Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4 : Lời Khẩn Cầu

- Nếu ko muốn nói cũng ko sao !
( Nhật Băng )
- Ko...ko phải đâu ! Chỉ là...haizzz ( Thiên Cốt )

Thở 1 hơi thật dài , Thiên Cốt trải lòng mình với Nhật Băng , nàng cũng ko biết tại sao bản thân lại có thể tâm sự với 1 người lạ như thế , nhưng có lẽ do Nhật Băng mang đến cho Thiên Cốt 1 cảm giác rất ấm áp và dễ chịu nên nàng mới thoải mái mà trải lòng , còn về phần Nhật Băng thì cảm xúc chuyển đổi liên tục , từ bất ngờ sang vui vẻ rồi đến hạnh phúc

- A phải rồi ! Lúc đấy muội vào rừng làm gì vậy ? ( Nhật Băng )

Nghe câu hỏi của Nhật Băng làm Thiên Cốt bừng tỉnh , nàng hớt hải chạy đi hái thảo dược , sau đó thì phóng như bay về nhà mà quên mất Nhật Băng , nhưng Nhật Băng làm gì nhỏ mọn vậy , chỉ im lặng đi theo sau Thiên Cốt

- Cha...cha sao rồi ? ( Thiên Cốt )
- Cha...ko sao...đâu...Tiểu Cốt...đừng lo...khụ khụ

Nhìn Hoa Tú Tài ho ra huyết đen thì Nhật Băng cũng hiểu đc phần nào bệnh tình , chỉ đi lại và bảo :

- Đừng cố quá sức ( Nhật Băng )
- Cô nương là.....
- Tỷ ấy là ân nhân cứu mạng con
( Thiên Cốt )

Nghe con gái nói vậy , Hoa Tú Tài nở 1 nụ cười , ông ta nhìn Nhật Băng chân thành như 1 lời cảm ơn , Nhật Băng hiểu ý nên cũng cười cười rồi khẽ gật đầu , chỉ là ko biết sao Hoa Tú Tài cảm thấy Nhật Băng rất đặc biệt , cái sự ấm áp đó làm ông ta muốn gửi gắm con gái mình cho Nhật Băng , có lẽ khi con người lâm vào cuối đời thì cách nhìn nhận mọi thứ sẽ trở nên phi thường hơn , cho dù có chút kì quái khi gửi gắm con gái mình cho 1 nữ nhân , nhưng Hoa Tú Tài ko màn , ông ta chỉ biết , nếu đó là vì lệ ích của Thiên Cốt thì ông ta ko ngần ngại , mặc kệ việc đó hoang đường cỡ nào

- Cô nương...ta có thể...nhờ...cô nương...1 chuyện...đc ko ?
- Đc chứ ! ( Nhật Băng )

Hoa Tú Tài hướng mắt sủng nịnh về phía Thiên Cốt , ông ta nhẹ nhàng xoa đầu nàng

- Có thể...nào...chăm sóc....nó...giùm ta

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro