Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15

Rời giường xong rửa mở cửa ra liền thấy Song Nhi và nương ta đứng chờ . Ta liền nói " Nương và Song Nhi sao không ngủ thêm tí nữa a " . Xuân Hoa cau mày nói " Còn không phải tới tiễn ngươi đi à " .

Song Nhi cũng lên tiếng nói " Huynh ăn xong hãy lên đường , mời phu nhân ăn luôn a " . Ta cau mày nói " Muội không được gọi phu nhân nữa ,  phải gọi là nương a " . Xuân Hoa tỷ nghe vậy liền gật đầu nói " Đúng a , con là nữ nhân đầu tiên tiểu tử nàng dẫn về ra mắt nương  . Nên con phải kêu ta là nương a ".

Song Nhi nghe vậy liền ngượng ngùng nhìn ta , nhún vai ta cười nói " Nương ta đã nói vậy thì muội kêu nàng là nương như ta đi , dù gì ta cũng không có muội muội a " . Song Nhi nghe vậy liền cau mày nhỏ giọng nói " ân ".

Xuân Hoa tỷ nghe ta nói vậy liền thầm mắng ' ta sao lại sinh ra tên đầu đất như vậy a , Song Nhi hài tử này vưà xinh đẹp mà còn hiểu chuyện . Ta nhận định Song Nhi phải là nương tử của Tiểu Bảo a ' .

Chờ tới khi ta lên ngựa đi thì Xuân Hoa nói nhỏ vào tai Song Nhi " Con yên tâm đi , lúc nhỏ tiểu tử đó chẳng quan tâm ai đâu . Nương thấy nó quan tâm con như chắc là nó có tình cảm với con rồi mà tại nó không nhận ra thôi , nên con đừng buồn a " .

Song Nhi nghe vậy liền đỏ bừng mặt nói " Con đã biết a " . Xuân Hoa thấy vậy gật đầu nói " Thôi chúng ta đi mua lại Lệ Xuân Viện với một ngôi nhà cho con ở a , chứ con không ở Lệ Xuân Viện được đâu , phức tạp lắm a "  .

" Vậy nương dọn đến ở chung với con nha , huynh ấy bảo con phải lo lắng cho nương thay huynh ấy a " Nói xong Song Nhi liền đi gom hành lý của Xuân Hoa tỷ . Xuân Hoa nhìn theo nói thầm " Hài tử của mình đúng là có phúc , được Song Nhi thương a ".

Khi ta vừa ra khỏi Dương Châu , đi về hướng tây liên tục . Lên đường được hai ngày , lúc ta đang nghỉ ngơi ăn trưa thì gặp ba người bước vào một nam nhân cở hai mươi bốn tuổi khá anh tuấn cao tầm thước bảy lăm . Một nữ nhân tầm hai mươi hai vô cùng xinh đẹp , dịu dàng dìu theo một sư cô tầm ba mươi lăm tuổi .

Ta nhìn họ rồi ăn tiếp , khi sắp ăn xong thì có khoảng mười tên Lạt Ma chạy vào đánh ba người họ . Ra vô tình nghe được tên nam nhân kêu to " A Kha mau tới giúp ta " . Thì nữ nhân xinh đẹp cầm kiếm bay tới hô to nói " Khắc Sảng huynh không sao chứ " .

Ta đứng lên hai phóng chiếc đũa đâm vào cổ họng của hai tên đang sắp đánh trúng A Kha . Ta lấy dao nhỏ đâm vào người tên gần ta nhất , thì có kẻ đánh tới Trường Bình công chúa đang dưỡng thương . Ta liền dùng kinh công bay qua đánh vào người một tên rồi phóng dao vào người tên còn lại .

Chỉ ngày hôm nay thôi mà ta đã giết năm người a , dù khó chịu nhưng ta đành phải giết họ thôi . Vì ta biết thế giới này ta không giết người sẽ bị người giết . Ta đến đây gần mười năm nhưng vẫn có chút không chấp nhận được , nhưng ta không thể làm gì khác .

Ta lại gần tên bị ta phóng dao , lấy cây dao rồi kéo áo hắn lau máu trên cây dao . Ta nhìn A Kha , ta có ấn tượng khá tốt về A Kha . Nàng là một nữ nhân xinh đẹp và dịu dàng , ta thấy nàng hiện tại xó Trịnh Khắc Sảng hắn sẽ không để nàng thiệt thòi . Nghĩ vậy liền yên tâm lên đường về Kinh Thành tiếp .

Móc bạc ra để lên bàn liền bước ra khỏi tửu lâu . Sắp ra tới cửa thì Trường Bình công chúa nói " Tiểu huynh đệ , hôm nay đa tạ ngươi rồi " . Ta hành lễ với nàng nói " Đừng khách khí , thấy người khó khăn tiện tay giúp đỡ a " .

Trường Bình công chúa hỏi " Tiểu huynh đệ là muốn đi đâu a  " . Ta ngồi xuống đối diện nàng nói " Ta đang trên đường về Kinh Thành a " . Trường Bình công chúa nói " Ba người chúng ta cũng đến Kinh Thành , nếu tiểu huynh đệ không chê thì hãy đi chung với ta " .

Ta đang tính trả lời thì A Kha và Trịnh Khắc Sảng đi tới bàn ngồi xuống . Trịnh Khắc Sảng cười nói với ta " Ta là Trịnh Khắc Sảng , còn đây là A Kha " . Ta gật đầu nói " Ta là Vi Tiểu Bảo , mọi người cứ kêu ta là Tiểu Bảo a " .

A Kha ngồi xuống thì nói " Hôm nay đa tạ huynh rồi " . Ta cười nói " Đừng khách khí " . Quay qua nhìn Trường Bình công chúa nói " Chúng ta lên đường ngay nha " . Trường Bình gật đầu  .

Ta đi ra trước lên ngựa chờ họ . Một khắc sau họ ra , hai nữ nhân ngồi trong xe ngựa , Trịnh Khắc Sảng thì ngồi trên lưng ngựa như ta . Lười quan  tâm ta thấy họ ra liền điều khiển ngựa đi trước .

Đi tới gần trời tối thì chưa đi được bao nhiêu . Ta mệt mỏi nghĩ ' Cứ đi với tiến độ này chắc nửa tháng mới tới a ' . Ta cũng yên tâm A Kha rồi nên ngày tách ra đi thôi . Ta phải đi cứu Phương Di và Mộc Kiếm Bình nữa , không có thời gian lãnh phí a .

Đến tửu lâu ngủ lại sáng hôm sau ta nói với ba người họ " Thật có lỗi , ta đột nhiên nhớ có việc gấp . Xin cáo từ trước , có duyên gặp lại " . A Kha nhìn ta hỏi " Nếu muốn tìm huynh báo đáp thì tìm ở đâu a " .

Ta nhìn nàng nói " Có việc gì thì đến Thiên Địa hội tìm ta , cứ đưa ngọc bội này cho họ thì họ sẽ biết nàng tìm ta . Thôi cáo từ các vị " . Nói xong ta liền lên ngựa thúc ngựa chạy nhanh về Kinh Thành .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro