Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 19- lựa chọn?

Ngày bảy tháng chín, hoa quế bước dần về cuối mùa. Màu sắc không ảm đạm mà có khuynh hướng thâm thẫm êm dịu. Một trận gió thổi qua, ào ạt kéo theo cánh hoa quế tung bay, thiên không càng thêm trong trẻo hữu tình.

Gần đến Tết Trùng Cửu*, kinh thành có chút náo nhiệt. So với Tết Trung thu Nữ đế tổ chức náo nhiệt, Tết Trung Cửu này Nữ đế chỉ tuyên cáo bên ngoài. Một mình ngài sẽ trai giới ba ngày và tế bái đơn giản tại Tông miếu.

*Tết Trùng Cửu: một ngày lễ truyền thống. Theo tìm hiểu, ngày này thường có nạn, người dân có tập tục lên núi lánh nạn. Sau dần trở thành lên núi thưởng ngoạn, tế phật,...

Trước Tết Trùng Cửu mấy ngày, Khả gia đã thông báo trên dưới rõ ràng. Năm nay, sẽ không có lên núi tế bái, chỉ đơn giản là bày một buổi gia yến tại phủ. Sẽ không mời người ngoài, chỉ có người Khả gia. Đồng thời, trên dưới Khả gia, bất kể chủ tử hay hạ nhân, toàn bộ đều phải dâng bát tự mình ra. Ngày Trùng Cửu, sẽ có cao tăng được mời đến phủ làm lễ tế bái vào sáng sớm. Toàn bộ bát tự này, sẽ dùng trong lễ bái sám hối bớt nghiệt trạng.

Hạ nhân trong phủ còn trộm cùng nhau cảm động một phen. Nói rằng chủ tử vốn muốn tụng niệm cho người trong tộc, nhằm gột rửa mọi oán trần. Không ngờ được, hạ nhân thấp kém như bọn họ cũng được thơm lây.

...

Tô Khả Tịch đứng lặng ở cửa sau trù phòng, bốn bề vắng lặng, đợi một lúc mới thấy Trương di xuất hiện. Bà xuất hiện rất thận trọng, chọn ngay giờ nghỉ trưa, ít hạ nhân qua lại, tránh bị bắt gặp.

Tô Khả Tịch yên lặng chờ đối phương đến, dung mạo thanh u vẫn điềm tĩnh như vậy. Nàng nhìn mái hiên dưới nắng, có chút lóa mắt. Nàng lấy tay cản bớt ánh sáng, đứng đó lại điềm đạm như lan hoa chớm nở. Dù bố y sờn bạc không che được dáng vẻ của cao đẳng quân quý.

"Ngươi chờ đến ngày lấy bát tự, nhất quyết không được trao bát tự ra, phải đợi chỉ thị của di nương." Trương di nói.

Tô Khả Tịch gật đầu, biểu hiện đã biết. Thấy Trương di không nói thêm gì, nàng định đi trước. Chợt, Trương di lại gọi lại, có chút lúng túng đưa cho nàng vài bạc lẻ: "Số bạc này là trong hà bao mà Lương ma ma cho ngươi. Di nương không thiếu bạc, cũng không cần chút lẻ mọn này. Ngươi tự cầm lấy."

Tô Khả Tịch nhìn mấy lượng bạc đó hồi lâu, rồi cũng nhận lại. Nàng mềm nhẹ nói: "Cảm tạ ngươi, Trương di."

Nhìn Tô Khả Tịch đi, Trương di có chút thở dài, còn có chút ăn năn. Thực ra, số bạc đó là bà tự chủ trương lấy bạc mình đưa lại Tô Khả Tịch. Rõ ràng làm tay chân cho Quý thiếp, bà không cần nhân từ mà ăn năn. Nhưng nhìn Tô Khả Tịch như vậy, bà lại có chút thương cảm, thật không đành lòng.

Tô Khả Tịch cũng không hiểu Quý thiếp đại phòng cùng Trương di tính toán cái gì. Nàng có chút buông bỏ, tùy bọn họ. Sau nhiều chuyện, tâm nàng lạnh dần, không có oán không có hận, chẳng qua là bỏ mặc, thế nào thì thế đó.

Mãi đến khi trước ngày Trùng Cửu, chiều tà, hạ nhân được nhận rượu hoa cúc cùng nhành thù du để sớm mai có thể dùng cho Tết Trùng Cửu. Tập tục này dùng để trừ tà và phòng bệnh. Lúc này, cũng là lúc lấy bát tự của hạ nhân. Chỗ xếp hàng, Tô Khả Tịch nhận lấy một bình rượu hoa cúc nhạt như nước, và một nhành thù du ba phần héo rũ.

Trương di phát cho nàng, không tiếng động tráo bát tự trong tay áo nàng. Tô Khả Tịch không để tâm, tùy ý bày bố.

Trương di xong việc thì thở phào, lại có chút khẩn trương. Bất quá, Quý thiếp nói, chuyện này sẽ thuận lợi, bà đành tin vậy.

Bát tự mạng thổ khuynh thủy, thật ra đó là bát tự của Khả Yến Hoa. Đầu năm này, nàng cùng Quý thiếp có đi dâng hương trên sơn tự. Nhận được lời phán về bát tự của mình, không đặc biệt cũng không có điềm gở gì.

Sẽ không có gì lưu tâm nếu không phải mấy ngày trước, Đại lão gia có ghé qua Túc Hoa viên. Do quá chén với đồng liêu, ông hàm hồ nói rằng Hậu quân tìm người có bát tự như thế để xung hỉ cho Đại hoàng tử. Quý thiếp nghe xong, tuyệt đối tin đây không phải nói hưu nói vượn.

Nghe làm thiếp hoàng tước, quân quý có lẽ tranh giành không ngớt. Nhưng mà, một hoàng tước sinh non ốm đau, còn chưa tròn một tuổi như Đại hoàng tử, đánh chết cũng chẳng quân quý nào đem tương lai đâm đầu vào ngõ cụt. Dù không ai dám nói, nhưng nếu thực sự Đại hoàng tử có thể sống đến trưởng thành đã là may mắn. Còn nếu nói "không may", e rằng sẽ cần góa phụ thủ tiết. Đó thì khác gì ép quân quý người ta tự sát?

Hậu quân lại có chủ ý tìm người Khả gia. Bởi vì cùng họ Khả, hắn sẽ dễ dàng quản lý hơn, cũng là người trong tộc, mọi chuyện đều dễ nói. Nhưng mà... chuyện này không phải trái ngọt, sẽ chẳng ai ham muốn tranh giành. Huống hồ, Khả Yến Hoa nghe xong xanh mặt tránh không kịp.

Quý thiếp nhận ra nguy cơ, nếu để người ta biết về bát tự Khả Yến Hoa, Hậu quân chắc chắn sẽ chọn con bé. Như vậy coi như xong, tuyệt đối không được. Bà quyết định tìm người tráo bát tự đi. Nhưng Khả gia đều là cao thủ nội trạch, bà không thể đổi được dễ dàng. Đột nhiên xuất hiện Tô Khả Tịch tính khí ôn nhược, còn có điểm yếu dâng ra trước mắt, thật sự quá tốt. Vậy nên, Quý thiếp quyết định chọn nàng làm thế thân. Còn về chút sai biệt nho nhỏ trên bát tự hai người, bỏ chút bạc sửa lại là được.

Sửa ít thì mới không có manh mối cho kẻ khác nhìn ra. Còn nếu làm hẳn một bát tự mới, chắc chắn Khả gia sẽ đào ra nguồn căn ngay. Quý thiếp quyết định làm liều lần này.

...

Ngày chín tháng chín, Tết Trùng Cửu bắt đầu. Hôm nay, Nữ đế đã vào Tông miếu tế bái, vậy nên miễn cho quan viên lên hầu tảo triều, toàn gia quyến Khả gia bận bịu chuẩn bị lễ trai giới. Cao tăng được mời đến trong phủ, vận cà sa thẫm sắc cùng chuỗi phật hồng đàn, sắc mặt nghiêm nghị mà cứng ngắc. Ông đi vào Khả phủ, tìm đến Phật đường, chuẩn bị lễ tế.

Tấp nập tới lui từ sớm, mãi đến cuối giờ thìn, căn bản mọi chuyện mới xong. Lúc này, trên dưới Khả gia tề tựu quanh Phật đường, cùng trì chú để cầu gột rửa gia phong, rũ bỏ điềm gỡ.

Các vị chủ tử Khả gia tất nhiên được quỳ trong Phật đường, có đệm bồ đoàn lót chân quỳ. Còn hạ nhân cùng thiếp thất hạ đẳng, tất cả chỉ có thể quỳ ở sân trước, trong số đó có Tô Khả Tịch.

Hôm nay khí trời không có nắng, có chút u ám, dường như sắp mưa. Thế nhưng hơi nóng từ mặt đất lại bốc lên hừng hực, còn có đất đá đâm vào gối sinh đau. Nhiều nha hoàn không chịu được mà thút thít khóc. Tô Khả Tịch quỳ cùng các nàng, sắc mặt không biến đổi. Tay chấp chữ thập ngay ngắn, thần tình chăm chú, gần như hòa vào kinh văn. Môi mỏng khép mở rất khẽ, dáng vẻ thập phần thành tâm. Mà cũng phải, nàng vốn dĩ là người sùng Phật đạo.

Tiếng mõ vang lên trầm đục, phật khí này vốn được Khả gia cho chế tác tinh xảo, bằng gỗ thủy tùng quý giá, âm nghe rất thư thái nhân tâm. Tiếng mõ chậm dần rồi vang lên tiếng Gia trì chung*, tất cả tức thì thụp lạy cùng nhau.

*Gia trì chung: loại chuông được đánh lên trong lúc tụng kinh.

Nhìn tràng diện khuôn khổ cùng nề nếp tụng niệm như vậy. Nội trạch Khả gia hôm nay tạm buông xuống đấu đá để thực lòng thực dạ tế bái rồi.

Nhị thái thái- phu nhân đương gia Khả gia. Bà quỳ ngay sau vị cao tăng, chuyên chú niệm kinh văn. Chợt, nha hoàn Lệ Đào thiếp thân của bà tiến đến, cúi người thì thầm vào tai Nhị thái thái.

Không rõ Lệ Đào nói gì, Nhị thái thái sắc mặt biến đổi, bà nhìn chung quanh, trong Phật đường các vị chủ tử Khả gia vẫn còn tập trung kinh văn. Thấy vậy, bà lặng thinh không tiếng động theo nha hoàn ly khai bằng cửa nhỏ bên trắc vách Phật đường.

Đứng ở dưới tàn cây vắng, Nhị thái thái nhìn đám hạ nhân quỳ lạy ở sân trước Phật đường. Giữa một đám hạ nhân beta tầm thường, dù Tô Khả Tịch có vận bố y hạ đẳng giống nhau, thế nhưng không giấu được dáng dấp thiên sinh lệ chất.

Nhị thái thái bán tính bán nghi, ngữ khí lành lạnh hỏi lại: "Ngươi có chắc hay không? Bát tự kia đúng là của Tô thị thiếp?"

Lệ Đào vốn là Đại nha hoàn của Nhị thái thái, tay chân thạo việc, rất được tín nhiệm của chủ tử. Nàng biết đây là chuyện hệ trọng trong phủ, không dám chậm trễ mà cung kính đáp: "Hồi phu nhân, không thể sai được."

Nhị thái thái sắc mặt không thể xem là tốt. Lại nhìn về bên kia, trong mắt không rõ ý tứ dán vào Tô Khả Tịch. Không phủ nhận, thứ nữ này có phẩm cấp tốt, khí tức trong veo, dung mạo cũng tốt. Nhưng mà, nàng ta là người Tô gia, mà còn là thị thiếp trong phủ. Đúng là điều không thể ngờ.

Nhị thái thái đã có hỏi cao tăng trước, cao tăng bói quẻ rồi phán rằng bát tự bà cần ngay cận kề trong nhà. Vậy nên tổ chức tế bái Trùng Cửu là cớ, tóm được người có bát tự ấy mới là mục đích thật. Có điều, bà không hề nghĩ tới rằng, người có bát tự kia, lại chính là Tô gia thứ nữ.

"Ngươi đi gọi Đại thiếu chủ đến tịnh phòng bên kia, đừng có gây chú ý." Nhị thái thái nói.

Lệ Đào lập tức lĩnh lệnh đi ngay.

Mất nửa khắc, Đại thiếu chủ tìm đến chỗ Nhị thái thái. Thấy sắc mặt không tốt, nàng mơ hồ đoán ra có chuyện. Quả nhiên là vậy, vẫy lui Lệ Đào, nói xong chuyện chính, Đại thiếu chủ tỏ vẻ không đồng tình.

"Nương, chuyện này cũng quá mức phi lý đi. Không lẽ ép một quân quý đi làm thiếp, Đại hoàng tử sức khỏe sẽ tốt lên được? Lời nói mê tín, e rằng bệ hạ nghe xong còn cho rằng nói hưu nói vượn." Đại thiếu chủ nói.

Thực ra Đại thiếu chủ đã biết chuyện xung hỉ, không tỏ thái độ đồng tình hay phản bác, tùy Hậu quân cùng trưởng tộc nháo loạn. Nhưng hôm nay, nghe được người được chọn là Tô Khả Tịch, nàng liền dâng lên cỗ khó chịu trong lòng, lập tức không đồng tình.

Nhị thái thái vốn là quân quý nhu nhược, tâm lý phần nhiều phụ thuộc vào định đoạt của tước quý trong nhà. Vậy nên nghe nữ nhi nói vậy, bà cũng có chút không an tâm. Hỏi lại: "Thật là vậy? Nhưng mà, Hậu quân đã nói nhất định phải tìm được người. Nếu không báo kết quả, e rằng với tính khí của hắn, ngươi cũng biết đi. Hay là, ta cứ báo trước rằng đã tìm được, còn việc chọn nàng ta hay không, hay có thể cầu bệ hạ đồng ý hay không, cứ để Hậu quân tự quyết."

Đại thiếu chủ nhếch môi, tiếu ý lạnh nhạt không đọng đến đáy mắt. Nàng nói: "Nương, Khả gia ta cùng Hậu quân là nhất tổn câu tổn*, sao có thể nói lời như vậy? Dù sao đi nữa, không lẽ thật phải đưa Tô thị kia vào cung? Nếu bị nhìn ra sơ hở, tội danh khi quân sẽ đổ xuống nhà ta!"

*Nhất tổn câu tổn: phúc họa cùng hưởng.

Nhị thái thái thở dài, trên mặt đầy bất đắc dĩ. Thực sự, chuyện này quá khó xử. Hậu quân nhất quyết đòi người, mà người hắn cần lại là người không thể dùng. Nhị thái thái cảm thấy đầu đều đau.

Đại thiếu chủ thấy vậy đành thả lỏng ngữ khí, mềm nhẹ: "Nương, ngài đừng nghĩ nhiều hư thân. Con sẽ đem chuyện này bàn với các vị trưởng lão. Có thể sẽ được xử trí thỏa đáng."

Nhị thái thái gật đầu. Lại nghĩ đế Tô thị kia, bà không thể không nghĩ nhiều, từ ngày Tô thị đó đến Khả gia, đúng là không ít việc phát sinh. Lần này, càng là đại sự.

Ngồi một lúc, cả hai người đều quay lại Phật đường, tránh để có người ngoài sinh nghi. Dù sao, chuyện tuyển tiểu thiếp này, còn là mật sự trong nhà, trừ các vị trưởng lão quan trọng, hầu như chưa từng công bố ra ngoài.

Đằng nào đi nữa, tự chủ trương hôn nhân hoàng tộc, nếu đồn đãi ra ngoài, Khả gia khác nào quyền cao còn cao hơn Nữ đế?

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro