MỆT MỎI
Sáng hôm sau Hạ Nhiên thức dậy. Cô nhìn quanh căn phòng không thấy Từ An, cô cảm thấy không thoải mái, "cốc cốc" Hạ Nhiên vui mừng nghĩ người bước vào là Từ An nhưng không là một chàng trai vóc dáng cao to, khuôn mặt thanh tú mặc bộ vest đen cà vạt thắt lỏng, bưng một tô cháo sườn cùng một số loại thuốc khác vào. Hạ Nhiên nhận ra ngay là bac sĩ Minh anh ta trông già dặn hơn khi còn làm việc cho Từ Gia rất nhiều, cô hơi bối rối có chút ngạc nhiên liền hỏi
"Bác sĩ Minh sao anh lại ở đây chẳng phải hơn sáu năm trước anh đã qua Anh sao?"
Nghe Hạ Nhiên hỏi vậy Minh Triết làm vẻ bối rối trả lời
"Phải, tôi ở ẩn nên Từ Gia và Hạ Gia các người có chuyện gì tôi cũng không biết được, mà Hạ Nhiên rốt cục ở đây đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao lão công nhà cô lạnh nhạt với cô thế?" Minh Triết đáp lại trong lời nói anh ta như có ý cười
"Trong thời gian anh qua Anh ở đây xảy ra rất nhiều chuyện cha mẹ Từ An bị chính anh trai cô ấy ám sat tập đoàn của nhà chị ấy phá sản vì có hành vi rửa tiền rồi lâm vào cảnh nợ nần, tôi bị bắt qua Mỹ còn Từ An bị mất một phần kí ức lúc chị ấy biết chủ mưu của chuyện này" Hạ Nhiên nói ánh mắt cô sầu càng thêm sầu.
"Ra là vậy sao chứ chủ mưu của chuyện này là?" Minh Triết nghi hoặc hỏi tiếp
Cô nghe vậy liền ấp úng trả lời" chủ mưu của chuyện này chính là chị cả của tôi và anh trai của Từ An .Từ Ngọc."
"Cái này tôi đã sớm đoán ra nhưng tại sao hai người họ lại làm ra chuyện này?"
"Tôi cũng không biết nhưng sau khi hãm hại cha mẹ cùng Tù An anh trai chị ấy có để lại một khoản tiền không nhỏ cho chị ấy tôi thật sự không hiểu làm vậy là có ý gì, mà Từ An đâu rồi?" Hạ Nhiên nói
"Từ tổng đã đến thành phố H công tác Từ tổng nói tôi chăm sóc cô khoảng một tuần"
"Làm phiền anh rồi, bây giờ tôi hơi mệt, tôi muốn nghỉ ngơi chút" Hạ Nhiên nói mà giọng có chút mệt
"Được rồi cô ăn cháo rồi uống thuốc giờ tôi ra ngoài"
Đợi Minh Triết ra ngoài, cô tựa vào thành giường nhìn ra ngoài suy nghi mông lung chuyện gì đó đôi mắt nâu buồn giờ pha chút bi thảm, cô thực sự không biết phải làm để khiến Từ An tin tưởng mình cô cảm thấy rất bất lực....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro