
Chương 11
Chương 11: Cướp đoạt, cưỡng ép, tra tấn thể xác lẫn tinh thần.
Nhìn Lộc Tri Vi vừa mới bày tỏ tình cảm, nếu nói Tang Vãn Từ không cảm động thì là nói dối.
Chẳng phải cô đã nỗ lực hết mình chỉ để được khẳng định sao? Tình yêu của người hâm mộ và khán giả, đó chính là sự khẳng định.
Vì vậy cô phải nổ lực hơn nữa để xứng đáng với tình yêu thương mà như người hâm mộ như Lộc Tri Vi đã dành cho cô.
Là một thần tượng, cô phải xứng đáng với tình yêu của người hâm mộ.
Cô lặng lẽ bước ra khỏi căn tin, quyết định không làm xấu hổ người hâm mộ chân chính, người đã bày tỏ tình cảm sau lưng cô.
Thật ra mấy ngày nay cô rất hoang mang, tại sao Lộc Tri Vi là fan của cô, lại gần gũi với Ứng Tức Trạch như vậy.
Cô ấy có phải đã nói dối việc thần tượng không?
Bây giờ, cuối cùng cô đã hiểu.
Cô ấy không phải là đang hâm mộ người khác, bọn họ chỉ là bạn bè, người Lộc Tri Vi thích vẫn là cô.
Nghĩ đến đây, Tang Vãn Từ không khỏi mỉm cười, tâm trạng phấn chấn lên hẳn.
Mặc dù người hâm mộ có thể thoải mái thích bất kỳ ai họ muốn, nhưng...... thật may là Lộc Tri Vi không thích người khác.
Trương Tiêm Nhụy thấy nghệ sĩ của mình đi ngược hướng với căn tin, ngạc nhiên hỏi: "Em không ăn sao?"
Tang Vãn Từ nhẹ nhàng đáp: "Em muốn ăn trên xe."
Sẽ rất ngượng ngùng nếu bị bắt gặp bày tỏ tình cảm sau lưng người khác.
Vì vậy, Tang Vãn Từ quyết định tỏ ra chu đáo và giả vờ như mình chưa từng xuất hiện để không làm người hâm mộ chân chính của mình xấu hổ.
Trương Tiêm Nhụy: "Tại sao?"
Tang Vãn Từ thản nhiên nói dối: "Em để quên đồ trên xe, định ăn luôn ở đó luôn."
"Trương tỷ, chị không bận sao? Sao đột nhiên lại tới đây?"
Trương Tiêm Nhụy: "Ồ, chị xong việc rồi nên tới thăm em."
Tang Vãn Từ không giống như những nghệ sĩ nhỏ khác.
Năng lực và hoàn cảnh gia đình của cô đều khác biệt.
Quan trọng hơn là, cô ấy đã được một người bạn nhờ bảo vệ Tang Vãn Từ. Ít nhất thì cô ấy cũng phải chăm sóc Tang Vãn Từ thật tốt.
Tang Vãn Từ gật đầu, ngoan ngoãn ở trước mặt cô ấy: "Chị vất vả rồi."
...
Lộc Tri Vi và Ứng Tức Trạch không hề hay biết Tang Vãn Từ đã đến rồi lại đi.
Sau lời "bày tỏ" của Lộc Tri Vi, hai người ngồi đó nhìn nhau chằm chằm.
Một lúc sau, Ứng Tức Trạch lên tiếng.
"Nếu vậy," anh nói. "Ca, chúng ta hãy cạnh tranh công bằng."
Lộc Tri Vi: "??"
"Để Tang tiểu thư lựa chọn, xem cô ấy sẽ chọn ai." Ý chí chiến đấu của anh đột nhiên bùng cháy. "Nhưng em nói trước, em sẽ không dễ dàng từ bỏ!"
Lộc Tri Vi bình tĩnh nhìn hắn rồi hỏi: "Vậy cậu sẽ dễ dàng hóa hắc sao?"
Ứng Tức Trạch: "?
"Hóa hắc? Hóa hắc là gì?"
Lộc Tri Vi suy nghĩ một lát, dùng tay ra hiệu.
"Nói cách khác, nếu như không có được Tang lão sư, cậu sẽ phát điên nói rằng cậu không muốn có ai khác ngoài cô ấy sao? Rồi sẽ cướp đoạt, cưỡng ép, truy đuổi, muốn trốn cũng không thoát, tra tấn cả thể xác lẫn tinh thần, đủ thứ chuyện hỗn loạn..."
Cô ra hiệu với vẻ mặt dữ tợn, Ứng Tức Trạch cũng tỏ ra dữ tợn. Là một diễn viên ra mắt trong một bộ phim thần tượng, anh hiểu ý của cô.
Vì vậy, anh nhanh chóng trả lời: "Lộc ca, đừng như vậy. Em không thể lách luật khi theo đuổi hoặc hẹn hò với ai đó."
Nghe lời anh nói, Lộc Tri Vi đột nhiên cảm thấy dễ chịu hơn.
Nếu Ứng Tức Trạch có thể hiểu ra điều đó, vậy chẳng phải là cậu ta thực sự bị cốt truyện ép buộc trở thành công cụ hổ trợ sao?
Cô không thể để đứa trẻ này đi theo con đường đó được!
Cô nắm chặt tay Ứng Tức Trạch, ánh mắt rực lửa: "Đệ, hứa với ca, cậu tuyệt đối không được trở thành người như vậy, được không?"
"Cuộc sống không nhất thiết phải có tình yêu. Cậu vẫn có thể sống một cuộc đời trọn vẹn mà không cần có nó. Nhìn tôi này, tôi đã độc thân 26 năm rồi, chẳng phải tôi vẫn ổn sao?
"Điều quan trọng nhất là phải yêu bản thân, cậu hiểu không?"
Tình yêu có vô vàn hình thái. Nó có thể đến từ cha mẹ, từ bạn bè, từ người yêu và cũng có thể đến từ chính bản thân mình.
"Cậu yêu bản thân mình", cô nói, "đó là tình yêu sẽ kéo dài mãi mãi."
Lời khuyên của Lộc Tri Vi xuất phát từ trái tim.
Sau khi tiếp xúc với Ứng Tức Trạch mấy ngày nay, cô đã bắt đầu coi anh như một nửa em trai, cô không đành lòng nhìn cậu bé lễ phép, tuy hơi ngốc nghếch, tươi sáng này trở thành nạn nhân của cốt truyện.
Cô làm vậy cũng là để bảo vệ Tang Vãn Từ. Thêm một nhân vật phụ thân thiện nữa là bớt đi một mối đe dọa.
Ứng Tức Trạch chớp mắt ngạc nhiên, rồi đột nhiên mỉm cười.
Anh cảm nhận được. Lộc Tri Vi thực sự quan tâm đến anh, chăm sóc anh như thể anh là em trai của cô.
Dương như anh hiểu được cảm xúc của những đứa trẻ hàng xóm lúc nhỏ luôn muốn có một người anh trai hay chị gái.
Thật tuyệt khi có một người anh trai luôn mở lòng, trò chuyện và quan tâm đến mình.
"Em biết rồi."
Anh đột nhiên trở nên ngoan ngoãn.
Lộc Tri Vi nhìn anh thêm hai lần, vô thức đặt mình vào vị trí anh trai, lo lắng nói: "Tôi không thể để cậu gọi tôi là 'ca ' một cách vô ích. Nếu cậu có tâm sự gì, cứ nói với tôi, được không?"
Để tránh cho nhân vật phụ hóa hắc, nam chính thực sự đã phải bỏ ra rất nhiều công sức.
Ứng Tức Trạch ngoan ngoãn gật đầu: "Em biết rồi, em biết rồi."
"Ăn đi, ăn nhiều thịt vào."
Lộc Tri Vi thở phào nhẹ nhõm.
Ứng Tức Trạch nhịn không được nở nụ cười, tò mò hỏi: "Lộc ca, anh chưa từng hẹn hò với ai sao?"
Lộc Tri Vi sững sờ.
Em trai, tôi vừa nói nhiều thế mà anh chỉ nhớ được có vậy thôi sao?!
Rồi Ứng Tức Trạch nói: "Cười chết! Em cũng vậy. Chúng ta thực sự là anh em."
Lộc Tri Vi: "......"
Không phải vậy đâu......
......
Đây là bộ phim đầu tiên Lộc Tri Vi tham gia kể từ khi trở lại giới giải trí, vì cốt truyện thay đổi nên không ai có thể dự đoán được《Phượng Hoàng》sẽ như thế nào khi phát sóng.
Nhưng dù sao đi nữa, vì đã nhận được vai diễn này, cô cần phải thể hiện hết khả năng của mình và không để lại bất kỳ sự hối tiếc nào.
Đạo diễn giải thích về nhân vật tiểu nói lắp.
Cô đã bị bắt nạt từ khi còn nhỏ, lớn lên lại bị cha bán làm nô tỳ. Sau vô vàn khó khăn, cuối cùng cô trở thành người hầu gái của nữ chính.
Nữ chính dạy cô biết chữ, đối xử với cô bằng sự ân cần, dành cho cô sự ấm áp chưa từng có. Vì vậy cô bắt đầu coi nữ chính như là trung tâm của mọi thứ, sự an toàn của nữ chính là ưu tiên hàng đầu của cô, trong khi sự sống và cái chết của chính cô không quan trọng chút nào.
Lộc Tri Vi lập tức tỏ vẻ: Được, không vấn đề gì.
Nhân vật không được ai yêu thương này thật sự hợp với cô, hơn nữa Tang Vãn Từ cũng là người đầu tiên đối xử tốt với cô, nên sẽ không khó để nhập vai.
Đạo diễn rất hài lòng với diễn xuất của Lộc Tri Vi.
Đặc biệt là đôi mắt ngây thơ, sống động, như chứa đựng hàng ngàn lời nói, lột tả hoàn toàn biểu cảm lắp bắp.
Lộc Tri Vi có nền tảng diễn xuất tốt, những năm gần đây, mỗi khi buồn chán, cô đều xem các ảnh đế, ảnh hậu trong phim giải thích kỹ thuật diễn xuất của họ, sau một thời gian, cô cũng có sự hiểu biết của riêng mình.
Những lời dạy của Mạnh Liên Ngọc có tác dụng đặc biệt to lớn đối với cô.
—— Không hổ là nữ thần của cô, thậm chí còn rất giỏi trong việc giảng dạy!
Đạo diễn cao hứng, còn khen Lộc Tri Vi với Ôn Dao: "Nghệ sĩ của cô là một người đầy triển vọng, chỉ cần được quan tâm và chỉ bảo, tương lai nhất định sẽ tỏa sáng."
Ôn Dao vui mừng, đối xử với Lộc Tri Vi càng tốt hơn.
Đây cũng là lần đầu tiên Lộc Tri Vi hợp tác với Tang Vãn Từ.
Qua cốt truyện, cô biết Tang Vãn Từ là người nghiêm túc, nhưng không ngờ sự nghiêm túc của cô ấy lại khác với những người khác.
Gần như là hà khắc.
Lộc Tri Vi và mọi người trong phim trường đều cảm nhận được tài năng diễn xuất của Tang Vãn Từ. Cô ấy cũng rất thông minh, nắm bắt mọi thứ gần như ngay lập tức.
Nhưng Tang Vãn Từ rõ ràng không hài lòng, hay nói đúng hơn là cô ấy không biết mình xuất sắc đến mức nào.
Cô ấy luôn cảm thấy mình chưa làm đủ tốt, liên tục yêu cầu quay lại một cảnh phim cho đến khi đạo diễn không thể chỉ ra lỗi của cô ấy.
Nhân vật nói lắp của Lộc Tri Vi xuất hiện trong hầu hết các cảnh quay của Tang Vãn Từ, nên cô có thể thấy Tang Vãn Từ khi cô ấy làm việc.
Trong lòng cô có một ý nghĩ mâu thuẫn không ngừng hiện lên.
Cô cảm thấy... Tang Vãn Từ không hề tự tin vào bản thân.
Trước đây khi được khen ngợi, Tang Vãn Từ luôn tỏ ra bình tĩnh và điềm đạm.
Trước đây, Tang Vãn Từ luôn tỏ ra thờ ơ với những lời khen ngợi mà cô ấy nhận được, thậm chí còn không coi trọng chúng.
Gần như thể cô ấy thực sự không biết mình tuyệt vời đến mức nào, mọi người thích cô ấy đến mức nào. Cô ấy chỉ cảm thấy mình chưa làm đủ tốt, chưa đủ giỏi, vì vậy cô ấy cố gắng trở nên tốt hơn nữa, hoàn hảo không tì vết.
Nhưng làm sao con người có thể hoàn hảo được? Chính sự không hoàn hảo ấy mới tạo nên một con người hoàn chỉnh.
Lộc Tri Vi rất lo lắng cho trạng thái của cô ấy, tiếp tục như vậy sẽ không phải chuyện tốt.
Cô quyết định tìm cơ hội để nói chuyện với Tang Vãn Từ.
Sau một ngày quay phim, cuối cùng cô cũng tìm được cơ hội, vội vàng đi theo Tang Vãn Từ: "Tang lão sư, đợi đã, tôi có chuyện muốn nói với cô!"
Tang Vãn Từ quay lại, giọng nói dịu dàng mà kiên định: "Đừng lo lắng, tôi sẽ cố gắng hơn nữa."
—— Tôi sẽ không để cô thất vọng.
Lộc Tri Vi sửng người, nhìn Tang Vãn Từ rời đi.
Cô đứng đó, ngơ ngác: "?"
Là cô tưởng tượng sao?
Tại sao lời nói của Tang Vãn Từ lại có cảm giác như cô ấy sẽ cố gắng hết sức vì cô vậy???
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro