Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13 : Giả Vờ

- Đừng bỏ ta...ta ko muốn bị bỏ lại ( Sở Nghi )
- Nàng chẳng phải ko tin bổn vương sao ? Ko tin thì theo làm gì ( Ngạo Hi )
- Ta tin ! Ta tin mà ! Nên làm ơn đừng bỏ ta...ta ko thể ko có người ( Sở Nghi )

Cảm nhận khuôn mặt Sở Nghi trên lưng mình , đôi tay nàng ấy thì siết chặt eo bản thân , bên tai là những lời nỉ non cầu xin của nàng , khóe môi Ngạo Hi khẽ nhết , cô biết thế nào chiêu này cũng khả quan với Sở Nghi mà , mỗi lần cô chơi chiêu khiêu khích thì nàng ấy tức khắc liền mở lòng với cô , mặc dù hơi có lỗi nhưng đành chịu thôi , ai bảo Sở Nghi cứng đầu quá chi

- Chứng minh đi ! Nếu nàng chứng minh đc là nàng đã tin ta , ta liền cho nàng đi theo ( Ngạo Hi )

Ko biết Sở Nghi nghĩ gì , qua vài phút nàng ấy bất giác cởi y phục trên người ra , Ngạo Hi thấy mà giật mình , cô lao tới giữ vạt áo của nàng , nhưng Sở Nghi thật sự cởi quá nhanh , thoáng chốc đã lột gần hết , áo yếm nàng ấy như ẩn như hiện lấp ló sau vạt áo Ngạo Hi đang cầm

- Vương gia ? ( Sở Nghi )
- Nàng đang làm cái quái gì thế hả ( Ngạo Hi )
- Ngài muốn ta chứng minh mà ! Ta chỉ làm theo cách ngài nói thôi ( Sở Nghi )

Hơi đơ ra trước câu nói của Sở Nghi , nhưng Ngạo Hi rất nhanh đã hiểu nàng muốn ám chỉ gì , lúc nảy cô nói mình vì muốn chứng minh tình cảm nên đã muốn nàng vào ngày hôm qua , thế là giờ nàng ấy định làm cách tương tự để chứng minh đây mà , Sở Nghi của cô quả thật học gì cũng giỏi , giỏi đến độ khiến cô sợ hãi

- Nàng khờ ghê ! Thay vì làm cái đó sao ko thử hôn ta còn có lợi hơn ( Ngạo Hi )
- Hôn sao ? ( Sở Nghi )
- Ân , hôn ( Ngạo Hi )

Nhìn Sở Nghi bối rối cắn cắn môi , Ngạo Hi vô thức bật cười , cô tính chêu nàng 1 chút ai ngờ nàng ấy lại đi suy nghĩ nghiêm túc , cố nhịn xuống cơn cười , Ngạo Hi định nói mình chỉ đùa với Sở Nghi thôi thì nàng ấy đột nhiên kéo cô vào 1 nụ hôn nhẹ , dù rằng chớp nhoáng , nhưng Ngạo Hi ko khỏi bất ngờ trước hành động của Sở Nghi

- Nàng...nàng..... ( Ngạo Hi )
- Ko phải vương gia muốn vậy ư ? Sao lại tỏ vẻ bất ngờ ( Sở Nghi )
- Đúng...đúng là ta có nói thế ! Cơ mà ai biết đc nàng sẽ hôn thật đâu chứ ! Nàng ko ngại hả ? ( Ngạo Hi )
- Sao lại ko...nhưng mà...cái kia cũng làm rồi ! Ta ko nghĩ chỉ 1 nụ hôn có vấn đề gì lớn ( Sở Nghi )

Trước những lời của Sở Nghi , đột nhiên Ngạo Hi ko biết nên nói gì vào thời điểm này , cô tự hỏi tại sao các nữ nhân xung quanh mình trong kiếp trước đều ko giống ở kiếp này , cô cảm thấy tính cách họ rất khác nhau , đừng nói là Sở Nghi mà ngay cả Ngạn Khuynh cũng ko bình thường , bọn họ rốt cuộc bị sao vậy , cô càng lúc càng khó nắm bắt đc tình huống rồi

- Thôi đc , ta sẽ cho nàng đi theo , với 1 điều kiện...là nàng ko đc xưng thuộc hạ nữa ! Với bên ngoài có thể gọi ta là vương gia , nhưng khi ko có ai phải gọi tên ta ( Ngạo Hi )
- Nhưng mà..... ( Sở Nghi )
- Cấm nhưng nhị , nhưng nữa là ta hiếp nàng luôn đó ! ( Ngạo Hi )

Chặn lại mấy lời vô nghĩa đến từ Sở Nghi , Ngạo Hi nhàm chán ngồi dùng bữa mặc kệ Sở Nghi đang đỏ mặt ở đằng kia , nói các nàng ấy bất ổn thì chính bản thân cô cũng dần bất bình thường theo mấy nàng ấy luôn rồi , Ngạo Hi trong lòng gào thét

- Thật ra Cảnh Tiêu mất tích rồi ! Vệ nhất vừa cho ta chút tin tức và ta đc biết việc mất tích của hoàng đệ là do tên kia ! Nên giờ ta phải đi tìm , nhưng muốn có cái cớ trốn khỏi Cảnh quốc chỉ còn cách giả bị thương ( Ngạo Hi )
- Nên tối nay vương gia định dựng 1 màn kịch sao ? ( Sở Nghi )
- Nàng đúng là quá hiểu ta ( Ngạo Hi )

Tối đó đúng như dự định , Ngạo Hi nằm ngủ trong phòng thì Vệ nhị giả thành sát thủ đến ám sát , Vệ nhất lao vào cứu giá rồi cả 2 giao chiến bên ngoài sân , làm kinh động tất cả mọi người trong phủ ra xem , Ngạo Hi tận dụng cơ hội đó tạt máu giả lên người mình , về phần Vệ nhất và Vệ nhị thì sao khi đánh nhau 1 lúc , Vệ nhất vờ như mất thế mà thua trước sát thủ , Vệ nhị liền thần ko biết quỷ ko hay trốn thoát

- Vệ nhị ! Ngươi đây rồi ! Vương gia bị thương , ngươi mau xem ( Phó Cung )

Khi thấy Vệ nhị quay về dưới thân phận cận vệ thì Phó Cung liền giả vờ lo lắng kêu Vệ nhị cứu chữa cho vương gia , Sở Nghi cũng hiểu ý diễn trò cùng bạn mình , nàng vào phòng , khóa cửa lại , nhưng vương gia của nàng đâu rồi , loay hoay 1 lúc thì thân thể bị ai đó ôm lấy , Sở Nghi cũng ko giãy dụa , nàng tựa vào lòng đối phương

- Vương gia... ( Sở Nghi )
- Ở lại với ta nào Nghi nhi , lần này là lí do chính đáng luôn đấy ! Nàng ở đây cả đêm càng chứng minh vết thương ta càng nặng ( Ngạo Hi )
- Ngài thật xảo quyệt ( Sở Nghi )
- Vậy nàng có yêu ko ? ( Ngạo Hi )
- Yêu , vương gia thế nào ta cũng yêu ( Sở Nghi )
- Hahaha...ta cũng yêu nàng ( Ngạo Hi )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro