạng, có thể sử dụng dịch vụ trùng sinh, mỗi lần trùng sinh tiêu hao 10% điểm tiến độ. Còn có thể sử dụng dịch vụ xuyên việt. . ."
.
"Khoan đã khoan đã!" Châu Trúc Ly cấp tốc chen vào, cô có điểm bất khả tư nghị trợn trừng mắt, "Ta không chỉ có thể trùng sinh, còn có thể xuyên việt? !"
.
Này cũng quá lời rồi đi? !
.
"Đúng vậy, nhưng phạm vi xuyên việt chỉ giới hạn trong thời không công lược, xuyên việt qua thời không khác cần phải dùng tới dịch vụ xuyên việt thời không." Công Lược bình thản đáp lại, không quản tới Châu Trúc Ly đang đờ người, nó đều đều giải thích tiếp, "Cái gọi là ' xuyên việt ' , chính là xuyên việt tới chính xác địa điểm và thời gian đã được nêu ra, xuyên việt bao gồm hai loại —— xuyên việt xuôi dòng và xuyên việt ngược dòng, trong thời gian dòng chảy thời gian đang ở trạng thái xuôi dòng, ký chủ chỉ có thể xuyên tới tương lai, không thể xuyên về quá khứ, và ngược lại. Mỗi lần chủ động sử dụng xuyên việt sẽ tiêu tốn 15% điểm tiến độ, khi đủ 100% điểm tiến độ, ký chủ có thể sử dụng xuyên việt thời không xuyên về thời không ban đầu, sau khi sử dụng xuyên việt thời không, Công Lược sẽ đóng lại vĩnh viễn."
.
Ta kháo! Sử dụng xuyên việt thời không một lần liền trực tiếp đóng cửa công lược luôn! Hiện thực quả là hung tàn! Châu Trúc Ly còn chưa kịp vui mừng vì có thể xuyên việt, lập tức đã bị câu nói cuối cùng của Công Lược doạ sợ tới muốn cào tường.
.
"Sau khi tiếp nhận nhiệm vụ, Công Lược sẽ cung cấp miễn phí một lần sử dụng dịch vụ thông tuệ, cho phép ký chủ xem xét mọi thông tin về nhân vật công lược. Khi thân thể của ký chủ tử vong, ký chủ có thể sử dụng dịch vụ thân thể để tạo ra một cơ thể mới, độ tương hợp linh hồn của thân thể thấp nhất là 89%, dịch vụ thân thể đi kèm với dịch vụ trùng sinh, không tính phí sử dụng, trong trường hợp ngoại lệ, mua một thân thể tiêu hao 5% điểm tiến độ công lược. Bối cảnh thân thể sẽ được thiết kế ngẫu nhiên, sau khi thân thể tử vong và cơ thể mới được hình thành, Công Lược sẽ tự động xoá bỏ bối phận của thân thể cũ."
.
Công Lược đúng là am hiểu, nếu như có thể đổi thân thể, cho dù cô có đắc tội người ta cũng không lo bị truy sát. Châu Trúc Ly âm thầm tặng cho sự chăm chút của Công Lược ba mươi hai cái like.
.
"Đại khái thì ta đã hiểu rồi, tóm lại là. . ." Châu Trúc Ly xoa xoa cằm, giơ tay làm vài động tác trên không trung, "Ta từ chỗ các ngươi tiếp nhận nội dung nhiệm vụ, xác định nhân vật công lược rồi, ta sẽ phải tìm một cái thân thể rồi ' sắm vai ' đi hoàn thành nhiệm vụ, nếu như ta chết, ta có thể dùng trùng sinh tá thi hoàn hồn, còn có thể dùng xuyên việt nếu như tình huống ép buộc, và quan trọng nhất, ta không được để nhân vật công lược tử vong, nếu không điểm tiến độ liền sẽ tụt dốc không phanh, phải vậy không?"
.
"Ký chủ giải thích hoàn toàn chính xác." Thanh âm băng lãnh của Công Lược đáp lại.
.
Châu Trúc Ly chép miệng, hơi đảo mắt, "Về cơ bản, cái này giống như một trò chơi role-play (3) chân thực, các ngươi là NPC (4) phụ trách trợ giúp cùng giao nhiệm vụ, ta là nhân vật chính đi sắm vai nhân vật trong game RPG (3), mục tiêu là đạt được Exp (5) từ chỗ đại boss. Exp đầy, ta sẽ phá đảo được game."
《 (3) Role-Playing/ RPG (Roleplaying Game): Còn được biết đến là game nhập vai. Là một kiểu trò chơi mà trong đó thành viên tham dự tự đóng vai trò của những nhân vật trong truyện và cùng nhau tạo lập hoặc đeo đuổi nó. ( Theo Wikipedia )
(4) NPC (từ viết tắt của: non-player character): Là nhân vật trong các trò chơi mà những người chơi không thể điều khiển được. Trong những video game thì nhân vật này được điều khiển bằng máy tính thông qua trí thông minh nhân tạo. Một trò chơi có thể có nhiều NPC và mỗi nhân vật có một nhiệm vụ riêng của chúng, ví dụ như giao nhiệm vụ và hướng dẫn cho người chơi. ( Theo Wikipedia )
(5) Exp: Viết tắt của Experience, nghĩa là kinh nghiệm. Khi viết CV bằng tiếng anh chắc chắn bạn sẽ phải dùng đến nó. Exp có nghĩa là những kinh nghiệm làm việc và học tập. Đối với các game thủ, Exp là kinh nghiệm của nhân vật trong game giúp tăng cấp độ, tăng level cho nhân vật trong game của họ. ( Theo dapnhanh.info ) ( P/S: Chú thích hơi dài, mọi người thấy khó chịu thì cứ bỏ qua thẳng luôn ha ) 》
.
". . ." Công Lược thật lâu cũng không nói gì, tựa hồ là bị ví dụ của Châu Trúc Ly làm cho cả người đều mộng bức.
.
Châu Trúc Ly cũng không câu giờ lâu lắm, mất vài phút suy ngẫm về luật lệ cùng điều kiện của Công Lược, cô cảm thấy bản thân cũng chẳng lỗ vốn nhiều lắm, hơn nữa việc này cho dù không muốn cũng phải làm. Châu Trúc Ly mặc dù trước đó có cứng đầu nói lý, nhưng cô kỳ thật cũng không bài xích việc này nhiều tới vậy.
.
Suy nghĩ một hồi, rốt cuộc Châu Trúc Ly cũng lên tiếng, "Có thể ngay lập tức thi hành nhiệm vụ sao?"
.
"Có thể." Công Lược chậm rãi đáp, "Ký chủ muốn ngay lập tức bắt đầu?"
.
Châu Trúc Ly gật đầu ứng thanh
.
"Thỉnh ký chủ lựa chọn cấp độ nhiệm vụ, chú ý, cấp bậc nhiệm vụ sẽ ảnh hưởng tới độ khó dễ cũng như điểm tiến độ thu được khi nhiệm vụ hoàn thành. Có sáu loại cấp độ, theo thứ tự từ dễ đến khó là —— D, C, B, A, S, SS, sau khi lựa chọn xong sẽ không thể thay đổi, thỉnh ký chủ cân nhắc thật kỹ trước khi lựa chọn."
.
Châu Trúc Ly lập tức tiến vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan, cô vẫn chưa quá am hiểu về mấy cái nhiệm vụ công lược này, chọn cấp độ SS thực sự là có điểm quá sức, cấp C, D thì điểm tiến độ thu được lại quá thấp, cho nên. . .
.
". . . Ta lựa chọn nhiệm vụ cấp A."
.
"Tích. . . Ký chủ lựa chọn nhiệm vụ cấp A, ký chủ có chắc chắn với lựa chọn này hay không?"
.
"Chắc chắn."
.
"Tích. . . Ký chủ lựa chọn ' chắc chắn ' , hệ thống bắt đầu quá trình sàng lọc. . . Tích. . . Sàng lọc hoàn tất. . . Thời không được chỉ định —— Thời không thứ 1. Do ký chủ lần đầu tiên sử dụng dịch vụ công lược, hệ thống cho phép một lần sử dụng dịch vụ trùng sinh cùng xuyên việt miễn phí."
.
"Bắt đầu quá trình xuyên việt, thời gian địa điểm tuỳ ý, khởi động xuyên việt sau 10. . . 9. . . 8. . . 7. . ."
.
Châu Trúc Ly cúi đầu, trợn mắt há mồm nhìn bàn tay vốn gần như trong suốt của mình theo từng nhịp đếm của Công Lược mà dần tan biến, hình ảnh kỳ ba này khiến cho con trạch theo chủ nghĩa vô thần (6) như cô cảm thấy thập phần vi diệu.
《 (6) Chủ nghĩa vô thần ( hay thuyết vô thần, vô thần luận ): Theo nghĩa rộng nhất, là sự thiếu vắng niềm tin vào sự tồn tại của thần linh. Theo nghĩa hẹp hơn, chủ nghĩa vô thần là sự bác bỏ niềm tin rằng có thần linh tồn tại. Theo nghĩa hẹp hơn nữa, một cách cụ thể thì chủ nghĩa vô thần là quan điểm cho rằng không hề có thần linh. Chủ nghĩa vô thần đối lập với chủ nghĩa hữu thần, theo dạng chung nhất, là niềm tin rằng có ít nhất một vị thần tồn tại. ( Theo Wikipedia ) 》
.
Châu Trúc Ly chợt nhíu mày, một cơn chóng mặt buồn nôn ập tới khiến cô suýt chút nữa không kiềm chế được khuỵu gối xuống mặt đất, đáy mắt Châu Trúc Ly tối sầm lại, giống như vệt sáng duy nhất trên không trung kia đã biến mất, chỉ để lại một màu đen u tối tĩnh mịch.
•
"Tư tế đại nhân, các trưởng lão đã thống nhất về y phục của lễ tế điển. . ." Nữ nhân mặc phục sức hoa lệ cung kính cúi thấp đầu, nàng đưa lên bạch y tinh xảo trên tay, đối với thanh y nữ tử phía đối diện đề câu hỏi, "Ngài có cần chúng thần trợ giúp hay không?"
.
Thanh y nữ tử nghe tiếng, ánh mắt đang nhìn chăm chú lên cành cây đào hơi chuyển dời sang bạch y nữ nhân, diện mạo của nữ tử thập phần thanh tú dễ nhìn, tóc đen như mực dài cập thắt lưng, gương mặt nữ tử điềm nhiên bình thản, cho dù là diện vô biểu tình, cũng không mất đi đường nét nhu hoà, cả người nữ tử đều toả ra một loại chí chất ôn nhu ấm áp, khiến người ta vô thức cảm thấy muốn tin cậy.
.
Thanh y nữ tử dời đường nhìn xuống bạch y bào tinh mỹ trên tay nữ nhân, trong đôi mắt đen như hắc diệu thạch hiện lên một tia chán ghét khó thể nhận ra, lại rất nhanh biến mất không thấy tăm hơi.
.
"Ngươi cứ để đồ ở đó, ta tự mình mặc là được. Còn có, phiền ngươi nói với các trưởng lão, hãy chuẩn bị cho việc thi hành buổi lễ, ta không muốn bất cứ một bất trắc gì xảy ra khi lễ tế điển đang tiến hành." Thanh y nữ tử nói với bạch y nữ nhân, nữ nhân cúi đầu nhẹ giọng ứng thanh, nàng đem bạch y bào cẩn thận đặt lên chiếc ghế ngọc gần đó, sau đó lập tức lui ra khỏi hoa viên.
.
Đợi cho bóng dáng của nữ nhân hoàn toàn biến mất sau, thanh y nữ tử —— Cũng chính là Châu Trúc Ly, rốt cuộc mới thở hắt ra một hơi mệt mỏi, cô xé xuống mặt nạ ôn hoà mà bản thân đã phải mất công trang từ nãy tới giờ, theo thói quen than ngắn thở dài với Công Lược và Vận Mệnh.
.
"Ta thực không ngờ các ngươi sẽ để cho ta xuyên vào《 Thất đại tông tội 》, nhớ lại năm đó ta đào hố này, thậm chí còn quên bẵng nó đi mất, nếu như không phải hôm nay xuyên vào trong đây, ta thực sự sẽ chẳng nhớ nổi mình đã từng viết nên một cái áng văn kỳ dị như thế này."
.
《 Thất đại tông tội 》có thể nói là hố đầu tiên Châu Trúc Ly đào khi bắt đầu nghiệp viết văn, tuy nó là hố đầu tiên được đào, nhưng cũng là cái đầu tiên bị cô vứt bỏ, sau khi chơi chán chê, Châu Trúc Ly lập tức liền ném nó vào trong góc, kế tiếp bỏ đi đào hố mới, qua một thời gian sau, Châu Trúc Ly liền quên bẵng đi mất có một áng văn như vậy tồn tại. Cho nên Châu Trúc Ly khi nghe tới tên thời không công lược, thậm chí có trong vài giây không nhận ra được Công Lược đang nói tới là cái nào.
.
《 Thất đại tông tội 》 là tiểu thuyết ngựa đực (7).
《 (7) Văn ngựa đực — 种马文 : Hay còn gọi là chủng mã văn, là thể loại truyện nhất phu đa thê mà các chàng trai cực kỳ yêu thích. 》
.
Chú ý,《 Thất đại tông tội 》là tiểu thuyết, mở ngoặc, ngựa đực, đóng ngoặc.
.
Còn là YY văn (8) hàng thật giá thật!
《 (8) YY văn: Hay còn được các độc/ tác giả gọi là sảng văn, YY có nghĩa là tự tưởng tượng, tự sướng, văn loại này thường không có ngược, từ đầu tới cuối nhân vật chính đều thuận buồm xuôi gió, nhưng nó cũng khác hẳn với điềm văn bình yên nhẹ nhàng, YY văn là loại truyện mà nam/ nữ chủ dù gặp bất trắc loại nào cũng có thể dễ dàng thành công thoát khỏi, đánh người còn có thể dùng hào quang nhân vật chính chói mù mắt quần chúng nhân dân, cho nên đọc vô cùng nhẹ nhàng khoan khái, vì vậy nó được mọi người gọi là sảng văn. Là "sảng" trong "sảng khoái". 》
.
Châu Trúc Ly viết ra chính là áng văn hậu cung vô tiết tháo chỉ toàn XXOO, chương đầu là *beep* , chương giữa cũng là *beep* , bao nhiêu âm mưu quỷ kế, cuối cùng kết thúc chỉ bằng một chương toàn *beep* , nội dung thực sự chẳng có chút đất dụng võ nào trong truyện này.
.
Bất quá nhớ lại, đám trạch nam năm đó đối với áng văn cao H này phải nói là thập phần yêu thích, sau khi nghe tin Châu Trúc Ly bỏ hố còn tức giận đòi địa chỉ muốn tới trước cửa nhà cô thắt cổ tự vẫn.
.
《 Thất đại tông tội 》 lấy bối cảnh là tu chân giới, nam chủ là người vừa sinh ra đã ngậm trong miệng chìa khoá vàng, tư chất cùng căn cốt của hắn tuyệt hảo, bộ dạng anh tuấn suất khí, hơn nữa còn là nhi tử độc nhất của minh chủ võ lâm, căn bản chính là một Long Ngạo Thiên (9) kinh điển của kinh điển.
《 (9) Long Ngạo Thiên: Ngôn ngữ mạng, thường dùng để châm chọc một loại hình nhân vật nam chính trong các tiểu thuyết huyền huyễn. Bởi vì nhân vật nam chính thường được tác giả buff lên một cách thái quá, khiến nội dung truyện không có nội hàm không có chiều sâu, điều này làm cho truyện bị đủ loại lên án. Thời nay từ này còn dùng để châm chọc tiểu thuyết, manga cùng anime có nhân vật nam chính mạnh phi thường, làm việc không theo lẽ thường, không cần đầu óc vẫn có thể thoải mái xử lý địch nhân bằng hào quang nhân vật chính. ( Theo Baike ) 》
.
Áng văn này cũng không hắc hoá nam chủ, phế sài biến cường thần mã càng không có, từ đầu tới cuối căn bản chỉ chú tâm vào tình tiết cao H, ngoài H ra cũng chỉ có H, thậm chí đến cả Châu Trúc Ly nhiều khi cũng quên mất bộ truyện này có gắn tag ' tiên hiệp ' , hơn nữa thời điểm viết cô cũng chỉ đơn thuần là muốn đào hố dụ dỗ độc giả, tình tiết tu chân cùng logic thần mã đều đi gặp quỷ hết đi ╮(╯▽╰)╭
.
Như đã nói qua, 《 Thất đại tông tội 》là ngựa đực YY văn, cả câu chuyện chỉ xoay quanh quá trình xưng hùng xưng bá của nam chủ, về nam chủ làm cách nào thu thập hậu cung ba ngàn giai lệ, đồng thời đem cả thiên hạ thu vào trong tay, cuối cùng trở thành bá chủ thế giới. Số chương ngược nam chủ dùng một bàn tay cũng đủ để đếm hết.
.
Hậu cung của nam chủ chính là《 Thất đại tông tội 》, Châu Trúc Ly khi viết tới các lão bà của nam chủ, còn đặc biệt dụng tâm đi tìm hiểu đủ loại nguồn tin trên internet, thiết kế ra nhiều loại hình muội tử cho các trạch nam thoả sức ý dâm —— từ muội tử diễm lệ yêu nghiệt cho tới muội tử thanh lãnh cao ngạo, từ tiểu la lỵ khả ái đến nữ nhân trưởng thành tự lập, vân vân và mây mây, quả thực là vô cùng đa hình đa dạng, khiến các trạch nam đọc vô cùng sảng, vô cùng khoái!
.
Các lão bà của nam chủ đều có một điểm chung, đó là gia thế của bọn họ đều được tác giả là Châu Trúc Ly một tay thiết kế cực kỳ công phu, cực kỳ phi logic ( đây chính là bàn tay vàng trong truyền thuyết ) . Hơn nữa nữ chủ đều là một dạng không quan tâm tới cảm tình của người khác, lại hết ba lần bảy lượt gục ngã dưới chân nam chủ, không quản lý do có vô lý tới đâu, nam chủ vẫn có thể thành công đem các muội tử thuận lợi đẩy ngã, thuận tiện thu luôn "quà cưới" là cả khối đại lục vào tay, quả thực là sảng văn không lời nào tả hết!
.
Nhớ tới nội dung truyện toàn là bàn tay vàng và *beep* này, Châu Trúc Ly không hiểu sao lại cảm thấy một trận nhức răng.
.
Khi còn là tác giả ngồi phía sau màn hình máy tính, viết tới những việc này cô sẽ cảm thấy rất vui vẻ rất thú vị, nhưng khi đích thân tham gia vào, Châu Trúc Ly chỉ có xúc động muốn đem áng văn vô tiết tháo này ném vào sọt rác, sau đó quay ngược thời gian đem mấy cái móng chó đã viết ra đống H văn này chém nát một ngàn tám trăm lần!
.
Thật may mắn, Công Lược không độc ác tới nỗi bắt cô xuyên làm nam chủ, Châu Trúc Ly cho dù có được hưởng bàn tay vàng cùng vinh hoa phú quý cả đời, tuyệt đối cũng không muốn trở thành nam chủ, dù sao cô cũng là một thẳng nữ đường đường chính chính, bảo cô xuyên vào làm nam chủ cùng đám ôn thần kia diễn một màn hí kịch luyến luyến ái ái, khác nào ép cô trực tiếp đi làm đồng tính luyến ái đi?
.
". . . Là một sinh vật đến từ nền văn minh tân tiến, ta tỏ vẻ tình yêu đồng giới hoàn toàn không có vấn đề gì, tình yêu là không phân biệt tuổi tác, dung mạo, giới tính cũng như thân phận và địa vị." Công Lược cất chất giọng lạnh như sương tuyết, thẳng thừng cắt ngang suy nghĩ của Châu Trúc Ly, "Ký chủ phân biệt như vậy, ta tỏ vẻ không thể lý giải."
.
". . . Không phải đã nói ngươi đừng có tự tiện đọc suy nghĩ của ta rồi sao? Làm ơn chừa cho ký chủ của ngươi chút không gian riêng tư đi, thân."
.
Châu Trúc Ly nhớ tới lời nói mới rồi của Công Lược, lại không khỏi có chút không cho là đúng phản bác, "Thời đại này chẳng có mấy ai yêu mà không để ý tới địa vị và dung mạo của đối phương đâu, càng không nói tới giới tính và tuổi tác, cái loại yêu bất chấp tất cả đã sớm tuyệt chủng rồi. Nếu như có loại người đó xuất hiện, quả thực có thể ghi tên kẻ đó vào sách đỏ, sau đó đặt vào viện bảo tàng trưng bày như động vật quý hiếm được rồi đấy."
.
". . ." Công Lược bị ký chủ nhà mình mỉa mai khiến cho nghẹn họng một chút.
.
". . . Ta cảm thấy, cảm tình của con người đúng là thứ khó hiểu nhất." Vận Mệnh thở dài, không biết gì sao lại bắt đầu nói chuyện triết lý, trong thanh âm của nó mang theo một loại trầm tĩnh cô tịch, giống như một lão nhân già nua đang kể cố sự, "Có người vì tiền tài địa vị, có người lại vì giới tính cùng dung mạo mà vứt bỏ người mà mình chân tâm yêu, có người lại vì tình yêu mà mù quáng ném đi tất cả mọi thứ, lại có người vì hèn nhát mà không dám đối mặt với tình yêu chân chính, cuối cùng để vụt mất hạnh phúc của đời mình."
.
"Có lẽ là do ta không phải nhân loại, sở dĩ, ta thực không hiểu được cái gọi là ' nhân tình ' ."
.
". . . Nhân loại chúng ta vốn dĩ chính là như vậy nha." Châu Trúc Ly mỉm cười có chút bất đắc dĩ, nhún nhún vai.
.
Vận Mệnh im lặng một chút, sau đó nó hơi cười cười, vẫn như cũ ôn nhu bình thản, "Bởi vậy ta mới nói, con người các ngươi quả nhiên là thật khó hiểu."
.
". . ." Châu Trúc Ly mỉm cười không đáp, cô chậm rì rì đi tới bên ghế ngọc, cầm lên bạch y hoa mỹ, thập phần nghiêm túc nghiên cứu nó một hồi, nhìn xong lại không khỏi cảm thấy một trận tâm mệt.
.
Tại sao người của thần điện luôn thích ăn mặc nặng nề như vậy? Xuyên thứ này ở trên người, không sợ khi đi đường lỡ chân giẫm phải vạt áo sau đó ngã dập mặt bay mất răng cửa hay sao? Đây căn bản là hung khí giết người a sát!
.
Người cổ đại thật sự là nghị lực kiên cường. . . Có thể tốn rất nhiều thời gian xuyên một bộ y phục, sau đó bình thản như không lê một thân phục sức vừa nặng vừa lùng thùng đi trên đường chạy nhảy như vậy. . . Y phục cổ đại đối với người hiện đại như tỷ quả thực là ngược bạo!
.
Châu Trúc Ly chật vật mặc bạch y lên người, âm thầm tự hỏi lý do vì sao quá khứ mình lại thiết kế bọn họ ăn mặc phức tạp như vậy, suy nghĩ một hồi, cô rốt cuộc cũng nhớ ra.
.
Châu Trúc Ly khoé miệng co giật, cô khi đó là vì muốn tạo ấn tượng với độc giả, để bọn họ hiểu được đám người của thần điện là thích trang bức tới cỡ nào. . .
.
. . . Sát! Bản thân tỷ hồi xưa quả đúng là một trung nhị bệnh (10) não tàn tới không ai dám nhìn thẳng!
《 (10) Chūnibyō (中二病, hay Trung nhị bệnh): Chuunibyou là một từ lóng xuất phát từ Nhật Bản, chỉ chứng tâm lý thường xảy ra với các thiếu niên đang trong tuổi dậy thì, khoảng năm 2 Trung học cơ sở (hay sơ trung - theo hệ thống giáo dục Nhật Bản). Cách nói "bệnh" trong "Trung nhị bệnh" thực ra không chính xác, các yêu cầu nghĩa y học của bệnh hay rối loạn tâm thần là hoàn toàn độc lập với định nghĩa này.
Tại Việt Nam, Chūnibyō còn được gọi là "hội chứng tuổi dậy thì", "hội chứng tuổi teen" hay "hoang tưởng tuổi đậy thì". ( Theo Wikipedia ) 》
.
Nơi này là thần điện Quang Minh, gọi là thần điện, chi bằng nói là một vùng đất rộng lớn lấy điện thờ làm trung tâm. Quang Minh thần điện là điện thờ lớn nhất Đằng Chân đại lục, người trong Quang Minh thần điện chỉ thờ phụng một mình vị thần Quang Minh đã bảo hộ vùng đất này từ thời xa xưa, bọn họ luôn một lòng tất cung tất kính với thần. Giải thích đơn giản một chút, người nơi này đều là một đám cuồng tín, vì Thần của mình mà bất chấp tất cả.
.
Châu Trúc Ly xuyên tới là thân thể của một tên thần côn (11) . . . A phi! Không đúng! Là một vị tư tế. Vốn dĩ đây là cô nhi được tư tế đời trước trên đường tu hành nhặt được, bởi vì tính toán thấy bản thân mình cùng hài tử này hữu duyên, tư tế tiền nhiệm liền đưa Châu Trúc Ly về thần điện, xem cô như nhi nữ mà nuôi lớn. Châu Trúc Ly tư chất đặc biệt tốt —— Mười tám tuổi đột phá Nguyên Sĩ, một trăm tuổi lên tới Nguyên Quân, hiện tại đã tiến gần tới Nguyên Quân hậu kỳ, quả thực là thiên tài của thiên tài, hơn nữa tính tình cô lại tốt, cho nên tư tế tiền nhiệm trước khi qua đời liền giao vị trí tế tư vĩ đại này cho Châu Trúc Ly.
《 (11) Thần côn — 神棍 : Từ mang nghĩa xấu, châm biếm, chỉ những người giả mình có phép thuật, có quyền năng, hoặc cả khả năng siêu phàm nào đó để lừa bịp nhằm trục lợi từ người khác. 》
.
Tại nơi này, có địa vị nhất không phải vị lãnh chúa tồn tại mà như không có kia, mà địa vị tối cao nhất chính là thần Quang Minh, địa vị cao thứ nhì là tư tế phụ trách cầu nguyện và cúng bái, bởi vì tư tế là người duy nhất có thể nghe được ' lời chỉ dẫn ' của Thần, cho nên bọn họ đặc biệt được người dân ở đây coi trọng, cuối cùng mới tới địa vị của lãnh chúa.
.
Một lãnh chúa của vùng đất Quang Minh có thể chết, có thể nhường chức vị cho người khác, nhưng tế tư thì không. Mỗi tư tế cả đời chỉ có thể làm tư tế, cho tới khi chết mới có thể truyền chức cho người kế nhiệm.
.
Cho nên hiện tại Châu Trúc Ly là tế tư, cũng tương đương với việc cô có một địa vị cùng đãi ngộ cực kỳ tốt không thua kém gì vua chúa.
.
"Các ngươi cũng đúng là tốt bụng, lại có thể cho ta một cỗ thân thể tốt dùng như vậy, vừa tiện đi lại khắp nơi không lo bị ai nghi ngờ, vừa tiện tiến hành nhiệm vụ." Châu Trúc Ly có chút cảm động ngậm ngùi nói.
.
Công Lược lạnh lùng cắt ngang cảm xúc của Châu Trúc Ly, "Cũng không phải chúng ta ra tay, lựa chọn thân thể cũng giống như trò quay số ngẫu nhiên, ta chỉ phụ trách quay, còn kết quả như thế nào còn tuỳ vào việc ký chủ có may mắn hay không. Xác suất chọn trúng một cỗ thân thể tốt là 10%, 90% còn lại là khi ngươi xui xẻo vớ phải một cỗ thân thể bệnh tật đầy mình, cũng có thể là một tên khất cái lưu lạc đầu đường xó chợ nào đó."
.
". . ." Được rồi, ta là bị nhũn não mới đột nhiên nghĩ các ngươi là người tốt!
.
" —— Lại nói, ta còn chưa có truy cứu các ngươi về nhiệm vụ công lược lần này đâu, thông tin của nhân vật công lược ta đều đã xem qua." Châu Trúc Ly tựa như nhớ ra điều gì, sắc mặt của cô hơi chìm trầm.
.
"Nói cho ta biết. . . Vì cái mao gì đó lại là một trong Thất đại tông tội —— Cái tên tượng trưng cho ác tính Ngạo Mạn —— Còn được đám thần côn ở nơi này gọi với cái tên Quang - Minh - thần đó!" Châu Trúc Ly gần như nghiến răng nghiến lợi ra từng chữ, "Ni mã! Các ngươi đây là muốn nháo loại nào? !"
.
"A." Công Lược bình thản a lên một tiếng, giống như đã sớm đoán được phản ứng của Châu Trúc Ly sẽ là như thế này.
.
"Đừng giả ngu với ta! Ta biết ngươi đã sớm đoán được!" Châu Trúc Ly thanh âm u uất quở trách hai cái Thần khí và Thần thú vô trách nhiệm nhà mình, "Các ngươi quá đáng! Các ngươi cố tình gây sự! Cư nhiên lại có thể để cho con gà mờ mới nhập môn là ta đi công lược cái đại sát thần này! Đây là muốn ép buộc ta phải bật tool hack (12) sao? ! Nhiệm vụ này nghe không phải quá bất khả thi sao? Các ngươi có còn nhân tính hay không! ? Có còn không! ?"
《 (12) Tool hack: Thuật ngữ game, là công cụ được sử dụng bởi những người chơi có kỹ năng kém nhưng lại muốn lên cấp nhanh mà không tốn sức. 》
.
Công Lược nhàn nhạt đáp lại, chất giọng đều đều không cảm xúc, "Ta không phải nhân, tất nhiên không có cái gọi là nhân tính."
.
. . . Nằm tào! Đây chỉ là câu ẩn dụ!
.
Châu Trúc Ly bị Công Lược làm cho tâm trạng ức chế, cảm thấy rất muốn văng tục, thế nhưng càng cãi với nó, cô lại càng cảm thấy bực mình, không khác gì cùng một cỗ máy vô cảm nói chuyện.
.
". . . Châu Trúc Ly, thỉnh chú ý một chút, ngươi còn có một buổi lễ tế điển phải tham gia, nếu còn tiếp tục ở đây cùng Công Lược cãi cọ, ngươi khẳng định sẽ muộn giờ." Vận Mệnh đúng lúc chen vào cứu vãn tình hình, nó thực sự không muốn ' đồng nghiệp ' của mình lại trở thành lý do khiến ký chủ thất bại ngay trong nhiệm vụ đầu tiên.
.
Châu Trúc Ly bị Vận Mệnh nhắc nhở tới mục tiêu, rốt cuộc không còn tự kỷ cùng Thần khí cãi nhau nữa, dù sao thay vì cãi cọ với Công Lược, thà rằng cô nói chuyện một mình còn hơn.
.
"Ta sẽ tính sổ với các ngươi sau. . ." Châu Trúc Ly lẩm bẩm xỏ chân vào bạch hài, cô đảo mắt một cái đã khôi phục lại bộ mặt bình ổn đoan chính, khí thế quanh thân cũng thay đổi một trăm tám mươi độ, giống như biến đổi thành một người hoàn toàn khác.
.
. .
. . .
Được rồi. Còn giống như có chút hứng thú. . .
.
Kỳ thực nhân loại khi đứng trước khó khăn, ngoài sợ hãi sẽ đồng thời nảy sinh ra một loại hưng phấn quỷ dị, chính là vì sợ hãi mà sản sinh ra hưng phấn.
.
Châu Trúc Ly ngẩng đầu nhìn lên sắc trời, khoé môi hơi hơi nhếch lên, dưới ánh tà dương chiếu xuống từ tán cây hoa đào, thanh y nữ tử cười tới thập phần rực rỡ, nhìn qua chợt có vài phần cảm giác hư ảo không chân thật.
.
Tuy rằng nghĩ tới, nhiệm vụ này thực sự có điểm khó khăn, thế nhưng phóng lao thì phải theo lao, chung quy lại, cũng không thể chùn bước được. . .
.
Kiêu Ngạo đại nhân, sắp tới chúng ta có lẽ sẽ còn phải gặp mặt nhau nhiều rồi. Châu Trúc Ly cười giảo hoạt.
______________
【 Tác giả có đôi lời muốn nói 】Chương này kéo dài thời gian có điểm lâu, lão Bát Quái mấy ngày hôm nay lại bị cảm lạnh. Thật may mắn có thể viết xong chương mở đầu của luân hồi thứ hai trước khi sang tuần mới _(:з)∠)_
31/10 là sinh nhật Tiêu Thuần Nhiên, mừng sinh thần tiểu công hắc liên hoa nhà chúng ta! Luân hồi thứ tư đại gia sẽ được gặp cục cưng nha ao~ \(≧∇≦)/
[ VĂN CHƯƠNG SỐ LƯỢNG TỪ: 11255 từ. ]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro