Văn án
Định mệnh hai người gặp nhau trong hoàn cảnh éo le. Đổng Vân Nhu bị hãm hại uống xuân dược. Vệ Tiểu Hoa vì muốn minh oan mình không lấy trộm hồng bảo thạch nên đi tìm Đổng Vân Nhu đòi lại trong sạch. Chuyện xảy ra ở Kính Viên sương phòng đêm đó, tiếng rên kiều mị, thân thể mềm mại không xương... của Đổng Vân Nhu vĩnh viễn khắc sâu trong tâm trí Vệ Tiểu Hoa.
Đổng Vân Nhu giữ Vệ Tiểu Hoa hầu hạ bên mình. Nàng thường bỏ đói Vệ Tiểu Hoa đôi ba bữa, sau đó thưởng cho vài cái đùi gà, nhìn nàng ăn như lang như hổ. Cuộc sống hoàng cung cũng bớt nhàm chán.
"Nhân sinh ô trọc này, vẫn có người trong sáng như vậy sao?"
Nàng muốn bảo vệ một người "sạch sẽ" hiếm hoi trong chốn hậu cung đầy gió tanh mưa máu này. Cố tình câu dẫn Cao Hàn để hắn không để ý tới Vệ Tiểu Hoa, chịu đựng sự lâm hạnh như tra tấn của hắn.
Từ trước đến nay, chưa từng có người đối xử tốt với nàng như vậy, Vệ Tiểu Hoa nguyện suốt đời làm trâu làm ngựa cho Đổng Vân Nhu.
"Về sau ta sẽ đối tốt với ngươi."
Cao Hàn chết, các phi tần cung nữ được hoàng hậu tài đức sáng suốt Vệ Minh Khê cho phép xuất cung, không cần phải bồi táng. Hai người muốn rời khỏi hoàng cung, tìm kiếm sự tự do, sống một cuộc sống bình phàm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro