Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

☆ 3【 Lạc Hoa Lưu Thuỷ 】

☆〔 Đệ tam chương

Tốc độ làm việc của Phương Tâm cực kỳ mau lẹ, cơ hồ là chưa tới hai canh giờ, thân ảnh của nàng đã xuất hiện trước cửa khách điếm, trên tay còn mang theo một chiếc tu di hạp nho nhỏ.

.

"Cơ quân, đây là dược liệu mà ngài giao cho ta đi tìm." Phương Tâm vẻ mặt cung ( háo ) kính ( hức ), hai tay dâng lên tu di hạp đựng tất cả dược liệu bên trong lên cho chủ tử nhà mình.

.

Châu Trúc Ly tâm tình thực không sai, cô liếc nhìn Phương Tâm biểu tình vui vẻ (?) , hơi mỉm cười, không chút tiếc nuối tán dương, "Cảm ơn, ngươi làm tốt lắm!"

.

"... Cảm tạ cơ quân khen ngợi!"

.

Phương Tâm ngẩn người hai giây, kế đó lập tức liền cúi đầu, không dám tiếp tục nhìn vào nụ cười này quá lâu, cho dù nàng quả thực cảm thấy, cơ quân cười lên thực sự vô cùng dễ nhìn, nhưng mà... nhưng mà, nhìn vào quá lâu, mặt sẽ vô thức ửng đỏ...

.

Hồng Loan chầm chậm thu hồi tầm mắt, nhìn qua Châu Trúc Ly mỉm cười trưng cầu ý kiến, "Mẫu thượng, bây giờ chúng ta phải làm gì?"

.

Châu Trúc Ly nhìn nhìn tu di hạp trong tay, trả lời nghi vấn của nàng, "Tất nhiên là lập tức giúp ngươi cân bằng khí, để lâu như vậy thực sự không tốt."

.

"Cơ quân, ta có thể giúp gì được không?" Phương Tâm lên tiếng hỏi Châu Trúc Ly, nàng biết cân bằng khí thực sự không dễ dàng, hơn nữa còn phải tiêu hao một lượng lớn nhân khí, tổng quan mà nói là rất nguy hiểm.

.

Tuy rằng nàng biết, cơ quân nhà mình là thiên chi kiêu tử, đã sớm là Nguyên Tôn cường giả, việc tiêu hao nhân khí đối với cô cũng chẳng phải là chuyện gì quá đáng sợ, nhưng Phương Tâm thân là một thuộc hạ có trách nhiệm, tất nhiên, nàng không thể bỏ mặc chủ tử nhà mình đơn thân độc mã đối mặt với việc này.

.

"Ngươi đi bảo tiểu nhị chuẩn bị nước nóng cùng mộc dũng, mang vào phòng cho ta, còn lại ta tự mình lo liệu là được." Châu Trúc Ly chân thành cảm tạ ý tốt của Phương Tâm.

.

Phương Tâm tuy rằng có hơi thất vọng khi không được trợ giúp Châu Trúc Ly, nhưng cũng lập tức đi chấp hành mệnh lệnh của chủ tử thân ái, dưới sự chỉ thị của Châu Trúc Ly, rất nhanh, hai tiểu nhị khiêng lên một chiếc mộc dũng, nước nóng trong thùng toả ra hơi nước, khiến bầu không khí trong phòng tăng thêm mấy phần ấm áp.

.

Phương Tâm cùng tiểu nhị cúi chào hai người, sau đó liền nối đuôi nhau ly khai, trước khi đi còn không quên cẩn thận giúp Châu Trúc Ly khép lại đại môn, trong phòng nhất thời chỉ còn lại hai người Châu Trúc Ly.

.

Châu Trúc Ly lẩm nhẩm tính toán liều lượng một chút, sau đó mới đem dược thảo trong tu di hạp thả vào trong nước nóng, đợi vài phút, lại đem Dẫn Hợp đan từ trong tu di giới lấy ra, bật nắp đổ ba viên đan màu xanh lam vào bên trong mộc dũng, động tác của cô có thể xem là lô hoả thuần thanh, giống như đã làm qua việc này vô số lần.

.

Đan dược gặp nước liền tan, thoáng chốc đã biến mất nơi đáy mộc dũng.

.

Châu Trúc Ly hài lòng nhìn ôn thuỷ trong mộc dũng vì có Dẫn Hợp đan dung nhập mà dần chuyển thành lam sắc, cô quay đầu, nhìn Hồng Loan nãy giờ vẫn trầm mặc đứng ở một bên, nói, "Ngươi mau thoát y phục, ta giúp ngươi nhập khí."

.

"... A?" Hồng Loan đang suy nghĩ vẩn vơ, nhất thời phản ứng không kịp, vì vậy vẻ mặt của nàng có điểm ngơ ngác, đến khi trí não kịp tiêu hoá ý nghĩa những lời Châu Trúc Ly vừa nói, nàng chính thức phát ngốc.

.

Thoát y phục...

.

Thoát y...

.

Thoát...

.

Hồng Loan giống như nghĩ tới cái gì, sắc mặt chợt trở nên đỏ bừng như phát sốt, nàng ngại ngùng cắn cắn môi dưới, đôi mắt liếc qua liếc lại không dám nhìn thẳng về phía đối phương. Châu Trúc Ly có chút khó hiểu nhìn hành động quái dị của nàng, Hồng Loan thấy cô nhìn sang, lập tức liền vội vội vàng vàng quay mặt đi, mang theo quẫn bách cùng bối rối đem đai lưng cùng phục sức phức tạp đều tháo ra, tựa như sợ Châu Trúc Ly đợi lâu sẽ đổi ý, tốc độ thoát y của nàng nhanh tới mức khiến Châu Trúc Ly cũng không khỏi trợn mắt há mồm.

.

"... Mẫu thượng?" Hồng Loan chớp chớp mắt nhìn Châu Trúc Ly, không biết có phải là ảo giác của cô hay không, Châu Trúc Ly dường như nhìn thấy trong mắt nàng ẩn ẩn một ít chờ mong.

.

Hồng Loan đã sớm cởi hết đống y phục rườm rà, thân thể mảnh khảnh hoàn mỹ hoàn toàn bại lộ ra ngoài không khí, làn da tế nhuyễn hồng bạch dưới ánh sáng của dạ minh châu chiết xạ lên, giống như đang phát quang, càng tăng thêm mấy phần gợi cảm, khiến người ta đầu lưỡi co giật.

.

Châu Trúc Ly hơi di chuyển tầm mắt, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.

.

Hồng Loan trước một bước ngồi vào trong mộc dũng, Châu Trúc Ly đứng ở bên ngoài hỗ trợ.

.

"Lát nữa sẽ có chút khó chịu, ngươi cố gắng chịu đựng, một lát liền hết thôi." Châu Trúc Ly mang theo lo âu nhắc nhở Hồng Loan, kỳ thực cô cũng không định sớm như thế này liền để Hồng Loan sử dụng Dẫn Hợp đan tới cân bằng khí, vậy nhưng tình thế cấp bách, Châu Trúc Ly không biết nếu để lâu hơn có thể sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay không, đối với chuyện liên quan tới sinh tử của Hồng Loan, cô thực sự không dám chủ quan xem nhẹ.

.

Hồng Loan gật đầu, gương mặt xinh xắn ánh lên kiên định cùng ôn nhu, ngược lại trấn an Châu Trúc Ly không ít, "Không sao, ta có thể chịu đựng được."

.

"Vậy... ngươi cố gắng nhẫn nại một chút." Châu Trúc Ly giơ một tay đặt lên lưng Hồng Loan, chầm chậm đem một lượng lớn nhân khí thâm nhập vào kinh mạch khắp toàn thân nàng.

.

Nồng đậm đau đớn đột ngột xâm nhập vào mạch tượng, khiến cho đại não nàng choáng váng, Hồng Loan vô thức phát ra một tiếng rên rỉ đầy thống khổ, nàng nhíu chặt lông mày, hàm răng nghiến vào môi mềm tới bật máu, ngón tay ở bên dưới mặt nước hung hăng vặn vẹo, bên trên mu bàn tay trắng nõn vì nắm chặt mà nổi lên gân xanh, tựa như nàng đang cật lực nhẫn nại không kêu lên thành tiếng.

.

Phựt ——

.

... Giống như có thanh âm của sợi dây lý trí cuối cùng nháy mắt đứt phăng.

.

Đột ngột không hề báo trước, ma khí nồng nặc từ trên người nàng tản mát ra, giống như một làn huyết vụ đang quanh quẩn ở trong không khí.

.

Châu Trúc Ly còn chưa kịp làm ra bất cứ hành động gì, chỉ cảm thấy một trận váng đầu hoa mắt, nháy mắt đã bị Hồng Loan mạnh tay kéo ngã vào trong mộc dũng, y phục thoáng chốc đã bị thấm đẫm nước. Mà Hồng Loan mới vừa rồi còn nhu thuận dịu ngoan mặc cô bài bố, lúc này lại mạnh bạo ghìm chặt hai tay Châu Trúc Ly lên thành mộc dũng, trong mắt là sát khí cuồn cuộn, hung hãn khiến tâm người ta rét lạnh, đôi môi quen thuộc lại mang lên một loại tươi cười tham lam, cuồng vọng mà xa lạ, không cần suy nghĩ sâu xa cũng biết, nàng là ma khí bạo động.

.

Theo lý thuyết, dùng nhân khí trong trường hợp này hẳn là đúng cách, nhưng lý thuyết là lý thuyết, dù nghe có hợp lý như thế nào cũng chỉ là lý thuyết, Châu Trúc Ly xưa nay cũng chưa từng có cơ hội thực hành bao giờ, hiện tại nghĩ kỹ, nhân khí cùng ma khí va chạm... Quỷ biết sẽ thành cái dạng gì!

.

Châu Trúc Ly tại trong lòng thở dài một tiếng thật não nề, cô cũng không dám đưa tay đẩy Hồng Loan ra, tiểu tử này hiện tại tình trạng bán tỉnh bán mê, nếu như cô bốc đồng ra tay, chắc chắn sẽ làm nàng ta bị thương, khả năng còn sẽ tẩu hoả nhập ma. Châu Trúc Ly suy nghĩ một hồi, xem ra cũng chỉ có thể dùng tới cách đó...

.

Châu Trúc Ly đem tay mình thật mạnh giật ra, kéo qua phần gáy của người kia, mạnh mẽ hôn lên đôi môi mềm mại của đối phương.

.

Hai môi chạm nhau, trong nháy mắt kia, tựa hồ cả hai người toàn thân đều mãnh liệt rùng mình một chút. Lý Lạc Ho chỉ ngốc lăng trong một giây, liền lập tức phản ứng, nàng đè lại sau gáy Châu Trúc Ly, điên cuồng hôn đáp trả. Động tác của nàng cũng không mang theo chút ôn nhu nào, ngược lại thập phần hung ác, răng nanh sắc bén gặm cắn bờ môi mềm mại, truyền đến đại não Châu Trúc Ly một trận đâm nhói, cô vì vậy mà hơi hơi nhíu mày mở mắt ra, tầm mắt lại lập tức đối diện với hai đồng tử huyết hồng của Hồng Loan.

.

Hồng Loan mở to mắt, trong nhãn thần một mảnh thuỷ nhuận, năm ngón tay nàng nhẹ nhàng mà cẩn thận phác hoạ từng tấc từng tấc ngũ quan của Châu Trúc Ly, lông mi thật dài khe khẽ run rẩy, giống như cánh bướm đang khẽ khàng vũ động, mang theo một loại yếu đuối tới mức làm người ta đau lòng.

.

Châu Trúc Ly mấp máy môi, dường như muốn lên tiếng, cuối cùng lại không phát ra bất cứ tiếng động nào. Biểu tình yếu ớt của Hồng Loan thật sự khiến cô nói không ra lời nói cự tuyệt, vì vậy động tác kế tiếp của đối phương, Châu Trúc Ly ngoài ý muốn cũng không có phản kháng.

.

Nụ hôn tán loạn rơi lên mi gian Châu Trúc Ly, đối phương thật chậm rãi, cẩn cẩn dực dực hôn lên, sau đó dần chuyển hướng tới vị trí đôi môi.

.

Động tác của nàng so với khi trước ôn nhu nhẹ nhàng hơn rất nhiều, khi nàng dùng đôi môi hồng nhuận làm phiền miệng Châu Trúc Ly, lại mang theo một tia cẩn thận từng li từng tí, giống như một tiểu hài tử phạm sai đang cố gắng lấy lòng phụ mẫu, biểu hiện này khiến tâm can Châu Trúc Ly không thể nào cứng rắn lên nổi.

.

Cuối cùng, cô cười khổ thở dài, thôi kệ, xem như chính mình hiện tại làm một cái lô đỉnh, giúp hài tử này thư giải ma khí đi.

.

Ngược lại bản thân cũng hôn cũng mò cũng sờ soạng, cô cũng chẳng phải là nữ tử thủ thân như ngọc, cho dù có là lãnh cảm, dục vọng ít nhiều cũng đã bị khơi mào lên, cô làm sao có thể để tiểu tử này cùng chính bản thân mình chịu uỷ khuất?

.

Châu Trúc Ly không khỏi có chút dở khóc dở cười, chẳng trách hai kẻ kia vẫn luôn nói cô dễ mềm lòng, xem ra là cũng đúng vài ba phần...

.

Châu Trúc Ly ở trên gương mặt nhỏ nhắn của Hồng Loan vươn tay nhéo một cái, "Tiểu hỗn đản, ngươi nếu như làm đau ta, liền chờ xem ta xử lý ngươi thế nào đi."

.

Hồng Loan có chút mờ mịt nhìn cô, tâm trí chung quy là không thanh tỉnh, nàng nhẹ nhàng hôn hôn một chút khoé mắt Châu Trúc Ly, bàn tay lại thuận theo thâm nhập vào bên trong vạt áo, có chút trúc trắc mở ra đai lưng của đối phương.

.

Y phục ướt nhẹp bị người cởi ra, da dẻ nhạy cảm trước ngực bại lộ tại trong không khí, bị một bàn tay ấm áp chạm tới, khiến Châu Trúc Ly có chút khó chịu nghiêng nghiêng đầu, lộ ra cái tai ửng hồng.

.

Chỉ là một chút tiếp xúc đơn giản, cỗ thân thể này cũng đã cho ra phản ứng trung thực nhất, từ bên trong tới bên ngoài đều là cảm giác khô nóng, khiến Châu Trúc Ly cảm thấy một trận khó nhịn, cô nhắm hai mắt lại, giống như đang trốn tránh, lại rõ ràng không thể làm ngơ.

.

Là Châu Trúc Ly chủ động đem chính mình dâng lên, không phải do bị bất cứ cái gì tà môn đạo thuật ảnh hưởng, mà là chính cô chủ động đến. Cảm giác này có thể gọi là xấu hổ cùng nan kham, đổi lại là khi trước, cô có thể sẽ phẫn nộ gào thét, khiến đối phương sống không bằng chết, vậy nhưng, sau khi trải qua quá nhiều sự tình, Châu Trúc Ly lại cảm thấy, những thứ này không tính là cái gì.

.

Kỳ thực, cũng không phải Châu Trúc Ly đối Hồng Loan hoàn toàn lãnh tình như cô vẫn tưởng, nếu như cả một chút tình cảm cũng không có mà nói, cô cho dù có phải liều mạng một lần, cũng tuyệt đối không nguyện ý vì tiểu tử này hy sinh nhiều như vậy. Nuôi con chó con mèo một thời gian cũng đủ khiến người ta nổi lên tình cảm quyến luyến, huống hồ Hồng Loan cũng không phải một con động vật, mà là một thiếu nữ, thậm chí Châu Trúc Ly còn nghĩ, tiểu tử kia hiểu mình hơn bất kỳ ai khác, nàng có tình cảm chân thật, biết hỉ nộ ái ố, còn cùng cô chung sống gần mười năm. Nếu như Châu Trúc Ly ngay cả một chút yêu thích cũng không có, vậy cô đã sớm đem Hồng Loan đuổi đi.

.

Châu Trúc Ly mơ mơ màng màng suy nghĩ vẩn vơ, có lẽ là đang cố dùng các loại suy nghĩ lệch lạc để gạt đi cảm giác khó chịu dưới thân, cô thoáng vòng tay ôm lấy cổ Hồng Loan, tầm mắt mơ mơ hồ hồ, nhưng tâm trí thuỷ chung vẫn luôn là một mảnh thanh minh.

.

Trong đầu có ký ức chợt loé mà qua, gương mặt của người kia lờ mờ không rõ, như bị sương mù che phủ, nhưng là thanh âm kia, hoàn toàn giống với Hồng Loan.

.

Người nọ thương tâm mà cười đầy khổ sở, thanh âm nghèn nghẹn như là sắp khóc.

.

—— Cơ quân, nếu như ngài chết, chúng ta tuyệt đối sẽ đi theo ngài...

.

—— Không có ngài... chúng ta thực sự sống không nổi.

.

—— Cơ quân...

.

Ký ức kia chỉ là bất chợt vụt loé lên, thân thể Châu Trúc Ly tựa hồ khẽ run lên một cái, lại tựa như không phải, trên gương mặt thanh tú lại tự thuỷ chí chung mang theo tươi cười xán lạn, nhìn qua có vẻ vô cùng quỷ dị.

.

... Không có ta... sẽ sống không nổi?

.

Tựa như có thể cảm giác được biểu tình tiêu sái của người dưới thân, Hồng Loan giống như tiểu thú bất an, nàng vùi đầu tại trên cổ người kia, đột nhiên nhe răng cắn một cái.

.

Châu Trúc Ly bị cắn theo bản năng kêu lên một tiếng, suy nghĩ cũng cấp tốc được kéo trở về, Hồng Loan liếm liếm vết thương do chính mình cắn ra, giống như đang xin lỗi lấy lòng, đầu lưỡi tại trên cần cổ mẫn cảm đảo quanh, thổ tức ấm áp đem làn da hun đến một mảnh ửng đỏ.

.

Đại khái là do cỗ thân thể này thực sự quá dễ động tình, Châu Trúc Ly rất nhanh không có cách nào suy nghĩ được bất cứ chuyện gì khác, khoé mắt cô hơi ửng hồng, hô hấp vô thức trở nên dồn dập, lồng ngực trần trụi theo đó cũng kịch liệt phập phồng, thậm chí Châu Trúc Ly bất tri bất giác nâng cao vòng eo, giống như chủ động nghênh đón Hồng Loan xâm nhập.

.

Một bàn tay Hồng Loan ở tại bên eo cô lưu luyến không rời, động tác của nàng chậm thật chậm, mang theo yêu thương cùng âu yếm, giống như đang vuốt ve bảo vật dễ vỡ độc nhất vô nhị nào đó.

.

Nàng cúi người ngậm lấy một bên nhũ hoa của Châu Trúc Ly, đầu lưỡi linh hoạt ở tại bên trên hơi đảo quanh, răng nanh sắc bén như có như không cọ sát, chậm rãi liếm cắn, liên tục như vậy mấy lần, liền có thể khiến cho người dưới thân khó nhịn thở dốc.

.

Châu Trúc Ly nheo lại hai mắt, tầm nhìn bị dục vọng nung tới mông lung, cô nỗ lực bảo trì một tia thanh tỉnh, Hồng Loan phảng phất như cùng cô có thần giao cách cảm, nàng hơi ngẩng đầu lên, hướng cô nở một nụ cười vô cùng diễm lệ, hai mắt đỏ tươi cong thành hình trăng khuyết, dễ xem cực kỳ.

.

Châu Trúc Ly tựa như bị ma quỷ mê hoặc thần trí, cô chầm chậm nâng tay, chạm đến gần cặp mắt kia, Hồng Loan im lặng không phản ứng, điềm nhiên để cho Châu Trúc Ly vuốt ve gương mặt mình, gò má nàng nhẹ nhàng cọ sát vào bàn tay cô, giống như mèo con đang làm nũng. Châu Trúc Ly cảm nhận lông mi của đối phương như có như không cọ đến lòng bàn tay, có chút ngứa ngáy.

.

"Lý Lạc Hoa..."

.

Chúng ta làm sao... sẽ biến thành như thế này?

.

Cô là hao tâm tổn trí như vậy, mà đối phương lại giống như không hề phát giác, hồn nhiên chớp chớp hai mắt, tựa như ấu tể mới sinh không hiểu thế sự. Châu Trúc Ly chỉ cảm thấy khoé miệng một trận mềm mại ấm áp, là người kia tiến tới nhẹ nhàng ở tại bên môi cô hôn khẽ một cái.

.

Hồng Loan hơi hơi nghiêng đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp ghé sát vào bên tai Châu Trúc Ly, ôn nhu thì thầm gì đó.

.

Trong nháy mắt, Châu Trúc Ly cả người cứng đờ.

.

Bên trong sương nước mờ ảo, thiếu nữ ôm lấy cô thật chặt, cười đến hạnh phúc như thế, tựa như nàng đang ôm cả thế giới bên trong vòng tay.




Một đêm này đối với Hồng Loan mà nói, thật sự là quá hưng phấn, quá kích thích, lại hạnh phúc tới mức khiến người ta không nỡ quên đi.

.

Khát vọng sâu thẳm nhất, tới lúc chiếm được rồi, muốn có bao nhiêu điên cuồng liền có bấy nhiêu điên cuồng.

.

Vốn là yêu tới khắc cốt ghi tâm, vốn là yêu tới mỗi lần nghĩ tới liền hít thở không thông, yêu tới dù chết cũng không muốn buông tay, Hồng Loan làm sao có thể sẽ không trầm mê? Nàng hận không thể siết chặt lấy tay cô, đời đời kiếp kiếp tiếp tục tương thủ như vậy.

.

Trời hửng sáng, cả hai đều cảm thấy toàn thân trên dưới mệt mỏi rã rời, Hồng Loan là bởi vì ma khí xuất thân, nhưng là nguyên đan của nàng vừa vặn mở ra, ma khí cùng nhân khí xung đột thống khổ bao nhiêu năm cũng biến mất, cho nên nàng khôi phục thần trí sớm hơn dự định một chút. Trái lại, Châu Trúc Ly một bộ dạng mệt như cẩu, cả trên phương diện thân thể lẫn tinh thần đều mệt, cô vừa phải tiêu hao một lượng lớn nhân khí hỗ trợ Hồng Loan, vừa bị nữ nhi nhà mình dằn ( cường ) vặt ( bạo ) cả đêm tới độ thở không ra hơi. Châu Trúc Ly bày tỏ sinh không thể luyến, thực sự chỉ muốn chết ngất đi cho xong chuyện.

.

"Mẫu thượng..." Hồng Loan chủ động lên tiếng phá vỡ bầu không khí trầm lặng, bên trong thanh âm mang theo vô tận hối hận, "Thật xin lỗi."

.

"Ta... Ta thực sự đã cố gắng khắc chế, thế nhưng ta làm không được... Cư nhiên lỗ mãng như vậy..."

.

Lý trí nàng là nghĩ muốn kiềm chế, nghĩ phải đối ái nhân ôn nhu một chút, nhẹ nhàng một ít, khiến người dưới thân có chút cơ hội thích ứng cùng nghỉ ngơi. Vậy nhưng nàng lại hoàn toàn không kiểm soát được chính mình, là do ma khí khiến tâm trí rối loạn, vẫn là tương tư bao nhiêu lâu nay được đền đáp, Hồng Loan căn bản không ngừng lại được. Mà Châu Trúc Ly, ngoài lúc ban đầu có chút không chịu phối hợp ra, phía sau lại không ngừng tiến hành đáp lại ( hiểu lầm ) , khiến cho Hồng Loan được đà càng thêm điên cuồng tiến tới.

.

Cho nên nói, đây có bảy phần cũng là do Châu Trúc Ly tự mình chuốc lấy.

.

Một đêm bị lật qua lật lại như miếng thịt rán trong chảo dầu, Châu Trúc Ly bày tỏ thật bi tráng muốn chết, đã vậy còn phải đối mặt cùng thủ phạm khiến bản thân tàn tạ chật vật như vậy, đối phương còn trưng ra khuôn mặt buồn bã, quả thực khiến cho Châu Trúc Ly muốn văng tục.

.

—— Ta nói, bằng hữu, người bị X là ta, cũng không phải là ngươi, ta còn chưa khóc lóc đòi chịu trách nhiệm cùng tiền bồi thường tổn thất thân thể, ngươi đã bày trò một khóc hai nháo ba thắt cổ cái gì?

.

Trong lòng nghĩ một đằng, ngoài mặt nói một nẻo, Châu Trúc Ly thản nhiên nhìn Hồng Loan, cũng không có vẻ gì là phẫn nộ.

.

"... Không cần tự trách, dẫu sao cũng không phải lỗi của ngươi." Châu Trúc Ly ở trong đầu tự thắp cho tiền đồ của mình mấy ngọn nến, sau đó lại liếc mắt về hướng Hồng Loan, vươn tay xoa xoa đầu nàng, mỉm cười có thể nói là cực kỳ ôn nhu, "Gọi ta a Ly, không cần gọi ' mẫu thượng ' ."

.

Gương mặt Hồng Loan nổi lên một rặng ửng hồng, trong mắt nàng là nồng đậm ái ý cùng ỷ lại, nàng vui sướng cười rộ lên, "A Ly! Ngươi... ngươi có đói bụng hay không? Ta bảo người giúp ngươi làm một chút điểm tâm, được không?"

.

"Tạm thời..." Châu Trúc Ly hơi ngồi dậy, tựa hồ muốn xuống giường, nhưng cô chỉ vừa chạm một chân xuống mặt đất, Châu Trúc Ly lập tức cảm thấy thân dưới bủn rủn không hề có khí lực, cô suýt chút nữa liền quỳ xuống. Cũng may, Hồng Loan ngồi quỳ ở ngay bên cạnh, thấy Châu Trúc Ly lảo đảo, nàng lập tức vội vàng vươn tay ôm lấy cô.

.

"Mẫu... A Ly, ngươi không sao chứ?" Hồng Loan tràn ngập lo âu dò hỏi.

.

"... Không có vấn đề gì, ta..." Châu Trúc Ly vừa nói được nửa câu, đột nhiên ngừng lại như bị mắc nghẹn.

.

Sắc mặt của Châu Trúc Ly trở nên có chút khó coi, bởi vì cô cảm nhận được... do tư thế hiện tại của cô, ở nơi khó nói nào đó, có thứ gì đang chầm chậm chảy ra, chất lỏng "lưu giữ" ở trong người cả một đêm cứ như thế chảy xuống bên đùi, nhỏ giọt xuống đệm chăn.

.

Đùi trong vốn là một trong các vị trí mẫn cảm của Châu Trúc Ly, cô chỉ cảm thấy trong người có cái gì ấm nóng không ngừng trào ra, vị trí nào đó lập tức ướt nhẹp... Bất quá, ướt cũng không phải do Châu Trúc Ly, mà là do "dịch thể" của vị nào đó...

.

Cái này...! Cái này còn kinh khủng hơn cả bị cường X! Cảm giác thực sự quá quái dị!

.

Châu Trúc Ly vô ý thức cọ cọ hai chân vào với nhau, tay siết chặt lấy chăn, để nó che đi cơ thể trần trụi đầy dấu hôn của mình. Hồng Loan cũng nhận ra cô có chút khác thường, nàng nghi hoặc nhìn Châu Trúc Ly, còn chưa nhận ra vấn đề.

.

"A Ly, ngươi làm sao vậy?"

.

Châu Trúc Ly hít sâu một hơi, nói ra lời này cũng tự cảm thấy thẹn, "... Linh dịch của ngươi... chảy ra."

.

Không chỉ chảy ra, còn chảy cực kỳ nhiều... Châu Trúc Ly hiện tại đứng thôi cũng cảm thấy chân mềm.

.

"Cái gì chảy ra?" Hồng Loan ngây thơ nghiêng đầu hỏi, hoàn toàn mờ mịt không hiểu gì cả.

.

"... Ngươi không biết linh dịch là cái gì sao?" Châu Trúc Ly vô lực nói, thấy Hồng Loan lắc đầu, lại cảm thấy không thể trách đối phương không biết. Suy cho cùng, Hồng Loan dù có trưởng thành sớm tới đâu, hiện tại nàmg cũng chỉ mới mười sáu tuổi, trẻ nhỏ không hiểu biết mấy vấn đề này cũng là lẽ dĩ nhiên.

.

Nhưng mà... nhưng mà! Rõ ràng là thiếu nữ mười sáu tuổi, rõ ràng không hiểu gì là X gì là XX, nhưng tại sao lúc "làm" lại thuần thục như vậy?! Quả thực như là lão tài xế!

.

Châu Trúc Ly thực sự không nhớ nổi, đêm qua mình cùng đối phương làm X tổng cộng bao nhiêu lần, tuy là cô cũng không có tâm tư đi đếm, nhưng khẳng định là không dưới hai mươi lần. Châu Trúc Ly bị lăn lộn tới kiệt sức, ngay cả sức lực để cử động cũng không có, cô chỉ biết mặc kệ mọi chuyện muốn ra sao thì ra, sau đó nằm im, để Hồng Loan tự mình làm nốt những chuyện còn lại. Châu Trúc Ly ban đầu còn có thể khuyên nhủ đối phương tạm ngừng, cho mình nghỉ ngơi một chút, sau đó từ khuyên nhủ biến thành khóc lóc xin tha, tới cuối cùng, cô chỉ còn biết nức nở rên rỉ, đắm chìm trong khoái cảm mà nói không nên lời.

.

Hồng Loan thực sự vô cùng hung hăng, làm mãi không biết mệt, bọn họ đổi đủ loại tư thế, Hồng Loan không ngừng ôm siết lấy cô mà mút hôn, từng tấc da thịt của Châu Trúc Ly dường như đều bị nàng liếm cắn qua ít nhất một lần. Trên thân thể của Châu Trúc Ly bị nàng lưu lại rất nhiều dấu vết, bên trong... cũng không ngừng bị linh dịch nóng bỏng rót đầy, trong bụng trướng đau, nhưng cũng vạn phần thoải mái...

.

... ...?!! Châu Trúc Ly chợt nhận thức được mình vừa nghĩ cái gì, hai gò má của cô lập tức bạo hồng!

.

"Mẫu thượng?" Hồng Loan vẫn không hiểu gì hết.

.

"... Không, là ta nói nhảm, ngươi đừng để ý." Có phải cô nên cảm thấy may mắn không? Ít nhất, do đêm qua tinh thần có chút hỗn loạn, sở dĩ Hồng Loan cũng không nhớ nổi nàng đã làm những cái gì, nàng chỉ biết, Châu Trúc Ly bị mình lăn lộn cả một đêm mà thôi.

.

"Ta muốn tắm một chút." Châu Trúc Ly trầm mặc nửa ngày, sau đó sắc mặt đen kịt lên tiếng. Cô thực sự không chịu nổi cảm giác bụng bị lấp đầy.

.

Bất quá, linh dịch của Hồng Loan thực sự vô cùng tinh thuần, Châu Trúc Ly bị nàng nhồi nhét cả một đêm, vốn bởi vì tiêu hao nhân khí mà sắc mặt tái nhợt, cũng bởi vì bị Hồng Loan "uy" linh dịch quá nhiều mà nháy mắt sức lực sung mãn.

.

Không biết cái này là phúc hay hoạ, bản thân Hồng Loan hẳn nhiên là vui mừng cùng cô song tu, nhưng Châu Trúc Ly chỉ cảm thấy cả người đều mỏi mệt khó chịu.

.

Nói gì thì nói, Châu Trúc Ly cũng muốn đem đống linh dịch còn tồn đọng đào ra ngoài, đêm qua cô đã hấp thu quá nhiều linh dịch, cho nên trong bụng nhất thời còn một đống chưa kịp "tiêu hoá" hết. Nếu như để ý kỹ, sẽ thấy bụng dưới của Châu Trúc Ly hơi nhô lên một chút, nhìn như đang mang thai... A phi! Nghĩ cái quỷ gì!

.

Châu Trúc Ly bị chính suy nghĩ của mình doạ cho sắc mặt có chút phát xanh.

.

Hồng Loan nhìn vẻ mặt có chút khó coi của Châu Trúc Ly, nàng nhận ra đối phương có gì đó rối rắm, nhưng nếu Châu Trúc Ly đã cố ý muốn giấu diếm, Hồng Loan cũng không muốn ép cô phải nói.

.

"Được rồi, ta sẽ bảo người đưa nước tắm vào..." Hồng Loan cảm thấy, Châu Trúc Ly hiện tại uể oải ỉu xìu như vậy, có hơn tám phần là lỗi do mình, nàng thực sự vô cùng áy náy, sở dĩ, hiện tại có thể nói, cô có sai cái gì nàng cũng sẽ răm rắp làm theo.

.

Châu Trúc Ly vẫn có chút thất thần, cô mở miệng, thanh âm bởi vì sau khi tình sự mà có chút khàn khàn, nghe vào tai có điểm gợi cảm, khiến cho Hồng Loan không khỏi xấu hổ cúi đầu, "Ừ..."

.

"Ngươi nằm nghỉ đi, ta đi nói người giúp ngươi làm điểm tâm."

.

Hồng Loan ở trên trán cô ôn nhu lưu luyến hôn nhẹ một cái, cẩn thận giúp cô đắp lại chăn bông, sau đó tuỳ tiện khoác lên một kiện y phục, kế tiếp liền đi ra ngoài dặn người chuẩn bị thức ăn cùng nước tắm.

.

Tới tận lúc cảm nhận được khí tức của Hồng Loan đã hoàn toàn biến mất, Châu Trúc Ly rốt cuộc bỏ xuống mặt nạ ôn nhu hoà nhã, nụ cười của cô dần dần phai nhạt, gương mặt trở nên thập phần lạnh lùng.

.

"... Vai diễn này thật đúng là khó làm."




Châu Trúc Ly dù gì cũng là cường giả Nguyên Tôn kỳ, năng lực khôi phục rất nhanh, cho dù có bị Hồng Loan "hành hạ" suốt cả một đêm, còn phải tiêu hao thật nhiều nhân khí giúp nàng cân bằng, nhưng đổi lại, cô cũng được Hồng Loan rót vào người rất nhiều linh dịch, bọn họ xem như cũng có qua có lại.

.

Châu Trúc Ly dưỡng bệnh vài tuần, rốt cuộc hoàn toàn bình ổn trở lại. Cho nên nói, khả năng hồi phục của tu chân giả quả thực tốt đẹp tới mức khiến người ta cảm động muốn rơi lệ!

.

Sau khi khoẻ lại, Châu Trúc Ly lập tức liền đuổi Hồng Loan về phòng dưỡng tốt thân thể, riêng mình thì quay về với sự vụ bận rộn, tiếp tục như vậy liền là một tháng trôi qua.

.

Hồng Loan bị Châu Trúc Ly đuổi về Loan điện, tâm tình cực kỳ không tình nguyện, kể từ lúc cùng Châu Trúc Ly chính thức xác nhận tình cảm sau, nàng tựa hồ càng thêm dính người, giống như hận không thể ở bên Châu Trúc Ly từng phút từng giây, rời xa nửa tấc đều cảm thấy luyến tiếc. Mà Châu Trúc Ly chỉ có thể tràn ngập bất đắc dĩ bảo nàng quay về tẩm điện, chuyên tâm tu luyện, cho mình có chút không gian riêng tư làm việc, Hồng Loan tất nhiên không dám làm trái ý nguyện của cô, vì vậy chỉ có thể uỷ uỷ khuất khuất rời khỏi Hồng điện, quay về Loan điện tu luyện công pháp mà Châu Trúc Ly mới đưa cho mình.

.

"Quan hệ của chủ thượng cùng tiểu thư tựa hồ tốt hơn trước rất nhiều." Thuận Phong ở ngoài cửa mỉm cười chắp tay hành lễ, thuận tiện đi tới, đưa cho Châu Trúc Ly một ít công văn.

.

Châu Trúc Ly ngẩng đầu khỏi thư tịch trên tay, cô mỉm cười, "Ở một mình, gọi ta a Ly là được rồi."

.

Nghĩ tới lời Thuận Phong vừa nói, trong mắt cô lại không khỏi trở nên ôn nhu, tựa hồ mỗi khi nhắc tới vấn đề cùng Hồng Loan có quan hệ, Châu Trúc Ly liền không thể che giấu nổi cảm xúc của chính mình, "Chúng ta vẫn luôn là như vậy, không phải sao?"

.

"Nhưng là sau lần ngươi cùng Hồng Loan xuống núi chơi, tựa hồ lại càng thêm thân mật một ít..." Thuận Phong nhẹ nhàng hỏi, giống như chỉ đơn thuần là tò mò, "Hẳn là đã xảy ra sự tình gì đi?"

.

Châu Trúc Ly phảng phất nhớ lại chuyện gì đó không phù hợp nhi đồng, gò má hơi chút đỏ lên, cô có chút xấu hổ đằng hắng một tiếng, "Khụ... Cái này —— "

.

"Cơ quân, thực không xong!" Còn chưa kịp nói hết lời, ngoài cửa đã vang lên tiếng gọi của Phương Tâm, nàng giống như do quá vội vàng mà không chờ được đẩy cửa bước vào, tới cả lễ nghi chào hỏi cũng không kịp làm, trên gương mặt quanh năm băng sơn lại dường như nhiễm lên thần sắc hoảng hốt, "Cơ quân! Tiểu thư xảy ra chuyện!"

.

Vừa nghe tới Hồng Loan có chuyện, Châu Trúc Ly ngay lập tức đứng bật dậy, "Cái gì? Hồng Loan làm sao? Ngươi đem mọi chuyện đều cẩn thận thuật lại cho ta!"

.

Phương Tâm nhanh chóng đáp lại, "Tiểu thư vẫn như mọi ngày tại trong phòng tu luyện, thuộc hạ tuân lệnh cơ quân căn dặn, ở tại trong góc khuất theo dõi bảo hộ tiểu thư. Nhưng mà hôm nay tiểu thư tựa hồ rất mệt mỏi, từ sáng sớm vẫn luôn ngủ li bì, cũng không đụng tới điểm tâm sáng, tới giữa trưa, thuộc hạ cảm thấy nghi hoặc tới xem xét, phát hiện tiểu thư... tiểu thư mạch đập rất yếu, trạng thái tựa như sắp tử vong! Việc này thực sự vô cùng cấp bách, sở dĩ thuộc hạ liền vội vã tìm gặp ngài!"

.

Châu Trúc Ly nghe vậy, tâm trong nháy mắt liền trầm xuống, cô cũng không nghe Phương Tâm nói tiếp, liền đẩy giấy tờ công vụ chất chồng qua một bên, chính mình cưỡi phi kiếm vội vàng đi hướng Loan điện. Thuận Phong vẻ mặt lo lắng, hắn cũng đi theo phía sau Châu Trúc Ly.

.

Phương Tâm bị cả hai bỏ tại một bên, nàng hoang mang rối loạn đi đi lại lại, thực không biết phải làm sao.

.

Châu Trúc Ly nhìn thấy Hồng Loan, cô thật sự hoảng sợ, hài tử kia thật sự... giống như sắp chết vậy! Nhịp tim của nàng cực kỳ yếu ớt, hơi thở nhỏ nhẹ gần như không có, mà còn khiến cô bất khả tư nghị hơn là, ma khí cường đại trong nguyên thần vốn đã được cô dùng nhân khí và Dẫn Hợp đan điều chỉnh cân bằng, vậy nhưng lại lần nữa rục rịch, không chỉ như vậy, tựa hồ ma khí bên trong lại càng thêm điên cuồng! Nó giống như một con dã thú hung ác bị chọc giận, không ngừng hung hăng càn quấy bên trong thân thể Hồng Loan.

.

Thuận Phong đi vào trong phòng, hắn nhìn thấy đầu tiên chính là Châu Trúc Ly đang tràn ngập hoảng loạn và bối rối nắm thật chặt tay Hồng Loan, không ngừng truyền nhân khí sang cho nàng một cách vô ích, kế tiếp, tầm mắt của hắn rơi xuống nơi cổ tay Hồng Loan, cùng với sắc mặt tái nhợt không chút huyết sắc của đối phương, sau đó tựa như phát hiện ra cái gì, gương mặt của hắn lập tức hiện lên vẻ khó tin cùng kinh ngạc.

.

"A?"

.

Châu Trúc Ly giống như bây giờ mới phát hiện ra sự tồn tại của Thuận Phong, cô mang theo hoảng hốt quay ngoắt đầu lại, theo bản năng giơ tay che chở cho Hồng Loan ở phía sau lưng. Hiện tại Hồng Loan đang không ngừng toả ra ma khí, mà Thuận Phong lại là Quỷ tộc, Quỷ tộc cùng Ma tộc chán ghét lẫn nhau như nước với lửa, cho nên, cô thực sự không thể bảo đảm Thuận Phong sẽ không làm ra sự tình đáng sợ gì.

.

"... A Ly, ngươi không cần lo lắng, ta sẽ không đối với Hồng Loan gây ra bất cứ việc gì." Nhìn thấy hai mắt Châu Trúc Ly nhìn mình tràn ngập đề phòng cùng cảnh giác, Thuận Phong lập tức lên tiếng biện giải cho bản thân, lại như nhớ tới gì đó, sắc mặt của hắn thoáng chốc trở nên thập phần trầm trọng, "A Ly, ngươi có biết, Hồng Loan là gặp phải mâu thuẫn không? Ma khí của nàng ta đang có dấu hiệu bạo động, nếu không nhanh chóng xử lý, e rằng sẽ để lại hậu quả khôn lường... Ngươi nếu biết liền nói với ta, ta và ngươi có giao tình, nếu có thể giúp, ta sẽ cố gắng hết sức." Ngừng một chút, như để khiến Châu Trúc Ly yên tâm, hắn lại nói thêm, "Ta xin lấy danh dự của Thuận gia ra thề, cho nên ngươi không cần lo lắng."

.

Châu Trúc Ly hơi ngập ngừng một chút, nhưng nghĩ lại, quan hệ của Thuận gia cùng cô trước nay vẫn luôn rất tốt đẹp, Thuận gia cũng vô cùng đáng tin cậy. Nghĩ vậy, Châu Trúc Ly mới có chút ngờ vực trả lời, "... Có cái gì mâu thuẫn? Ta biết Hồng Loan là hỗn huyết giữa Ma tộc cùng Nhân tộc, nhưng cũng chỉ là do ma khí trong nguyên thần của nàng quá mức cường đại, cho nên dẫn tới cơ thể không chịu nổi, nhưng là... Ta đã sử dụng Dẫn Hợp đan cùng nhân khí của bản thân đi trấn áp, một tháng nay vẫn rất an ổn, tại sao hiện tại lại trở thành như vậy?"

.

Nghe Châu Trúc Ly nhắc tới ma khí cường đại, Thuận Phong đã có chút biến sắc, thời điểm nghe tới Dẫn Hợp đan sau, sắc mặt của hắn liền trực tiếp trầm xuống rồi.

.

Thuận Phong nhíu mày, hắn bất khả tư nghị hỏi ngược lại cô, "Ngươi không biết gì hết sao? Còn sử dụng dược vật lên người Hồng Loan?"

.

Khó trách tình huống sẽ nghiêm trọng như vậy...

.

Nghe vậy, Châu Trúc Ly hoang mang khó hiểu nhìn hắn, "Ý ngươi là cái gì?"

.

Thuận Phong bất đắc dĩ thở dài, "Ta là Quỷ tộc, hiểu biết của ta về Ma tộc khả năng cũng nhiều hơn ngươi một bậc, cho nên ta biết, Hồng Loan cũng không đơn thuần là do ma khí cùng nhân khí không cân bằng mới thành ra như vậy." Hắn ngừng một chút, lại nói, "Tựa hồ, huyết mạch của Hồng Loan cũng không đơn giản như ngươi vẫn tưởng, bình thường, chỉ cần dùng cách của ngươi đi cân bằng khí, khiến lượng ma khí và nhân khí bằng nhau là xong chuyện, nhưng rõ ràng, huyết mạch của Hồng Loan có gì đó không ổn, điều này dẫn tới việc ma khí của nàng ta quá mạnh, mà cơ thể lại không đủ mạnh để chống đỡ."

.

"Kỳ thực, tình huống như Hồng Loan, tìm vài viên Thần đan tác dụng đặc thù cũng có thể miễn cưỡng kiềm chế lại được một thời gian, sau đó đợi tới khi cơ thể và tu vi của nàng ta đủ mạnh để dung chứa số lượng ma khí kia, liền xem như an toàn. Bất quá, ngươi lại sử dụng Dẫn Hợp đan lên nàng ta, lại thêm bị nhân khí của ngươi kích động tới, khiến cho ma khí không chỉ biến mất, mà còn có dấu hiệu cuồng loạn..."

.

Nghe như vậy liền có thể mơ hồ đoán ra gì đó. Cho nên nói, là cô làm ra hành động sai lầm, vì vậy mới chữa lợn lành thành lợn què, khiến cho tình trạng của Hồng Loan càng thêm tệ hại không xong? Sắc mặt Châu Trúc Ly trắng bệch, thanh âm của cô vô thức run rẩy, "Tiếp tục như vậy..."

.

Thuận Phong chậm chạp tiếp lời, "... Tiếp tục như vậy, Hồng Loan khẳng định sẽ chết, hoặc là trực tiếp bị bức điên, ma khí sẽ đem thần trí của nàng ta gặm nát."

.

Châu Trúc Ly vô cùng kinh sợ, cô hoảng hốt, theo bản năng nắm chặt lấy tay Hồng Loan, lại bị xúc cảm lạnh lẽo truyền tới từ lòng bàn tay doạ tới sợ giật mình, nhất thời lại hoảng loạn thả tay ra.

.

"Ngươi... ngươi có biện pháp, phải không?" Châu Trúc Ly vội vàng kéo lấy vạt áo Thuận Phong, cô có thể là cường giả địa vị cao quý, vậy nhưng khi đối mặt với chuyện sinh lão bệnh tử, cô cũng chỉ có thể bất lực đứng nhìn. Nhưng là... Quỷ tộc khác biệt! Đúng, Quỷ tộc nhất định sẽ có cách! Bọn họ là chủng tộc bất tử, thậm chí còn có bí thuật cải tử hồi sinh, chắc chắn họ sẽ có cách! Cho dù có phải phạm vào thiên phạt, cô cũng tuyệt đối không muốn buông tha cho một tia hy vọng dù là nhỏ nhất!

.

"Cái này..." Vẻ mặt của Thuận Phong có chút phức tạp.

.

"Ta biết ngươi có cách cứu nàng, cầu ngươi... Dù là gì cũng được, ngươi muốn thứ gì ta cũng có thể cho ngươi, chỉ cần ngươi cứu nàng... Hồng Loan thực sự không thể chết được!" Châu Trúc Ly mềm yếu thấp giọng cầu xin, Thuận Phong giống như bị ai đó chặn ngang họng, sắc mặt do dự, muốn nói lại thôi.

.

"... Thực ra, ta có quen biết một người, người nọ có thể giúp Hồng Loan, chỉ là..." Thuận Phong ngập ngừng một chút, nhìn tới ánh mắt yếu ớt của Châu Trúc Ly, trái tim hắn thoáng đau nhức, rốt cuộc, hắn vẫn quyết định đánh liều nói ra, "Tính tình của người kia có chút cổ quái, điều kiện trao đổi nàng ta đưa ra... có thể sẽ có phần khắc nghiệt, ta không biết ngươi có thể tiếp nhận hay không..."

.

Châu Trúc Ly nào còn tâm tư quản tới vấn đề này, vừa nghe thấy Hồng Loan có thể cứu được, trong mắt cô đã dấy lên tia sáng hy vọng, "Không sao cả. Người kia muốn bất cứ cái gì cũng được, chỉ cần Hồng Loan sống sót, không quản chuyện khác, cho dù có chết ta cũng bằng lòng!"

.

Thuận Phong nhìn thần sắc tràn ngập hy vọng của cô, hắn im lặng một lúc, cuối cùng rũ mắt, cũng xem như thoả hiệp, "... Được rồi, nếu ngươi đã kiên quyết như vậy, vậy để ta đưa ngươi tới gặp người đó đi."

_______________

Tác giả có đôi lời muốn nói Tiểu Hồ đã cố gắng giản lược tất cả nội dung 18+, cảnh XXOO đều là bị che, đây thực sự là truyện cua đồng thập phần thiên chân thuần khiết, mọi người không cần tố cáo tiểu Hồ _(:зゝ∠)_

Về linh dịch, đây lại là một loại tư thiết, khụ... Linh dịch là khí trong cơ thể tích tụ quá nhiều mà thành "dịch" , khi song tu, bên X sẽ truyền linh dịch cho bên bị X, cũng có thể ngược lại, hoặc cả hai bên cùng trao đổi linh dịch.

Còn về cách trao đổi linh dịch... ... Mọi người đoán đi (ಡωಡ)

[ TỔNG SỐ LƯỢNG TỪ: 7426 từ.

ĐĂNG TẢI: Chủ nhật _ 18 giờ 36 phút _ 29/12/2019 ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro