Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20: Những Lời Chưa Kịp Nói

Khi trở về căn hộ của Phương Ly, căn phòng vẫn yên tĩnh như lúc cô rời đi. Thanh Trà bước vào, ánh mắt lướt qua từng góc nhỏ. Không gian này như ngừng lại ở thời khắc cuối cùng khi Phương Ly còn sống, mọi thứ vẫn mang hơi thở của cô.

"Chị Ly..." Thanh Trà thì thầm, từng bước đi chậm rãi, đôi mắt cố tìm kiếm một chút gì đó còn sót lại của người con gái đã hy sinh tất cả vì mình.

Cô lật tìm trong các ngăn kéo, từng món đồ, từng tờ giấy, tất cả đều là những mảnh ghép của một người đã rời xa thế gian. Bỗng, Thanh Trà chạm vào một chiếc máy quay nhỏ được giấu kỹ trong ngăn tủ dưới cùng.

Cô bật nó lên. Màn hình hiện lên khuôn mặt của Phương Ly, ánh mắt dịu dàng nhưng ẩn chứa nỗi buồn sâu thẳm.

"Thanh Trà... nếu em đang xem đoạn video này, có lẽ chị đã không còn nữa."

Thanh Trà sững người, đôi mắt dán chặt vào màn hình, những giọt nước mắt bắt đầu lăn dài.

"Chị muốn nói với em tất cả... tất cả những gì chị chưa bao giờ có cơ hội nói."

Phương Ly trong video hít một hơi sâu, ánh mắt lạc đi một chút trước khi nhìn thẳng vào máy quay.

"Ba năm trước, trong một lần chị đang bị truy đuổi bởi hai người đàn ông từ công ty cũ... chị đã gặp em. Em không biết đâu, nhưng chính em đã cứu chị ngày hôm đó. Chị không biết tại sao em lại xuất hiện đúng lúc như vậy, nhưng đôi mắt kiên cường của em khi ấy đã khắc sâu trong tâm trí chị."

Thanh Trà đưa tay che miệng, cố ngăn tiếng nấc nghẹn ngào khi nhớ lại ký ức mơ hồ về lần gặp một người phụ nữ đang hoảng loạn trong hẻm tối.

"Sau ngày hôm đó, chị bắt đầu để ý đến em. Chị biết em luôn theo đuổi sự thật, luôn dũng cảm và chính trực. Chị... chị đã yêu em từ khi nào, chị cũng không biết nữa."

Phương Ly mỉm cười buồn, ánh mắt cô như ánh lên tia sáng cuối cùng trước khi tắt lịm.

"Nhưng khi chị biết em đang điều tra Blooming Echoes, chị đã sợ. Chị biết nơi đó nguy hiểm, chị biết em sẽ không dừng lại. Vì vậy, chị đã dùng cách hèn nhát nhất, chị dùng số điện thoại ẩn danh, gửi những tin nhắn đe dọa em, hy vọng em sẽ sợ hãi mà từ bỏ. Nhưng chị đã sai..."

Giọng Phương Ly nghẹn lại, đôi mắt cô long lanh, nhưng cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

"Chị không những không bảo vệ được em, mà còn kéo em vào vòng xoáy nguy hiểm chung với mình. Chị đã cố gắng ngăn cản em, cố đẩy em ra xa, nhưng em luôn bước lên phía trước, không sợ hãi, không từ bỏ. Điều đó làm chị vừa tự hào vừa đau đớn."

Thanh Trà bật khóc nức nở, tay run rẩy chạm vào màn hình như muốn chạm vào Phương Ly.

"Chị đã biết rằng mình không thể bảo vệ em mãi. Nhưng nếu chị có thể hy sinh bản thân để em được sống, chị sẽ không do dự. Em là người duy nhất chị muốn bảo vệ. Chị chỉ hy vọng rằng sau tất cả, em có thể quên đi chị và tiếp tục sống, tiếp tục chiến đấu vì sự thật."

Phương Ly cúi đầu, đôi môi khẽ run lên trước khi cô nhìn thẳng vào máy quay lần cuối.

"Thanh Trà... hãy tiếp tục là chính em. Hãy mang sự thật ra ánh sáng, như cách em đã làm trước đây. Chị yêu em."

Video kết thúc, nhưng hình ảnh Phương Ly mờ dần trên màn hình như vẫn còn in sâu trong lòng Thanh Trà.

Thanh Trà ngồi sụp xuống sàn, chiếc máy quay trên tay run rẩy. Từng lời nói, từng biểu cảm của Phương Ly hiện lên trong tâm trí cô như một ngọn lửa âm ỉ, vừa đau đớn vừa tiếp thêm sức mạnh.

Cô siết chặt chiếc máy quay vào lòng, nước mắt rơi không ngừng.

"Chị Ly... Em hứa... Em sẽ không để sự hy sinh của chị trở thành vô nghĩa. Em sẽ tiếp tục con đường của chị, tiếp tục chiến đấu, dù khó khăn thế nào đi nữa."

Cô đứng dậy, ánh mắt kiên định hơn bao giờ hết, như thể ngọn lửa của Phương Ly đã truyền sang cô.

Dẫu nước mắt còn lấp lánh trên gương mặt, nhưng giờ đây, Thanh Trà không còn cảm thấy mất mát vô nghĩa. Từng lời nói, từng hình ảnh của Phương Ly trong đoạn video đã khắc sâu vào trái tim cô, như một ngọn đuốc dẫn đường.

Cô nắm chặt chiếc máy quay trong tay, như thể đó là mảnh ghép cuối cùng giúp cô tiếp tục tiến lên.

"Chị Ly." cô khẽ thì thầm, giọng cô tràn đầy quyết tâm. "Em sẽ sống, không chỉ vì em, mà còn vì cả chị. Em sẽ tiếp tục cuộc hành trình của mình, tiếp tục là chính mình. Chị yên nghĩ nhé!"

Bóng dáng của Thanh Trà khuất dần trong ánh hoàng hôn, mang theo quyết tâm và tình yêu không bao giờ phai nhòa.

-------- 

Hoàn 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bhtt#gei