Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7

Kể từ ngày ta xuyên đến đây đã được năm năm rồi , nay ta cũng đã là mười chín tuổi rồi a . Nếu ta tính không lầm thì ngày ta gặp Tiểu quận chúa sắp tới rồi .

Hôm nay như thường lệ ta đi phòng ăn thì gặp Ngô Lão người của Thiên Địa Hội . Hắn đưa rượu cho ta , nhìn cái thùng để rượu thì ta liền biết có Tiểu Quận Chúa ở trong .

Nên ta nói " Ngươi hãy đem thùng rượu này đến phòng ta đi " . Hắn nghe liền kêu người mang theo ta về phòng ta ở . Vừa vào phòng hắn liền mở nắp thùng ra , lấy ngăn để rượu ở trên ra thì có một cô nương cở mười sáu mười bảy tuổi đang ngất .

Cau mày nhìn hắn hỏi " Đây là sao , cô nương này là ai " . Hắn cười nói " Cô nương này là Tiểu Quận Chúa của Thanh Mộc Đường , bởi vì họ vu oan cho người Thiên Địa Hội giết người bên họ . Nên ta bắt Tiểu Quận Chúa của họ vì họ bắt ba huynh đệ của bên ta a " .

Ta gật đầu nói " Ngươi đi trước đi , để nàng ta coi dùm cho " . Hắn liền hành lễ " Làm phiền Vi hương chủ a " Liền dẫn người đi .

Ta bế nàng ra khỏi cái thùng đê nàng lên giường nhỏ kế bên . Thì ta đi lấy đồ ăn về cho nàng khi tỉnh dậy ăn . Về phòng ta thấy nàng đã tỉnh .

Ta cười nói " Tiểu muội muội , bây giờ muội đang ở trong cung nên khi ta giải nguyệt cho muội thì không được chạy lung tung a " . Nàng nghe vậy liền gật đầu , ta giải nguyệt cho nàng thì nành liền chạy ta cửa .

Ta nhìn nàng ôn nhu nói " Nếu muội không tin thì cứ việc đi a , mà nếu có bị bắt thì ta không cứu muội a " . Nàng nghe vậy thì mở cửa nhỏ ra xem thử , ta lấy đồ ăn ra để lên bàn nói " Muội lại đây ăn đi  , một thời gian nữa ta đưa muội ra cung a " .

Nàng nhìn ta rồi ngồi xuống bàn , ta nhìn nàng cười nói " Ăn đi , muội sợ có độc à . Vậy ta ăn trước a "  . Ta bắt đầu ăn , nàng ta rồi cũng ăn . Ta cười nói " Ăn từ từ thôi " .

Ta uống nước rồi rót cho nàng ly trà ta nói " Ta đi đây , muội ăn xong thì  để đấy đi , muội đi ra ngoài bị bắt là ta lươì cứu muội đấy " .

Nàng nghe ta đi liền hỏi " Ngươi đi đâu , ta sợ lắm " . Ta cười xoa đầu nàng nói " Muội sợ gì chứ ta đi rồi về liền a " . Nàng nắm tay áo ta nói " Nhưng ta sợ lắm a " .

Nhìn nàng ta liền mềm lòng , bởi vì ta không có muội muội với lại nàng nhỏ con lại dễ thương nữa ai chịu cho nổi . Ta nhéo má nàng nói " Nếu muội kêu ta ca ca đi thì ta không đi nữa " .

Nàng nhìn ta bĩu môi nói " Nam nhân không có ai tốt hết a " . Ta cười tươi nhìn nàng " Vậy nàng kêu tỷ tỷ cũng được nha " . Nàng nghe liền cười to nói " Ngươi thiệt là , ta bó tay ngươi luôn rồi ".

Ta ôn nhu nhìn nàng nói " Huynh chưa từng có muội muội nên muội hãy làm muội muội của huynh nhé " . Nàng nhìn ta nói " Ta có ca ca rồi a " . Ta nghe vậy liền cười từ chối cho ý kiến , chờ nàng ăn thì trời gần tối nên ta nói " Muội lên giường ngủ đi " . Nàng nghe vậy liền cảnh giác nhìn ta , nhìn ta xấu xa tới mức đó hã trời . 

Ta lười nói nhiều nên ta cởi áo ngoài nằm lên giường nhỏ gần đó , còn nàng ta muốn làm gì thì ta mặc kệ . Mộc Kiếm Bình thấy ta không để ý mình thì bĩu môi nằm lên giường lớn ở trong ngủ .

Sáng hôm sau do nằm ngủ giường nhỏ nên cơ thể ta rã rời cả ra . Rời giường rửa mặt xong ta liền đi Thượng Thư Phòng gặp hoàng thượng , đi ngang phòng ăn ta liền bảo họ mang đồ ăn đến phòng ta . 

Vừa đến cửa Thượng Thư Phòng ta đã nghe tiếng của Kiến Ninh công chúa . Ta đang muốn quay đầu đi thì hoàng thượng thấy ta liền kêu " Tiểu Quế Tử ngươi bồi công chúa chơi cho ta a " . Ta nghe liền cau mày nói " Là hoàng thượng " .

Quay qua nói với công chúa " Mời công chúa đi theo thần a " . Ta dẫn công chúa Kiến Ninh tới Vải Khố Phòng , nàng ta liền đánh ta . May ta né kịp thì dao trong ngực ta rớt ra , nàng liền cầm lấy đâm tới . Ta liền chụp lấy chảy máu tay , ta tức quá nên tát nàng một tay rồi bỏ đi . Để lại nàng đứng đó ngơ ngác nhìn ta .

Ta đến chỗ thái y băng bó tay xong thì về phòng . Nhìn đồ ăn trên bàn còn nguyên thì ta đi đến giường lớn ôn nhu hỏi Mộc Kiếm Bình " Muội bệnh hã , sao muội không ăn a " . Nàng nghe tiếng ta thì rời giường nói " Ta sợ ma , nên không dám ăn " . Ta thấy nàng khả ái quá thì tính sờ đầu nàng , được nữa chừng thì ta rút tay lại nói " Không sao đâu , muội lại đây ăn đi " .

Khi ta đứng gần nàng thì nàng chỉ đứng tới vai ta thôi . Vừa nghĩ tới nhờ xuyên không mà ta hết lùn , thì tâm trạng ta liền tốt hơn hẳn . Khi nhìn nàng bớt e ngại  thì ta nói " Muội rán chờ một thời gian đi rồi ta dẫn Muội ra khỏi cung a " . Nàng ngồi xuống ghế nhìn ta gật đầu nói " Tạ ơn huynh , ta tên Mộc Kiếm Bình còn huynh tên gì a " . Ta cười nói " Ta tên Vi Tiểu Bảo , muội gọi là ca ca là được rồi nhé " .

Khi ăn xong ta mở cửa tính đi lấy thuốc trị thương cho Phương Di , ta đoán sắp gặp nàng ấy rồi . Đột nhiên Mộc Kiếm Bình chạy theo ta không cẩn thận nên vấp ghế té . Ta giật mình ôm lấy nàng ấy lên giường , Mộc Kiếm Bình bị ta ôm gương mặt liền đỏ lên nhưng ta chỉ lo cho chân nàng nên không thấy . Để nàng nằm trên giường ta liền cởi giày nàng xem thì thấy ngay mắc cá bị sưng đỏ tấy .

Ta lo lắng hỏi " Muội có sao không , muội cũng quá không cẩn thận rồi " . Mộc Kiếm Bình bị ta cầm chân nên nàng ngại ngùng nói " Huynh tính đi đâu a , ta sợ một mình " . Ta nhìn nàng nói " Ta tính đi lấy thuốc trị thương thôi , bây giờ chắc phải lấy thêm thuốc băng chân cho muội nữa rồi a " . Nàng cúi đầu nói " Làm phiền huynh rồi a " . Ta ôn nhu sờ đầu nàng nói " Ngốc a , sao lại làm phiền chứ . Muội nằm đi ta đi lấy thuốc rồi về liền , ngoan không sao đâu a " . Nói xong ta liền đẩy cửa đi lấy thuốc . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro