Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 22

Khi đến trấn nhỏ gần đó ta cho xa phu dừng xe . Tìm khách điếm ngủ lại một đêm mai lên đường đi tiếp , chứ lỡ đường tối nay không có chỗ ngủ , ta thì không sao nhưng có tận bốn nữ nhân a .

Xuống ngựa lại gần xe ngựa ta nhẹ giọng nói " Chúng ta nghỉ tạm ở đây , mai lên đường đi tiếp . Ta sợ đi tiếp tới tối là không có chỗ nghỉ chân , ta là nam nhân không sao nhưng các nàng thì không tốt a ".

A Kha nói " Bọn ta không yếu đuối tới vậy " , ba người còn lại cũng gật đầu tán thành . Ta liền cười nịnh nói " Là ta nói sai , ta yếu đuối nên các nàng vì ta ngủ lại đây một đêm a " .

Mộc Kiếm Bình gật đầu nói " Huynh biết là tốt " . Phương Di cười nói " Ngươi nên biết nữ nhân chúng ta không phải ai cũng yếu đuối a " .

Ta khom lưng nói " Nô tài nói sai , xin bốn vị phu nhân thứ lỗi " . Bốn nàng phì cười , Tăng Nhu cười nói " Huynh hồ ngôn loạn ngữ a " . Mộc Kiếm Bình hùa theo nói " Huynh ấy lúc nào cũng hồ ngôn loạn ngữ " .

A Kha cũng nói " Ta không ngờ huynh lại như vậy luôn a " . Phương Di nhìn ta nói " Hắn chỉ được cái miệng nên nữ nhân chúng ta đừng tin hắn a " .

Ta nhìn các nàng mỗi người một câu , liền giả bộ đau khổ nhìn trời nói " Các nàng ỷ đông hiếp yếu a , tại sao ta lại là nam nhân cơ chứ " . Mộc Kiếm Bình liền hỏi " Huynh chẳng phải bảo ta kêu huynh là tỷ tỷ sao " .

Ta nghe vậy liền giả bộ tiếng thái giám nói " Các nàng đừng ăn hiếp ta nữa , dù sao ta cũng là nữ nhân a . Các nàng phải biết thương hoa tiếc ngọc chứ ".

Bốn nàng thấy ta như vậy liền cười to , A Kha nói " Huynh nhìn huynh xem có chỗ nào giống nữ nhân a " , bà người còn lại đồng thanh nói " Đúng đó " .

Ta liền cười nói " Có chứ , ta lòng dạ hẹp hòi giống nữ nhân a " . Phương Di cười nói " Cái gì ngươi cũng nói được hết a " . Tăng Nhu nhìn ta cười nói " Thật hết nói nổi huynh a " .

" Ta đói bụng quá , không đấy võ mồm với các nàng nữa a " nói xong ta liền đi vào khách điếm , bốn nàng theo sau ta vào trong . Khi nhìn nữ chưởng quầy ta liền nhớ tới Tô Thuyên không biết nàng ấy sao rồi , đột nhiên ta lo quá .

Phương Di nhìn ta trầm mặc liền hỏi " Ngươi nhớ đến bà ta sao , chắc gì bà ta nhớ ngươi " . Ta cau mày nói " Gần một tháng không gặp nên ta nhớ nàng là chuyện bình thường a" .

Mộc Kiếm Bình hỏi " Hai người đang nói tới giáo chủ phu nhân à " . A Kha liền nói " Huynh qua lại với người có phu quân rồi à " . Tăng Nhu nhíu mày nhìn không nói .

Ta thở dài nói " Các nàng không hiểu đâu , Tô Thuyên từng có người yêu thương . Nhưng lại bị Hồng giáo chủ giết rồi ép nàng về làm thê tử của hắn . Tô Thuyên cuối cùng chỉ là một nữ nhân bị tổn thương a ".

Phương Di nhíu mày nói " Nhưng bà ta đã có phu quân a " . Ba người còn lại cũng nhìn ta . Thở dài đứng dậy ta nói " Các nàng không hiểu a , thôi các nàng ăn đi . Ta mệt mỏi nên về phòng nghỉ ngơi a ".

Ta thất vọng đi lên lầu , sao chẳng ai hiểu cho Tô Thuyên cả . Ta càng yêu Tô Thuyên hơn , nàng chỉ là một nữ nhân bị tổn thương mà không ai hiểu .

Bốn nàng nhìn bóng lưng thất vọng của ta . Mộc Kiếm Bình lên tiếng phá vỡ bầu không khí căng thẳng nói " Huynh ấy thất vọng về chúng ta phải không a " . Phương Di lắc đầu nói " Ta cũng không biết sao a " .

A Kha lắc đầu nói " Thôi mọi người ăn đi mai nói chuyện với huynh ấy sau " . Tăng Nhu nói " Đúng a , mọi người ăn đi mai còn lên đường nữa " . Mộc Kiếm Bình gật đầu nói " Ân " .

Khi về phòng ta không ngủ được liền mặc áo ngoài vào , đi ra bờ hồ gần đó ngồi xuống . Nhìn mặt nước tĩnh lặng , ta nhớ tới Tô Thuyên từng cử chỉ hành động của nàng , ta chỉ muốn ôm chặt nàng . Không để nàng bị bất kỳ tổn thương nào nữa , nhưng hiện tại ta không nàng ra sao , có bị Hồng giáo chủ ủy khuất nàng không .

Ta nhìn mặt hồ nói to " Ta thật vô dụng a " . Đột nhiên A Kha từ sau lưng ta đi tới nói " Sao huynh lại tự nói bản thân vô dụng a " . Ta cười khổ nói " Nữ nhân của mình mà ta cũng không bảo hộ được , vậy không vô dụng thì là gì a " .

A Kha nhìn sườn ta nói " Huynh đừng trách bọn họ , mấy nàng chỉ lo cho huynh thôi " . Ta nhìn nàng cười nhẹ nói " Ta không trách mấy nàng , một nam nhân mà đi tính toán với nữ nhân thì thật là đồ bỏ a " .

A Kha kinh ngạc nhìn ta nói " Huynh thật tốt a , nam nhân mà suy nghĩ như huynh thì nữ nhân bọn ta đã không đau khổ vì cuộc sống nam tôn nữ ti này a " . Ta nhìn nàng nói " Rồi se có người thương nàng bảo hộ cho nàng thôi ".

A Kha nhìn xa xăm nói " Hy vọng được như huynh nói a " . Ta lấy lá rụng trên tóc nàng xuống rồi nói " Sẽ gặp thôi , nàng bị ủy khuất cứ nói với ta . Muộn rồi nàng mau vào ngủ đi , mai lên đường sẽ mệt chết a " . A Kha đỏ mặt cúi đầu nói nhỏ " Ân ".

Nhưng ta chỉ nhìn mặt hồ nên không thấy nàng dị thường . Chờ nàng đi rồi ta mới nói " Hai nàng ra đi không cần trốn a " . Ở phía hành lang Mộc Kiếm Bình và Phương Di bước ra , Mộc Kiếm Bình hỏi " Sao huynh không ngủ mà ra đây , bộ huynh còn giận bọn ta sao ".

Ta nhìn nàng sủng nịnh nói " Ta không giận các nàng đâu , mau về ngủ đi nai còn lên đường nữa " . Phương Di nhìn ta nói " Hôm nay ta nói như vậy là ta sai , ngươi thứ lỗi cho ta " .

Ta kinh ngạc nhìn Phương Di , không ngờ nàng lại xin lỗi ta . Nên ta nhìn nàng cười ôn nhu nói " Nàng đừng suy nghĩ lung tung , ta sao có thể giận các nàng được chứ . Đi thôi theo ta về phòng ngủ thôi " .

Đẩy hai nàng đi phía trước ta đi theo thần nghĩ mai mắn Tăng Nhu đã ngủ , nếu không ta lại phải giải thích nữa rồi . Vào phòng nằm xuống ta liền ngủ .

Nhưng chỉ có Tăng Nhu do hôm nay gặp quá nhiều chuyện nên mệt mỏi ngủ say . Ba người còn lại đều đắm chìm vào suy nghĩ của bản thân .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro