Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8

"Sư tôn, người hãy cứu tiểu Ly nàng, nàng..." Đường Mộ Vũ nhìn trên giường người gấp gáp nói.

"Được rồi, vi sư sẽ xem xét tình hình tiểu Vũ ngươi trước hết bình tĩnh"

Nhìn Triệu Thẩm Ly bất động nằm trên giường, Mạc Ngôn đưa tay thăm dò linh tức nàng đồ đệ.

"Hàn khí tích tụ trong nàng thân thể quá nhiều, trước hết bài trừ đi" Mạc Ngôn thu tay, từ nàng đầu ngón tay tỏa ra một sợi mỏng manh khí.

Mắt thấy Đường Mộ Vũ vẫn chưa rời khỏi, Mạc Ngôn xoay người phất tay, lập tức một quyển trục từ trên kệ lơ lửng bay đến Đường Mộ Vũ trước mặt.

"Sư tôn, cái này?" Đường Mộ Vũ khó hiểu, nàng ánh mắt vẫn luôn đặt trên người sư muội.

"Là phương pháp chữa trị cho tiểu Ly, ngươi tìm nơi an tĩnh chậm rãi nghiền ngẫm, ở đây đã có vi sư lo liệu, đi đi" dứt lời Đường Mộ Vũ cảm giác thân thể bị một lực tác động đưa nàng rời khỏi.

"Đa tạ sư tôn" Đường Mộ Vũ cúi đầu.

"Sư tỷ, ngươi trở về rồi không xảy ra việc gì chứ?"

Đường Mộ Vũ đưa mắt nhìn thiếu niên, ra là nàng sư đệ Lâm Hạ.

"Không có"

"Vậy tốt quá rồi, ta thời gian không gặp người còn có rất nhiều điều chưa thỉnh giáo được" Lâm Hạ rất tự nhiên ngồi xuống cạnh Đường Mộ Vũ.

"Hiện tại không phải lúc" Đường Mộ Vũ nói, ánh mắt cũng không nhìn đến người bên cạnh.

"Ngươi xem cái gì vậy? Là bí tịch môn pháp mới à?" Lâm Hạ tò mò nghiêng đầu xem thử.

Đường Mộ Vũ nhanh tay cuộn lại quyển trục khiến Lâm Hạ cái gì cũng chưa nhìn thấy, hắn nhíu mày trong lòng càng tò mò hơn.

Hắn mặc dù tò mò nhưng cũng hiểu đôi phần tính cách đại sư tỷ, cảm thấy nàng không thích hợp để nói chuyện hắn cũng chỉ đành rời đi.

"Đành phải nhờ nàng vậy" Mạc Ngôn thở dài cẩn thận phong bế hàn khí trong cơ thể đồ đệ rồi rời khỏi.

"Y Tuyết, lần này đến quả thật có chuyện cần nhờ ngươi giúp đỡ" Mạc Ngôn nghĩ dù sao nhờ vả người ta cũng cần có thành ý thế nên nàng có chuẩn bị ít lễ vật.

"Hừ! Dáng vẻ này của ngươi, ta chưa thấy qua, người nào có thể khiến chưởng môn uy vũ Thanh Sơn Môn xuống nước cầu cạnh vậy?" Lăng Y Tuyết dựa vào da lông trên ghế khiêu mi hỏi.

"Đồ đệ của ta hiện giờ bị hàn khí xâm lấn thân thể, nàng bản chất linh căn chưa xác định, từ xưa đến nay băng hỏa vốn đã khắc nhau, ta cần một người có hỏa linh căn cấp bậc Kim Đan kỳ trợ giúp chữa trị cho nàng" Mạc Ngôn biết đối phương không dễ thương lượng hơn nữa trước kia đồ đệ của nàng còn khinh bạc người ta.

"Tìm trên dưới Thanh Sơn Môn chẳng lẽ tìm không ra một hỏa linh căn, còn tìm đến ta làm gì?" Lăng Y Tuyết nàng sẽ không đời nào bỏ qua chuyện này huống hồ là ra tay giúp đỡ.

"Y Tuyết, xem như Mạc Ngôn ta thay mặt tiểu Ly xin lỗi ngươi chuyện nàng làm xằng bậy ngươi muốn thế nào tính sổ lên người ta đều được, suy cho cùng ta đã dạy không tốt đệ tử, hiện tại tình hình cấp bách chỉ có ngươi mới là người thích hợp nhất thôi" Mạc Ngôn lần đầu nhượng bộ buông xuống lòng tự trọng của bản thân mà cầu xin người khác.

Lăng Y Tuyết trầm ngâm suy nghĩ, nàng đột ngột nở nụ cười nhưng ánh mắt không mang ý cười.

"Giải quyết xong chuyện này hẳn tính, dẫn đường đi"

Mạc Ngôn ngơ ngác nhìn Lăng Y Tuyết rời đi, nàng nhanh chóng đuổi theo sau.

"Người có hỏa linh căn sao?" Đường Mộ Vũ càng xem càng nhíu mày.

Nàng hiện tại không nghĩ ra tông môn bên trong có người như vậy hơn cấp bậc tương đối cao.

Chưa bao giờ Đường Mộ Vũ cảm thấy bất lực như lúc này.  Nàng phải cùng sư phụ trao đổi đối sách.

"Nha đầu này cũng gan đấy, nhưng còn cứu được"

Lăng Y Tuyết bắt mạch Triệu Thẩm Ly phát hiện nàng mạch đập yếu ớt nếu không xem kĩ thì khó mà nhận ra.

"Ta ở phía sau hỗ trợ..."

"Không cần đâu ngươi ra ngoài đi" Lăng Y Tuyết phất tay áo đuổi người, việc chữa trị này có phần xấu hổ, nàng vốn dĩ cần phải cởi y phục đệ tử nàng ta, để Mạc Ngôn ở lại nàng không được tự nhiên.

"Được, có chuyện liền báo cho ta"

Mạc Ngôn đừng trước cửa điện trong lòng bồn chồn. Nhìn từ xa là nàng đại đệ tử chạy đến.

"Sư tôn, tiểu Ly nàng thế nào rồi?"

"Không sao tạm thời chưa có động tĩnh gì, Lăng gia chủ đang ở bên trong" Mạc Ngôn đáp ánh mắt vẫn một mực nhìn chằm chằm cửa điện, nàng không nghe được gì chắc là Lăng Y Tuyết đã bày kết giới.

Từng lớp vải được cởi bỏ, khiến da thịt thiếu nữ bại lộ trong không khí.
Lăng Y Tuyết thế nhưng trong đầu lại xuất hiện bóng hình Mạc Ngôn nửa kín nửa hở đưa lưng về phía nàng.

Linh lực từng đợt dao động như cơn sóng vỗ dập dìu, Lăng Y Tuyết rất nhanh ổn định lại, nàng bài trừ tà niệm vừa rồi tiếp tục tập trung vào việc.

"Y Tuyết, có chuyện gì sao?"

Mạc Ngôn bên ngoài cũng cảm nhận được điều khác thường vừa rồi nàng vội vàng truyền âm.

"Không sao, đừng nói nữa"

Nghe thấy lời này của Lăng Y Tuyết, nàng cảm thấy an tâm đôi chút.

"Sư phụ, người có hỏa linh căn..."

"Không cầm tìm nữa, Lăng gia chủ là người phù hợp nhất lúc này, nàng đang tiến hành điều trị, ngươi cũng đừng quá lo lắng, việc chúng ta cần  làm là chờ đợi mà thôi"

Mạc Ngôn nhận ra được trong mắt đứa trẻ này một sự sốt ruột, quả thật trước giờ vị đại đệ tử này của mình không biểu lộ cảm xúc quá nhiều, hay là bản thân đã quá vô tâm, không để tâm nàng.

Đường Mộ Vũ kiềm chế nỗi bất an trong lòng, nàng nghe theo sư phụ chỉ thị lặng lẽ đứng bên cạnh chờ đợi.

Thời gian trôi qua nửa canh giờ, người rốt cuộc cũng ra tới. Nhìn Lăng Y Tuyết một thân mồ hôi ướt đẫm như thể vừa bước ra khỏi lò thiêu, nếu không phải Thanh Sơn Môn đang là mùa thu cảnh tượng này nhìn vào thật không phù hợp. Y phục bởi vì thấm ướt đã dính sát vào thân thể nữ nhân, cứ thế đường cong tinh tế ẩn hiện.

Mạc Ngôn nhanh tay khoác áo choàng lên người đối phương cẩn thận dìu nàng bước xuống bậc thang.

"Với tình trạng thế này, e rằng ngươi không thể xuống núi chi bằng ở lại Thanh Sơn Môn làm khách đi"

"Không cần đâu"

Nghĩ đến tà niệm vừa rồi, Lăng Y Tuyết lập tức mở miệng từ chối.

"Dù gì cũng nhờ vả Lăng gia chủ, chẳng lẽ để người bộ dạng này rời đi"

Mạc Ngôn nhất quyết giữ người lại chiêu đãi tận tình. Lăng Y Tuyết cũng không còn cách nào đành thuận theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro