Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 73- tái giá

Tô Khả Tịch dọn đến Nhạc Hinh cung, nàng phân vị không cao, không được quyền chủ một cung chỉ ở thiên điện mà thôi. Bất quá, ở tẩm cung chỉ có một mình nàng, dáng vẻ cũng rất ung dung tự tại.

Thật ra, Thượng Xá cục đều có sắp xếp cả. Hai phi tần đang mang long thai đều được ưu tiên tịnh dưỡng một cung, tránh long thai bị đụng chạm. Huyết mạch hoàng gia luôn là quốc gia trọng sự kia mà, tuyệt đối không thể qua loa.

Vì Tô Khả Tịch là chính tứ phẩm Tiệp dư, nàng có thể có thêm một cung tỳ quân quý, hai cung tỳ beta thô sử, và hai thái giám trông điện. Nội Vụ phủ trong ngày đều mang bọn họ đến Nhạc Hinh cung, lần lượt ra mắt chủ tử để hầu hạ.

Tô Khả Tịch ngồi trên ghế quý phi gỗ đào, tay vịn là chạm khắc sóng nước dập dờn. Nàng nhìn mấy cung nhân kia.

Cung tỳ quân quý ra mắt đầu tiên, nàng ta phúc thân hành lễ, nói: "Nô tỳ Tố Mai, thỉnh an Tiệp dư."

Tô Khả Tịch gật nhẹ đầu, cho miễn lễ. Hai cung tỳ beta thấy vậy cũng học theo hành lễ.

"Nô tỳ Thanh Hà thỉnh an Tiệp dư."

"Nô tỳ Mộc Ngân thỉnh an Tiệp dư."

Lúc này đáy mắt Tô Khả Tịch có chút nhúc nhích. Nàng nhìn cung tỳ tự xưng Mộc Ngân, hỏi lại: "Gọi là Mộc Ngân sao?"

Mộc Ngân có chút sợ sệt, đáp: "Hồi Tiệp dư, đúng là nô tỳ."

Tô Khả Tịch lại mỉm cười, tiếu ý thong dong điềm đạm, nàng nói: "Ta vốn có một vị cung tỳ cũng có chữ 'Ngân' trong tên. Không may, vận mạng nàng ta không tốt, đã lưu lạc không rõ tung tích. Ta không muốn chuyện này lặp lại, thế từ giờ gọi ngươi tên khác. Đang là mùa xuân tươi tốt, vậy gọi ngươi là Mộc Xuân được không?"

Trước giờ, một vài chủ tử trong cung vẫn luôn có điều cấm trong tính tình. Đôi lúc, đổi tên hạ nhân khỏi điều cấm đã là may mắn. Ngược lại, cung nhân không biết tên mình phạm điều cấm của chủ tử bị phạt là chuyện thường kia kìa. Cho nên, có chủ tử ôn hòa giảng đạo lý như Tô Khả Tịch, bọn họ còn vui mừng không ngớt.

Mộc Xuân quỳ xuống dập đầu, hô: "Tạ Tiệp dư ban tự danh!"

Sau đó, hai vị thái giám cũng thành thật báo tên hành lễ, tâm tình bọn họ thả lỏng hơn một chút, thấy dáng vẻ ôn hòa của Tô Khả Tịch, áp lực đều nhẹ đi. Phỏng chừng, vị Tiệp dư xuất thân thị nhân này, không quá khó hầu hạ.

"Nô tài Lữ Trung, thỉnh an Tiệp dư."

"Nô tài Phan Khải Lâm, thỉnh an Tiệp dư."

Tô Khả Tịch là người tính khí và dung mạo dễ chịu, không tạo cảm giác ác liệt. Nhưng không có nghĩa nàng không ác liệt. Nàng thấy được tên thái giám Phan Khải Lâm lúc nhìn thoáng qua bụng nàng có khinh thường hiện lên mồn một. Nàng biết rõ hắn ta khinh thường cái gì, nàng là nhi tức của Nữ đế, lại giở thủ đoạn trèo lên long sàng, có cái thai mà bay lên đầu cành. Đúng là làm nhiều kẻ ghen ghét ghê gớm.

"Hai ngươi miễn lễ đi, các ngươi có bao lâu ở trong cung rồi." Tô Khả Tịch đạm thanh hỏi.

Mấy người bọn họ liền báo ra đầy đủ, Phan Khải Lâm nhìn già dặn nhất, không ngạc nhiên khi hắn ta là người ở lâu nhất trong cung, gần mười ba năm. Đắc ý hiện lên trên mặt mày hắn ta, có vẻ rất tự hào vì một thân dày kinh nghiệm trong cung của mình. Có thể gọi là cậy già lên mặt.

Tô Khả Tịch lại không hiểu, ở càng lâu trong cung, không phải khả năng ẩn nhẫn càng giỏi sao. Hắn thế nào mặt mày lại luôn treo cảm xúc như thế?

"Các ngươi cũng thấy đi, ta đang mang thai, có nhiều việc cần để tâm một chút. Các ngươi làm tốt, ta tất nhiên không bạc đãi các ngươi." Tô Khả Tịch nhẹ nhàng nói.

Phan Khải Lâm cười khảy, đáp ngay: "Tiệp dư thỉnh an tâm, chúng nô tài sẽ tẫn trách đến khi hoàng tự xuất thế."

Lời này bao hàm nhiều châm chọc, quá dễ hiểu. Hắn ta là khinh thường phân vị thấp của nàng, dù cho nàng có sinh ra hoàng tước đi nữa cũng sẽ không có đủ tư cách nuôi dưỡng đứa nhỏ, trước sau cũng phải đem cho người khác nuôi dưỡng mà thôi. Vậy nên, thật ra mặt, hắn rất xem thường Tô Khả Tịch.

Tô Khả Tịch gật nhẹ đầu. Lại phất tay vào trong, coi như chào hỏi hôm nay đã xong. Tố Mai là cung tỳ quân quý, thoạt nhìn có vẻ rất non nớt. Nàng ta lấy lòng hầu đỡ Tô Khả Tịch, Tô Khả Tịch cũng không cản, tự nhiên để nàng ta lấy lòng. Còn việc phân phó hạ nhân làm việc khác, nàng giao lại cho Kim Khuyên làm.

Sau đó, vật ban thưởng của Nữ đế cũng được Nội Vụ phủ nườm nượp mang đến. Phàm là phi tần có công hoài thai, đều sẽ được ban thưởng không ít. Còn có cả đồ ban thưởng từ Ý phi và Cao phi, hai phi tần đang nắm quyền chưởng quản trong cung.

Ý phi ban thưởng rất có thâm ý, thường thì ngọc như ý đi liền một đôi, nàng ta lại chỉ đưa một thanh ngọc mà thôi. Tô Khả Tịch đang mang thai, có đồ thiếu hụt lẻ mọn như thế rất hại phong thủy. Bất quá, Tô Khả Tịch sùng phật đạo nhưng không có mê tín. Nàng chỉ cười nhạt, cô cô của nàng còn có ý dằn mặt nàng. Ngoài ra, nàng ta còn ban thưởng nhiều cẩm lụa cùng y phục rất đẹp mắt, bất quá những thứ đó, Tô Khả Tịch đều không thể vận được.

Tử sắc, hay hoàng sắc đều là màu sắc dành cho phi tần phẩm cấp cao, nếu nàng vận vào rồi ra ngoài. Phỏng chừng còn bị đánh điểm một phen. Chút tiểu tiết này có lẽ có thể châm chước, sẽ không bị phạt nặng được, huống hồ Tô Khả Tịch còn đang mang long chủng, há có thể bị phạt. Bất quá, vẫn có thể bị mất mặt.

Một thị nhân từ góa phụ nhi tức trở thành phi tử của mẹ chồng, tuyệt đối rất nhiều gièm pha. Thứ gì thủ lễ được, nàng sẽ không ngốc mà bỏ qua.

Thế nên những y phục cẩm lụa màu sáng tôn quý kia, Tô Khả Tịch dặn dò Kim Khuyên cất đi. Lấy những bộ có màu sắc thanh đạm như lục sắc, thanh sắc, hay bạch sắc mà vận.

...

Tô Khả Tịch nghĩ không có sai, thân phận con dâu của nàng vẫn còn vết tỳ, không thể nào xem thường được.

Nữ đế trên buổi tảo triều lại bị dằn vặt một phen. Chúng triều thần đều vịn vào cớ Tô Khả Tịch từng là Thứ phi của Đại hoàng tử mà tận tình "can gián". Vừa chỉ trích, vừa lẫm liệt vì nghĩa quên thân, liều mạng thỉnh cầu Nữ đế trừng phạt "nhi tức hoàng gia bất tuân cung tắc".

Tô Khả Tịch cũng không tính là nhi tức hoàng gia được, vì nàng đã bị tước phân vị phi từ lâu, có thể nói là hòa ly với Đại hoàng tử. Việc nàng làm phi tử Nữ đế, cũng đồng nghĩa tái giá, chỉ có khúc mắc là nàng tái giá với mẹ chồng mình. Đây là điều làm đám triều thần có lý do để huyên thuyên.

Nữ đế nghe hết mấy lời của đám lão thất phu bên dưới. Cuối cùng nàng hỏi lại một câu: "Như các ngươi nói, vậy là nên phạt quân quý đang mang long thai của trẫm?"

Triều thần nhao nhao nhìn nhau, long thai quan trọng thế nào, làm sao có thể xảy ra mệnh hệ gì được. Vậy nên có người chủ trương, để Tô Khả Tịch sinh xong sẽ phạt. Lần này Nữ đế cười lạnh thành tiếng: "Ha, vậy là người có công khai chi tán điệp cho huyết mạch Phượng gia đều đáng phạt?"

Triều thần nghẹn họng, không biết nói sao. Nữ đế từng ban lệnh, phàm là quân quý nào có thể mang thai hoàng tự, đều sẽ được trọng thưởng, nay bọn họ đòi phạt. Khác nào nói rằng Nữ đế ban chiếu sai, quân quý có công khai chi tán điệp lại bị phạt, còn ai dám mang thai đây? Nhưng nếu không phạt, bọn họ lại khó chịu vô cùng.

Bởi vì nhiều kẻ ở đây đang có quân quý nhà mình trong cung. Sợ cái thai trong bụng Tô Khả Tịch gây cản trở mà nhất quyết muốn diệt trừ. Tốt xấu, diệt trừ nữ quân quý này đi uy hiếp liền ít, còn phần đứa nhỏ sinh rồi sẽ tính sau.

Nữ đế thấy triều thần bên dưới nhao nhao, phiền chán hiện lên trong mắt. Đám người này, thoải thời khắc khắc đều nhìn chằm chằm vào hậu cung của nàng, muốn cái này muốn cái kia, thật sự quá đau đầu. Bây giờ, nàng càng sâu sắc lĩnh hội mẫu hậu mình có bao nhiêu bản lĩnh. Độc ác nhưng lại khiến tất cả triều thần này không dám hé răng. Kì thực, người đóng vai ác cũng có điểm tốt.

Không hiểu sao, Nữ đế chợt nhớ đến Tô Khả Tịch. Nữ nhân dung mạo như lan hoa, mang theo dáng vẻ điềm nhiên thong dong của phật gia. Nàng nghĩ, nếu một nữ nhân có tấm lòng bồ tát bị buộc trở thành độc xà thì sẽ như thế nào. Mà có thật thì chuyện đó cũng không lạ lùng, hậu cung vốn là phường nhuộm ra đủ thứ loại người mà.

Cuối cùng, buổi tảo triều đó kết thúc bọn quan viên vẫn không đòi được thêm gì. Nhưng lạ lùng thay, đêm đó Nữ đế lần đầu đặt chân lại vào hậu cung từ khi giữa đông đã không vào.

Liên tiếp bảy ngày, Nữ đế ban sủng các cung. Điều đáng nói nhất, đây đều là quân quý nữ nhi của các đại thần đã "tận tình" để "can gián" chuyện Nữ đế nạp con dâu mình làm phi.

Tròn một tháng, Nữ đế ban sủng đều đặn, tất cả quân quý vừa tuyển tú đều được tiêu kí, kể cả là quân quý nhà quan viên ngũ phẩm còn được sủng kia mà. Nhưng nhất định, Nữ đế vẫn không nghỉ lại hai cung Tích Vũ cung và Nhạc Hinh cung.

Đây là hai cung của hai phi tần đang mang long thai. Nữ đế chỉ thường ba ngày đến thăm theo thông lệ. Bất quá, thời gian dừng lại cung Tích Vũ bao giờ vẫn lâu hơn dừng lại Nhạc Hinh cung nửa canh giờ.

Người người phỏng đoán, vận khí của vị Nhạc Tiệp dư vừa sắc phong này sắp hết rồi. Vài người thể hiện hả hê ra mặt, dù sao Nhạc Tiệp dư liên tiếp may mắn. Được sủng, rồi mang long thai, còn được nạp vào cung bất chất thân phận con dâu đã chọc nhiều người mất hứng, không ít kẻ thấy cảnh này liền vui vẻ ghê gớm.

...

Tại Hàm Đàn cung của Cao phi. Giờ mùi hai khắc, Đoàn Sung hoa đã mang thai năm sáu tháng, bụng đã trồi lên, thế nhưng vẫn lặn lội đến đây.

Cao phi vốn thường ngủ trưa giờ này, nhưng thấy Đoàn Sung hoa đến, đành miễn cưỡng ngồi tiếp chuyện. Trúc Chi cho thị nhân mang trà đào hoa ra tiếp đãi. Đang là mùa xuân rộ sắc, hoa đào đương nhiên không thiếu, Hàm Đàn cung có gốc đào hoa lớn, rất thích hợp để lấy ủ trà đâu.

Lòng vòng một buổi, Đoàn Sung hoa vẫn không an phận nói một câu: "Nương nương, tần thiếp ở trong tẩm cung buồn bực, thiết nghĩ có nương nương thân thiết mới tìm đến. Nhưng phiền nhiễu nương nương mãi như thế cũng không được. Hay là, ngày mai tần thiếp đến chỗ Nhạc Tiệp dư, dù sao nàng ta và tần thiếp đều đang mang thai, tuy rằng nàng ta có thai muộn hơn tần thiếp nhưng chắc không có vấn đề đâu nương nương nhỉ?"

Cao phi vốn đang bưng chén trà phẩm, nàng hà hơi, khóe môi gợn lên chút châm chọc. Thật giỏi đánh vòng lung tung. Đây không phải thể hiện bất mãn sao? Đoàn Sung hoa là ám chỉ, nàng ta danh chính ngôn thuận mang thai long chủng, nhưng còn Nhạc Tiệp dư, chịu không ít đàm tiếu, còn có thai muộn hơn Đoàn Sung hoa, vậy mà phân vị lại cao hơn Đoàn Sung hoa một bậc. Đúng là thật đáng giận nhỉ?

Cao phi chỉ có thể cười châm chọc. Nhưng ý châm chọc này lại được giấu rất kĩ, thoạt nhìn nàng lại cười không rõ ý vị nhìn Đoàn Sung hoa. Đoàn Sung hoa giật thót một cái, có chút bất an.

Cao phi tốt xấu là do Tiên hậu bồi dưỡng thành. Cũng một tay Tiên hậu trao nàng cho Nữ đế phụ tá, nàng ít nhiều nắm được dụng tâm của Nữ đế chứ. Đoàn Sung hoa phân vị thấp bởi vì từ đầu Nữ đế đã không có ý định cho nàng ta quyền nuôi đứa nhỏ. Nhưng còn Tô Khả Tịch? Cố tình một lần lên đến hàm chính tứ phẩm, chắc chắn Nữ đế đang dọn đường để Tô Khả Tịch có thể tự tay nuôi dưỡng đứa nhỏ đây mà.

Có thể nói, vị Nhạc Tiệp dư này phân vị sẽ không ngừng lại ở đó. Mà sẽ càng lúc càng cao, có khi còn đứng vào hàng tòng nhất phẩm phi ấy chứ, bởi vì như thế sẽ có quyền chủ một cung, nuôi dưỡng đứa nhỏ rồi.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro