
Chương 16: Hướng dẫn thao túng tâm lý (02)
"Một ván cờ chia làm 3 giai đoạn: giai đoạn 1: bạn mong mình chiếm ưu thế, giai đoạn 2: bạn tưởng mình là người ưu thế, và giai đoạn 3 bạn biết mình sẽ thua! - Tartakower
---
Ngày nay, ai mà chẳng có một chiếc điện thoại trong tay? Cả thế giới thu gọn trong một màn hình nhỏ bé, và một khi tin tức lan truyền, nó giống như ngọn lửa bén vào rừng khô, không thể kiểm soát.
Ngày thứ ba kể từ vụ án Lý Minh Quân.
Lần nữa, Bát Long dậy sóng.
Khắp các trang tin tức đều tràn ngập cái tên Nguyễn Lịch Đình - vị luật sư nổi tiếng, người đã dám đứng ra vạch trần sự tắc trách của cảnh sát. Những bài báo giật tít bằng những dòng chữ đỏ chói, chém xuống như những nhát dao vào danh tiếng của Sở cảnh sát Bát Long:
"Luật sư tố cáo cảnh sát Bát Long che giấu sự thật!"
"Hệ thống pháp luật đang mục ruỗng? Nguyễn Lịch Đình tuyên chiến với cục cảnh sát!"
Dư luận bùng nổ.
Trên mạng xã hội, từng bài viết được chia sẻ với tốc độ chóng mặt. Có người ủng hộ, có kẻ châm chọc, có những tài khoản ẩn danh tung tin đồn vô căn cứ. Người ta tranh cãi, người ta phẫn nộ, có kẻ lợi dụng, có kẻ sợ hãi.
Cơn bão này... mới chỉ bắt đầu.
Trong buổi phỏng vấn trực tiếp, Nguyễn Lịch Đình không né tránh. Cô đối diện với ống kính, giọng nói rõ ràng, dứt khoát.
"Cảnh sát Bát Long đã cố tình điều tra sơ sài. Họ muốn che giấu một sự thật kinh khủng: Trần Chiến Minh - giám đốc một tập đoàn lớn đã có hành vi bất chính với trẻ em."
Một cú nổ lớn. Không khí trong trường quay dường như lắng xuống một giây.
Nguyễn Lịch Đình không dừng lại. Cô nhìn thẳng vào máy quay, ánh mắt sắc lạnh.
"Đây không phải là lời tố cáo suông. Tôi có nhân chứng. Và tôi tin rằng vẫn còn nhiều nạn nhân chưa dám lên tiếng. Nếu bạn đang lắng nghe tôi, hãy đứng lên. Chúng ta có thể kết thúc điều này, ngay tại đây, ngay bây giờ."
Cô dừng lại một chút, như thể dành thời gian cho những ai đang chần chừ trước màn hình.
"Hãy tìm tôi. Tôi sẽ bảo vệ các bạn."
Đó không chỉ là một lời kêu gọi. Đó là một lời tuyên chiến.
---
Vương Tú Lan chăm chút từng luống hoa, biến khu vườn thành một bức tranh sống động. So với những khách sạn sang trọng thì những nhà nghỉ như vầy lại dễ tạo cảm giác dễ chịu.
Mạc Kỳ Yến trở về vào giữa trưa.
Nắng rọi xuống gay gắt, hắt bóng cô lên nền gạch. Vẫn là chiếc sơ mi đen ngòm đặc trưng, sắc màu đối lập hoàn toàn với ánh mặt trời chói chang. Trời nóng nực là thế, nhưng cô ta vẫn thích màu đen.
Mạc Kỳ Yến nhìn thấy bác sĩ Tần đang nhàn hạ đọc sách uống trà ở hành lang.
"Bác sĩ Tần, có thể trò chuyện một chút không?" Mạc Kỳ Yến lịch sự hỏi, phải rồi, cô ta vừa kiệm lời vừa luôn duy trì sự lịch sự. Đây là mẫu người rất cẩn thận lời ăn tiếng nói.
Bác sĩ Tần nhẹ nhàng đặt một cuốn sách của Carl Jung xuống chiếc bàn gỗ bên cạnh. Mà trên bàn đang có một bàn cờ vua đã được xếp các quân cờ, sằng sẵn cho một ván đấu.
"Cảnh sát Mạc, mời ngồi, xem tôi giúp gì được chị." Bác sĩ Tần nói, chén trà nóng bên cạnh khẽ toả hương dịu dàng.
Mạc Kỳ Yến ngồi vào ghế đối diện, ngay khoảnh khắc ấy, sự tương phản giữa hai người trở nên rõ rệt. Một người tựa như sương khói, thanh thoát như hương trà và cũng khó nắm bắt. Một người lại giống như mang trên vai cả một ngọn núi, lúc nào cũng nặng nề, trùng xuống bởi những gánh nặng chưa lời giải.
"Cô có tin vào ám thị tâm lý, việc thao túng người khác để họ làm theo ý mình không?"
Giọng Mạc Kỳ Yến trầm xuống, ánh mắt sắc như lưỡi dao, nhìn thẳng vào người đối diện. Không né tránh, không chần chừ.
Bác sĩ Tần với cảm xúc của Mạc Kỳ Yến chỉ muốn bật cười, cô giống như một con xe trên bàn cờ, luôn tiến về phía trước, trực diện và thẳng thắn.
"Nếu tôi không nhầm, chị Mạc không mấy tin vào bẫy tâm lý?" Bác sĩ Tần nói.
Mạc Kỳ Yến im lặng vài giây, cô trả lời: "Cảnh sát chúng tôi tin vào chứng cứ hơn."
"Thế chị hỏi tôi câu trên là bởi vì điều gì?" Bác sĩ Tần chậm rãi hỏi.
Mạc Kỳ Yến nhìn đối phương, ánh mắt bác sĩ Tần luôn nhẹ nhàng nhưng dễ dàng hoá giải tất cả sự sắc bén của Mạc Kỳ yến. Cô lên tiếng, tiếp tục duy trì sự nghiêm túc:
"Sự thay đổi tâm lý chóng mặt của Nguyễn luật sư, Lý Bạch Dương và Ngô Phong... thật sự khó tin chỉ trong một đêm tất cả bọn họ đều thay đổi tính cách."
Bác sĩ Tần nghe lời này chỉ khẽ cười và lắc đầu, cô chậm rãi nói: "Tôi sẽ cho chị xem một ví dụ."
Ánh mắt cô hướng về bàn cờ trước mặt. "Chị biết khai cuộc kiểu Queen's gambit chứ?"
Mạc Kỳ Yến có chút khó chịu nhưng cũng thuận theo đối phương, cô muốn xem thử người này đang dở trò gì.
"Gambit là một đòn thí quân, chấp nhận mất cờ để đạt được mục đích."
Mạc Kỳ Yến trả lời, ánh mắt liếc nhanh qua bàn cờ.
Bác sĩ Tần không phủ nhận, chỉ khẽ mỉm cười. "Nhưng điểm thú vị của Queen's Gambit là gì, chị có biết không?"
Mạc Kỳ Yến cau mày. Cô đã dần quen với cách bác sĩ Tần dẫn dắt vòng vo, vị bác sĩ này sẽ không trực tiếp trả lời một câu hỏi, cô ta thật sự rất khó nắm bắt.
Mạc Kỳ Yến nhìn vào bàn cờ trước mặt, bác sĩ Tần đã di chuyển tốt trắng từ d2 đến d4. Một lời khiêu chiến rõ ràng với Mạc Kỳ Yến.
"Nếu tôi từ chối gambit, tôi có thể giữ thế trận an toàn."
Mạc Kỳ Yến cầm quân tốt, chậm rãi di chuyển từ d7 đến d5, chấp nhận đối đầu trực diện ở trung tâm.
Bác sĩ Tần nhìn nước đi của cảnh sát Mạc, trên mặt cô là nụ cười nhạt dần trở thành một ánh nhìn thú vị, gần như giễu cợt.
"Có thật chị sẽ an toàn không?" Bác sĩ Tần buông lời thách thức, khóe môi vẽ lên một nụ cười nhàn nhạt.
Cô không vội. Họ chầm chậm bắt đầu tới trung cuộc sau 5 lượt cờ, lần này bác sĩ Tần lại phạm sai lầm, để ngỏ quân chốt của mình trong thế trận có thể bị quân đen nuốt lấy.
Cô ngước mắt lên, nụ cười nhàn nhạt.
"Lần đầu, chị từ chối bắt quân chốt vì biết đó là bẫy gambit, vậy còn lần này?"
Một lời mời hấp dẫn. Họ cũng đã đi đến trung cuộc của ván cờ.
Mạc Kỳ Yến cau mày. Cô nhìn vào bàn cờ. Nước đi này có vẻ không ổn.
Lý trí cảnh báo cô rằng không thể có một món lợi nào miễn phí trên bàn cờ, nhưng theo bản năng, cô lại cảm thấy bị kích động. Nếu chấp nhận gambit bằng cách bắt tốt c4, cô sẽ có lợi thế vật chất tạm thời, nhưng...
Cô ngước lên, đối diện với bác sĩ Tần. Vẻ điềm nhiên của đối phương càng khiến cô nghi hoặc hơn.
"Nếu tôi không nhận?"
Bác sĩ Tần đặt cằm lên tay, ánh mắt thoáng qua một tia thích thú.
"Vậy có thể chị đã bỏ qua một cơ hội... hoặc biết đâu lại là cái bẫy? Chị lựa chọn thế nào, Mạc Kỳ Yến?"
Câu trả lời khiến Mạc Kỳ Yến khẽ cau mày. Một ván đấu tâm lý, mạnh mẽ và lôi cuốn.
Nếu cô từ chối, có lẽ sẽ giữ được thế an toàn. Nhưng nếu thật sự cô ấy đi sai nước cờ thì cô sẽ bỏ lỡ một lợi thế hiếm có?
Cô cân nhắc trong vài giây.
"Tôi lấy tốt."
Lời nói vừa dứt, cô thả tay xuống, bắt lấy tốt trắng c4 (dxc4).
Ngay lập tức, bác sĩ Tần phản đòn, không hề do dự.
2. e3!
Một nước đi tưởng chừng đơn giản nhưng lại đầy tính toán. Tượng trắng sẽ sớm được khai triển, đồng thời Mạc Kỳ Yến phải đối mặt với nguy cơ mất kiểm soát trung tâm.
Mạc Kỳ Yến nhận ra nếu không cẩn thận, cô có thể bị cuốn vào thế trận của đối phương.
3... e6 4. Bxc4 c5 5. Nf3 Nc6 6. O-O Nf6
Trận đấu tiếp tục với những nước đi quen thuộc, nhưng đến bước tiếp theo, bác sĩ Tần bất ngờ tung ra một nước đi vô cùng nguy hiểm.
[...]
7. Qb3!
Hậu trắng di chuyển lên b3, không chỉ gây áp lực lên quân tốt b7 mà còn kiểm soát trung tâm một cách trực diện. Một nước đi táo bạo, đầy chiến thuật.
Mạc Kỳ Yến khựng lại, hơi nhíu mày.
Cô có thể đỡ bằng cách bảo vệ tốt b7, nhưng điều đó sẽ làm chậm quá trình phát triển quân của cô, và mọi thứ sẽ trở nên bế tắc.
Sau một chút do dự, cô quyết định đối phó bằng 7... cxd4, chấp nhận trao đổi tốt để giảm bớt áp lực từ hậu trắng.
Tuy nhiên, ngay lập tức, bác sĩ Tần phản công mạnh mẽ.
8. dxc5!
Trắng chủ động thí tốt ở trung tâm, mở đường cho tượng và hậu phối hợp tạo áp lực lên vị trí yếu của đen.
Mạc Kỳ Yến nhận ra mình đã rơi vào bẫy chiến thuật. Nếu cô lấy lại tốt c5, quân trắng sẽ có thể tận dụng thế chủ động để ép cô vào thế phòng ngự bị động, không thể phản kháng.
Cảm giác bị mắc kẹt trong bẫy của đối thủ ngày càng rõ ràng hơn.
Cuối cùng, chỉ sau vài nước đi nữa, thế trận của cô sụp đổ hoàn toàn. Hậu trắng phối hợp với tượng và mã tạo ra một đòn tấn công mạnh mẽ, không thể tránh khỏi, buộc Mạc Kỳ Yến phải chịu thất bại.
"Chiếu hết." Bác sĩ Tần lên tiếng, đặt dấu hạ màn cho cuộc so tài ngắn ngủi.
Mạc Kỳ Yến khựng lại. Cô nhìn bàn cờ, rồi nhìn sang đối thủ của mình.
Bác sĩ Tần nhẹ nhàng dựa lưng vào ghế, vẫn là nụ cười nhàn nhạt ấy.
"Ngay từ đầu, Queen's Gambit chỉ là mồi nhử. Cái tôi luôn hướng đến là quân tốt tẩm độc về sau."
Cô nâng chén trà, chậm rãi thưởng thức.
"Đây chính là, ám thị tâm lý."
Mạc Kỳ Yến siết chặt tay. Người này thật sự thông minh đến đáng sợ. Một cảm giác rùng mình lướt ngang sống lưng Mạc Kỳ Yến.
Nếu cô ta là tội phạm, thì sẽ là một tội phạm cực kỳ nguy hiểm.
---
Giải thích:
Tần Y Lạc dùng khai cuộc điển hình của Queen's Gambit, tức là chấp nhận mất tốt để đạt được lợi thế. Đây là một cái bẫy, cô gợi nhắc ngay từ đầu với mục đích để Mạc Kỳ Yến từ bỏ bắt chốt.
Nhưng Queen's Gambit có một lợi thế là không nhất thiết phải thực sự thí quân để giành ưu thế.
Khi vào trung cuộc, Tần Y Lạc lại khiêu khích cô lần nữa, dẫn dụ Mạc Kỳ Yến bắt quân tốt. Lần này, đó không còn là một lựa chọn chiến thuật đơn thuần nữa, mà là một cái bẫy thực sự bởi Mạc Kỳ Yến không muốn bỏ lỡ hai lần một món hời.
Khi ăn tốt, đồng nghĩa với việc đẩy quân Hậu vào thế liên hoàn tấn công, buộc Mạc Kỳ Yến phải bước vào một chuỗi nước đi bất lợi.
Đây chính là bẫy "Tốt tẩm độc mất Hậu" – một sai lầm có thể khiến ván cờ sụp đổ hoàn toàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro