Chương 1
Trình Tiểu Vi khi tỉnh lại mới biết bản thân đã xuyên không .
Ta đấu tranh nội tâm vì ta xuyên không tạm chấp nhận . Ta biến thành nam nhân tạm chấp nhận .
Nhưng học tỷ của ta thì sao ta không thể chấp nhận được . Tại sao vậy ??? .
Ta hối hận vì chưa thổ lộ với học tỷ mà . Ta khóc không ra nước mắt , khuôn mặt vì đó mà méo mó .
Xuân Hoa Tỷ thấy ta méo mó tưởng ta đau " Tiểu Bảo ngươi đau lắm phải không . Để nương xem "
Ta mồ côi đã lâu giờ có tình mẹ như vậy ta thấy ấm lòng hơn " ta không sao đâu nương , chỉ là ta không nhớ gì hết a "
Xuân Hoa Tỷ lo lắng nhìn ta " Để nương đi vay tiền mời đại phu xem ngươi a "
Thấy vậy ta liền vội vàng nắm tay áo nàng lại " ta không sao đâu . Không cần đại phu đâu nương "
Nàng thấy ta vậy thì ngồi lại " ngươi đói không . Để nương đi xuống bếp lấy cho ngươi tí thước ăn "
Ta bảo " là " . Nhìn thấy nàng đóng của lại ta bắt đầu nhớ lại phim Lộc Đỉnh Ký .
Ta nhất định phải phải đi theo Mao Thập Bát mới có thể giống như trong nguyên tác gặp hoàng đế được .
Ta suy nghĩ miên man rồi ngủ lúc nào không hay .
Đến khi ta tỉnh lại thì trời đã tối hẳn . Ta nhìn lên bàn ăn thấy đồ ăn để sẵn mà không thấy Xuân Hoa Tỷ ở đâu .
Bước xuống giường thì đầu lại đau " nương , người đâu rồi "
Đi ra mở cửa thì ta thấy dưới lầu đông khách và có một số cặp dựa vào nhau quần áo không chỉnh tề . Ở trên hành lang có vài người đang ôm hôn nhau .
Ta giật mình đóng của lại . Mặt ta đỏ lên dù ta là người thế kỉ 21 nhưng ta chưa từng gặp qua nhưng chuyện này .
Ngồi vào bàn ta bắt đầu ăn , khi ta ăn gần xong thì Xuân Hoa Tỷ về trên tay còn cầm theo 1 bình rượu và 1 đĩa thịt .
Chờ nàng ngồi xuống ta hỏi " nương đi đâu a , đói bụng không"
" ta bồi khách nên ăn rồi . Ngươi hết đau chưa "
"Ta đã hết đau " . Nàng nhìn ta ăn gần hết thì bảo " thịt này của khách ăn xong , ngươi ăn xong , rồi ngủ trước đi " " là"
Rồi nàng đẩy cửa ra đi . Ta ngồi nhìn bàn đồ ăn ta nghĩ ' mình đã được sống lại thì phải sống thật tốt . Và lo cho Xuân Hoa Tỷ nữa . Ta đã mượn thân xác ngươi sống lại thì ta sẽ lo cho nương ngươi , còn các lão bà của ngươi thì ta sẽ tìm người tốt cho họ , nên ngươi hãy yên tâm mà ra đi '
Ta nằm trên giường ngủ mãi mà không được vì tiếng rên của phòng kế bên cứ vọng qua phòng ta . Ta thật vẫn chưa thể làm quen với nơi này được , với cái cơ thể của nam nhân này nữa . Không ngủ được nên nằm nhớ lại các chi tiết của Vi Tiểu Bảo , khoảng một năm nữa Mao Thập Bát sẽ tới đây . Phải tìm cách đi theo mới có thể theo như nguyên tác gặp các lão bà của Vi Tiểu Bảo , mình phải làm quan mới có tiền lo cho nương của hắn .
Khi mở mắt ra lần nữa đã là sáng hôm sau , cứ thế ta và Xuân Hoa Tỷ nương tựa vào nhau mà sống ở Lệ Xuân Viện qua ngày . rồi mọi người thấy ta từ lúc tỉnh dậy là khác hẳn lúc trước . Buổi trưa chị ở gần phòng của ta và nương ở hỏi nương ta " Tiểu Bảo từ khi tỉnh dậy khác hẳn phải không Xuân Hoa Tỷ , hắn không còn hồ nháo nữa " . Xuân Hoa ngẫm lại thấy cũng đúng " Muội nói vậy ta mới thấy khác hẳn trước kia , hắn trầm tĩnh , trưởng thành hơn hẳn kể từ khi tỉnh lại "
Ta ngồi ngay bàn ăn nên ta nghe hết , mà cũng may là lúc ta bị thương ngay đầu nên không sợ bị nghi ngờ nhiều .
-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro