Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6

Chương 6: Đây không phải là vô lý sao?

Đối với người ngoài cuộc, những thứ như "nồi cháo thập cẩm", nếu được sử dụng tốt sẽ là một nét thiên tài.

Những điều Lão Ngũ đề cập, rõ ràng là có sức hấp dẫn đối với Lộc Tri Vi.

Cô tin rằng không chỉ mình cô muốn nhìn thấy điều đó, vì tò mò là bản chất của con người!

Nhưng cô chỉ tùy tiện nói. Nếu thế giới thực sự trở nên hỗn loạn như vậy, thì có gì khác biệt so với ngày tận thế?

Cô cuộn tròn trên sofa, lần đầu tiên cô cảm thấy sâu sắc rằng mình là một anh hùng đang cứu thế giới.

Trước đây, cô chỉ thấy từ này trong phim.

Thật buồn cười, một con người nhỏ bé vô hình một ngày nào đó có thể trở thành nhân vật chính của thế giới.

Cô thậm chí không dám mơ tới điều đó.

Thấy cô im lặng, Lão Ngũ bình tĩnh nói: 【Ngoài nồi cháo thập cẩm ra, còn có một loại bug nữa.】

Lộc Tri Vi chớp mắt và điều chỉnh lại tư thế ngồi một chút.

Sau đó cô nghe thấy giọng nói bình tĩnh của Lão Ngũ nói ——

【Nhiều người sẽ trở nên giống như cô ngày xưa, vô hình.】

Lộc Chí Vi sửng sốt.

Lão Ngũ ngước mắt nhìn màn hình: 【Dù như vậy, cô vẫn không chịu làm sao?】

Cô mạnh mẽ, tốt bụng và lạc quan. Ngay cả khi bạn viết kịch bản nhân vật phản diện rõ ràng, đặt trước mặt cô, cô cũng không thể đóng vai phản diện. Đó là bản chất của cô.

Câu trả lời rất rõ ràng, Lộc Tri Vi không phải là người như thế.

Lão Ngũ rõ ràng đã hiểu cô trước khi dám nói với cô về bug này.

Khi Lộc Tri Vi bừng tỉnh khỏi cơn mê, ánh mắt vô thức lang thang vào hư không, như thể đang cố nhìn một người từ không thời gian khác.

"Vậy ngay từ đầu anh đã biết tại sao tôi trước đây giống như không khí phải không?"

Lão Ngũ nhẹ nhàng khoáy cà phê trong tách, ánh mắt thẳng thắn: 【Phải.】

Lộc Tri Vi gặng hỏi: "Tại sao?"

【Bí mật.】Anh lại nói.

Lộc Tri Vi bò dậy từ ghế sofa, hỏi: "Vậy nếu tôi có thể rút ra được "ngoại lệ" mà anh nhắc đến, anh có thể cho tôi biết lý do không?"

Cô lạc quan, nhưng điều đó không có nghĩa là cô thờ ơ với quá khứ của mình.

Cô từ bỏ việc thắc mắc về quá khứ của mình vì sẽ không ai có thể trả lời được.

Nhưng giờ đây, người có thể cho cô câu trả lời cuối cùng đã xuất hiện, sao cô có thể từ bỏ được?

Với cô, cuộc sống là sống với sự thấu hiểu, thấu hiểu cả niềm vui lẫn nỗi đau.

Nếu không, khi cô chết đi, cô sẽ không biết mình đã sống vì điều gì trong cuộc đời này.

【Có thể.】Lão Ngũ nói. 【Nếu cô rút ra được, tôi có thể nói cho cô biết.】

Câu trả lời đơn giản đã thắp sáng tinh thần chiến đấu mãnh liệt của Lộc Tri Vi như một que diêm trên củi.

Cô cần phải hoàn thành nhiệm vụ để ngăn chặn bug, để tích lũy điểm nhiệm vụ.

—— Cô muốn biết câu trả lời!

Lão Ngũ nhắc nhở: 【Cô đã tích lũy được bốn điểm nhiệm vụ, thêm một điểm nữa là có thể rút thưởng.】

Nghe vậy, Lộc Tri Vi đứng dậy, tinh thần chiến đấu dâng cao, cầm cuốn sổ trên bàn: "Ôn tập!"

......

Đội ngũ sản xuất của 《Vấn Tiên Môn》 rất nâng suất, sau buổi thử vai, dàn diễn viên nhanh chóng được công bố.

Lộc Tri Vi đã được chọn vào vai sư muội và đã ký hợp đồng với đoàn làm phim, dự kiến sẽ khởi quay vào năm sau.

Trước khi đi, cô còn hỏi thăm: "Nữ chính đã quyết định chưa?"

"Đã quyết định rồi."

"Đó là ai?"

"Tang Vãn Từ, hợp đồng đã ký rồi."

Lộc Tri Vi thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần nữ chính là Tang Vãn Từ, cô không cần lo lắng không có cơ hội tiến triển cốt truyện!

Nhưng đó là hai chuyện khác nhau. Có cái kết có hậu với nữ chính là một chuyện, trở thành một diễn viên hàng đầu lại là chuyện khác.

Trong khi Tang Vãn Từ đang nỗ lực hết mình vì sự nghiệp, cô cũng phải nỗ lực hết mình vì sự nghiệp của mình.

Với tư cách là người đại diện của cô, Ôn Dao đã nỗ lực hết sức để tìm vai diễn cho Lộc Tri Vi.

Vai diễn lớn hay nhỏ đều không quan trọng, dù sao hiện tại cô cũng không có quyền kén chọn.

Nhưng cô không bao giờ ngờ rằng mình sẽ bị kéo vào một bộ phim cổ trang nào đó để trở thành người hầu của nữ chính.

Và thậm chí còn là một cung nữ tâm phúc với rất nhiều cảnh quay.

Nghe nói diễn viên ban đầu đột nhiên trở nên quá kiêu ngạo và từ chối tiếp tục đóng vai này.

Đoàn phim sắp khởi quay và đạo diễn đang gấp rút tìm người thay thế có vai trò tương tự.

Sau khi Ôn Dao biết tin, cô ấy lập tức gửi sơ yếu lý lịch của Lộc Tri Vi qua.

Đạo diễn thấy rất hài lòng sau khi đọc, thậm chí còn cảm thấy cô diễn xuất còn tốt hơn cả diễn viên ban đầu nên Lộc Tri Vi đã nhận được vai diễn.

Bộ phim có tên là 《Phượng Hoàng》, kể về nữ chính được mệnh danh là tái sinh của Gia Cát Lượng. Là quân sư của nam chính, nàng đã vạch ra những chiến lược chiến thắng từ cách xa hàng ngàn dặm, chứng kiến sự thành lập của một triều đại trước khi đưa ra quyết định sai lầm nhất trong cuộc đời mình —— vào cung với tư cách là hoàng hậu.

Mệt mỏi với cuộc sống trong cung điện, nàng nhiều lần cầu xin nam chính cho nàng rời đi và ẩn cư trên núi nhưng hắn từ chối. Nàng bất lực nhìn hắn ngày càng sa vào con đường trở thành bạo chúa.

Chìm đắm trong khoái lạc, xử tử các trung thần, gây đau khổ cho dân chúng, người đàn ông đó đã trở thành một con người hoàn toàn khác.

Sau những nỗ lực thuyết phục không thành công, nữ chính, với trái tim hướng về thế gian, không thể chịu đựng được nữa. Nàng cứng lòng và quyết định giết chết nam chính, tự xưng hoàng đế.

Khi Lộc Tri Vi nhận được kịch bản, cô không khỏi trầm trồ trước tài năng xuất chúng của vị quân sư này.

Nếu không thể rời đi, vậy thì nàng ở lại, giết chết bạo chúa, tự mình lên ngôi-- một ví dụ hoàn hảo cho nguyên tắc "Ta có thể làm, ta sẽ làm".

我行就我上 – Đây là tiếng lóng trên mạng của Trung Quốc, câu đầy đủ và nguyên bản là 你行你上 不行别哔哔. Về cơ bản, điều này có nghĩa là "nếu bạn có thể làm được, hãy tiếp tục và làm điều đó. Nếu bạn không thể làm được, thì hãy im lặng".

—— Tuyệt vời, quá tuyệt vời!

Chỉ là......

Cô nhìn quân sư trước mặt rồi lặng lẽ cúi đầu.

Ôi.

Thật vô lý.

Khi cô đến nơi, không ai nói cho cô biết nữ chính là Tang Vãn Từ!

Cô nhanh chóng mở kịch bản gốc ra và xác nhận rằng 《Phượng Hoàng》không hề tồn tại trong dòng thời gian gốc, cảm thấy không nói nên lời.

【Quản trị viên hệ thống cấp cao đáng kính Lão Ngũ, mời anh xem qua. Nữ chính đã thoát khỏi cốt truyện hai lần rồi.】 Cô bất lực lấy tay che mặt, vẻ mặt nghi ngờ. 【Các anh đưa cho tôi cốt truyện gốc chứ không phải fanfic chứ?】

Nếu không, tại sao nữ chính lúc nào cũng đi khác cột truyện?

Chẳng phải là vô lý sao?

Lão Ngũ: 【......】

Anh bắt đầu im lặng phân tích, ánh mắt anh đảo qua đảo lại giữa hai nhân vật chính.

Ánh mắt anh dừng lại ở Tang Vãn Từ rất nhiều lần, như anh hận không thể khoan vào trong tâm trí nàng, xem vấn đề gì không, tại sao cô ấy không làm theo cốt truyện?

Suy nghĩ một lát, anh đã bình tĩnh lại.

Có lẽ là do hào quang nam chính.

Hào quang của hai nhân vật chính thu hút lẫn nhau, khiến họ tình cờ gặp nhau hết lần này đến lần khác.

—— Đừng lo, đây chỉ là vấn đề nhỏ thôi!

Tang Vãn Từ cũng cảm thấy ngạc nhiên.

Tại sao cô gặp người này hoài vậy?

Đây fan cuồng sao?

Thật sự là một fan cuồng của cô sao?

Cô cau mày.

Thôi bỏ đi.

Lộc Tri Vi nghĩ, nếu có thể gặp được Tang Vãn Từ ở đây, như vậy cốt truyện có thể tiến triển, cũng là chuyện tốt.

Sau khi lạc quan suy nghĩ, cô chủ động chào hỏi: "Tang lão sư, chào cô."

"Chào cô."

Tang Vãn Từ đáp lại một cách bình tĩnh, không chút nhiệt tình cũng không thờ ơ, nhưng cô ấy cũng chả sai gì cả.

Cho đến bây giờ cô ấy vẫn chưa biết người trước mặt mình tên là gì.

Dường như Lộc Tri Vi nghe được suy nghĩ của cô ấy, cô lại mở miệng: "Tôi vừa mới nhớ ra, tôi vẫn chưa giới thiệu bản thân, thực sự xin lỗi."

"Tôi họ Lộc, chữ Lộc trong "con nai nhỏ", tên là Lộc Tri Vi, sau này mong cô chỉ bảo thêm."

Lộc Tri Vi...

Tang Vãn Từ khẽ gật đầu, tỏ ý đã nhớ.

Lộc Tri Vi quay người đi theo Ôn Dao chào mọi người cùng .

Đúng lúc này, một chiếc xe bảo mẫu màu đen dừng lại bên ngoài, một người đan ông tuấn tú bước xuống.

Nam chính của phim 《Phượng Hoàng》nam diễn viên trẻ đang nổi, Ứng Tức Trạch.

Khi nhìn thấy khuôn mặt anh, ánh mắt của Lộc Tri Vi vô thức ngước lên.

Màu đỏ.

Nhãn nhân vật phụ.

—— Nam phụ của cốt truyện gốc đã xuất hiện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro