Chương 4 : Cảm Xúc
- Ngươi ko định giúp ta tắm rửa à ? ( Ngạo Hi )
- Nhưng mà...vương gia...ta..... ( Sở Nghi )
- Ko nhiều lời ( Ngạo Hi )
Thấy ko thể trốn tránh , Sở Nghi chỉ đành tuân lệnh của Ngạo Hi mà giúp cô tắm rửa , nhìn bờ vai trắng nõn của người trước mắt , hơi thở Sở Nghi dần trở nên hỗn loạn , bàn tay nàng run rẩy , muốn chạm lại ko dám chạm
- Ta sắp ngủ rồi đây Vệ nhị ( Ngạo Hi )
- A...vâng ( Sở Nghi )
Dùng hết lòng can đảm của bản thân , Sở Nghi chầm chậm chạm vào vai Ngạo Hi , nàng cảm nhận đc sự mềm mại từ bờ vai truyền đến đôi tay mình , cõi lòng bất giác thổn thức , ma xui quỷ khiến vuốt ve bờ vai trắng mịn đối diện , mà Ngạo Hi vốn đang là người đc Sở Nghi chăm sóc , làm sao ko cảm nhận đc chuyển biến tâm trạng của Sở Nghi , đôi môi khẽ nhết lên
- Thoải mái lắm ! Tiếp tục đi ! Sở Nghi ( Ngạo Hi )
Tâm trí đang mất khống chế , bên tai lại vang vọng thanh âm cổ vũ đến từ người mình yêu , 2 tay Sở Nghi càng lúc càng ko an phận mà sờ soạng khắp nơi , xúc cảm nhẵn nhũi khiến nàng càng lúc càng mụ mị , vô thức đặt môi lên gáy Ngạo Hi hôn xuống , về phần Ngạo Hi , cô chỉ chờ có bao nhiêu , nhanh như chớp xoay người lôi thẳng Sở Nghi vào mộc dũng
- Khụ...khụ... ( Sở Nghi )
Bất ngờ bị lôi xuống nước , Sở Nghi ko khỏi sặc nước ho khù khụ trong cổ họng , mắc quá việc đó lại làm nàng thanh tĩnh , nhớ đến dáng vẻ ban nảy của chính mình , nàng liền ko dám nhìn thẳng mắt Ngạo Hi , thâm tâm vô thức dâng lên nổi sợ vô hình , hàm răng theo đó cắn chặt lấy môi
- Đừng tự cắn mình như vậy ! Sẽ chảy máu ( Ngạo Hi )
Nâng càm Sở Nghi xoay lại đối diện mình , Ngạo Hi nghiêng thân thể về phía trước hôn lấy nàng , dù rằng chỉ là chuồn chuồn lướt mặt nước nhưng cô biết có thể khiến Sở Nghi bình tĩnh chút , và quả nhiên là vậy , nàng ấy ko còn tự cắn bản thân nữa , mà hiện tại đang bàng hoàng tới đỏ cả mặt
- Vương...gia...người...người...sao lại..... ( Sở Nghi )
Ko vội đáp lời Sở Nghi , Ngạo Hi lột đi ngoại sam ẩm ướt trên người Sở Nghi quăng đi , với ánh mắt ko thể tin đc của nàng ấy tiếp tục cởi bỏ trung y bên trong , áo yếm màu đỏ thêu hoa bỉ ngạn cứ thế bại lộ ra ko khí , khiến Ngạo Hi chẳng kiềm chế đc ánh mắt mãi mê ngắm nhìn
- Đừng nhìn mà...vương gia ( Sở Nghi )
Bên tai là tiếng nỉ non thẹn thùng của Sở Nghi , Ngạo Hi mới biết bản thân đã thất thố , cô giả vờ ho khan vài lần , nhưng ánh mắt vẫn ko nhịn đc lén nhìn cơ thể Sở Nghi thêm mấy lần , lòng tự nhủ tại sao trước kia ko quan sát nhiều chút , khi mà thân hình nàng ấy hoàn hảo như thế
- Đi tắm...thì phải cởi y phục chứ ! ( Ngạo Hi )
- Thuộc...thuộc hạ có muốn tắm đâu ! ( Sở Nghi )
- Còn cãi , ko biết ai mới nảy đã lén hôn ta à ? ( Ngạo Hi )
Bị khơi lại chuyện xấu hổ , Sở Nghi tức khắc câm nín , nàng lại lần nữa cắn môi , nhưng Ngạo Hi nào cho , cô nhét 1 ngón tay vào miệng nàng chặn lại hành động ấy , chẳng qua lúc kịp nhận thức bản thân vừa làm gì thì ngón tay đã chạm phải chiếc lưỡi mềm mại , bằng 1 thế lực nào đó sai khiến Ngạo Hi di chuyển ngón tay chơi đùa cùng lưỡi Sở Nghi
- Ưm...a..... ( Sở Nghi )
Chứng kiến nước dãi Sở Nghi từ mép miệng chảy dài xuống càm rồi nhiễu xuống áo yếm , Ngạo Hi khẽ ực 1 tiếng , cô vội rút ngón tay về , dùng miệng mình chặn lại dòng nước , tạo thành 1 nụ hôn ướt át , hơi thở Ngạo Hi cùng Sở Nghi theo đó hòa quyện với nhau , ko gian cơ hồ trở nên ám muội
- Sở Nghi , nói với ta cảm xúc trong lòng nàng ( Ngạo Hi )
Chuyển nụ hôn xuống cổ và xương vai Sở Nghi , Ngạo Hi dùng 1 chất giọng khàn đặc nhất để thăm dò nàng ấy , nhưng Sở Nghi giống như đang sợ gì đó , dù ko chống cự sự thân mật đến từ Ngạo Hi nhưng nàng tuyệt nhiên ko hé môi 1 lời , điều đó làm Ngạo Hi tức giận , cô cắn mạnh lên cổ Sở Nghi
- Ư...hư..... ( Sở Nghi )
Cố gắng kiềm chế tiếng rên rỉ do cơn đau mang lại , Sở Nghi nắm lấy vai Ngạo Hi siết chặt , nội tâm tự hỏi phải chăng mình đang mơ , nếu thật sự là mơ thì nàng nguyện cả đời đều ko tỉnh lại
- Nàng đúng là đồ ngốc ( Ngạo Hi )
Khẽ thở dài , Ngạo Hi tách Sở Nghi ra khỏi bản thân và rời mộc dũng , bận lên y phục chỉnh tề , Ngạo Hi đem cho Sở Nghi 1 bộ đồ mới , còn chính mình ko nói lời nào xoay người rời đi , để lại Sở Nghi với tâm tình hỗn tạp
- Vương gia ! ( Phó Cung )
- Hửm ? ( Ngạo Hi )
- Ta mới nhớ ra chưa đem thư này đưa cho ngài ( Phó Cung )
- Hừm... ( Ngạo Hi )
Mở bao thư để xem nội dung bên trong , lòng Ngạo Hi bất chợt nổi lên 2 cảm xúc mâu thuẫn , trong thư hoàng đệ ' thân yêu ' của cô bảo rằng đêm thất tịch sẽ tổ chức tiệc chào mừng Thái phi trở về từ Lạc Đàm Sơn , kêu cô nhất định phải tới , mắc quá chuyện cô đến là hiển nhiên rồi , chả qua đêm thất tịch thì có hơi trùng hợp
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro