Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 38

Dạo nửa ngày liền Khiêm Uyển phải trở về tiếp tục giáo huấn đệ tử, Hồ Nhuận Ca cũng không phiền nàng nữa, vẫy tay tạm biệt.

Hồ Nhuận Ca sau đó tiếp tục tu luyện, kia nàng vẫn là luyện tuyệt học của Kiếm Luân phái. Hàm Duy từng nói, tuyệt học chỉ có một nửa, nửa còn lại là để tu chân giả tự mình tìm ra. Như vậy thực lực của người luyện mới có thể mạnh lên được.

Nàng luôn tự nghiền ngẫm này tuyệt học, nhưng cho dù nghĩ theo cách nào cũng nhìn không ra nửa còn lại. Từ bỏ, nàng trở về phòng mình, nếu như hiện tại nghĩ không ra vậy thì đợi một thời gian vậy.

Tiếp thêm một thời gian nữa, đột nhiên một ngày kia Phi Hỉ gọi nàng đến mộ của Liêm Ngưng. Hồ Nhuận Ca lúc đầu còn không có biết chuyện gì, thẳng đến khi nhìn vào đôi mắt không chút sức sống nào của Phi Hỉ nàng liền nhận ra một chút.

"Nghĩ thông suốt rồi?" Sau khi bái lạy trước mộ Liêm Ngưng xong, nàng hướng Pho Hỉ hỏi.

"Đúng là không giấu được ngươi cái gì." Phi Hỉ nhíu mày khó chịu, vốn dĩ nghĩ rằng bản thân đã che giấu rất kĩ, vậy nhưng vẫn bị nữ nhân này nhìn thấu.

"Ta cho dù sinh sau ngươi hơn hai trăm năm nhưng chưa có gì là chưa trải qua đâu." Kể cả chuyện đời trước của ta.

"Nếu vậy người sẵn sàng sao?"

"Tại sao không là Khiêm Uyển?"

"Nàng tuy rằng tính cách đã thu liễm, nhưng vẫn sẽ bị kia tình cảm che lấp trách nhiệm."

"Ý của ngươi chính là vì chuyện của nàng cùng Hinh Ứng?"

"Phải."

Vài ngày trước, Phi Hỉ đã nói rằng muốn giao lại chức danh chưởng môn cho Hồ Nhuận Ca. Lúc đó nàng vẫn còn chút không rõ, hiện tại thì hiểu rồi. Mục đích của Phi Hỉ chính là muốn nàng diệt đi kia Ôn Thần phái, một chính là giúp nàng trả thù, hai là giúp Liêm Ngưng báo thù.

Không biết bằng cách nào mà Phi Hỉ lại có thể tìm ra kẻ năm đó săn tìm tuyệt học của Kiếm Luân phái là Phong Kiện, cho nên mới nói người đã khiến Liêm Ngưng bỏ mạng lại là Ôn Thần Phái.

Còn có tại sao nàng lại không giao chức danh chưởng môn cho Khiêm Uyển, điều này Hồ Nhuận Ca chỉ vừa biết được. Chính là trong thời gian nàng hôn mê, Khiêm Uyển đã thay nàng chăm sóc Hinh Ứng. Tình cảm tuy rằng chỉ dừng lại ở giúp đỡ, nhưng lâu dần cũng sẽ trở thành yêu.

Điều này Hinh Ứng biết rất rõ và cũng sẵn sàng đối mặt, có điều Khiêm Uyển thì lại không. Nàng cho rằng bản thân từ trước đến giờ đều chỉ yêu một mình Hinh Di, cho nên đoạn tình cảm này chính là không có thật.

Khiêm Uyển sau đó chính là trốn tránh Hinh Ứng, nàng lấy cớ tu luyện mà bế quan mất nhiều năm. Hinh Ứng ở bên ngoài lần nữa đối mặt với loại chuyện cô đơn, cuối cùng cũng không nhắc đến tình cảm của mình nữa.

Nhưng trớ trêu thay, Khiêm Uyển sau khi bế quan liền tự niệm ra tình cảm của bản thân. Sau khi xuất quan chạy đi tìm Hinh Ứng, tuy nhiên người kia đối với nàng đã không còn giống như lúc trước. Kể từ đó đến lúc Hồ Nhuận Ca tỉnh dậy, không ai nhắc lại chuyện tình này nữa. Cho đến một ngày Phi Hỉ kể lại cho nàng.

"Nếu như ngươi đã chắc chắn, vậy ta cũng sẽ nhận này chức danh." Hồ Nhuận Ca không muốn cự tuyệt Phi Hỉ, bởi vì nàng ta cứu nàng rất nhiều lần, hơn nữa chuyện còn liên quan đến sư phụ của nàng, tất nhiên nàng sẽ gánh lấy phần này hận thù giúp các nàng báo.

"Đa tạ ngươi, Hồ Nhuận Ca." Phi Hỉ nhìn nữ nhân trước mặt, tự cảm thấy rằng bản thân mình yếu ớt.

Đến cả thù oán của người mình yêu cũng chẳng thể tự mình đi báo, nhưng nàng cũng là bất đắc dĩ. Chỉ còn vài ngày nữa nàng sẽ nhận Độ Kiếp, sợ rằng đến lúc đó nàng sẽ không thể qua nổi kiếp nạn. Đành phải vô năng nhờ Hồ Nhuận Ca một tay.

"Ta nếu như không qua khỏi Độ Kiếp, vậy nhờ ngươi nhận lấy ta tu vi, sao cùng đem ta táng bên cạnh Liêm Ngưng." Phi Hỉ nhờ vả.

"Hảo." Hồ Nhuận Ca gật đầu.Qua ngày hôm sau, Linh Hàn phái tổ chức lễ đón tân chưởng môn. Nhiều chưởng môn từ các môn phái khác sẽ đến dự, tất nhiên tránh không khỏi Phương Lam Yên sẽ xuất hiện. Đây có lẽ là lần gặp đầu tiên sau một trăm năm, người tuy rằng không thay đổi bất quá cảm giác sẽ thay đổi. Trước kia chính là đầy ắp ái tình, bây giờ thì là tràn ngập hận ý.

Linh Hàn phái rộng lớn như vậy, lại chứa không hết người đến dự lễ. Phải biết, Linh Hàn phái đổi chưởng môn là một chuyện vô cùng trọng đại, cùng với Đại Tái Tu Chân thậm chí còn lớn hơn gấp nhiều lần. Do vậy ngươi đến để xem mặt tân chưởng môn chỉ có nhiều, không có ít hơn.

Chỗ ngồi được sắp xếp theo thứ tự giống như ở Đại Tái Tu Chân, người của Ôn Thần phái sẽ là kẻ ngồi gần nhất với tân chưởng môn.

Phương Lam Yên hôm nay đến tham dự lễ tôn tân chưởng môn của Linh Hàn phái, chủ yếu chính là muốn gặp Hồ Nhuận Ca. Năm nay nàng không thể đến gặp nàng ta bởi vì phải nhận chức vị chưởng môn của Ôn Thần phái.

Nàng chính là bất đắc dĩ, bởi vì Phong Kiện đang bắt giữ mẹ của nàng. Và cho dù nàng có làm bất cứ chuyện gì thì hắn cũng không chịu nói ra nơi hắn nhốt mẹ nàng, cho nên Phương Lam Yên phải làm theo lời hắn nhận lấy chức chưởng môn mà nàng chưa từng muốn có.

Một trăm năm trước phản bội lại Hồ Nhuận Ca cũng bởi vì bị Phong Kiện nắm được điểm yếu, chỉ trách nàng vô năng không thể ngăn cản hắn ra tay giết hại Hinh Di cùng Hàm Duy. Hiện tại nàng đã gần hơn một chút ngưỡng báo thù, chỉ cần qua thêm một đoạn thời gian nữa, Phong Kiện cùng Ôn Thần phái sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian.

Nhưng trước hết nàng cần phải giải thích với Hồ Nhuận Ca, nhờ nàng ta giúp nàng một chút sức. Còn có hàn gắn lại mối quan hệ đã bị rạn nứt kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro