Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9 :

Nửa đêm .
Thấy bà đã ngủ say rồi .
Hồ Nguyệt mới nhẹ nhàng ra khỏi giường . Đi đến nơi Bạch Phong đang ngủ .
Nhẹ nhàng đánh thức hắn dậy .
Bạch Phong nhíu mày tỉnh giấc . Muốn nói vài câu liền bị Hồ Nguyệt bịt miệng lại và ra hiệu im lặng .
Hồ Nguyệt nhanh chóng dẫn Bạch Phong li khai khỏi căn nhà lá .
Dẫn đến địa phương quen thuộc liền dừng lại . Thoải mái ngồi xuống Hồ Nguyệt cười hỏi :
- Ngươi biết tại sao ngươi không thể đột phá được không ?
- Ta không biết thưa...tiểu thư . - Bạch Phong lắc đầu nói . Hắn mà biết thì cần gì ở đây .
- Ngươi là trời sinh " Dị Biệt " khác người . - Hồ Nguyệt cười nói . Tay vỗ xuống đất ra hiệu cho Bạch Phong ngồi xuống .
- Dị Biệt là sao ? - Bạch Phong hiểu ý ngồi xuống đối diện xa Hồ Nguyệt .
- Bên trong ngươi có 2 nguồn Linh Lực . Một là Hoả cái còn lại là Phong . Bình thường thì ngươi sẽ rất cường đại . Nhưng tiếc cho ngươi là hai cái Linh Lực này không ưa gì nhau . Nên hai cái cứ đấu đá bên trong ngươi . Vì vậy bất cứ Linh Lực nào có trong ngươi đều bị cắn nuốt bởi hai cái đó . Đó là nguyên do mà ngươi không thể đột phá được . Hiểu chưa ? - Hồ Nguyệt nói . Cô đã nói dễ hiểu nhất có thể rồi .
Hắn mà không hiểu nữa thì cô bó tay .
-...Hiểu rồi . Vậy giờ phải làm sao ?- Bạch Phong hỏi . Cư nhiên trong người hắn lại xảy ra loại chuyện này . Hắn rốt cuộc là nên khóc hay nên cười đây .
- May cho ngươi . Ta thừa sức giúp ngươi . Chỉ có điều...- Hồ Nguyệt nói đến đây liền dừng lại . Nhìn Bạch Phong cười đến sáng lạn .
-...Tiểu thư muốn làm gì ? - Bạch Phong nhìn nụ cười kia liền có chút đề phòng .
- Ngươi nghĩ ta sẽ làm gì ? Nói xem giữa hai cái Linh Lực ấy ngươi muốn cái nào thắng ? - Hồ Nguyệt nheo mắt hỏi .
- Nghĩa là sao ? - Bạch Phong khó hiểu hỏi .
- Ngươi chỉ được chọn 1 cái mà thôi . Ta liền khiến cái Linh Lực ấy chiến thắng . Cái Linh Lực chiến thắng sẽ là của ngươi . Còn cái Linh Lực còn lại sẽ bị " ăn " - Hồ Nguyệt cười nói .
Trong lòng phán thêm câu nữa : Còn bị " ăn " bởi ai thì ta không chắc .
-...Vậy cái Linh Lực chiến thắng kia sẽ là của ta ? - Bạch Phong nhíu mày hỏi .
- Đúng . Ngươi chọn được chưa ? - Hồ Nguyệt cười hỏi .
-...Tiểu thư chọn giúp ta đi . - Bạch Phong thở dài nói . Hắn phân vân không biết nên chọn cái nào . Đành phải nhờ người mạnh hơn hắn là cái tiểu cô nương kia chọn dùm .
- Ngươi muốn kiểu tấn công như thế nào ? Nhanh như gió hay mãnh liệt như lửa ? - Hồ Nguyệt nhướn mày hỏi . Cư nhiên lại hỏi kẻ có hơn hai cái nguyên tố như cô làm gì chứ ? Cô rất ngu ở cái phương diện này nha .
-...Ta chọn Hoả . - Bạch Phong suy nghĩ một chút liền kiên định nói .
- Hảo . Lại đây . - Hồ Nguyệt cười nói . Tay ngoắc Bạch Phong ra hiệu lại gần mình .
Bạch Phong không nói gì . Chỉ di chuyển lại gần Hồ Nguyệt . Bản thân hắn thật sự không hề dám coi thường tiểu cô nương này . Sợ hãi và kính trọng còn nhiều hơn cái gọi là háo sắc .
- Nhắm mắt lại . Thả lỏng người ra . Chút nữa sẽ nóng lắm đấy . - Hồ Nguyệt nhắc nhở .
Tay để trên trán của Bạch Phong . Bắt đầu đưa một cỗ Linh Lực mà cô cho là khá nhỏ vào .
Khác ở chỗ cỗ Linh Lực này mang hệ Hoả lại lớn hơn cái Linh Lực hệ Phong trong người Bạch Phong rất nhiều . Hai cái Linh Lực giằng co được một lúc .
Cả người Bạch Phong bây giờ phi thường nóng .
Lần đầu tiên hắn cảm thấy thân nhiệt mình lại cao như thế này . Từng giọt mồ hôi chảy xuống , bây giờ trông hắn có chút chật vật .
Nhưng nếu bất cứ thiếu nữ nào mà thấy bộ dạng này của hắn thì xem chừng đã chảy máu mũi rồi .
Hồ Nguyệt thấy vậy liền có chút thương cảm . Tăng thêm một chút Linh Lực vào . Nếu bây giờ mà cô dùng toàn bộ Linh Lực của mình thì không chừng Bạch Phong sẽ hộc máu mà chết mất . Nên cô phải kiềm chế lại .
Cái Linh Lực hệ Phong kia lập tức thất bại . Liền bị Linh Lực hệ Hoả cắn nuốt không chừa bất cứ thứ gì .
Hồ Nguyệt thầm cảm thán : " Cái Linh Lực chết tiệt ! Lão nương chưa kịp ăn ngươi mà ! Xem ra lần này mình làm không công rồi ...Vốn dĩ định ăn cái Linh Lực hệ Phong kia vậy mà...Chậm tay rồi . "
Bạch Phong cảm giác không nóng nữa . Thay vào đó là một luồng bạo khí đang chảy trong người . Mạnh đến mức đem thực vật xung quanh thổi đến mức nghiêng ngã . Không ngừng tăng cường chẳng mấy chốc vượt qua Địa Tông Huyền Bát Sơ Cấp giới hạn .
• Địa Tông Huyền Thập Nhị Sơ Cấp .
• Địa Tông Huyền Thập Tam Trung Cấp .
• Địa Tông Huyền Thập Ngũ Trung Cấp .
- Nga~ một phát liền lên Địa Tông Huyền Thập Ngũ Trung Cấp ? Không tồi . - Hồ Nguyệt vỗ tay nói . Không ngờ Bạch Phong lại có thiên phú hơn cô tưởng . Một phát liền vượt tận 17 Huyền . Xem ra là cô thu thập được một " Thiên Tài " rồi .  Tuy có hơi thấp hơn cô một chút .
Trăm lợi không hại là đây .
- Thập Ngũ Trung Cấp ? Sao lại tăng nhanh như vậy ? - Bạch Phong ngạc nhiên hỏi .
Người bình thường mất khoảng 1 tháng mới đột phá được . Vậy mà hắn chưa được 1 canh giờ liền đột phá nhiều đến vậy . Liền có chút hoảng sợ .
- Đương nhiên là phải nhanh rồi . Linh Lực hệ Hoả của ngươi " ăn " cái Linh Lực hệ Phong kia . Cư nhiên lại ăn luôn một ít Linh Lực của ta nữa . Không nhanh mới lạ đấy . - Hồ Nguyệt bĩu môi nói . Không được lợi mà còn mất một ít Linh Lực nữa chứ . Lần này xem như cô lỗ rồi .
-...Nhưng không cần nhanh như vậy chứ . - Bạch Phong nhíu mày nói .
- Ngươi năm nay mấy tuổi ? - Hồ Nguyệt hỏi .
- 18 tuổi . Sao vậy ? - Bạch Phong khó hiểu nói .
- Linh Lực của ngươi tích khoảng 3  năm . Có thể nói nếu như hai cái Linh Lực kia không đấu đá nhau . Thì bây giờ ngươi đã là một cường giả rồi . Nay hợp hai cái đó lại cộng thêm Linh Lực của ta . Ngươi đột phá như vậy đã là bình thường rồi . Thắc mắc cái gì nữa ? - Hồ Nguyệt nheo mắt hỏi . Nam nhân gì mà hỏi nhiều thế .
-...Xin lỗi tiểu thư . - Bạch Phong nói .
- Bỏ đi . Giờ ngươi đi về trước . Ta ở lại đột phá . - Hồ Nguyệt phẩy tay nói .
-...Tiểu thư đang ở cấp nào vậy ? - Bạch Phong tò mò hỏi .
  - Nga~ là Thiên Tông Huyền Ngũ Sơ Cấp . Dạo gần đây xảy ra một số việc nên việc đột phá của ta có chút chậm trễ . - Hồ Nguyệt thở dài nói . Cứ khi nào cô đột phá lên được khoảng 2-4 Huyền thì trời sẽ nổi gió và sấm sét . Báo hại cô phải dừng việc đột phá lại .
-...- Bạch Phong lập tức trầm mặc . Tuần trước tiểu cô nương này chỉ mới là Địa Tông Huyền Thập Cửu Trung Cấp . Bây giờ lại là Thiên Tông Huyền Ngũ Sơ Cấp . Có phải là quá mức nghịch thiên rồi không . Quả nhiên là không nên xem thường nàng ta . Hắn có lẽ lựa chọn làm người hầu của nàng ta là không sai .
- Ngươi hẳn là đang vui mừng khi làm người hầu của ta đi ? - Hồ Nguyệt cười hỏi . Cô là Cửu Vĩ Hồ mà nên việc đoán suy nghĩ của người khác đương nhiên là có kinh nghiệm . Huống chi Bạch Phong suy nghĩ cái gì đều hiện rõ lên mặt . Thật dễ đoán mà~
-...Đúng . - Bạch Phong lập tức gật đầu . Tiểu cô nương kia là có thuật Đọc Tâm à ?
- Ta không có cái thuật đấy . Mà là nó viết rõ trên mặt ngươi đấy . - Hồ Nguyệt buồn cười nói .
-...- Bạch Phong liền cảm giác xấu hổ . Thật sự là vậy sao ?
- Bỏ đi . Như ta đã nói . Ngươi đi theo ta chỉ có lợi không hại . Ta cũng không cần cường giả bên mình . Cái ta cần chính là sự trung thành . Chỉ cần ngươi phản bội thì...Hẳn không cần nói ngươi cũng biết nhỉ ? - Hồ Nguyệt cười lạnh hỏi .
Cường giả ? Cô không cần .
Càng mạnh thì càng dễ bị dụ dỗ . Lúc ấy dù cho cô có mạnh đến như thế nào liền bị đánh bại . Thế nên cái cô cần chính là sự Trung Thành . Có thể không mạnh cũng được , càng trung thành cô càng thích .
- Ta đã biết thưa tiểu thư . Ta sẽ không phản bội người . - Bạch Phong quỳ xuống đất kính trọng nói . Không cần kẻ mạnh chỉ cần người trung thành . Hắn sẽ không phản bội người kia . Vì người kia đã cứu hắn lại cho hắn thêm cơ hội làm lại cuộc đời . Thật sự Hồ Nguyệt trong lòng hắn đã trở thành một vị ân nhân .
- Hảo . Ta sẽ tin tưởng ngươi . - Hồ Nguyệt cười hài lòng nói .
- Vâng . - Bạch Phong gật đầu .
- Giờ thì về đi . Và nhớ giữ kín việc ta đang ở cấp độ nào . Rõ chưa ? - Hồ Nguyệt cười nói .
- Đã rõ thưa tiểu thư . - Bạch Phong kính cẩn đáp . Sau đấy liền li khai khỏi địa phương .
Hồ Nguyệt nhìn Bạch Phong đã đi xa rồi . Liền ngước lên trời thở dài một cái . Thầm nghĩ : " Thật chán mà ! Bao giờ mới đến lúc cốt truyện bắt đầu đây chứ ! Làm Yêu Thần thật chán mà !...Hình như...mình quên cái gì đó thì phải ...Là cái hộp kia !!! Dạo gần đây ăn chơi quá đi ! Liền đem vật quan trọng như vậy vứt vào trong xó ! Yêu Thần tôi thật có lỗi với cô mà . " .
Vội vã lấy từ hạp giới ra . Vẫn như cũ chiếc hộp vẫn toả ra khí lạnh bất thường . Hồ Nguyệt vốn mang thể Hoả nên không bị làm sao cả .
Quan sát cái hộp một chút . Khá giống gương kho báu trong hải tặc . Nhưng chắc chắn hơn nhiều . Để dưới nước lâu vậy mà vẫn không bị mục đi .
Quả là hàng có chất lượng tốt . Xem ra là phải có Linh Lực mạnh mới mở được .
Cái người làm cái hộp này thật lắm chuyện mà . Đúng là rảnh rỗi sinh ra nông nổi .
Hồ Nguyệt bĩu môi một cái sau đấy không nể nang gì liền dùng đến Linh Lực của đuôi thứ 4 . Mạnh bạo mở ra . Hộp mở ra thì khí lạnh cũng tràn ra và có xu hướng tăng độ lạnh lên . Bên trong là hai cái đồ vật .
Hồ Nguyệt cầm cái thứ nhất lên . Đây là một hòn đá to hơn bàn tay của Hồ Nguyệt khoảng 2 lần . Nhờ ánh trăng mà Hồ Nguyệt mới thấy được bên trong viên đá kia màu xanh dương trong suốt . Lại có hình bông tuyết nữa . Khí lạnh phát ra từ đây . Mùi Linh Lực cũng nồng vô cùng .

Hồ Nguyệt thầm đoán đây cũng hẳn là một bảo vật đi .
Vậy sử dụng như thế nào đây chứ ? Cầm bên mình cũng không được . Vậy trực tiếp bỏ vào bụng là được . Nghĩ xong liền dùng tay bẻ khối ngọc kia làm hai phần .
Sau đấy bỏ một phần vào hộp , phần kia liền bỏ vào miệng . Giống như đồ ăn mà nhai
Hồ Nguyệt nuốt xuống . Mùi vị và Linh Lực cũng khá vừa miệng cô .
Sau đấy ngã mạnh ra đất .
Lạnh . Cực kì lạnh . Lạnh tới tê liệt . Hồ Nguyệt cả người run rẩy cảm giác bên trong cô chính là một khối băng .
Thật sự rất lạnh lại còn đau đớn nữa . Cắn răng không cho tiếng rên phát ra . Đột nhiên một cỗ Linh Lực mạnh mẽ màu xanh bắt đầu xuất hiện . Khiến cho Hồ Nguyệt có chút hoảng hốt . Thầm nghĩ : " Cái kia Linh Lực màu xanh . Là của Yêu Thần !...Ta đây là đang bị gì chứ ?!?! Không phải lại bị cái Linh Lực kia giết chết ?!? Không được ! Lão nương đây mà lại phải chết dưới tay một hòn đá ? Hoang đường ! " .
Quyết tâm tăng cao . Hồ Nguyệt liền lộ ra 7 đuôi và tai . Dùng hết Yêu Lực và Linh Lực của 7 cái đuôi kia trực tiếp đấu với cái lạnh đến thấu xương . Hồ Nguyệt hưng phấn cười có chút run rẩy nói :
- Lão nương sống trên đời 100 năm . Lần đầu tiên lại phải kích hoạt nhiều Linh Lực và Yêu Lực đến vậy . Xem ra hòn đá nhà ngươi có chút bản lĩnh . Hôm nay lão nương ta quyết chơi tới cùng cho ngươi xem . - Nói xong liền để lộ ra 7 chiếc đuôi trắng của mình .
Cắn chặt hàm răng lại hòng ngăn được tiếng rên rỉ vì đau đớn của mình . Hồ Nguyệt dùng tất cả Yêu Lực và Linh Lực của mình trực tiếp đem cái lạnh và cỗ Linh Lực màu xanh kia cắn nuốt . Hoàn toàn biến nó thành của chính mình .
Cảm giác mọi thứ bắt đầu biến đổi . Yêu Lực và Linh Lực của cô đột nhiên tăng cao . Cái khí lực cuồng bạo này lần đầu tiên cô cảm nhận được . Khí lực kia mạnh đến mức khiến cho thảm cỏ dưới thân cô phải đóng băng , cây cối xung quanh thì bị thổi đến mức ngã nghiêng . Khoảng một canh giờ sau khí lực kia mới biến mất .
Hồ Nguyệt nằm đấy thở dốc trong lòng thầm rủa : " Yêu Thần !!! Cô được lắm !!! Cư nhiên lại cất một vật quái thai như vậy lại còn cố ý cho tôi tìm !! Xém chút nữa thì dùng đến cả đuôi thứ 8 rồi ! Fuck ! Đây là lần đầu tiên mà lão nương lại dùng đến đuôi thứ 7 ... Lúc đấu với papa và mama mình toàn dùng đến đuôi thứ 6 thôi . Sáng mai nằm liệt giường cho xem . " .
Hồ Nguyệt tay ôm đầu mà ngồi dậy . Tay mò trong chiếc hộp kia . Lấy vật thứ hai ra .
Đây là một cái dây chuyền a~ . Dùng ánh sáng của mặt trăng soi . Hồ Nguyệt liền nhận ra cái dây chuyền này bên trong là một cái vũ trụ thu nhỏ nha . Lại còn là màu xanh dương trong suốt nữa .
Phi thường hợp mắt của cô . Tuy cất trong hợp đã lâu nhưng dây đeo vẫn rất chắc chắn . Yêu Thần kia cư nhiên lại có khiếu thẩm mĩ cao như vậy .

Cẩn thận đeo vào . Hồ Nguyệt liền có cảm giác cái khí lạnh còn dư trong người mình biến mất . Suy nghĩ một hồi Hồ Nguyệt liền đen mặt nhận ra tác dụng của cái dây chuyền này .
Muốn kiểm chứng suy nghĩ của mình đúng hay không . Hồ Nguyệt liền đem phần đá còn lại bỏ vào miệng nhai .
Nhắm chặt mắt chờ sự lãnh lẽo và đau đớn tới lần nữa . Liền cảm nhận được một cái khí lạnh vô cùng dễ chịu tràn vào .
Khác với cái khí lạnh điên cuồng lúc nãy . Khí lạnh này rất nhẹ nhàng lại thoải mái . Chưa đầy một canh giờ liền dung nhập với Linh Lực và Yêu Lực của Hồ Nguyệt .
Suy nghĩ của cô là đúng rồi . Cái dây chuyền này có tác dụng kiềm cái khí lạnh kia lại . Khiến cho việc dung nhập trở nên dễ dàng hơn rất nhiều .
Là tại bản thân cô xui xẻo bốc trúng cái thứ kia trước . Trong lòng Hồ Nguyệt đã muốn khóc ròng thành một dòng sông .
Hồ Nguyệt thở dài nhắm mắt lại . Kiểm tra lại Yêu Lực và Linh Lực của mình . Liền phát hiện so với lúc trước bây giờ lại tăng thêm vài ngàn .
Linh Lực của cô vốn có các màu chủ đạo như : đỏ , đen , xanh và màu nâu đất nay lại có thêm màu xanh dương và vàng nữa .
Có Linh Lực nguyên tố mới vậy là cũng sẽ có khả năng mới . Hồ Nguyệt nhanh chóng triển khai Linh Lực màu xanh . Không có gì xảy ra Hồ Nguyệt từ từ mở mắt ra . Liền bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngạc nhiên .
Cây cối kể cả thảm cỏ cô đang ngồi đã bị đóng băng lúc nào không hay . Thật đáng sợ ! Chưa đầy 1 phút liền đem mọi thứ đóng băng lại . Năng lực của Yêu Thần thật sự rất bá đạo mà .
Sau đấy liền triển khai Linh Lực màu vàng . Lần này Hồ Nguyệt không nhắm mắt nữa .
Không có gì xảy ra cả . Hồ Nguyệt bĩu môi . Dùng tất cả IQ mình đang có để suy đoán công dụng của Linh Lực màu vàng kia .
Nghĩ tới nghĩ lui vẫn chỉ có một khả năng mà cô cho là hợp lí nhất nhất hiện tại . Tuy có hơi hoang đường nhưng cô lại cảm thấy khả năng ấy là hợp lí nhất . Đoán mò đoán non cũng không phải là cách tốt . Chi bằng hành động để biết nhanh hơn .
Nghĩ là làm Hồ Nguyệt lấy từ hạp giới ra cây kiếm màu vàng kia . Thứ khiến cô liên tưởng đến cây kiếm này chính là màu vàng .
Thử truyền Linh Lực và một chút Yêu Lực màu vàng vào . Thanh kiếm lập tức phát ra ánh sáng màu vàng nhạt . Dường như lại có vài tia sét nhỏ bay xung quanh lưỡi kiếm . Nhiệt độ của cán cầm cũng lạnh đi trong khi lưỡi kiếm lại nóng lên .
Hồ Nguyệt hoảng hốt nghĩ : " Cái này cư nhiên lại có thể dùng Linh Lực ?!?! Quá mức biến thái rồi !?! Cây búa của Thiên Lôi còn thua xa cái này mà . Lại còn sử dụng được cả sấm sét , hoả và băng nữa . Biến thái !!! Yêu Thần à cô tìm đâu ra cái thứ biến thái này vậy ? Có cái này hèn chi một mình cô lại có thể đấu lại hơn trăm thằng hơn cấp Thi Tông . Quá mức đáng sợ ! " .
Hồ Nguyệt thử đâm nhẹ thanh kiếm vào mặt đất .
Lập tức mặt đất nứt ra . Sấm sét từ dưới đất bay lên tạo thành từng tia lớn . Mặt cỏ và các gốc cây lập tức bốc cháy . Những cái lá trên cao thì bị đóng băng lại sau đấy bị một cơn gió thổi qua liền vỡ nát .
Hồ Nguyệt cảm thấy thật đáng sợ mà ! Quá đáng sợ !
Yêu Thần quả nhiên là biến thái ! Thứ nguy hiểm này mà cũng có thể sử dụng được . Cất vào hạp giới là tốt nhất ! Vẫn là nên hạn chế sử dụng đi .
Cất xong Hồ Nguyệt lập tức chạy về căn nhà lá . Hôm nay có nhiều chuyện xảy ra quá đi . Cô lại sử dụng nhiều Linh Lực và Yêu Lực nữa . Xem ra là ngày mai cô sẽ nằm liệt giường vì kiệt sức cho xem .
( Hằng Nga hỏi Phật Đà :
- Sao lại cho nàng ta thứ nguy hiểm như vậy chứ ?
- Đấy là đang muốn tốt cho nàng ta thôi . - Thiên Lôi thay Phật Đà trả lời .
- Tại sao ? - Na Tra khó hiểu hỏi .
- Thế Giới ấy là nơi mà chúng ta không thể can thiệp vào . Có thể tạo mưa hay bão cũng được . Nhưng lại không thể hạ phàm xuống nơi đấy được . Con nhóc có thể làm mưa làm gió ở đấy nhưng đừng quên nơi ấy là của Tác Giả sáng tạo ra . Nam Chính vẫn có " hào quanh của nhân vật chính " và " bàn tay vàng " của Tác Giả ban cho . Rất có khả năng con nhóc ấy bị đánh bại . Ta làm vậy là đang tạo cho nó một số lớp phòng thủ . - Ngọc Hoàng trên cao tại thượng nói .
- Ngọc Hoàng là đang nghiêm túc trong chuyện này ư ? - Dương Tiễn hỏi .
- Đúng . Ta đây là muốn con nhóc ấy thay ta hành Nam Chính . - Ngọc Hoàng nheo mắt nói .
-...Ngọc Hoàng ngài thật sự thích Bách Hợp đến vậy ư ? - Phật Đà từ từ hỏi .
- Đúng . Trong Phật Giáo của ngươi cũng từng đề cập qua mà . Hình như là : " Tình yêu nam nữ là dùng để duy trì nòi giống . Tình yêu đồng giới mới là tình yêu đích thực " - Ngọc Hoàng nheo mắt nói .
- A di Đà Phật . Ta không có ý phản đối . Mà chỉ là rất có khả năng tình yêu sẽ bị phản đối ở trong thế giới ấy . - Phật Đà từ tốn nói ra lo lắng của mình .
- Ngài lo quá thôi Phật Đà à . Con nhóc ấy không phải loại người dễ bỏ cuộc như vậy đâu . Nếu rơi vào tình huống như vậy con nhóc ấy sẽ có kiểu suy nghĩ như : " Ta là ai mà phải bỏ cuộc . " hay " Nằm mơ cũng đừng mong ta từ bỏ " . Cứng đầu như ba của nó và bá đạo như mẹ của nó . - Thiên Lôi phẩy tay nói . Hắn chơi với con nhóc ấy đã được 40 năm rồi .
Tính ra hắn chính là người hiểu con nhóc ấy nhất cái Thiên Đình này . Con nhóc ấy phản ứng ra sao hắn dùng nửa cái đầu cũng đoán ra được .
-...Khanh xem ra là rất hiểu con bé ấy nhỉ ? - Ngọc Hoàng vuốt râu nói . Ánh mắt chút hứng thú hỏi .
- Là do con nhóc ấy suy nghĩ quá khác người đi . - Thiên Lôi cười nói .
- Cửu Vĩ Hồ thì thường xuyên quyến rũ người khác . Trong khi ấy nàng ta lại bị quyến rũ bởi kẻ khác . Rồng thì tàn nhẫn trong khi ấy nàng ta ngay cả động vật cũng không dám đánh . Đúng là quá khác người . - Hằng Nga cười nói .
- Đúng vậy . Người khác thấy ta thì kính nể . Nàng ta thấy ta liền chê ta không hợp thời đại . Sau đấy lôi cổ ta đi mua đồ với nàng ta . Còn nói cái gì mà : " Vậy mới hợp mốt " hay " Ngươi là đang làm mất mặt Thiên Đình " - Na Tra cười bất lực nói .
- Quá khác biệt đi . Con mắt thứ ba của ta ngầu đến như vầy . Mà con nhóc ấy cư nhiên lại nói ta đang mọc mụn trên trán . Sau đấy còn quăng cho ta tuýp kem trị mụn . - Dương Tiễn uất ức nói .
- Nàng ta suy nghĩ như trẻ con vậy . Vừa gặp ta liền dùng tay nắm vào ráy tai của ta . Còn khen nó mềm và mát nữa . Thật hết nói nổi mà . - Phật Đà cười thở dài nói .
- Một Cửu Vĩ Hồ lại gây ra nhiều hảo cảm với thần tiên như nàng ta . Xem ra là rất đặc biệt rồi . - Ngọc Hoàng cười lớn nói .
Cả Thiên Đình bớt căng thẳng đi và thoải mái hơn . Nếu biết nguyên nhân là do một Cửu Vĩ Hồ tu luyện chưa được 1000 năm tạo ra .
Nhân Loại mà biết được xem chừng sẽ có bao nhiêu ngạc nhiên đi . )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro