Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 50 :

Nhược Hoa tay khẽ xoa lấy mi tâm , im lặng một hồi cũng liền cất giọng hỏi :
- Vậy cô nương tên Liễu Nhạc kia hiện là đang muốn tìm ngươi để giảng hòa ?
Sau một hồi nghe Hồ Nguyệt kể về tường tận về cô nương Liễu Nhạc kia , đại khái cũng có thể hiểu ra .
Nguyên văn Hồ Nguyệt kể lại như sau :
Nàng ta với Liễu Nhạc là đồng môn từ nhỏ . Lúc đó Hồ Nguyệt so với Liễu Nhạc là rất thua kém về nhan sắc lẫn trí thông minh .
Vì vậy đã đem lòng yêu mến đồng thời cũng âm thầm tiến tới mà gần gũi với Liễu Nhạc . Nhưng chỉ dừng ở mức thân thiết . Điều này được Hồ Nguyệt nhấn mạnh khá rõ ràng .
Không ngờ một ngày nọ đã bị Liễu Nhạc phát hiện ra , liền đã bị sỉ nhục cùng lăng mạ thậm tệ . Khiến cho nàng ta phải đau đớn mà rời khỏi sư môn sau đó liền chuyển đi với Phụ Thân và Mẫu Thân .
Nhược Hoa chính là lưu lại những điều này sau khi nghe được câu chuyện này :
1 . Liễu Nhạc là kẻ gây ra thương tổn cho Hồ Nguyệt . Chính là không nên qua lại thêm nữa .
2 . Lí do tìm tới Hồ Nguyệt có lẽ là để nối lại tình cũ . Càng không thể đồng thuận .
3 . Dường như Hồ Nguyệt ngày xưa rất khác so với bây giờ .
Liền lẳng lặng nhìn thẳng vào đôi đồng tử đỏ của kẻ đang quỳ kia .
Lãnh Hà bên cạnh cũng có tia khó hiểu hỏi :
- Ngươi ngày xưa là thế nào ?
Thực tò mò nữ nhân xinh đẹp này dáng vẻ ngày nhỏ sẽ là thế nào ?
Hồ Nguyệt khẽ hít một ngụm khí lạnh , có chút ngập ngừng nói :
- Có thể không trả lời ?
- Ngươi không trả lời cũng được . Bất quá , ngươi dám ? - Nhược Hoa ánh mắt có chút dọa người phóng về nữ nhân kia .
- Ách ! Ngươi bao giờ lại phúc hắc thế này a ?!? - Hồ Nguyệt như bị đàn áp liền ấm ức nói .
Có chết cô cũng chả muốn kể về cái quá khứ đen tối của bản thân .
Cô lúc đó chẳng khác nào cục thịt biết đi cả , nếu lăn có khi còn nhanh hơn chạy .
Hơn nữa việc học hành hay Tu Luyện cũng rất tầm thường . Ngày ngày đều đi một mình , một người bạn cũng chẳng có .
Phần là vì vẻ ngoài , phần cũng là vì cô là con lai giữa Hồ Tộc và Long Tộc .
Vì vậy khi Liễu Nhạc tới làm bạn , cô đã yêu nàng ta bởi những cử chỉ thân mật ấy . Có lẽ đối với nàng ta những cử chỉ ấy là điều quá đỗi bình thường với bạn bè .
Nhưng đối với kẻ ngày ngày đều làm bạn với cô đơn như cô , thì đấy lại chính là sự rung động .
- Nếu nàng ta đã không muốn nói đành thôi vậy . Ai cũng có điều muốn giấu đi mà . - Lãnh Hà khẽ cười nói , tay khẽ rót lấy chén trà đẩy qua chỗ Nhược Hoa .
Dẫu sao quá khứ cũng đã là quá khứ . Hơn nữa đó lại là vết thương lòng rất lớn của Hồ Nguyệt , nàng không muốn phải phơi bày nó ra .
Nếu Hồ Nguyệt muốn thì nàng ta sẽ tự khắc nói ra , không cần nàng và Nhược Hoa ép buộc .
Bất quá ngày đấy có lẽ còn khá xa .
Nhược Hoa khẽ nhận lấy chén trà , uống một chút liền nói :
- Ta biết . Nhưng giờ thì phải làm sao với cái nữ nhân kia ? Nếu đây tìm tới tận đây thì hẳn cũng hao tốn không ít tâm ý đi .
Đấy là điều nàng bận tâm bây giờ .
Nữ nhân mang tên Liễu Nhạc kia hẳn là đã làm tổn thương Hồ Nguyệt .
Nàng không muốn một kẻ như vậy tiến lại gần và lặp lại điều ấy với Hồ Nguyệt một lần nữa .
Kẻ vứt bỏ lẫn chán ghét nàng ta đến như vậy , nay lại cố ý đi tìm . Thực khiến người ta hoài nghi không ít .
Nàng thừa biết Lãnh Hà cũng đã ngầm đồng thuận về việc không nên để nữ nhân kia tìm đến Hồ Nguyệt.
Bất quá nàng cùng Lãnh Hà đều tôn trọng sự quyết định của Hồ Nguyệt.
Nhưng nếu có thể thì chính là kịch liệt phản đối .
Sâu xa hơn một chút chính là không muốn nàng ta đau khổ thêm lần nữa .
Nhưng nếu Hồ Nguyệt còn yêu nữ nhân kia thì e là lại có chuyện . Nàng và Lãnh Hà thì có lẽ đều nhắm mắt cho qua được .
Bất quá Hồ Nguyệt có thể lại suy nghĩ đến đau cả đầu cho xem .
Nàng ta đối với những việc này đều quan trọng cảm nhận của nàng cùng Nhược Hoa hơn hẳn . Nên nhất định là sẽ tự ngược đãi bản thân mình .
Suy nghĩ một chút cũng không thể nghĩ ra cách vẹn toàn nhất . Chỉ có thể chờ đợi quyết định cùa Hồ Nguyệt mà thôi .
- Ta...đối với Liễu Nhạc bây giờ đã chỉ còn là tiếc nuối lẫn căm giận mà thôi . Nghĩ lại có lẽ là vì nàng ta đã từng chà đạp tình yêu của ta , xa lánh ta . Nhưng đều đã là chuyện của năm xưa cả rồi . Nếu thật là nàng ta muốn nối lại tình cũ , thì ta nhất định sẽ từ chối . - Hồ Nguyệt khẽ nở nụ cười nói .
Sự chua chát này so với ngày hôm đó là có sự tương đồng đến đau lòng.
Bất quá lại cảm thấy thực nhẹ nhõm .
Như thể tảng đá đè nặng trái tim nàng nay đã bị phá vỡ .
Có lẽ câu chuyện giữa nàng và Liễu Nhạc đến đây thôi đã là quá đủ , và nàng có trách nhiệm đóng nó lại .

Một nụ cười nhưng lại cảm thấy trong đó là cái buồn man mác pha lẫn sự nhẹ nhõm .
Thực khiến Lãnh Hà cùng Nhược Hoa có chút chạnh lòng .
Rốt cuộc là Hồ Nguyệt đã phải tổn thương đến thế nào mới có thể nở nụ cười buồn đến như vậy ?
Phải yêu các nàng đến như thế nào mới có thể dứt khoát đến như vậy?

- Các ngươi nhìn ta như thế là ý gì ? Ta đối với các ngươi đều đã là một lòng một dạ . Giờ thì để ta đứng lên được chưa ? Sàn gỗ này cứng quá , đầu gối...có chút đau . - Hồ Nguyệt khẽ xoa xoa lấy đầu gối mình mà ủy khuất hỏi .
Bản thân vừa ngồi lên ghế một chút , liền đã bị Lãnh Hà nhìn cho đến cháy cả da mặt . Cuối cùng cũng phải mở miệng mà kể ra ngọn ngàng câu chuyện , kể cả cái việc làm dại dột của cô .
Không nói nhiều liền bị ánh mắt lạnh lẽo cùng câu nói của Nhược Hoa mà phải quỳ xuống .
Từ lúc đó đến giờ cũng đã là hơn hai canh giờ rồi . Đầu gối cô chính là quá mỏi rồi , tự kiểm điểm cũng đã xong .
Vậy mà đến giờ vẫn chưa được ngồi xuống hay đứng lên , quả là khổ sở .
Nhược Hoa nở nụ cười như không cười , nhướn mi hỏi :
- Đấy là về chuyện về Liễu Nhạc . Ngươi nói xem về việc ngươi cưỡng hôn Lãnh Hà là phải xử lí thế nào ?
......
Lại là một mảng trầm mặc không thôi . Lãnh Hà liền làm ngơ đi ánh mắt cầu cứu của Hồ Nguyệt , thản nhiên uống trà .
Hồ Nguyệt cũng tự biết bản thân là vạ mồm đi . Không ai đánh mà lại khai ra những câu chuyện không nên kể ra .
Đành phải cúi đầu mà nói :
- Cho ngươi tùy ý phạt ta .
Nhược Hoa thấy thái độ này chính là có chút tức giận lẫn khó chịu .
Nàng chỉ mới được Hồ Nguyệt hôn trán mà thôi , thậm chí cả môi cũng không được hôn .
Vậy mà Lãnh Hà lại được .
Có chút không can tâm a !
Nhược Hoa có lẽ cũng không biết được giữa nàng và Lãnh Hà , thì nàng chính là người chiếm tiện nghi Hồ Nguyệt nhiều nhất .
Nhìn thấy thái độ của Hồ Nguyệt lại có chút tức giận , tay khẽ ngoắc một cái rồi nói :
- Lại gần đây .
Hồ Nguyệt cũng theo phản xạ tự nhiên liền dùng hai tay che đi cái cổ của mình , chầm chậm đứng lên.
Cô còn không quá quen với cái miệng nhỏ kia sao ?
Có chút hoảng sợ mà tiến lại gần hơn với Nhược Hoa .
Thầm tự hỏi cổ của bản thân có phải là sắp bị cắn nữa hay không ?
Nhược Hoa nhìn thấy cảm thấy buồn cười không thôi , nữ nhân kia là đang nghĩ nàng sắp cắn nàng ta sao?
Đợi đến lúc Hồ Nguyệt tiến tới đủ gần , Nhược Hoa liền túm chặt lấy vạt áo người kia mà kéo mạnh xuống .
...Mùi kẹo hồ lô .
Nhược Hoa đã nghĩ như vậy , khẽ liếm khóe môi người kia .
Hồ Nguyệt chính là bị động tác này làm hoảng sợ , khẽ mím môi lại .
Bất quá không kịp lại còn bị cắn một cái mạnh ở môi .
...Tự hỏi bản thân là phải bị cắn đến bao nhiêu lần mới vừa lòng Nhược Hoa này .
- Lần sau tuyệt đối không cho phép ngươi mím môi lại . - Nhược Hoa tách ra liền nói .
Hồ Nguyệt ngay lập tức liền cảm thấy vị cô nương trước mặt mình đây hẳn là có hứng thú với SM .
Không thì hẳn là có sở thích cắn người đi .
Mà nếu là thật thì quãng đời Hồ Nguyệt cô sau này hẳn là rất khó khăn đi .
- Hai người xong chưa ? Ta quay đầu lại đấy . - Lãnh Hà bên cạnh từ lúc nào đã quay đầu ra chỗ khác , tay khẽ bịt lấy hai tai .
Nếu để Lãnh Hà nhìn thấy thì e là sẽ khiến nàng ta ngại ngùng . Bởi lẽ Nhược Hoa so với Lãnh Hà là trái ngược nhau hoàn toàn về phương diện này .
Nếu Nhược Hoa là phóng khoáng , bạo dạn thì Lãnh Hà chính là ngược lại . Muốn bao nhiêu e ấp lẫn ngại ngùng thì chính là có bấy nhiêu .
Không khỏi phải khiến Nhược Hoa cùng Hồ Nguyệt nổi lên tâm tư chọc ghẹo một phen .

-------------------
Kỳ Âm tay khẽ xoa lấy cổ tay của mình , lặng lẽ viết một cái bức thư ngắn gọn .
Viết xong liền đem nhét cái túi nhỏ ở cổ con chim sẻ đang đậu ở cửa sổ , làm xong cũng là lúc con chim bay nhanh đi .
Đây là hình thức liên lạc của Hồ Nguyệt đã chỉ cho nàng .
Chẳng biết Hồ Nguyệt đã lấy con chim sẻ này từ đâu ra , nhưng nó thực sự có công rất lớn .
Mặc dù đã bị nàng suýt nướng lên rất nhiều nhưng đến giờ nó vẫn còn sống .
Thậm chí lại còn mập hơn vì đống đồ ăn mà Dạ Y đã cho nó ăn .
Cứ cách một tuần Kỳ Âm sẽ gửi đến Hồ Nguyệt những tin tức bản thân nghe được từ các môn sinh , hay những thứ hành động đáng nghi của Họa Quyên và vị Đại Đồ Đệ nọ.
Thứ lần này gửi đi là một cái thông báo nho nhỏ .
Đại Lễ Lục Bạo - Đại lễ quan trọng không kém gì lễ Gia Nhập của Thanh Nha Kĩ tông phái sắp được diễn ra .
Thời gian có lẽ chính là sau ngày Hồ Nguyệt về đây ba ngày .
Viết xong cũng liền lặng lẽ thổi tắt ngọn nến .
Hướng đến trường kỉ quen thuộc mà nằm xuống , liền bị cánh tay nhỏ nhắn ôm lấy .
- Dạ Y , chưa ngủ ?
- Đợi Kỳ Âm tỷ tỷ lên mới ngủ được . - Nghe được chất giọng nũng nĩu này hằng đêm chính là sở thích của Kỳ Âm .
Thực quá khả ái đi .
Liền xoa lấy mái tóc mềm mại kia , khẽ nói :
- Muộn rồi , ngủ đi .
Chỉ cảm thấy đầu nhỏ kia khẽ gật một cái , tay ở eo cũng khẽ xiết lại .
Như vầy thì thực sự tò mò nếu như thiếu đi Kỳ Âm thì Dạ Y có ngủ được hay không ?
______________
Góc Đính Chính : Dành cho những ai vẫn chưa rõ .
Đây là câu truyện do ta tự viết , không phải dịch .
P/s : Có ai đi xem Frozen chưa ?
Ta với thằng bạn đi xem mà cứ mải u mê với vẻ đẹp không lối thoát của Elsa :>
Đây là fanart khi Elsa mặc y phục hoàng gia của Papa Agnarr ( Cái nv này ta quên rồi )

( Cái này là do một bạn đăng trong gr facebook , do thấy quá đẹp nên ta đã lưu về )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro