Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 58- dằn vặt cả đêm [H]

Người ta thường nói tiểu biệt thắng tân hôn, không phải không có lý do. Dù chỉ được Nữ đế tiêu kí một lần, nhưng cảm giác mới lạ lặp lại triệt để làm Tô Khả Tịch lâng lâng không ngừng.

Nữ đế hôn một đường kéo dài từ trên môi xuống cổ Tô Khả Tịch. Dọc đường đi tiếng liếm mút ám muội vẫn vang lên không ngừng, hòa cùng tiếng hít thở đè nén của cả hai. Tô Khả Tịch cảm thấy thân thể mình đều nhũn ra, chịu không nổi mà run run. Nàng cắn môi ức chế lại tiếng rên đang tìm cách vọt ra khỏi miệng.

Thấy con thỏ nhỏ phản ứng mạnh mẽ như vậy, Nữ đế rất có cảm giác hài lòng. Nàng hôn càng thêm nhanh, mút mạnh. Dấu hôn đều từng đường nở rộ như thể không tài nào lặn mất được nữa. Nó để ấn định chủ quyền rằng đây là lãnh thổ của nàng, không một kẻ nào được phép xâm nhập.

Vạt áo trước ngực bị lôi kéo, Tô Khả Tịch thấy ngực mình chợt ẩm ướt, nàng liền biết là chuyện gì. Nàng cắn môi, tay vòng lên trên nắm chặt gối đầu, cố tìm điểm tựa để chống đỡ mình khỏi cơn sóng khoái cảm dập dờn. Các mũi công kích nàng hứng chịu, đều khiến nàng không chịu nổi khoái cảm. Thật có chút chật vật.

Điểm nhạy cảm bị bao trọn trong khoang miệng mềm mại ẩm nóng, mọi đụng chạm đều trở nên rất chân thật. Đầu lưỡi Nữ đế di chuyện một vòng, quả nhỏ trong miệng liền đứng thẳng lên chào đón, nàng đánh lưỡi một cái, tức thì nhận được tiếng rên kích thích. Như vậy, Nữ đế càng ra sức giày vò quả nhỏ kia hơn nữa, khiến nó căng trướng đến mức cứng ngắc, như hạt mầm sắp ngoan cường trồi lên khỏi đất ẩm.

Tô Khả Tịch chỉ cảm thấy hơi nóng lan khắp cơ thể nàng, nàng vừa khó chịu, vừa tê dại thư sướng, chỉ hận không kêu lên một tiếng để giải tỏa. Nàng hung hăng hít sâu một ngụm, lập tức hơi thở đầy xâm lược kia tràn vào người nàng, làm nàng mất hết chống đỡ. Không kiềm được mà rên rỉ dụ hoặc.

Tiếng rên của con thỏ nhỏ rất khẽ, rất đè nén, còn có chút nức nở. Sự yếu ớt này càng kích thích bản năng xâm lược bá đạo của Nữ đế. Nàng vuốt ve khắp cơ thể Tô Khả Tịch, có lúc dừng lại niết nhẹ bên hông, thành công làm Tô Khả Tịch càng thêm nhạy cảm. Như một đóa hoa lan đang cố chống trọi với phong ba.

"Bệ... bệ hạ, ngài chậm... ưm... hưm... một chút..." Tô Khả Tịch chưa nói hết lời, nàng đã bị cắn một cái trên ngực. Có chút ủy khuất mà nấc nhẹ, Nữ đế còn không biết nàng khó chịu, càng "hạ thủ không lưu tình".

Hai chân Tô Khả Tịch bị tách ra, cách lớp tiết khố có một bàn tay đang vuốt ve lên xuống. Nàng không phòng bị mà run mạnh một cái. Vô thức, hai tay Tô Khả Tịch quấn chặt lấy Nữ đế như thấy cọng rơm cứu mạng.

Nữ đế hôn ngược lên tai Tô Khả Tịch, cắn nhẹ vào vành tai non mềm ấy, như thể cắn một cánh hoa mới nở. Tô Khả Tịch nghiêng đầu tránh đi, không nghĩ như vậy lại làm bại lộ da thịt dưới cổ. Nữ đế rất hài lòng cuối xuống hôn hôn tìm đến tuyến thể.

Da thịt hai người thiếp vào nhau, không cử động nào là không va chạm gợi tình. Tin tức tố tỏa ra dày đặc, thúc giục cả hai nhanh hơn nữa. Mành che giường lay động, tiết khố của Tô Khả Tịch bị giật phăng đi. Hai chân nàng liền bại lộ ra không khí, chân tâm phủ hơi nước còn như đang run lên, Nữ đế trông thấy rõ ràng, bất chợt liếm môi một cái.

Tô Khả Tịch thấy Nữ đế chợt dừng lại, nàng khó khăn mở mắt, quay lại nhìn đối phương. Vì nàng phập phồng thở dốc, vậy nên hai khỏa mềm mại tròn trịa đều không ngừng lên xuống, dụ dỗ người khác như một loại quả mọng nước. Bây giờ, thân thể nàng ửng hồng, tuyến mùi không ngừng phân tán ra hương vị trong veo. Da thịt phủ một lớp hồng phấn, quả là bữa ngon cho đêm nay.

Mà Tô Khả Tịch vì thế mà khiếp sợ, trong mắt Nữ đế dục vọng hừng hực như lửa nóng, nhìn nàng như nhìn một bàn đại tiệc. Tô Khả Tịch nội tâm lẫn thân thể đều lẩy bẩy lên. Không rõ nàng là hưng phấn nên run rẩy, hay vì sợ hãi mà run rẩy.

Tô Khả Tịch hối hận rồi, lý ra lúc nãy nàng không nên nói mình ngủ không được. Đó không phải tín hiệu ám chỉ gì hay sao?

"Haa... ưm... ưm... từ từ... Ahhh..." Tô Khả Tịch thở dài cùng khinh ngâm theo từng cái vuốt ve tuyến thể bằng lưỡi của Nữ đế. Đúng vậy, là liếm láp chứ không tiêu kí. Như vậy vừa ngứa ngáy, vừa làm nàng thêm khô nóng mà không được thỏa mãn.

Tô Khả Tịch bắt đầu muốn thúc giục, bị tra tấn như thế, tuyến thể của nàng càng trở nên căng trướng cực hạn, thế nhưng lại không biết làm thế nào để thuyên giảm khó chịu. Nàng bắt đầu lúc lắc thân thể, dáng vẻ rất sốt ruột.

Nữ đế dừng lại, cắn cắn tai Tô Khả Tịch, hỏi: "Làm sao vậy?"

Bây giờ còn hỏi như vậy chẳng khác muốn Tô Khả Tịch xấu hổ đến chết hay sao. Mặt mày nàng đỏ bừng bừng, cắn môi quay chỗ khác mà không đáp lời Nữ đế. Bất quá, khỏa mềm mại đang bị Nữ đế xoa bóp lại không tiếng động chuyển động dồn dập hơn.

Nữ đế cũng tự cảm thấy bản thân thật tà ác, đã biết rõ nữ nhân này cần gì lại cố tình dừng lại như vậy. Nàng lần nữa tìm đến tuyến thể sau gáy Tô Khả Tịch, hôn nhẹ một cái như báo trước rồi cắn xuống. Tức thì tin tức tố đặc hữu xâm lược tràn bang bang vào huyết mạch Tô Khả Tịch, làm nàng nóng rợn cả lên. Da thịt đều kêu gào sung sướng, Tô Khả Tịch chịu không nổi mà ôm lấy Nữ đế thở một tràng.

Mất một khắc Nữ đế mới thả tuyến thể nhu nộn đã no nê ra. Quả nhiên trông nó đáng yêu hơn lúc nãy, đều ửng hồng lên mọng nước.

Nàng bắt đầu hôn dài ra trước ngực Tô Khả Tịch, rồi di chuyển lên trên, nuốt lấy từng tiếng than thỏa mãn của Tô Khả Tịch.

"Ưm... hahh... ưm... ưm..." Tô Khả Tịch hàm hồ nói gì đó trong nụ hôn. Nữ đế không nghe rõ, dứt khoát không tìm hiểu.

Hai chân Tô Khả Tịch bị tách ra từ từ, rất chậm, như thể đang bịt tai trộm chuông. Cuối cùng cũng đến phần kết. Thứ nóng rực tiến vào thân thể nàng, như thể tiến vào linh hồn nàng vậy. Nàng có chút bối rối buông nụ hôn với Nữ đế ra. Nữ đế lại nhất quyết không buông tha, tiếp tục truy đuổi cưới đoạt mật ngọt.

Dằn vặt một lúc, tuyến thể hạ thân Tô Khả Tịch đều căng trướng lên, làm nàng phải cố sức tiếp nhận thứ cự vật ấy. Hơi thở dốc và mùi hương quân quý động tình nồng đậm đến không ngờ.

Nữ đế bắt đầu động thân, mỗi lần tiến xuất đều mang theo tiếng nước làm người ta xấu hổ đỏ mặt. Mặt Tô Khả Tịch xác thực đã đỏ thẫm, nàng vòng hai tay qua cổ Nữ đế, cắn môi tiếp nhận khoái cảm dồn dập như vậy. Quá xấu hổ, nàng còn không dám nhìn thẳng mặt Nữ đế, chỉ oán mình đêm nay đã quá nhạy cảm.

Thế con thỏ nhỏ nhắm mắt hưởng thụ trong lòng, Nữ đế liền biết Tô Khả Tịch đang rất thoải mái, càng ra sức luật động, cả nàng cũng bị cảm giác tiêu hồn này làm cho điên cuồng. Mấy chốc, tiếng kêu giường quen thuộc vang lên. Từng đợt dồn dập theo tiết tấu của hai người, thật sự rất kích thích.

Nữ đế trên phủ một lớp mồ hôi mỏng, vừa không ngừng tiết tấu vừa cọ mũi lên môi Tô Khả Tịch, nàng hỏi: "Thoải mái sao?"

Tô Khả Tịch run một cái, nàng đang cắn môi để không rên rỉ quá lớn. Thế nên Nữ đế có hỏi, nàng cũng không trả lời được, bởi vì há miệng thì chỉ toàn tiếng ám muội.

Nữ đế vừa thở dốc vừa cười bên tai Tô Khả Tịch: "Nàng thật to gan, trẫm nhớ đây là lần thứ hai nàng trên giường làm lơ trẫm."

Tô Khả Tịch cắn môi, ủy khuất cùng lên án nhìn Nữ đế. Nữ đế cũng không khó dễ nàng nữa, hôn lên môi Tô Khả Tịch thì chuyên tâm làm việc.

Tiếng dao động kẽo kẹt vang không ngừng, tiếng da thịt tương thiếp lần nhau, tiếng thở dốc, tin tức tố quấn lấy nhau như hai sợi tơ hồng rối vào một đoàn.

Cuối cùng tiếng thở dài và tiếng rên nức nở đỉnh điểm mấy lần như thế mới kết thúc đêm hợp hoan kiều diễm này. Tô Khả Tịch gian nan bò lên đỉnh, nàng bị giày vò đến nửa tỉnh nửa mê. Thấy nàng như vậy, Nữ đế vốn thể lực sung mãn đành nhịn lại. Nằm xuống ôm nàng vào lòng đi nghỉ.

Trong mộng, Tô Khả Tịch có vẻ ngủ thực an ổn, không ngừng tìm hơi ấm trong lòng Nữ đế.

...

Sáng hôm sau, giữa giờ thìn Tô Khả Tịch tỉnh lại. Chăn bông đắp cho nàng kín kẽ, nhưng phần giường bên cạnh lại trống không. Nữ đế đã rời đi sớm để thượng triều.

Tô Khả Tịch chống tay, lấy chăn bông che ngực mà ngồi dậy. Eo nàng có chút đau, nhưng vẫn còn cử động được. Nàng cảm thấy hơi khát, muốn đi lấy chút nước.

Vừa lúc Kim Khuyên bên ngoài nghe động tĩnh nên nhỏ nhẹ hỏi: "Chủ tử, ngài tỉnh rồi sao?"

Tô Khả Tịch nhẹ "ân" một tiếng. Tức thì Kim Khuyên bưng theo chậu nước ấm, nước súc miệng cùng khăn mặt tiến vào.

Tô Khả Tịch đương nhiên biết trên người mình bây giờ có bao nhiêu hỗn độn. Còn có dấu vết đỏ sậm lưu lại, rất xấu hổ.

Nhưng Kim Khuyên lại làm như không thấy, chu đáo hầu nàng rửa mặt súc miệng rồi vãn tóc như thường ngày. Thấy bên ngoài đã có sương mù mờ ảo. Tô Khả Tịch nhìn ngẩn người.

Kim Khuyên lại nói: "Chủ tử, bây giờ sắp đến tiết khí sương giáng, nếu sương mù xuất hiện, canh giờ thượng triều sẽ được dời trễ một chút, mà giờ thỉnh an cũng sẽ vậy."

Kim Khuyên ở trong cung lâu năm, đương nhiên biết nhiều chuyện hơn Tô Khả Tịch, nàng không hề biết còn có chuyện như vậy. Hẳn là các quan viên sẽ khó khăn vào cung khi có sương mù nên mới dời giờ thượng triều như vậy.

Tô Khả Tịch lại hỏi: "Nếu đến tiết khí đại tuyết thì sao?"

"Hồi chủ tử, thượng triều sẽ đổi thành ba ngày một lần, còn thỉnh an trong cung thì chỉ dời giờ muộn đi một canh giờ thôi." Kim Khuyên đáp.

Tô Khả Tịch gật gật đầu. Đã muốn sinh tồn trong cung, tất nhiên phải cố nắm trong tay những luật lệ, dù là nhỏ nhất.

"Kim Khuyên, ngươi nói xem mấy ngày nay Hậu quân đã bị cấm túc, ai sẽ là người được chúng phi tần đi thỉnh an?" Tô Khả Tịch nhìn màn sương khí mỏng manh ngoài cửa, tùy tiện hỏi.

Kim Khuyên nghĩ một lúc thì thật lắc đầu, lại phỏng đoán: "Nô tỳ nghĩ, có thể là Cao phi hoặc Ý phi."

"Chắc chắn là Ý phi." Tô Khả Tịch chắc nịch nói.

Kim Khuyên lần này lại mù mịt, nàng khiêm tốn nói: "Nô tỳ xin nghe chủ tử chỉ giáo."

Tô Khả Tịch quay lại nhìn Kim Khuyên, cười lắc đầu: "So với ngươi nhiều năm lăn lộn quen chân quen tay trong cung, ta chỉ là một tiểu quân quý chân thấp chân cao, làm sao xứng mà nói chỉ giáo. Chẳng qua, ta thấy Ý phi cùng Cao phi tuy cùng là tòng nhất phẩm phi. Nhưng mà, Ý phi có phong hào, đương nhiên cao hơn một bậc, còn Cao phi mất khả năng dựng dục, về khoản này đã yếu thế. Huống hồ, Ý phi còn có ngoại thích Tô gia, Cao phi thì chỉ xuất thân cung tỳ. So hai bên, phi tần nào mà không nghĩ Ý phi lợi hại hơn mà đầu quân. Ta chỉ nghĩ được đến đó thôi."

Kim Khuyên hơi bất ngờ, thì ra Tô Khả Tịch cùng là một người có tầm nhìn rất tốt. Thế thì đã đủ bước đầu lăn lộn trong cung rồi.

"Nếu vậy, chủ tử nghĩ... sẽ có người phò trợ Ý phi thượng hậu vị không ạ?"

Tô Khả Tịch cười nhạt, nàng nói: "Ai mà không trông mong bám vào cây đại thụ, có thể theo phe Ý phi, nàng ta có ngày lành, bọn họ liền thơm lây. Nhưng Ý phi đang ở thế gió thận theo mình, khó nói trước nàng ta có cần người phò trợ hay không. Càng không nói, nàng ta có hay không trừ khử những người có quyền vị trong cung, để bảo đảm đường thượng hậu. Suy cho cùng, hết thảy khó nói trước chuyện gì. Ý phi nương nương, không phải dễ là có thể lân la."

...

******
Gia có lời muốn nói: Chúc mọi người một buổi tối vui vẻ ấm áp a. ❤❤❤~~~

Hôm nay lượng followers tăng đột biến luôn ý, lại còn được độc giả nhắn tin ủng hộ hết lòng. Ôi cả ngày gia cứ như trên mây đi được, dù đang bệnh cũng có thể vui vẻ. Chân thành cảm ơn mọi người nhiều nhiều a~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro