Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 192 : Thế Giới Thiên Võng 26

Tiêu Mộ Vũ nghe xong cúi đầu nhìn Thẩm Thanh Thu, “Chị muốn rút trước không?”

Thẩm Thanh Thu vẫn rất yếu ớt, “Đau đầu lắm, không muốn rút.”

Tiêu Mộ Vũ chân thực cảm nhận được Thẩm Thanh Thu ở bên cạnh mình, trái tim hoảng hốt vì những lời của Mai Thiên Thiên cũng coi như chầm chậm bình phục lại. Thế là nhìn dáng vẻ giả dối và những lời màu mè của Thẩm Thanh Thu, không nhịn được cong môi cười, “Được, vậy thì không rút vội. Trần Khải Kiệt, mọi người rút trước đi, lần này có hai cơ hội rút thẻ tổ đội, Trần Khải Kiệt rút một lượt, lượt còn lại để Thanh Thu rút, được không?’

Trong tay Thẩm Thanh Thu không có vật gì phòng thân, kiếm rút được trước đó đã bị Tiêu Mộ Vũ lấy đi, cần phải bổ sung.

Nhóm Tả Điềm Điềm đương nhiên không có ý kiến, vì trong đội, cho dù ai cầm đạo cụ, cũng sẽ không bủn xỉn mà lấy ra hưởng chung, đổi người rút chẳng qua chỉ là để rút đạo cụ khác nhau mà thôi. Nhưng cứ có cảm giác vận số rút thẻ lúc này của năm người rất kì quái.

“Không sao, cho đội phó rút hết cũng được, phó bản này vất vả quá rồi, phải an ủi cẩn thận.” Đại khái Tô Cẩn và Tả Điềm Điềm đẩy thuyền tới điên rồi, dù sao ở trước mặt Tiêu Mộ Vũ, Thẩm Thanh Thu không hề dọa người chút nào, thế là dám lên tiếng trêu đùa Thẩm Thanh Thu.

Thẩm Thanh Thu nghe xong khẽ hừ một tiếng, phó bản này rất tệ hại, khiến hình tượng của bản thân nghiêng trời lệch đất trong mắt nhóm Tô Cẩn, những người này không sợ mình nữa rồi.

Đương nhiên Tiêu Mộ Vũ nghe thấy tiếng hừ của Thẩm Thanh Thu, ngẩng đầu nhìn Tô Cẩn, khẽ cười nói: “Cô ấy giận rồi, mọi người phải cẩn thận chút, ra khỏi phó bản chúng ta đánh không lại cô ấy đâu.”

Ngón tay Thẩm Thanh Thu đưa ra, dùng sức véo lên lòng bàn tay của Tiêu Mộ Vũ, biểu thị sự bất mãn của bản thân. Dáng vẻ yếu ớt sau khi ra khỏi phó bản này là để thỏa mãn Tiêu Mộ Vũ, nhưng cô ấy không cho phép đối phương trêu đùa mình.

Tiêu Mộ Vũ thả lỏng lòng bàn tay, sau đó lại nắm chặt. Hành động thân mật giữa chốn đông người này đã vượt quá mức độ thường ngày của Tiêu Mộ Vũ, vì thế cô rất kiềm chế ánh mắt và biểu cảm của bản thân, nghiêm túc nhìn nhóm Trần Khải Kiệt rút thẻ, như thể chỉ đơn thuần đỡ Thẩm Thanh Thu đang chóng mặt.

Nhưng ánh mắt Tiêu Mộ Vũ nhìn sang bên phải, màn hình lớn khi năm người vào phó bản vẫn còn đó, tổ đội bên trên tổng cộng có 87 nhánh. Màu trắng đã biến mất, xem ra tất cả tổ đội đều đã vào phó bản, nhưng màu sắc bên trên quá nửa đã biến thành màu xám, chỉ có không tới 30 đội là màu đỏ, còn về màu xanh vượt ải, chỉ có tổ đội của bọn họ phía sau có ba chữ SSS chói mắt được liệt kê ở đó.

Nhưng Tiêu Mộ Vũ phát hiện, có một đội trưởng của tổ đội họ Kỳ, nhưng tên bị ẩn, Tiêu Mộ Vũ vô thức nhớ tới Kỳ Hồng Nguyệt. Mà đội ngũ trước mắt vẫn đang vượt ải. Chẳng qua chỉ là một cái tên mà thôi, Kỳ Hồng Nguyệt cũng không phải người quan trọng, Tiêu Mộ Vũ không quan tâm nhiều, đặt lực chú ý lên việc rút thẻ, người rút thẻ đầu tiên là Trần Khải Kiệt, anh xoa tay, hít một tiếng tiến lên trước rút thẻ của bản thân. Nhưng tới phó bản cấp S, thẻ rút được cũng trở nên khác biệt, có thể thấy lần này mặt thẻ bên trên tinh tế hơn nhiều, mỗi một tấm đều có hoa văn dập chìm, tỉ mỉ quan sát vẫn là hoa cát cánh, điều này khiến Tiêu Mộ Vũ có chút để tâm. Cứ cảm thấy hoa cát cánh này có ý nghĩa đặc biệt gì đó, mà mỗi lần khi nhìn thấy nó, Tiêu Mộ Vũ luôn cảm thấy lồng ngực run lên, có chút cảm giác kì lạ.

Tiêu Mộ Vũ vốn đang quan sát thẻ, nhưng rất nhanh sau đó ánh mắt hướng lên người Sĩ đang đứng phía sau quầy. Sĩ vẫn mặc chiếc áo đuôi tôm màu đen, đứng thẳng tắp. Khi Tiêu Mộ Vũ nhìn sang, Sĩ cũng ngẩng mắt nhìn Tiêu Mộ Vũ, một sự giao cắt rất ngắn ngủi, nhưng khiến Tiêu Mộ Vũ càng thêm kì lạ, Sĩ và trọng tài viên trước kia không giống nhau. Trọng tài viên trước kia cho dù có chân thật nhường nào, trong con mắt của Tiêu Mộ Vũ cũng đều có cảm giác là cài đặt được lập trình hóa, tuyệt đối sẽ không thoát khỏi công việc của bản thân khi Tiêu Mộ Vũ quan sát hắn.

Mà Sĩ, giống như con người.

Trần Khải Kiệt nhanh chóng rút thẻ xong, anh nhìn thẻ một cái, sau đó hưng phấn nói: “Thẻ S, là một chiếc kèn bầu.”

Thẩm Thanh Thu vốn đang ấp trong lòng Tiêu Mộ Vũ ngẩng đầu lên, rõ ràng có chút hiếu kì.

Đây không phải lần đầu tiên biết thẻ đạo cụ rút được sẽ có liên quan tới cốt truyện phó bản, nhưng tiếng kèn bầu trong không khí kinh dị bên trong phó bản “Song hỷ” vẫn rất thu hút mọi người.

Kèn bầu:

Độ hiếm: Cấp S, có xác suất rơi cực thấp trong phó bản cổ đại.

Mô tả vật phẩm: Kèn bầu vừa cất lên, không phải thăng thiên thì chính là bái đường, kèn bầu cấp S, thổi hết bi hoan ly hợp của nhân gian. Khi tiếng kèn bầu cất lên, tập thể phía địch trở nên khẩn trương, thê thảm, mất hết ý chí chiến đấu, sức tấn công giảm 10%, mà phía bạn như bái đường, xuân phong đắc ý, sức tấn công tăng 10%.

Thời gian sử dụng: 5 phút.

Thời gian làm mới: 24 giờ đồng hồ.

Thứ này có chút ý nghĩa, có thể coi là khống chế tập thể.

Tiếp theo là Tô Cẩn, thực ra trong tay Tô Cẩn cũng không có nhiều đạo cụ tấn công, đạo cụ tương đối thực dụng đại khái chỉ có Cốt tiêu và Viện trợ bên ngoài. Tô Cẩn cũng hi vọng bản thân có thể chủ động hơn dựa vào đạo cụ.

Rất nhanh sau đó đã Tô Cẩn rút xong, lần này Tô Cẩn cũng rút được thẻ cấp S, bên trên vẽ một người giấy, bên cạnh có viết “Lang quân sông Bạch”.

Khi Tô Cẩn rút được cũng cảm thấy lạnh lẽo, dù sao lang quân sông Bạch lưu lại bóng ma quá lớn cho cô nàng, cho dù là thẻ đạo cụ, Tô Cẩn cũng có chút sợ hãi.

“Đội trưởng Tiêu, là lang quân sông Bạch.”

Tiêu Mộ Vũ ngạc nhiên, sau đó đưa tay ra biểu thị Tô Cẩn đưa mình, Tiêu Mộ Vũ nhận lấy quan sát. Thông thường mà nói, thẻ nhân vật trong phó bản đều rất lợi hại, nhưng thỉnh thoảng còn đi kèm với cả nguy cơ.

“Người nắm giữ đọc tên lang quân sông Bạch là có thể triệu hồi lang quân sông Bạch Đổng Trọng Hiên. Lang quân sông Bạch mất vợ vào đêm tân hôn, chấp niệm cực sâu, sau khi triệu hồi, lang quân sông Bạch sẽ xuất toàn lực để rước tân nương, một đơn vị giới tính nữ phía địch sẽ trở thành mục tiêu của lang quân sông Bạch, được lang quân sông Bạch dẫn về làm áp trại phu nhân. Thời gian sử dụng: 30 phút, sau 30 phút nếu không truy đuổi được, lang quân sông Bạch sẽ bị hủy hoại quay về, đồng thời trong 3 ngày sẽ không xuất hiện. Hạn chế số lần sử dụng: 8 lần.” Tiêu Mộ Vũ đọc xong, không nhịn được cười lên, “Rất hữu dụng, chỉ là đối phương phải là nữ mới được.”

“Bảo thủ, nam không được sao?” Thẩm Thanh Thu nghiêng đầu liếc một cái, càu nhàu nói.

Tô Cẩn, Tả Điềm Điềm và Trần Khải Kiệt: … Dữ dằn.

Vận may của tổ đội không duy trì, Tả Điềm Điềm rút được tấm thẻ cấp B, khi nhìn thấy tấm thẻ Tả Điềm Điềm không nhịn được “huệ” một cái, vì bên trên thẻ vẽ đầu người đẫm máu. Trong phó bản lần này Tả Điềm Điềm sắp bị đầu người dọa sợ, cảnh tượng dùng đầu người vẽ người giấy, còn cả đầu của mấy cô gái đáng thương bị chém xuống, khiến Tả Điềm Điềm cảm thấy tấm thẻ đầu người này có chút bỏng tay.

Mà phần mô tả vật phẩm này càng thêm đáng hận: Một đầu người không có gì đặc biệt, vẫn còn tươi, lúc cần thì có thể lấy ra làm một đạo cụ để uy hiếp. Đương nhiên nếu bạn có sở thích biến thái, óc của đầu người này cũng rất tươi, đảm bảo bạn sẽ hài lòng. Tái bút: Có thể thay bạn xử lí sạch sẽ, đảm bảo bộ não hoàn chỉnh.

Tả Điềm Điềm đọc xong mặt biến sắc, nôn khan một tiếng, nắm thẻ trong tay ước gì có thể ném đi.

Tô Cẩn thấy vậy vội vàng cầm thay Tả Điềm Điềm, “Sao thế, không sao chứ?”

Nói xong một tay Tô Cẩn vỗ lên mu bàn tay Tả Điềm Điềm, một tay lấy thẻ lại quan sát, sau đó cũng tái mặt nôn khan.

Phản ứng của hai người thật sự rất khiến người ta hiếu kì, Thẩm Thanh Thu vẫn dính lấy Tiêu Mộ Vũ, nhưng đầu óc sớm đã bị thu hút, nếu không phải phải giả vờ chóng mặt thì đã sớm đưa tay ra.

Tiêu Mộ Vũ cảm thấy buồn cười, lấy thẻ thay Thẩm Thanh Thu, cũng không xem trước mà đưa thẳng cho Thẩm Thanh Thu.

Thẩm Thanh Thu xem xong cười lên, “Đúng là biến thái, nhưng tôi thích, hơn nữa còn còn bao mở sọ đầu.”

Tô Cẩn và Tả Điềm Điềm sợ hãi nhìn Thẩm Thanh Thu, lẽ nào đội phó có loại sở thích biến thái này?

Tiêu Mộ Vũ vốn có chút ngạc nhiên, nhưng lập tức phản ứng ra, cúi đầu nhận lấy thẻ quan sát, sau đó cười lên, “Đại khái đây chính là xa tận chân trời gần ngay trước mặt, não là thứ tốt, tôi đang thiếu một cái đầu.”

Trên mặt Tiêu Mộ Vũ đang cười, nhưng không thấy ý cười trong đáy mắt, đương nhiên Thẩm Thanh Thu đã phát hiện, cũng biết Tiêu Mộ Vũ đang nghĩ gì, nhưng có thể thấy, kết quả trước mặt là tốt, cho dù có phải cố ý hay không, nó cũng hại bất cập lợi.

“Tôi hồ đồ rồi, cái này thực sự quá tuyệt! Xác sống không não của đội trưởng Tiêu trước đó vẫn còn trống, chiếc đầu này không phải vừa hay có não sao, sao lại có chuyện tốt vậy chứ? Thẻ đạo cụ chúng ta rút được đều là phế phẩm biến thành kho báu sao?” Nói xong Tô Cẩn cũng ngẩn ra, phế vật biến thành kho báu sao, đây đã không phải lần đầu tiên, cảm giác mâu thuẫn tồn tại trong hệ thống này lại trào ra.

Tô Cẩn há miệng, nhưng nhớ ra vẫn chưa rút thẻ xong, lại nhịn xuống, quan trọng hơn là, cô nàng tin tưởng nếu bản thân có cảm giác này, chắc chắn Tiêu Mộ Vũ cũng có. Thực ra từ trước tới giờ Tô Cẩn có thể cảm nhận được Tiêu Mộ Vũ có che giấu một vài thứ, nhưng trong lòng cô nàng có tính toán, Tiêu Mộ Vũ không phải muốn che giấu bọn họ, mà là bản thân gánh vác quá nhiều. Biểu hiện kì quái còn cả dáng vẻ mất kiểm soát của Tiêu Mộ Vũ trong phó bản, khiến Tô Cẩn cũng rất buồn bã, nhưng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Trong tổ đội này, Tiêu Mộ Vũ giống như ngọn đèn hải đăng, đứng ở cao nhìn ra xa, nhưng cách xa mọi người độc lập như mặt biển. May mà bên cạnh Tiêu Mộ Vũ vẫn còn Thẩm Thanh Thu, Thẩm Thanh Thu giống như người gác đèn, cho dù mặt biển cô đơn hay là ồn ào, sóng biển bình lặng hay là cuồn cuộn dâng trào, vẫn luôn ở đó.

Tô Cẩn không nghĩ tiếp, Tiêu Mộ Vũ cười nói với cô nàng: “Cô giữ tấm thẻ này đi, xác sống không não tôi cho cô, vừa hay có một tấm thẻ cứng để cô phòng thân.”

Tô Cẩn sửng sốt, vội vàng xua tay, “Đội trưởng Tiêu, chị giữ lại đi, sau khi triệu hồi xác sống chắc chắn sẽ rất có ích. Chị chính là bộ não của chúng tôi, chị an toàn thì chúng tôi mới có hi vọng.”

Thẩm Thanh Thu lườm Tô Cẩn một cái, ném hai tấm thẻ trong tay cho Tô Cẩn, “Cô ấy là của tôi, không phải là của các cô. Bảo cô cầm thì cô cứ cầm đi, có lúc không chắc tôi đã để mắt được ba người, chắc chắn phải ưu tiên bảo vệ Mộ Vũ, ba người có đồ phòng thân cũng tốt hơn.”

Nói xong Thẩm Thanh Thu lại buồn bã nói: “Nếu tôi cần người cứu, mọi người lợi hại chút tôi cũng sẽ có hi vọng, nếu không bị đánh bay giống Trần Khải Kiệt, tôi thật sự không có chút hi vọng nào hết.”

Những lời này như thể ghét bỏ Trần Khải Kiệt, nhưng mọi người sớm đã hiểu cách làm người của Thẩm Thanh Thu, đều cười lên.

“Em cứ cầm đi, xác thực là rất mất mặt. Ha ha.” Trần Khải Kiệt sờ mũi, khó khăn lắm mới làm anh hùng một lần, nhưng lại bị đá bay.

Tiêu Mộ Vũ nhìn bọn họ cười, ánh mắt cũng dịu dàng lại, tuy bị người trong lòng dọa sợ, nhưng có đồng đội ở bên, cô cảm nhận được niềm vui khác với niềm vui Thẩm Thanh Thu cho mình.

“Vậy em rút trước nhé?” Tiêu Mộ Vũ nói với Thẩm Thanh Thu.

“Ừm, em rút đi.”

Xem ra cảm xúc của Tiêu Mộ Vũ không tệ, mà tuy Thẩm Thanh Thu mặt dày, nhưng cũng không có sở thích liếc mắt đưa tình trước mặt những người khác, thế là đứng dậy khỏi cái ôm của Tiêu Mộ Vũ, nhưng tay vẫn không nỡ thả lỏng.

Tiêu Mộ Vũ nhìn cô ấy một cái, gần như là đang hỏi han. Thẩm Thanh Thu chớp mắt, nhỏ tiếng nói: “Sắp được về rồi.”

Tiêu Mộ Vũ mím môi, làm như không có chuyện gì nói: “Cũng đâu phải em không biết sắp được về, về thì về, cũng chỉ nghỉ ngơi thôi chứ làm gì.”

Thẩm Thanh Thu bật cười, được rồi, cảm giác ngang ngược ngoài lạnh trong nóng lại quay về rồi, xem ra thật sự ổn rồi.

Tiêu Mộ Vũ không chần chừ, đưa tay ra chạm vào một tấm thẻ, thẻ xoay vòng chỉ có thể nhìn ra ánh sáng màu bạc, cuối cùng nó dừng trước mặt Tiêu Mộ Vũ, trên tấm thẻ không có hình vẽ, chỉ có tên và chữ giới thiệu, còn về cái tên, khóe môi Tiêu Mộ Vũ đã co rút.

Thẩm Thanh Thu rất tự giác nhích tới nhìn, sau đó biểu cảm nhìn như thiểu năng đọc tên thẻ.

“Nếu cảm thấy vui vẻ thì hãy vỗ tay?” Tấm thẻ này đang cợt nhả gì thế?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro