Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 33

.
..
...

Cùng Freen gọi một cú điện thoại xong, đại khái là trong lòng có chút nhớ nhung, Becky trái lại rất nhanh đã ngủ thiếp đi, không còn dấu hiệu lăn qua lộn lại mà ngủ không được. Buổi sáng là bị đồng hồ báo thức gọi dậy, nhìn ngoài cửa sổ một đường chân trời tối om, nàng mệt mỏi rời khỏi giường mà đi rửa mặt.

Đi xuống lầu đến phòng ăn liền nhìn thấy Orntara cùng Gorya đang thân mật mà ăn bữa sáng cùng nhau, nàng xem một chút xung quanh nhân viên của đoàn làm phim, dĩ nhiên không có một ai nhìn chằm chằm vào các nàng, nhìn dáng dấp của đôi này, chuyện già trẻ phối hợp của bọn họ đã muốn xâm nhập vào lòng người.

"A, chị Becky, bên này!" - Gorya vừa thấy Becky liền lên tiếng chào hỏi, tựa hồ nóng lòng mong muốn Becky mau chóng qua đây, đánh vỡ sự thân thiết giữa nàng và Orntara.

Becky đi đến cười nói, "Sớm a, Orntara đạo diễn."

"Không tệ, chị còn tưởng rằng em dậy không nổi đây." - Orntara múc một muỗng cháo nói - "Thức ăn nơi này không thể so với thành phố, chị lại không quan trọng vấn đề này lắm, ngược lại oan ức các em rồi."

Nhà hàng ở vùng ngoại ô điều kiện đều không bằng trong thành phố, phương diện thức ăn cũng không có được chú ý nhiều như vậy, nàng là đạo diễn đã nhiều năm đi theo đoàn kịch qua nhiều nơi, đã sớm hình thành thói quen. Chỉ là Becky cùng Gorya đều là ở trong thành phố mà hình thành thói quen sinh hoạt ở nơi đó, sợ rằng cả hai người sẽ ăn không quen những thứ này.

Becky nhíu mày, cầm một chén nhỏ múc hơn nửa chén cháo rồi mới lên tiếng, "Bình thường em cũng quen ăn thanh đạm rồi, ngày hôm nay chẳng qua là cấp bậc thanh đạm cao hơn một chút mà thôi."

Orntara nghe vậy đột nhiên vui vẻ, khuỷa tay vung một cái lên vai Gorya, "Thấy không, em không mau học chị Becky đi, ổn trọng một chút, đừng cả ngày cư xử giống như một đứa nhỏ."

So sánh với Becky là một người dường như rất tốt để hợp tác chung, thì Orntara lại càng yêu thích trêu chọc người chưa va chạm nhiều với đời, tiểu nha đầu Gorya, khi trách cứ nàng, nàng sẽ tức giận trông đặc biệt đáng yêu. Nhưng là không phải Orntara không yêu thích Becky, chỉ là đối với Becky, nàng dành tặng cho nàng ấy một sự thưởng thức cùng nâng đỡ.

Gorya phồng má thở phì phò, làm một bộ dáng trừng Orntara, sau một lúc lâu thì lại gắp một miếng trứng chiên đến trong đĩa trước mặt Orntara, trầm giọng nói, "Thức ăn còn không chặn được miệng của chị!"

Becky chậm rãi húp cháo, nhìn hai người trước mặt thỉnh thoảng đấu võ mồm. Nghĩ đến, nàng nói cũng là không sai, Orntara ở trước mặt mọi người thường là một đạo diễn đức cao vọng trọng, ở trước mặt Gorya, lại là một người toàn tật xấu mà thôi, về phần nào tật xấu, đến khi nào tiểu cô nương kia mới phát hiện, thì phải coi tiến độ của Orntara như thế nào.

Trước khi đi, Orntara đi chậm lại bước chân chờ Becky, hai người sóng vai đi về phía trước, nàng thấp giọng cười hỏi, "Becky, em phát hiện rồi à?"

Becky không có kinh ngạc khi nghe câu hỏi này, đôi mắt của nàng sáng lên mà nhìn mọi người đang đi ở phía trước mình, kể cả Gorya, câu từ rất bình tĩnh trả lời, "Nếu như nói lúc trước chỉ là suy đoán, thì khi Orntara đạo diễn hỏi câu này chính là đem suy nghĩ của em biến thành sự thật."

Ngay từ lúc bắt đầu, nàng cũng không khẳng định hoàn toàn Orntara đối với Gorya là quan hệ gì, cái này cũng là lý do vì sao tối hôm trước nàng không có triệt để cùng với Gorya làm rõ "Yêu thích" trong miệng nàng đến tột cùng là cái gì, để cho Gorya khỏi phải chủ động xuất kích hỏi thẳng Orntara.

"Không có gì muốn nói à?" - Orntara hiếm thấy tò mò hỏi.

"Nếu như có cái gì muốn nói, đại khái chính là khá kinh ngạc khi biết Orntara đạo diễn sẽ bị Gorya hấp dẫn đi, khả năng này thì cả làng giải trí đều không dám tin."

Becky cho rằng nếu như Orntara yêu thích phụ nữ, cũng sẽ yêu thích kiểu phụ nữ thành thục, thận trọng. Dù sao Orntara tuổi cũng không nhỏ, có thể không chịu nổi tích cách của người nhỏ tuổi, hơn nữa Gorya người này là một bé con vô cùng trẻ tuổi, ở lần khởi động máy "Tích Ngôn" trước đó, hai người bọn họ tựa hồ cũng không gặp nhau.

"Ở trên thế giới này, chuyện làm người ta không dám tin thực sự có rất nhiều, bất luận kết quả như thế nào, chỉ cần không vi phạm tâm ý của chính mình là được rồi." - Orntara quay đầu nhìn Becky một chút, như là tháo được xuống cái gánh nặng gì đó mà thở phào một cái - "Còn có, vì muốn cuộc sống của nàng không bị quấy rối, em biết mình nên làm gì rồi chứ?"

Có lẽ bởi vì nguyên nhân Gorya nhỏ tuổi, nên Orntara ở đây vừa làm những gì mình nghĩ, vừa là tận lực bảo hộ chuyện này, như vậy Gorya mới có đủ thời gian mà phát triển tài năng.

"Yên tâm đi, em chỉ biết Orntara đạo diễn là một người thích bắt nạt diễn viên." - Becky thâm ý nở nụ cười, nói ra đáp án mà Orntara đang hi vọng được nghe thấy.

Chuyện này nếu như bị phơi ra ngoài ánh sáng, e sợ toàn bộ những người chung quanh sẽ khiếp sợ, cuộc sống sinh hoạt của Gorya sẽ không còn bình lặng như trước, tùy theo mức độ nhưng chính là chạy không thoát khỏi hậu quả. Orntara cân nhắc những điều trên cũng không sai, lấy địa vị của Gorya ở làng giải trí, còn chưa đủ vững chắc để chịu đựng hậu quả như thế.

.

.

.

Thời điểm điện thoại của Freen vang lên chuông báo, phía chân trời mờ mịt một mảnh, mơ hồ biểu hiện vài đường tia sáng màu da cam.

Nàng chọn một cái áo sơ mi sọc trắng xanh cùng với quần tây đen, cổ áo sơ mi không gài hết nút, hơi lộ ra phần xương quai xanh kiều diễm, vạt áo bỏ vào phía bên trong quần, eo và lưng có đột cong thật sự tinh tế đến mức không thể nắm chặt được. Cả người thoạt nhìn vừa cao gầy vừa ưu nhã, lại toát ra sự nữ tính của đô thị, kèm theo vẻ trí tuệ lão luyện của những nữ doanh nhân.

Vốn là một bộ trang phục bình thường, đang lúc xuống lầu lại bị ông Nut cùng bà Pok đang muốn đi tập thể dục buổi sáng ngăn lại.

"Freen, ngày hôm nay không đi làm?" - Bà hỏi, ngày hôm nay không phải là chủ nhật, con gái làm sao ăn mặc một bộ trang phục bình thường ra ngoài, bình thường chỉ toàn mang đồ chức nghệp một cách rất chính kinh mà ra khỏi nhà.

"Vâng, đi một chuyến muốn gặp chị Orntara, nàng đang ở ngoại ô thành phố quay lấy cảnh." - Freen sắc mặt không biến sắc mà trả lời, Orntara xác thực ở vùng ngoại ô, những gì mình nói không có gì không đúng.

Ông Nut gật gù nói, "Lần sau có thời gian, đem con bé đến nhà chúng ta ăn cơm, về đây đã lâu cũng không đến xem qua chúng ta."

Nhắc đến Orntara, ông Nut cũng không nhiều lời, ngay cả Mon cũng không được nhận đãi ngộ như vậy. Đơn giản là Orntara thành thục ổn trọng, làm việc ổn thỏa, và vì Orntara có lui tới với Freen, nên ông cũng duy trì một thái độ như vậy.

"Con nhớ kĩ. Vậy, ba mẹ, con đi đây." - Freen khẽ mỉm cười, ở trước ánh mắt của ông Nut cùng bà Pok mà rời khỏi nhà.

Mặt trời mới mọc cũng không quá chói mắt, ánh sáng tung hướng chạy về đây, đem vạn vật trên mặt đất đều phủ lên một tầng ánh sáng ấm áp.

"Lan tướng công, nếu là sau này ngươi còn muốn nhìn mặt trời mọc, ta lại cùng ngươi đến đây."

Gorya ở dưới ống kính, đứng đằng sau Becky, ánh mắt lấp lánh mà nhìn gò má của nàng.

Becky nhẹ giọng nở nụ cười, nàng đứng chắp hai tay ở phía sau, toàn phân phía trước được ánh mắt mặt trời chiếu xuống, nhận lấy một trận màu sắc ấm áp, khiến cho thân thể nàng xa gần đều phảng phất một loại khí tức ấm hóa. Nàng quay người nói, "Lan Nguyệt có tài cán gì, như thể nào có thể khiến cho Trác phủ đại tiểu thư liên tiếp hướng bồi? Chỉ một lần này, Lan Nguyệt đã cảm thấy đủ."

Đôi mắt của Gorya lập tức trở nên hơi cô đơn, trong con mắt như là mọc lên một tầng sương mù mỏng manh, "Ngươi vẫn là như vậy đối xử với ta sao, không muốn cùng ta hiểu nhau, cho rằng ta là một Trác phủ đại tiểu thư cao cao tại thượng?"

"Ta chỉ là ... chỉ là ..." - Becky đang hờ hững tự nhiên, vẻ mặt ngược lại do dự mấy phần, ngón tay của nàng lộ qua phần ống tay áo, hơi giật giật lên, nhưng vẫn là không nói ra được đoạn sau.

"Không cần suy nghĩ nhiều, đây là ta đưa quyền lợi cho ngươi, không chỉ một lần, mà là vô số lần sau này." - Gorya cười, đến mức lông mày cũng nhiễm vị cười, đưa tay bắt lấy ống tay áo của Becky - "Sau này nếu là nhớ đến ta, sai người đến quý phủ gọi ta, được không?"

Becky nhìn vào đối mắt dịu dàng của Gorya, từ đầu đến cuối ống tay áo của nàng không có tránh thoát được, đều bị Gorya nắm chặt. Thật lâu một lúc sau, nàng mới lên tiếng, "Được, Lan Nguyệt ghi nhớ."

"Cắt! Thông qua!" - Orntara hô lớn tạm dừng, nàng nhìn nhân viên chung quanh đang thổn thức với màn diễn này, Orntara mỉm cười hài lòng.

Vừa nãy một màn đẹp đẽ như thế chiếu vào trong mắt của mỗi người, có thể lúc trước có người sẽ ôm thái độ hoài nghi đối với bộ phim này, nhưng này sau nhiều ngày qua đi, cũng không còn nghe qua dị nghị cái gì. Cơ hồ tất cả mọi người đều chìm đắm vào những cảm xúc đẹp đẽ mà Becky và Gorya tạo ra khi quay phim. Có đôi khi, đơn giản nhất ngược lại là sự hiểu biết và thấu hiểu lẫn nhau, đủ để đem những người đã đi vào xã hội nhiều năm mà đánh động, làm cho họ cảm động.

Nhìn nơi kia, Orntara liền nâng lên lông mày, suýt chút nữa liền vò một con mắt của chính mình. Nàng không nhìn lầm chứ?

Người đang hướng về nơi này đi đến chính là Freen?

"Orntara đạo diễn, em vừa nãy biểu hiện thế nào?" - Gorya đưa tay đập phía sau lưng Orntara, cười híp mắt chờ nàng khen ngợi chính mình.

Orntara nào có tinh thần quản Gorya. Nàng muốn tiến lên nghênh đón Freen, Freen đúng lúc lại phất tay một cái, ra hiệu không cần chào hỏi. Sau đó hơi nheo mắt lại nhìn, đi về phía Becky đang đứng đưa lưng về phía mình.

"Trời ạ, Chankimha tổng đến rồi a. A Orntara đạo diễn! Chị làm gì bịt miệng em .... a ...."

Becky đứng ở chỗ cũ, sau khi Gorya rời đi, nàng cũng quay đầu lại nhìn ánh mặt trời chói mắt đang chiếu về phía mình, mãi đến khi không thể nào nhìn tiếp nữa, thì nàng mới thu hồi ánh mắt, thời điểm xoay người thế nhưng cảm thấy rất ngạc nhiên. Nàng chỉ có thể đứng sừng sững ở nơi đó mà nhìn người đứng trước mặt mình.

Freen bình tĩnh đứng ở trước mắt nàng, rất gần rất gần, gần gũi đến mức Becky không thể tin được chính mình tiến lên vài bước là có thể chạm được vào nàng.

Chỉ thấy nàng mặt mày ôn hòa, trong ánh mắt có chứa một sự ôn nhu dịu dàng không thể nào nói rõ được. Tựa hồ như cho dù bạn đã làm sai bất gì điều gì, thì nàng cũng đều sẽ cưng chiều mà cười cười, sau đó vươn ngón tay, dùng lòng bàn tay mềm mại mà điểm nhẹ một cái giữa trán của bạn.

"Sarocha!" - Becky thân thể so với ý thức đã muốn phản ứng nhanh hơn, nàng bước vài bước sau đó hai tay bắt được khuỷu tay của Freen, nhảy nhót nói - "Sao cô lại đến đây, đến trước làm sao cũng không nói cho tôi biết, đúng rồi, cô không đi làm sao a?"

"Mới mấy ngày không gặp, làm sao lại nhiều vấn đề như vậy đây?" - Freen con mắt cùng khóe miệng phảng phất như đang mỉm cười, nhìn dáng vẻ của Becky bỗng nhiên trở nên hưng phấn, nàng dĩ nhiên muốn đưa tay chạm lên vẻ mặt đẹp đẽ khả ái kia.

Chỉ là đưa đến một nửa, nàng xoay chuyển tầm nhìn đến cánh tay của mình đang bị Becky nắm chặt. Nơi này có quá nhiều người, hơn nửa loại cử động kia quá thân mật, không thích hợp để phát sinh giữa các nàng.

"Bởi vì nhìn thấy cô, đây quả thực là điều ngoài ý muốn. Cô là đến tìm Orntara đạo diễn, hay là đến tìm tôi?" - Becky chà xát hai tay vào nhau, xem ra có chút không dễ chịu.

Vừa nãy nhìn thấy nhau, trong nháy mắt đó nàng đã không suy nghĩ được gì. Tối ngày hôm qua thôi, còn mơ hồ cách xa nhau hơn trăm cây số cùng với nàng gọi điện thoại, hiện tại lại đứng trước mặt nàng. Nội tâm mừng rõ như vậy làm cho nàng vào thời khắc vừa nãy đã không suy nghĩ xem ý đồ của Freen đến đây rốt cuộc là gì. Cho đến bây giờ ý thức khôi phục lại rồi, mới có loại tự giác này.

"Muốn tìm Becky, tối hôm qua thì có ý định này, hài lòng không?" - Freen vẫn không địch lại nội tâm của chính mình, một chút dục vọng ấy, nàng muốn làm chuyện này. Hai ngón tay của nàng giơ lên nhéo nhéo khuôn mặt của Becky.

Nàng không muốn nhìn thấy dáng dấp thất lạc của Becky, cảm xúc như vậy không nên ở trong đôi mắt chuyên đầu độc lòng người kia mà biểu lộ ra ngoài. Nếu như có thể, nàng hi vọng nhìn thấy Becky luôn biểu hiện cảm xúc nhiệt liệt như vậy khi nhìn thấy mình.

Becky nhất thời cúi thấp đầu xuống không dám nhìn Freen, chỉ nắm lấy tay nàng, ấp úng nhỏ giọng nói, "Sarocha, đừng mà ... Đợi lát nữa trang điểm lại phải đắp thêm, còn có vài cảnh chưa có diễn xong...."

Freen từ lúc nào lại có loại đam mê này đây? Cùng Orntara đạo yêu thích bóp gáy Gorya là gần như giống nhau. Nàng duy nhất có thể xác định chính là nếu như Orntara đạo diễn làm như vậy với nàng, nàng nhất định sẽ từ chối. Thế nhưng Freen lại làm như thế, nàng chỉ cảm thấy giống như là mình được Freen nâng niu vậy, bất luận là trước đó nàng muốn rời xa Freen đến mức nào, người này cũng chưa từng tức giận mình quá nửa phần.

"Thẹn thùng à, cúi đầu làm cái gì đây?" - Freen ôn hòa tự nhiên mà mỉm cười, xuyên thấu qua một tia cân nhắc, nàng bỗng nhiên muốn giơ tay nâng cằm Becky lên nhìn một chút, Becky ở trước mặt người khác luôn bình tĩnh, khi ngượng ngùng thì sẽ trở thành dạng con gái như thế nào đây?

Nhất định, rất đẹp.

.
.
.

Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường:

Freen nhẹ nhàng nâng cằm Becky lên, nựng nựng nói, "Cúi đầu nhìn cái gì chứ, mặt đất tốt hơn mặt của chị à?"

"Không có, chị ưa nhìn nhất.." - Becky hai tay xoa xoa góc áo, ngượng ngùng nói - "Vợ, chị đừng có nhìn chằm chằm em, muốn nhìn chúng ta có thể trở về phòng nhìn mà."

.

.

.

Editor có lời muốn nói:

Ngọt chết người..


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro