Chương 29
Đêm qua ta với Song Nhi triền miên tới khuya nên sáng dậy trễ , Mộc Kiếm Bình gõ cửa ta giật mình nhìn Song nhi chân mày hơi cau lại ta . Ta đứng lên khoát trung y ra mở cửa " Nàng xuống dưới kêu thức ăn đi ta sẽ xuống ngay " .
Mộc Kiếm Bình thấy ra mặc y phục không chỉnh tề như vậy liền đỏ mặt " Muội xuống dưới trước " nói xong nàng liền quay đầu chạy xuống lầu . Ta không hiểu vì sao nàng lại kì quái như vậy , đột nhiên gió thổi làm ta cảm thấy ngực một trận lạnh lẽo .
Nhìn xuống ta thấy y phục trung y chưa kịp thắt đai lưng nên rũ xuống hở ra ngực và bụng , ta dở khóc dở cười đóng cửa lại chẳng biết đối mặt với nàng sao đây . Mộc Kiếm Bình ngây thơ như vậy chỉ sợ hôm nay bị ta dạy hư rồi .
Lắc đầu nằm lên giường ôm Song Nhi , ta hôn lên mặt nàng nói " Hảo Song Nhi , đã trễ lắm rồi mau tỉnh lại a " . Song Nhi cau mày rút vào ngực ta bất mãn chu mỏ , ta nhìn nàng khả ái như vậy liền hôn lên đôi môi hơi chu ra cắn nhẹ .
Song Nhi bị ta hết hôn tới cắn làm nàng thở dốc mở mắt nhìn ta . Thấy nàng ánh mắt mông lung , gò má hồng hồng , đôi môi sưng đỏ , làm ta thật muốn khi dễ nàng một phen .
Ta cố bình tĩnh nói " Mau rời giường , mọi người đang chờ chúng ta a " . Song Nhi nghe mọi người chờ liền lúng túng đứng lên , nào ngờ cảm giác vô lực hai chân truyền đến làm nàng ngã ta sau .
Ta thấy nàng đứng lên liền đứng lên theo , nào ngờ nàng vừa đứng lên liền ngã may mắn ta nhanh tay đỡ . Ta lo lắng hỏi " Nàng choáng váng sao , nếu mệt chúng ta nghỉ ngơi ngày mai lại lên đường " .
Song Nhi đỏ mặt nắm chặt vai ta nói nhỏ " Muội không sao , chân chỉ vô lực thôi " , ta nghe liền đau lòng , tự trách đan xen biết nàng lần đầu mà ta vẫn khi dễ nàng tới mới mức nàng muốn ngất đi .
Thở dài bế nàng lên giường , xoa chân cho nàng ta nói " Nàng nghỉ ngơi đi ngày mai chúng ta hãy lên đường hôm nay chúng nghỉ lại đây a " . Song Nhi chỉ còn cách gật đầu chứ chẳng thể làm khác , xoa chân nàng hồi lâu thấy chân mày nàng giãn ra .
Hôn lên trán nàng ta nói " Nàng nghỉ ngơi đi , ta đi thông báo mọi người rồi kêu người đem điểm tâm lên phòng " . Chờ nàng gật đầu ta mới chỉnh y phục lại , đẩy cưả phòng đi xuống lầu gặp bốn nàng ngồi chờ ta .
Ta áy náy nói " Các nàng hôm nay đi dạo ở đây đi , ngày mai chúng ta lại lên đường " , A Kha nghi hoặc hỏi " Chúng ta không tranh thủ lên đường sớm sao " , ba nàng cũng tò mò nhìn ta .
Bị bốn nàng nhìn chằm chằm làm mất tự nhiên ho khan nói " Không vội , các nàng không muốn vừa đi vừa ngắm cảnh sao " . Tăng Nhu gật đầu liên tục nói " Muốn chứ " , ta hài lòng gật đầu .
Phương Di nghi ngờ nhìn ta nói " Hôm nay ngươi sao lại tốt thế a " , A Kha tán thành nói " Chẳng phải bình thường ngươi xem bọn ta là phiền phức muốn đuổi đi nhanh sao ". Tăng Nhu buồn bã cúi đầu suy nghĩ , Mộc Kiếm Bình có lẽ còn ngại chuyện lúc sáng nên nàng luôn đỏ mặt cúi đầu không dám nhìn ta .
Nghe các nàng nói vậy , ta liền ho khan che giấu xấu hổ nói " Vậy các nàng không muốn phải không , vậy mau thu thập hành lý chúng ta lên đường ngay " . Phương Di bĩu môi nói " Ai nói bọn ta không muốn chứ " , A Kha cũng nói lớn " Đúng a , bọn ta chưa từng được đi dạo chơi thoải mái , bây giờ được sao lại không chịu chứ " , Tăng Nhu cũng ngượng ngùng gật đầu .
Ta hài lòng gật đầu , quay qua nhìn Mộc Kiếm Bình nãy giờ vẫn chưa lên tiếng . Cau mày nhìn nàng hỏi " Tiểu Quận chúa , muội mệt sao " , Mộc Kiếm Bình nghe ta kêu liền giật mình nhìn ta rồi đỏ mặt cúi đầu nói nhỏ " Muội chỉ hơi mệt thôi " .
Ta lo lắng nhìn nàng nói " Vậy muội mau về phòng nghỉ ngơi , ngày mai chúng ta còn lên đường nữa " . Mộc Kiếm Bình gật đầu không dám nhìn ta cúi đầu đi lên lầu , thấy nàng ũ rũ như vậy liền lo lắng nói với Phương Di " Nàng lo cho Tiểu Quận chúa nha " .
Phương Di nhìn ta rồi gật đầu đi theo lên lầu , A Kha thấy không khí hơi căng thẳng nên hỏi " Song Nhi đâu sao không thấy " . Ta hơi mất tự nhiên nói " Song Nhi mệt nên đang nghỉ ngơi a " .
Tăng Nhu lo lắng nhìn ta hỏi " Muội ấy bệnh sao " , ta hàm hồ gật đầu nói "Ân , ta lên phòng trước hai nàng có đi dạo thì đừng đi xa quá a " . Ta đi lên phòng , hai nàng nhìn theo bóng lưng ta .
A Kha nhìn xung quanh rồi hỏi " Nhu tỷ chúng ta đi dạo xung quanh đây không " , Tăng Nhu gật đầu nói " Đi thôi " . Còn ta đi vào phòng chờ tiểu nhị đem điểm tâm vào ăn với Song Nhi .
Tiểu nhị đem điểm tâm để lên bàn rồi lui ra , ta đóng cửa kĩ rồi mới đi vào giường vén màn ngủ lên nhìn Song Nhi ngủ . Khom lưng hôn lên mắt nàng ta nói " Hảo Song Nhi , rời giường ăn điểm tâm a " .
Song Nhi nghe tiếng ta mới mở đôi mắt đẹp ra nhìn , ta cươì vươn tay ôm nàng lên hôn gò má hồng hồng của nàng . Ôm nàng lại bàn để nàng ngồi lên đùi dựa sát vào lòng người ta .
Ta ôn nhu hỏi " Nàng muốn ăn món nào ta uy cho " , Song Nhi đỏ mặt xấu hổ nhưng vẫn hạnh phúc để ta uy nàng ăn . Chờ khi ăn xong ta mới ôm nàng lên giường nói " Nàng nghỉ ngơi đi , ta kêu tiểu nhị dọn dẹp rồi nằm với nàng nhé " .
Song đỏ mặt nhìn ta , nghe ta nói ôn nhu như vậy nàng liền thấy hạnh phúc và mãn nguyện . Từ khi nàng ở với Thiếu Phu Nhân chưa từng dám nghĩ sẽ có người chăm sóc và ôn nhu với nàng như Tiểu Bảo .
Chờ tiểu nhị dọn dẹp xong bàn điểm tâm thì ta đem hai mươi lượng cho hắn , tiểu nhị được cho hai mươi lượng càng ra sức dọn dẹp hơn . Khi dọn xong , khóa cửa phòng rồi ta mới cởi áo ngoài lên ôm Song Nhi .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro