Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 31

Đang ngủ say , đột nhiên có tiếng gõ cửa liên tục , ta mệt mỏi xoa huyệt thái dương . Đứng lên mở cửa nhưng ta quên mặc áo ngoài , vừa mở cửa A Kha và Tăng Nhu liền hét lên " Aaa " .

Giật mình hỏi " Các nàng làm sao vậy " , A Kha run rẩy chỉ vào ta nói " Đăng đồ tử , ngươi.. ngươi ... ngươi ... hỗn đản " . Ta nghe nàng mắng liền ngơ ngác nhìn Tăng Nhu thì thấy nàng đỏ mặt không dám nhìn ta .

Ta liền kéo áo lại ho khan đở xấu hổ , gãi đầu nói " Khụ khụ , các nàng tìm ta có việc gì a " , Tăng Nhu thấy ta xấu gãi đầu liền phì cười nói " Huynh là nam nhân mà xấu hổ gì chứ " . A Kha cũng cười to nói " Bình thường ngươi vô lại lắm mà , cũng biết xấu hổ a " .

Ta thật hết biết nói gì , thấy các nàng trêu ta liền giả vờ đáng thương nói " Các nàng là tưởng niệm ta sao , các nàng thấy thân thể ta rồi . Chịu trách nhiệm với ta đi chứ " . A Kha liền trừng mắt nói " Không biết xấu hổ " , Tăng Nhu cũng nói " Quá không biết xấu hổ a " .

Bây giờ ta thật khâm phục Vi Tiểu Bảo có bảy người vợ mà vẫn chịu được , chứ ta thật nó tay các nàng mà hợp nhau nói là ta xin thua . Mỗi người một câu thôi ta cũng đủ mệt , chứ nói chi tới cãi nhau với các nàng .

Ta cởi đai lưng ra cho các nàng thấy ngực và bụng ta nói " Vậy các nàng đến đây là muốn nhìn thân thể của ta sao " . Hai nàng thấy ta cởi áo liền hét to , đỏ mặt chạy đi mắng " Hỗn đản " " Đăng đồ tử " .

Nhìn các nàng chạy trối chết liền phì cười nói " Khả ái quá đi mất " , ta kêu nha hoàn đem nước rửa mặt vào . Rửa mặt xong thay y phục thì ra đại sảnh mọi người đã chờ sẵn .

Ta cười tươi nói " Thật có lỗi để mọi người chờ lâu rồi a " , khi ngồi xuống mới thấy chỉ có bốn người thiếu Phương Di nên ra hỏi " Phương Di đâu rồi a " . A Kha hừ lạnh nói " Mới đó mà đã tưởng niệm Phương nương tử của ngươi rồi sao " .

Nghe vậy ta xấu hổ vuốt mũi nhìn Mộc Kiếm Bình thì nàng nói " Lưu sư ca sáng sớm đã đến kêu sư tỷ đi rồi a " . Ta cau mày nói nhỏ " Đi đâu rồi không biết , tối nay nàng đừng hòng mong ta tha thứ " .

A Kha nhìn ta cau mày liền cười hả hê nói " Ai ui , sao lại có nùi chua thế này " , Song Nhi nãy giờ im lặng cũng góp vui nói " Đúng nha , chua quá chua a " . Thấy vậy ta nhìn Song Nhi hừ lạnh nói " Nàng mà giống vậy thì đừng hòng xuống giường nổi a " .

Bốn nàng nghe vậy liền đỏ bừng mặt , Mộc Kiếm Bình đỏ mặt nhìn ta nói " Huynh lại nói bậy a " . Tăng Nhu đỏ mặt nói " Huynh ấy có lúc nào đứng đắn đâu chứ " . Ta trừng mắt nói " Các nàng còn nói nữa thì đứng trách ta a " .

A Kha tò mò nói " Huynh làm gì được bọn ta chứ " , Mộc Kiếm Bình ngây thơ nói " Huynh muốn đánh bọn ta sao " , Tăng Nhu cũng giả bộ sợ hãi nói " Huynh đừng đánh ta a " . Ta cười hắc hắc nhìn Song Nhi đỏ mặt cúi đầu , ta nói " Ta sao nỡ đánh các mỹ nhân xinh đẹp như các nàng chứ , các nàng hỏi Song Nhi và Phương Di sẽ biết a " .

Ba nàng tò mò nhìn Song Nhi đỏ mặt tới mang tai , Song Nhi nói nhỏ " Ta không biết đâu mọi người hỏi Phương Di đi " nói xong nàng liền đỏ mặt cúi đầu ăn . Mộc Kiếm Bình thấy Tăng Nhu và A Kha cũng đỏ mặt cúi đầu ăn liền tò mò hỏi " Sao mọi người đều hiểu còn ta chẳng hiểu gì hết a " .

Ta bật cười nói " Muội là hài tử làm sao mà hiểu được a " , ba nàng nghe vậy liền bật cười . Mộc Kiếm Bình cau mày nói " Muội đã gần mười chín rồi sao huynh cứ xem ta là hài tử " . Ta nhìn Mộc Kiếm Bình đến khi nàng đỏ mặt mới nói " Được rồi muội đã trưởng thành , nên tìm nam nhân tốt để thành thân rồi a " .

Mộc Kiếm Bình rầu rĩ nói " Muội đã tìm được lâu rồi , nhưng hắn không để ý tới muội a " , ta nghe vậy liền tức giận vỗ bàn nói " Là tên hỗn đản nào dám không để ý đến muội muội xinh đẹp của ta a " .

A Kha cười nhạo nói " Huynh cũng biết huynh hỗn đản nữa a " , Tăng Nhu cũng hùa theo nói " Huynh tự nói nha , chúng ta không biết đâu a " , Song Nhi thì cười trộm nói " Ngốc tử " . Ta thấy các nàng liên tục cười nhạo thì nhìn qua Mộc Kiếm Bình thấy nàng tức giận đỏ bừng mặt .

Mộc Kiếm bình mắng thầm ' Huynh đúng là hỗn đản , ngốc tử ' , thấy ta không hiểu nhìn nàng liền tức giận mắng " Người ta thích là huynh đó , ngốc tử " . Ta nghe nàng tức giận hét lên liền giật mình nhìn nàng , ta xấu hổ đến mức muốn tìm cái hố chui vào .

Nhìn thấy ánh mắt chờ mong của Mộc Kiếm Bình làm ta không nỡ từ chối , nhưng nghĩ lại một cô nương trong sáng như vậy đúng là ta động tâm với nàng nhưng ta sợ khi nàng đi theo ta sẽ chịu thiệt thòi . Khi nghĩ tới nàng trong vòng tay nam nhân khác tâm ta liền đau nhức , ta muốn nàng hạnh phúc nhưng ta ích kỉ không muốn xa nàng .

Mộc Kiếm Bình thấy ta yên lặng liền lo lắng sợ ta không muốn nàng , nàng gấp tới mức rưng rưng nước mắt . Vì ngồi kế bên ta nên nàng giơ tay lau nước ta liền hồi thần , nhìn nàng rưng rưng ta liền đau lòng ôm nàng ôn nhu nói " Không phải ta không muốn muội , mà là ta sợ muội đi theo ta sẽ chịu thiệt thòi " .

Mộc Kiếm Bình nghe ta ôn nhu nói vậy liền nức nở nói " Huynh cho ta bên huynh thì có khổ cực thế nào ta cũng chịu được " . Đau lòng vuốt lưng nàng nói " Muội không sợ khổ cực nhưng ta đau lòng a " . Tăng Nhu và Song Nhi đều nhìn ta với ánh mắt ôn nhu vì các nàng biết ta cũng sẽ không để các nàng đau khổ .

A Kha thấy ta như vậy liền nghĩ thầm ' Hắn sao lại tốt như vậy , nếu ta cũng được bên hắn thì tốt biết mấy . Không được , sao ta lại nghĩ vậy chứ , người trong lòng của ta là Trịnh công tử mà ' . Trong lòng nàng rối rắm cả lên , nghĩ đến sẽ không được gặp ta liền khó chịu , nhưng khi nàng nghĩ đến Trịnh Khắc Sảng đang bên cạnh sư phụ liền bỏ qua sự khó chịu đó .

Ta không biết các nàng đều có suy nghĩ riêng , bây giờ ta chỉ biết Mộc Kiếm Bình đang trong lòng ta khóc . Mộc Kiếm Bình ngẩng đầu nhìn hỏi nhỏ " Trong lòng huynh có ta chứ " , ta liền gật đầu nói " Có chứ " .

Mộc Kiếm Bình liền cười tươi nói " Trong lòng huynh có ta là đủ rồi " , ta ôm nàng vào lòng ngẩng đầu nhìn Song Nhi và Tăng Nhu nói " Ta tham lam lắm phải không " . Hai nàng đều lắc đầu đồng thanh nói " Không đâu " .

Ta thở dài nói " Mọi người ăn xong về phòng nghỉ ngơi hay đi dạo đi , ta hơi mệt nên về phòng nghỉ ngơi " . Song Nhi lo lắng nhìn ta hỏi " Huynh không sao chứ , có cần ta gọi đại phu không " , Tăng Nhu cũng lo lắng nói " Huynh mệt thì về phòng nghỉ ngơi nhanh đi " .

Ta nhìn các nàng lo lắng liền ấm lòng , cười tươi nói " Được các lo lắng như vậy làm ta đỡ mệt hơn rồi a " . Khi sắp đứng lên thì áo ngoài bị kéo nên ta nhìn xuống thì thấy Mộc Kiếm Bình mới khóc xong nên mắt đỏ , mũi hồng hồng vô cùng khả ái lo lắng nhìn ta nói " Huynh nhanh đi nghỉ ngơi đi đừng cố gượng quá a " .

Thấy Mộc Kiếm Bình khả ái như vậy lòng ta liền mềm nhũn , kéo nàng lại gần hôn lên đôi mắt vì khóc mà hơi đỏ . Cưng chiều nhìn nàng nói " Muội khả ái như vậy ta chết mất " , Mộc Kiếm Bình bị ta hôn trước mặt mọi người liền đỏ bừng mặt cúi đầu .

Ta vuốt đầu Mộc Kiếm Bình rồi nhìn các nàng ôn nhu nói " Ta đi nghỉ ngơi trước các nàng cũng đi nghỉ ngơi sớm a " . Ta xoay đầu đi nên không thấy ánh mắt lo lắng của A Kha .

A Kha thật không hiểu bản thân mình đang nghĩ gì , chỉ thấy ta thân mật với mọi người nàng liền ghen tỵ . Nhưng khi nghĩ lại nàng chỉ cho là bản thân nhớ Trịnh Khắc Sảng quá nên nhìn thấy ta thân mật với Mộc Kiếm Bình liền ghen tỵ , phải nhanh đi tìm Trịnh Khắc Sảng và sư phụ thôi . Nhưng nàng không ngờ vì suy nghĩ của bản thân mà trong tương lai nàng phải trong một thời gian dài tương tư mà không thể gặp ta .

Ta về phòng liền cởi áo ngoài nằm liên giường vì tối hôm qua uống rượu quá nhiều nên ta vô cùng đau đầu . Nhưng khi nhớ tới Phương Di ta liền khó chịu , nàng đã là người của ta mà nhìn thấy Lưu Nhất Chu nàng liền bên cạnh hắn .

Có phải nàng đã hối hận vì trao thân cho ta , nghĩ đến đây ta liền đau lòng như ai bóp nát tim ta . Nhắm mắt lại thở dài ta biết bản thân ta vừa tham lam lại hẹp hòi , ta sẽ không dễ dàng tha thứ cho Phương Di . Nữ nhân của ta muốn làm gì ta cũng có thể bỏ qua nhưng trong lòng còn hình bóng của nam nhân khác thì ta sẽ không dễ dàng bỏ qua .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro