Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 77

.
..
...
 

Mon với Freen một người ở ngoài sáng và một người ở trong tối. Mon nhanh chóng điều tra rõ sinh hoạt cá nhân của Peach, tra ra được quan hệ mập mờ của cô ta với một phó đạo diễn, hơn nữa còn ghi âm được lúc bọn họ đang thương lượng làm sao bôi đen Becky, cộng thêm việc Peach với Becky đã có ân oán cá nhân từ trước, chuyện cũ cũng được làm sáng tỏ.
                      
Freen thì theo sát phía sau, tổ chức một cuộc họp báo, cho Becky trực tiếp tham gia.
                      
Hội trường tổ chức cuộc họp báo rất rộng lớn, đầu tiên phóng viên hỏi tối hôm Blew tới phim trường là vì tìm Becky đúng không?
                      
Becky ôn hòa quyết đoán phủ nhận, hơn nữa tối hôm đó sau khi kết thúc công việc, cô đã rời khỏi phim trường đi gặp bạn của mình là Sam. Khi có phóng viên hỏi Becky đối với việc của Peach có suy nghĩ gì? Cô không có thuận theo đó mà chỉ trích, mà chỉ đơn giản thể hiện cô đối với mối quan hệ này có chút tiếc nối.
                      
Cuộc họp báo kết thúc, đúng như dự đoán của Freen, tất cả mọi chú ý đều đổ lên người của Peach. Mọi chuyện của cô ta được phơi bày ra ánh sáng, dựa vào quy tắc ngầm để đi lên, đùa giỡn bại hoại, sinh hoạt cá nhân hỗn loạn, cướp bạn trai của bạn thân, chuyện xưa cũng bị lật ra, sinh hoạt của Peach trở nên rất rối loạn.
                     
Đến tận đây, chuyện của Becky đã triệt để chấm dứt.
                    
Freen đi công tác trở về đã từng nói qua, không chỉ riêng xử lý một mình Peach, mà đồng thời cũng phải cho Blew một chút giáo huấn. Sau khi chuyện của Becky kết thúc, chuyện của Peach vẫn còn ầm ĩ, thì trên mạng internet lại lần nữa vì xuất hiện cả đóng ảnh mát mẻ, bên trong có rất nhiều cô gái khác nhau nhưng chỉ có một nhân vật nam chính – Blew Johnson.
                   
Chuyện này giống như mặt hồ yên tĩnh bị quăng vào một cục đá rất lớn, toàn bộ Johnson gia rối loạn, nhanh chóng phế bỏ chức tổng giám đốc của Blew để giữ gìn danh dự của gia tộc. Sau đó, em họ của Blew đang lưu học ở nước ngoài nhiều năm cũng đột nhiên trở về, Johnson gia chi thứ cũng bắt đầu rục rịch.
                      
Khi Becky biết được mấy tin tức này, đã là vài ngày sau khi << Tích Ngôn >> đóng máy. Hội chiêu đãi ký giả chưa từng thành công như vậy, hơn nữa lúc Orntara tiếp nhận phỏng vấn cũng hết lời khen cô, thanh danh của cô nhanh chóng tăng vọt lên, trở thành nghệ sĩ hạng A sáng giá.
                      
Chỉ là nhìn thấy tin tức của Peach, cô lại cảm thấy phiền muộn. Cô với Becky rõ ràng nước sông không phạm nước giếng, lại cố tình muốn hủy hoại cô, bây giờ lại tự nhận lấy hậu quả không thể trở mình. Cũng không biết Peach bây giờ là vui hay buồn, có cảm thấy hối hận hay không?
                    
"Làm sao vậy, Becky? Em có tâm sự." Freen ôm notebook ngồi xuống kế bên cô, màn hình thể hiện là nàng đang làm công việc.
                     
Becky một tay lấy di động, một tay cầm quả táo cắn một cái, ngửa đầu nhìn lên trần nhà. Một lát sau mới quay đầu nhìn Freen, do dự nói: "Chúng ta, có phải đối với Peach quá ác rồi hay không?" Dựa theo tình huống hiện tại, Peach không còn chỗ đứng trong giới giải trí nữa rồi, cơ hội trở mình là con số 0.
                                                            
Freen thở dài một tiếng, đem máy tính đặt trên bàn trà, đưa tay lấy di động của Becky và quả táo trên tay cô, có chút bất đắc dĩ lại lộ ra sự cưng chiều kéo cô vào lòng nhẹ nhàng ôm lấy: "Nếu tự dưng thì đúng là có chút tàn nhẫn, nhưng cô ta đã năm lần bảy lượt không có hảo ý với em. Em phải nhớ kỹ, nếu em nhân từ với người có ý muốn hại em chính là cho họ cơ hội hại em một lần nữa."
 
Becky nhu thuận dựa vào nàng, bỗng nhiên lại nghe nàng nói tiếp: "Chị nói không có hảo ý là ý tứ bình thường không phải có ý gì khác..."
 
Becky thấp giọng nở nụ cười một cái, nâng tay vòng qua cổ của nàng, vén tóc của nàng ra sau tai hướng tới lỗ tai nàng thổi một ngụm nhiệt khí: "Freen, chúng ta lúc nào trở về? Chuyện chị đồng ý với em, còn chưa có thực hiện đó..." Không đề cập tới hoàn hảo, nhắc tới "Không có hảo ý" làm cô nhớ chuyện nàng chưa thực hiện.

Freen hơi hơi rụt cổ lại, nhiệt độ ở lỗ tai thong thả dâng lên, tay nàng ôm chặt eo của Becky, cắn nhẹ môi cô nói: "Rất nhanh, chờ chị xử lý tốt một số chuyện nữa..."
 
Mà bên kia, Sam gọi điện thoại về nhà, nói cho ba mẹ cô nghe về tình hình của Becky để họ không lo lắng nữa, sau đó nói chuyện phiếm thêm một chút thì cúp điện thoại, mới nhìn tới rất nhiều tin nhắn vừa nhận được, tất cả đều do Vidor gửi tới.
 
"Vợ, em còn đang bận rộn sao? Nếu xong thì gọi điện thoại cho anh."
 
"Vợ, em nói chuyện với ai mà lâu như vậy? Anh có chuyện tìm em."
 
"Em rốt cuộc là đang làm cái gì? Gọi một cuộc điện thoại mất thời gian lắm sao?"
 
Thái độ ôn hòa ban đầu đã không còn kiên nhẫn nữa, Sam nhìn ra được. Cô cười lạnh một cái, đem điện thoại để qua một bên.
 
Lúc này Vidor đang chuẩn bị quần áo, tối nay có một buổi tiệc lớn. Nếu là buổi tiệc lớn, hắn nhất định phải dẫn bạn gái đi theo, chỉ là Sam không có nghe điện thoại của hắn, làm cho hắn thấy có chút phiền.
 
Điện thoại vừa thông , hắn có chút hờn giận hỏi một câu: "Sam, nãy giờ em nói chuyện điện thoại với ai? Nói lâu như vậy, anh có chuyện gấp tìm em." Hắn phát hiện hắn đối với Sam ngày càng không hiểu gì, mỗi ngày cô làm cái gì, có bạn là những người nào, hắn toàn bộ đều không biết.
 
Sam nói: "Vừa rồi có gọi cho ba mẹ nói về chuyện của Becky đã được giải quyết xong, cũng không thể để cho họ vẫn tiếp tục lo lắng được."
 
Vidor nghe vậy thì càng tức giận, hắn nói chuyện mang theo thuốc súng nồng đậm: "Suốt ngày cứ lo quan tâm tới người khác làm cái gì? Tại sao không thấy em quan tâm anh? Chính em tự xem lại, thời gian gần đây em gọi cho anh được bao nhiêu lần? Chúng ta đã bao lâu rồi chưa gặp nhau?"
 
Thời gian gần đây, họ chỗ nào giống là người yêu của nhau, bình thường ít gặp thì không nói, ngay cả lễ tình nhân Sam cũng từ chối lời mời của hắn, bạn bè sau lưng hắn cười hắn không quản được bạn gái, thể diện của hắn đều mất hết.                      
                    
"Becky là bạn của em, em quan tâm em ấy là..."
 
"Được rồi, đừng nói với anh chuyện này nữa." Vidor không kiên nhẫn đánh gãy cô, đưa tay đem caravat của mình kéo lại ngay ngắn, nói: "Đêm nay theo anh tham dự một buổi tiệc, anh mặc bộ vet mày lam đậm, em xem mà phối hợp, năm giờ anh tới đón em."
 
Sam nghe hắn hoàn toàn không cho cô cơ hội đồng ý hay không đồng ý, tươi cười trên môi biến mất, thản nhiên nói: "Em không đi."
 
"Em nói cái gì?" Vidor xả caravat ra, nhíu chặt mày, ánh mắt âm trầm, sự bất mãn trong thời gian dài nhất thời bùng nổ, từng chữ đều ngập tràn lửa giận: "Sam, cô còn biết cô là bạn gái của tôi không? Bình thường tôi hẹn cô, cô không đồng ý, cũng được đi, lễ tình nhân tôi hẹn cô, cô cũng từ chối, tôi cũng chấp nhận đi. Nhưng hôm nay là buổi tiệc quan trọng, bạn bè của tôi đều dẫn theo vợ hoặc là bạn gái của mình theo, cô không đi, cô nói mặt mũi của tôi để chỗ nào?"
 
Hắn chưa bao giờ thấy nữ nhân nào kiên cường như vậy, cũng đã gần kết hôn rồi, nhưng sờ cô cũng không cho sờ. Bây giờ còn tệ hơn, vô luận hắn muốn cô làm cái gì, cô đều không đồng ý, ngữ khí bình thản giống như đang nói chuyện với người xa lạ.
 
Ngón tay Sam siết chặt góc tài liệu, ý tức trong mắt hàm xúc không rõ, thật lâu mới nhẹ nhàng cười một cái: "Vidor, đêm nay tới nhà của em đi." Âm thanh nhẹ nhàng ôn nhu, hoàn toàn khác biệt so với lúc nãy, làm Vidor cũng ngây người, sau một lúc lâu cũng không khôi phục tinh thần.
 
"Vidor?" Sam lại lên tiếng gọi hắn.
 
"Em vừa rồi nói cái gì?" Vidor nhất thời không biết nên có phản ứng gì, Sam chưa bao giờ chủ động hẹn hắn tới nhà của cô, một lần cũng không có. Lần trước là do hắn thừa dịp cô không được khỏe mới có thể vào được.
 
"Em nói, đêm nay anh tới nhà em, nhớ tới sớm." Sam vẫn cố gắng duy trì âm thanh nhu hòa, làm cho Vidor cảm thấy thập phần trêu chọc tâm của hắn.
 
Sam cũng không nói tìm hắn vì cái gì, nhưng loại ngữ khí này làm cho hắn cảm thấy thụ sủng nhược kinh. Tuy rằng hắn cũng không chịu thừa nhận trong quan hệ của hai người, hắn luôn ở thế bị động, nhưng bị Sam lãnh đạm, hắn đã quen rồi, đột nhiên cô dùng giọng điệu này nói chuyện với hắn, trong nháy mắt hắn cảm thấy tim mình đập rất nhanh.
 
Hắn không có tinh lực để ý buổi tiệc nữa, chỉ nói bạn gái không được khỏe nên không thể tới được, lại dùng lý do này mà rời khỏi rất sớm. Ở trong mắt mọi người, cho dù hắn chỉ tới tham dự có một mình nhưng lại được thêm danh hiệu là nam nhân tốt.
 
Lúc hắn tới nhà Sam, cô mặc một váy dài tới gối, vải dệt tơ lụa hoàn mỹ bao lấy dáng người yểu điệu của cô. Máy tóc đen dài mềm mại được xõa ở phía sau, vài sợi được hất trên đầu vai, vẻ đẹp của cô luôn luôn không bằng nữ nhân chói mắt nhất thời, nhưng ánh sáng từ vẻ đẹp của cô là vĩnh hằng kéo dài.
 
"Vợ, anh biết em không phải vô tình như vậy, có phải nhớ anh hay không? Mau chứng mình em nhớ anh bao nhiêu..."
 
Vừa đóng cửa lại, Vidor liền khẩn cấp kéo Sam tới sát mình, ôm chặt cô, đem mặt chôn ở cổ cô hít sâu vào.        
                                
Sam chỉ nhẹ nhàng lấy tay của hắn ra, xoay người lại, nhìn thấy nghi hoặc trên mặt của Vidor. Khóe môi câu lên, nụ cười mang theo sự trào phúng: "Anh nghĩ tôi gọi anh tới là muốn cùng anh lăn trên giường sao? Vidor, anh suy nghĩ nhiều rồi."
 
Vidor thấy cô tươi cười, lại nói ra như vậy càng làm cho hắn thấy khó hiểu và bất an, Vidor lại nghĩ đến chuyện cô từ chối tham dự tiệc với hắn còn giọng điều nhu hòa mềm mại khi nãy. Trong mắt hắn lập tức như có mưa rền gió dữ, âm trầm đến đáng sợ.
 
"Sam, cô hôm nay là đang đùa giỡn với tôi? Ân? Cô tưởng tôi thực sự cần được cô đồng ý mới có thể muốn cô sao?" Hắn từng bước tới gần, đưa tay nằm chặt cằm của cô, đầu ngón tay trắng bạch chứng tỏ hắn dùng rất nhiều lực để thể hiện sự nóng giận trong lòng hắn.
 
Sam vẫn duy trì mỉm cười, mặt của cô bị giơ lên, thần sắc của cô vẫn bình thường như vậy, ánh mắt giống như đang nhìn một chú hề.
 
Thái dương của Vidor bắt đầu nổi gân xanh, ánh mắt đỏ bừng lên, hắn cố gắng đè lại sự khát máu thô bạo trong lòng, hừ lạnh cười lên tiếng: "Cô có tin tôi lập tức bắt cô lăn giường với tôi không? Cho dù truyền ra ngoài thì đã sao, đây là chuyện cô phải làm. Huống hồ thời gian hôn lễ của chúng ta nhanh chóng sẽ được quyết định, tôi đã nhường nhịn cô rất lâu rồi."
 
Đôi mi thanh tú của Sam giương lên, sự châm chọc trong mắt càng nặng, sắc mặt của Vidor ngày càng lạnh. Hắn hạ quyết tâm muốn hôn Sam, môi màu nhạt của cô thong thả khép mở: "Vidor, anh muốn làm gì, tôi không cản, nhưng trước khi anh làm, tôi muốn nhắc nhở anh vài chuyện. Thứ nhất, trong phòng này có camera giám sát..."
 
Nói tới đây, Vidor giật mình, nhất thời thu lực đạo trên tay về, sau lưng hắn có một luồng khí lạnh: "Sam, cô điên rồi đúng không? Cô đề phòng tôi? Cô đem tôi với những tên trộm giống nhau sao?"
 
Hắn tràn ngập lửa giận lại không thể tùy ý phát tiết, tay nắm chặt thành nấm đấm, nhưng không dám làm cái gì manh động. Hắn không thể tưởng tượng được dụng ý tối nay của Sam, muốn làm hắn xấu hổ? Hay là lại muốn từ chối chuyện lên giường với hắn? Nhưng cô cự tuyệt cũng vô số lần rồi, làm chuyện này cũng là thừa thôi.
 
Không đợi hắn hiểu được mọi chuyện, tươi cười của Sam lập tức biến đổi, đem tay không có lực đang nắm cầm cô mở ra: "Thứ hai, chúng ta chia tay!"
 
Trên mặt cô tuy là cười nhưng trong lòng lại âm thầm nhẹ nhàng thở ra. Những lời này cô đã dấu trong lòng từ lâu rồi, một ý nghĩ mỏng manh từ từ tích góp lại trở thành sự mong muốn mãnh liệt, âm thanh của nàng rất nhẹ, tựa hồ còn chút ôn nhu, nhưng lại nói ra chuyện mà Vidor chưa bao giờ nghĩ tới.

"Sam, cô đừng nói đùa, chuyện đó không có khả năng." Vidor nghe xong ngược lại nở nụ cười, thần sắc ẩn ẩn có chút tự tin: "Tuy rằng chúng ta không có đính hôn, nhưng hôn ước đã sớm được hai gia đình đồng ý, tất cả mọi người đều biết cô là vợ tương lai của Vidor tôi. Cô bây giờ muốn chia tay? Ba mẹ cô sẽ đồng ý sao? Ba mẹ tôi sẽ đồng ý sao? Cô nên thành thật một chút đi..."
                                
Bộ dáng trấn tĩnh của Sam trong mắt của hắn là cô đang chùn bước, hắn nghĩ mình đã nắm được điểm yếu của cô, trên mặt hắn bắt đầu không thèm để ý.
 
"Thật không?" Sam cười nhạt, nâng tay chỉ vào văn kiện trên bàn trà: "Không bằng anh xem những tài liệu kia một chút, rồi hãy cùng tôi nói chuyện."
 
"Đây là cái gì?" Vidor xoay người đi qua đó cầm tài liệu lên, hắn nghi hoặc, sau khi mở ra xem thì mắt hắn nháy một cái, siết chặt văn kiện trong tay, mạnh đến nỗi hai tay run run.
 
Âm thanh ôn hòa của Sam vang lên từ bên trái hắn, sau đó thong thả lên tiếng: "Trước mười trang là sau khi tôi và anh xác định quan hệ, anh cùng với thiên kim của một tập đoàn mướn phòng ở một khách sạn. Tiếp sau đó mười lăm trang, là trong vòng ba tháng gần đây ngươi cùng các nữ nhân khác nhau qua lại. Hai trang cuối cùng là những gì các người trò chuyện được ghi lại."
 
Âm thanh này phảng phất như ma chú quanh quẩn bên tai của Vidor, trán hắn xuất ra một tầng mồ hôi, ánh mắt sắc bén vừa rồi đã sớm bị hoảng loạn thay thế.
 
"Sam, em tra những chuyện này làm cái gì? Chúng ta đang tốt đẹp, làm này nọ để làm cái gì?" Hắn làm như chưa từng nghe đề nghị chia tay của cô, ngữ khi miễn cưỡng vô cùng, hai tay lôi kéo mấy trang giấy trong tập tài liệu, bối rối xé đi.
 
Hắn không dám tưởng tượng nếu những thứ này bị lộ sẽ có chuyện gì xảy ra, chẳng những hôn ước với Sam bị hủy bỏ, hậu quả càng nghiêm trọng hơn vẫn đang chờ hắn ở phía sau. Cho nên không được, tuyệt đối không được để lộ ra ngoài...
 
Hắn vội vàng ôm lấy Sam, ngữ điệu gần như cầu xinh: "Sam, vợ à, chúng ta không chia tay, cái gì anh cũng sẽ nghe lời em, chúng ta không cần như vậy được không? Anh đều nghe lời em..."
 
"Vidor, anh nghĩ là tôi muốn cùng anh thương lượng sao?" Ôn hòa trong mắt rốt cuộc cũng biến thành băng lãnh, cô tránh xa hai tay của Vidor, đi lên phía mở cửa ra.
 
Nếu hắn không liên tiếp áp bức sức chịu đựng của cô tới cực hạn, nhiều lần đem nguyện vọng của cô để ngoài tai, cô sẽ không bao giờ làm như vậy. Ước nguyện của ba mẹ, cô nhất định sẽ nghe theo, giúp chồng dạy con cũng là tâm nguyện của cô, nhưng ý nguyện của cô, tất cả bị hắn làm cho sụp đỗ.
 
Vidor bất nhân, cô cũng tự nhiên bất nghĩa. Không chấm dứt mối quan hệ này còn phải chờ tới khi nào?
 
Vidor hầu như là thất lạc hoàn toàn đi tới bên cạnh cô, bờ vai của hắn sụp hẳn xuống dưới, tới gần Sam ăn nói khép nép: "Sam, anh cầu xin em, chia tay thì có thể nhưng những thứ này xin em đừng để nó lộ ra bên ngoài, được không? Đặc biệt là ba mẹ của anh, xin em..."
 
Nam nhân phóng khoáng phong lưu của ngày xưa, mà bây giờ thì giống như chó được nuôi trong nhà, vẫy đuôi mừng chủ. Chỉ là Sam hoàn toàn không có một chút cảm thấy thương cảm, nhìn gương mặt của hắn như tro tàn, cô đưa tay đẩy hắn ra khỏi nhà rồi lập tức đóng cửa lại.
 
"Oành oành oành" tiếng đập cửa không ngừng vang lên bên ngoài, Sam quay lưng dựa vào cửa, vẻ mặt thản nhiên nhìn sàn nhà đầy giấy trắng. Âm thanh của Vidor xuyên qua cánh cửa truyền tới tai của cô: "Sam! Em mở cửa rồi nghe anh nói đi! Sam!"
 
Nội dung chói mắt trên giấy đập vào mắt Sam, cô nhắm mặt lại, điều chỉnh tâm tình, sau đó gom tất cả lại.
 
Cả đời còn dài, còn rất nhiều thời gian phải trải qua, sau khi nàng tới tuổi già rồi nhớ lại, một đời chẳng qua chỉ là một cái chớp mắt mà thôi.
 
Nhưng suy nghĩ hiện tại của cô, nếu mỗi ngày phải cùng trải qua với một nam nhân như vậy, từ ngày đầu tiên đã không hề có sự tin tưởng cùng bài xích, đó chính là sự tra tấn không tưởng tượng được.
 
Vậy những ngày qua, cô tân tân khổ khổ chịu đựng là vì cái gì?
 
 
.

.
 
 
 
 
           
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro